Tác giả:

Đêm, lạnh như băng đá. Nửa đêm, dọc theo đường cao tốc hướng về phía nam, có rất ít xe cộ đi lại. Một chiếc xe thể thao màu đen sang trọng cao giá, giống như con hắc báo đang lao đi săn mồi, điên dại không gì có thể khống chế, tốc độ chạy nhanh đảm bảo vượt quá 150km/h. Ngồi trên ghế lái, một thanh niên có khuôn mặt tuấn tú tà mị, bởi vì uống nhiều rượu, ánh mắt có vẻ không tập trung,lỡ đãng nhìn vào khoảng không trước mặt. Anh không hiểu, tại sao đã qua một khoảng thời gian lâu đến như vậy rồi mà đối với người phụ nữ vô tình bạc nghĩa đó anh lại cứ nhớ mãi không thể quên được? Cho dù đã uống không biết bao nhiêu là rượu, cho dù thuốc mê có làm mất đi tri giác nhưng anh cũng không thể quên được, tình cảm ấy chan chứa nỗi nhớ nhung nồng đậm cùng với ….hận thù. Anh đã thử qua rất nhiều cách. Càng muốn quên thì lại càng trầm luân trong quá khứ đã qua. Phải rồi, đối mặt với tình yêu thì có mấy ai có thể khống chế nổi bản thân mình. Nghĩ tới cô, gương mặt tuấn tú của Huyền Diệu Phong càng…

Chương 27

Tổng Giám Đốc Độc TàiTác giả: Tân HủyTruyện Ngôn TìnhĐêm, lạnh như băng đá. Nửa đêm, dọc theo đường cao tốc hướng về phía nam, có rất ít xe cộ đi lại. Một chiếc xe thể thao màu đen sang trọng cao giá, giống như con hắc báo đang lao đi săn mồi, điên dại không gì có thể khống chế, tốc độ chạy nhanh đảm bảo vượt quá 150km/h. Ngồi trên ghế lái, một thanh niên có khuôn mặt tuấn tú tà mị, bởi vì uống nhiều rượu, ánh mắt có vẻ không tập trung,lỡ đãng nhìn vào khoảng không trước mặt. Anh không hiểu, tại sao đã qua một khoảng thời gian lâu đến như vậy rồi mà đối với người phụ nữ vô tình bạc nghĩa đó anh lại cứ nhớ mãi không thể quên được? Cho dù đã uống không biết bao nhiêu là rượu, cho dù thuốc mê có làm mất đi tri giác nhưng anh cũng không thể quên được, tình cảm ấy chan chứa nỗi nhớ nhung nồng đậm cùng với ….hận thù. Anh đã thử qua rất nhiều cách. Càng muốn quên thì lại càng trầm luân trong quá khứ đã qua. Phải rồi, đối mặt với tình yêu thì có mấy ai có thể khống chế nổi bản thân mình. Nghĩ tới cô, gương mặt tuấn tú của Huyền Diệu Phong càng… Vai diễn phụ của anh đã kết thúc nhưng đơn vị chế tác nhận được quá nhiều yêu cầu của khán giả, cho nên họ bày tỏ ý muốn mong anh tiếp tục hợp tác.Đài truyền hình cũng đâu phải ngu ngốc, bọn họ sao có thể bỏ qua cơ hội tăng tỉ suất người xem được, thế nên một lần nữa biên kịch lại thêm thắt kịch bản, để vai diễn của anh lại xuất hiện, vai phụ nhưng không hề phụ, đất diễn càng lúc càng nhiều.Từ đó trở đi, có biết bao nhiêu vai diễn trong các phim thần tượng truyền hình được các nhà sản xuất gõ cửa tìm đến anh.Trên truyền hình, anh diễn những nhân vật đa tình, dịu dàng. Trên sân khấu ca nhạc, anh là ca sĩ với những khúc ca đầy tự tin , sôi động.Có thể nói, anh đã tạo được hình ảnh một thần tượng thân thiện, tài năng trong mắt khán giả.Anh có diện mạo xuất sắc, có vóc dáng trời sinh, lại cởi mở trong diễn xuất. Anh biết hát, biết nhảy, lại thêm tiềm lực nâng đỡ của công ty chủ quản. Cho nên, chỉ sang đến năm thứ hai, anh đã thật sự thay da đổi thịt, trở thành tâm điểm chú ý của giới truyền thông, là một ngôi sao đang lên trong làng giải trí.Không thể nghi ngờ, tên anh đã trở thành một thương hiệu được đảm bảo. Có biết bao nhiêu diễn viên , siêu sao nổi tiếng, hoa hậu muốn có cơ hội hợp tác cùng anh.Đúng vào lúc sự nghiệp đang lên cao đột nhiên lại xảy ra chuyện, anh biến mất hơn nửa năm. Có rất nhiều lời đồn thổi xung quanh sự kiện này, vậy mà giới truyền thông lại không hề nhảy vào khai thác tìm hiều, còn công ty chủ quản thì thống nhất tuyên bố: anh đang ra nước ngoài tu nghiệp.Mà bản thân anh, lại chẳng có chút để ý đến chuyện này. Lạnh lùng đối diện, thêm vào đó là biểu tình thần bí, Huyền Diệu Phong khiến những kẻ muốn đào bới sự việc lại càng muốn tìm hiểu đến cuối cùng. Mất đi cơ hội được diễn xuất không những không làm cho tính kiêu ngạo trong anh giảm bớt phần nào, ngược lại còn tăng lên gấp bội.Một thời gian lăn lộn trong giới nghệ thuật , anh càng hiểu rõ xã hội này khắc nghiệt đến mức nào. Muốn có địa vị, muốn không bị lãng quên thì phải biết mạnh mẽ mà nhìn vào thời cuộc.Nhưng kẻ a dua nịnh nọt, khẩu phật tâm xà anh thấy không hề ít. Nhưng anh không phải vì vậy mà vui mừng, chỉ cảm thấy nồng đậm bi ai.Dù trước kia anh cũng từng cúi đầu thấp kém trước người khác nhưng anh cũng không cảm thấy bi ai như thế này. Con người nhỏ bé như một hạt cát, vô tình bay vào mắt người, họ cũng thấy ngại mà tìm cách loại bỏ.Khi anh càng được hâm mộ, trái tim anh càng trống rỗng, càng lúc càng lạnh nhạt.Thứ anh muốn là thành công, chứ không phải dừng lại ở đây.Hai năm sau, hợp đồng kết thúc. Anh dứt khoát từ chối khoản tiền hơn tám con số cao ngất ngưởng, anh quyết định tìm đường xây dựng sự nghiệp mới.Sự nghiệp mà anh muốn hướng tới, chính là trở thành một nhà quản lý xuất sắc.Trước đó, anh cho rằng, công việc mà Kinh Kỷ Nhân đang làm so với nghệ sĩ còn có tính thúc đẩy con người hơn. Một Kinh Kỷ Nhân có thể biến anh từ một tên vô danh tiểu tốt, trải qua huấn luyện mà biến thành một ngôi sao thu hút tất cả mọi người giống như một thứ hàng bán chạy. Nhưng anh không muốn trở thành một người thuận buồm xuôi gió như Kinh Kỷ Nhân. Cái anh muốn chính là được quản lý trực tiếp những người ưu tú giống như Kinh Kỷ Nhân.Đi tới được ngày hôm nay, có lẽ người mà anh phải nói lời cảm ơn chân thành nhất chính là Tô gia kia.Anh sẽ dùng thực lực để chứng minh. Coi thường anh, là sai lầm lớn nhất của bọn họ!…………………………..Một năm sau.Một khúc nhạc cổ điển đang lưu truyền trong không gian rộng rãi của phòng làm việc. Một người đàn ông mặc bộ âu phục may thủ công đang nhìn mình qua tấm gương lớn. Hít một hơi thuốc dài, sau đó mới phả một làn khói trắng mỏng ra,nhìn làn khói ấy tan nhanh trong không khí. Mùi bạc hà nồng đậm khiến tinh thần của anh được trấn định hơn.Trên gương mặt tuấn tú của Huyền Diệu Phong không lộ ra bất cứ điều gì, nhưng trái tim anh lại đang dâng lên một hồi kích động.Tin tức trên trang nhất của các tờ báo tài chính của ngày hôm nay khiến tâm tình anh phập phồng. Nội dung của bài báo đó in sâu trong đầu óc anh, cơ hồ không sót một chữ.“ Gần đây, tin tức làm chấn động cả giới thương nhân chính là tập đoàn Phách Thiên cùng tập đoàn Tường Thụy sắp kết làm thông gia. Sau khi trở thành thông gia, thế lực kinh tế của hai nhà nếu nói không ngoa sẽ đạt đến mức khổng lồ.Tất cả mọi người đều nhận định, con gái yêu của chủ tịch tập đoàn Phác Thiên và tổng giám tập đoàn Tường Thụy Phương Tuần Hoa là một đôi trời sinh, môn đăng hộ đối.Cặp đôi này nhất định sẽ tạo nên một giai thoại trong giới thương nhân

Vai diễn phụ của anh đã kết thúc nhưng đơn vị chế tác nhận được quá
nhiều yêu cầu của khán giả, cho nên họ bày tỏ ý muốn mong anh tiếp tục
hợp tác.

Đài truyền hình cũng đâu phải ngu ngốc, bọn họ sao có
thể bỏ qua cơ hội tăng tỉ suất người xem được, thế nên một lần nữa biên
kịch lại thêm thắt kịch bản, để vai diễn của anh lại xuất hiện, vai phụ
nhưng không hề phụ, đất diễn càng lúc càng nhiều.

Từ đó trở đi, có biết bao nhiêu vai diễn trong các phim thần tượng truyền hình được các nhà sản xuất gõ cửa tìm đến anh.

Trên truyền hình, anh diễn những nhân vật đa tình, dịu dàng. Trên sân khấu
ca nhạc, anh là ca sĩ với những khúc ca đầy tự tin , sôi động.Có thể
nói, anh đã tạo được hình ảnh một thần tượng thân thiện, tài năng trong
mắt khán giả.

Anh có diện mạo xuất sắc, có vóc dáng trời sinh,
lại cởi mở trong diễn xuất. Anh biết hát, biết nhảy, lại thêm tiềm lực
nâng đỡ của công ty chủ quản. Cho nên, chỉ sang đến năm thứ hai, anh đã
thật sự thay da đổi thịt, trở thành tâm điểm chú ý của giới truyền
thông, là một ngôi sao đang lên trong làng giải trí.

Không thể
nghi ngờ, tên anh đã trở thành một thương hiệu được đảm bảo. Có biết bao nhiêu diễn viên , siêu sao nổi tiếng, hoa hậu muốn có cơ hội hợp tác
cùng anh.

Đúng vào lúc sự nghiệp đang lên cao đột nhiên lại xảy
ra chuyện, anh biến mất hơn nửa năm. Có rất nhiều lời đồn thổi xung
quanh sự kiện này, vậy mà giới truyền thông lại không hề nhảy vào khai
thác tìm hiều, còn công ty chủ quản thì thống nhất tuyên bố: anh đang ra nước ngoài tu nghiệp.

Mà bản thân anh, lại chẳng có chút để ý
đến chuyện này. Lạnh lùng đối diện, thêm vào đó là biểu tình thần bí,
Huyền Diệu Phong khiến những kẻ muốn đào bới sự việc lại càng muốn tìm
hiểu đến cuối cùng. Mất đi cơ hội được diễn xuất không những không làm
cho tính kiêu ngạo trong anh giảm bớt phần nào, ngược lại còn tăng lên
gấp bội.Một thời gian lăn lộn trong giới nghệ thuật , anh càng hiểu rõ
xã hội này khắc nghiệt đến mức nào. Muốn có địa vị, muốn không bị lãng
quên thì phải biết mạnh mẽ mà nhìn vào thời cuộc.

Nhưng kẻ a dua
nịnh nọt, khẩu phật tâm xà anh thấy không hề ít. Nhưng anh không phải vì vậy mà vui mừng, chỉ cảm thấy nồng đậm bi ai.Dù trước kia anh cũng từng cúi đầu thấp kém trước người khác nhưng anh cũng không cảm thấy bi ai
như thế này. Con người nhỏ bé như một hạt cát, vô tình bay vào mắt
người, họ cũng thấy ngại mà tìm cách loại bỏ.

Khi anh càng được hâm mộ, trái tim anh càng trống rỗng, càng lúc càng lạnh nhạt.

Thứ anh muốn là thành công, chứ không phải dừng lại ở đây.

Hai năm sau, hợp đồng kết thúc. Anh dứt khoát từ chối khoản tiền hơn tám
con số cao ngất ngưởng, anh quyết định tìm đường xây dựng sự nghiệp mới.

Sự nghiệp mà anh muốn hướng tới, chính là trở thành một nhà quản lý xuất sắc.

Trước đó, anh cho rằng, công việc mà Kinh Kỷ Nhân đang làm so với nghệ sĩ còn có tính thúc đẩy con người hơn. Một Kinh Kỷ Nhân có thể biến anh từ một tên vô danh tiểu tốt, trải qua huấn luyện mà biến thành một ngôi sao
thu hút tất cả mọi người giống như một thứ hàng bán chạy. Nhưng anh
không muốn trở thành một người thuận buồm xuôi gió như Kinh Kỷ Nhân. Cái anh muốn chính là được quản lý trực tiếp những người ưu tú giống như
Kinh Kỷ Nhân.

Đi tới được ngày hôm nay, có lẽ người mà anh phải nói lời cảm ơn chân thành nhất chính là Tô gia kia.

Anh sẽ dùng thực lực để chứng minh. Coi thường anh, là sai lầm lớn nhất của bọn họ!

…………………………..

Một năm sau.

Một khúc nhạc cổ điển đang lưu truyền trong không gian rộng rãi của phòng
làm việc. Một người đàn ông mặc bộ âu phục may thủ công đang nhìn mình
qua tấm gương lớn. Hít một hơi thuốc dài, sau đó mới phả một làn khói
trắng mỏng ra,nhìn làn khói ấy tan nhanh trong không khí. Mùi bạc hà
nồng đậm khiến tinh thần của anh được trấn định hơn.

Trên gương mặt tuấn tú của Huyền Diệu Phong không lộ ra bất cứ điều gì, nhưng trái tim anh lại đang dâng lên một hồi kích động.

Tin tức trên trang nhất của các tờ báo tài chính của ngày hôm nay khiến tâm tình anh phập phồng. Nội dung của bài báo đó in sâu trong đầu óc anh,
cơ hồ không sót một chữ.

“ Gần đây, tin tức làm chấn động cả giới thương nhân chính là tập đoàn Phách Thiên cùng tập đoàn Tường Thụy sắp
kết làm thông gia. Sau khi trở thành thông gia, thế lực kinh tế của hai
nhà nếu nói không ngoa sẽ đạt đến mức khổng lồ.

Tất cả mọi người
đều nhận định, con gái yêu của chủ tịch tập đoàn Phác Thiên và tổng giám tập đoàn Tường Thụy Phương Tuần Hoa là một đôi trời sinh, môn đăng hộ
đối.Cặp đôi này nhất định sẽ tạo nên một giai thoại trong giới thương
nhân

Tổng Giám Đốc Độc TàiTác giả: Tân HủyTruyện Ngôn TìnhĐêm, lạnh như băng đá. Nửa đêm, dọc theo đường cao tốc hướng về phía nam, có rất ít xe cộ đi lại. Một chiếc xe thể thao màu đen sang trọng cao giá, giống như con hắc báo đang lao đi săn mồi, điên dại không gì có thể khống chế, tốc độ chạy nhanh đảm bảo vượt quá 150km/h. Ngồi trên ghế lái, một thanh niên có khuôn mặt tuấn tú tà mị, bởi vì uống nhiều rượu, ánh mắt có vẻ không tập trung,lỡ đãng nhìn vào khoảng không trước mặt. Anh không hiểu, tại sao đã qua một khoảng thời gian lâu đến như vậy rồi mà đối với người phụ nữ vô tình bạc nghĩa đó anh lại cứ nhớ mãi không thể quên được? Cho dù đã uống không biết bao nhiêu là rượu, cho dù thuốc mê có làm mất đi tri giác nhưng anh cũng không thể quên được, tình cảm ấy chan chứa nỗi nhớ nhung nồng đậm cùng với ….hận thù. Anh đã thử qua rất nhiều cách. Càng muốn quên thì lại càng trầm luân trong quá khứ đã qua. Phải rồi, đối mặt với tình yêu thì có mấy ai có thể khống chế nổi bản thân mình. Nghĩ tới cô, gương mặt tuấn tú của Huyền Diệu Phong càng… Vai diễn phụ của anh đã kết thúc nhưng đơn vị chế tác nhận được quá nhiều yêu cầu của khán giả, cho nên họ bày tỏ ý muốn mong anh tiếp tục hợp tác.Đài truyền hình cũng đâu phải ngu ngốc, bọn họ sao có thể bỏ qua cơ hội tăng tỉ suất người xem được, thế nên một lần nữa biên kịch lại thêm thắt kịch bản, để vai diễn của anh lại xuất hiện, vai phụ nhưng không hề phụ, đất diễn càng lúc càng nhiều.Từ đó trở đi, có biết bao nhiêu vai diễn trong các phim thần tượng truyền hình được các nhà sản xuất gõ cửa tìm đến anh.Trên truyền hình, anh diễn những nhân vật đa tình, dịu dàng. Trên sân khấu ca nhạc, anh là ca sĩ với những khúc ca đầy tự tin , sôi động.Có thể nói, anh đã tạo được hình ảnh một thần tượng thân thiện, tài năng trong mắt khán giả.Anh có diện mạo xuất sắc, có vóc dáng trời sinh, lại cởi mở trong diễn xuất. Anh biết hát, biết nhảy, lại thêm tiềm lực nâng đỡ của công ty chủ quản. Cho nên, chỉ sang đến năm thứ hai, anh đã thật sự thay da đổi thịt, trở thành tâm điểm chú ý của giới truyền thông, là một ngôi sao đang lên trong làng giải trí.Không thể nghi ngờ, tên anh đã trở thành một thương hiệu được đảm bảo. Có biết bao nhiêu diễn viên , siêu sao nổi tiếng, hoa hậu muốn có cơ hội hợp tác cùng anh.Đúng vào lúc sự nghiệp đang lên cao đột nhiên lại xảy ra chuyện, anh biến mất hơn nửa năm. Có rất nhiều lời đồn thổi xung quanh sự kiện này, vậy mà giới truyền thông lại không hề nhảy vào khai thác tìm hiều, còn công ty chủ quản thì thống nhất tuyên bố: anh đang ra nước ngoài tu nghiệp.Mà bản thân anh, lại chẳng có chút để ý đến chuyện này. Lạnh lùng đối diện, thêm vào đó là biểu tình thần bí, Huyền Diệu Phong khiến những kẻ muốn đào bới sự việc lại càng muốn tìm hiểu đến cuối cùng. Mất đi cơ hội được diễn xuất không những không làm cho tính kiêu ngạo trong anh giảm bớt phần nào, ngược lại còn tăng lên gấp bội.Một thời gian lăn lộn trong giới nghệ thuật , anh càng hiểu rõ xã hội này khắc nghiệt đến mức nào. Muốn có địa vị, muốn không bị lãng quên thì phải biết mạnh mẽ mà nhìn vào thời cuộc.Nhưng kẻ a dua nịnh nọt, khẩu phật tâm xà anh thấy không hề ít. Nhưng anh không phải vì vậy mà vui mừng, chỉ cảm thấy nồng đậm bi ai.Dù trước kia anh cũng từng cúi đầu thấp kém trước người khác nhưng anh cũng không cảm thấy bi ai như thế này. Con người nhỏ bé như một hạt cát, vô tình bay vào mắt người, họ cũng thấy ngại mà tìm cách loại bỏ.Khi anh càng được hâm mộ, trái tim anh càng trống rỗng, càng lúc càng lạnh nhạt.Thứ anh muốn là thành công, chứ không phải dừng lại ở đây.Hai năm sau, hợp đồng kết thúc. Anh dứt khoát từ chối khoản tiền hơn tám con số cao ngất ngưởng, anh quyết định tìm đường xây dựng sự nghiệp mới.Sự nghiệp mà anh muốn hướng tới, chính là trở thành một nhà quản lý xuất sắc.Trước đó, anh cho rằng, công việc mà Kinh Kỷ Nhân đang làm so với nghệ sĩ còn có tính thúc đẩy con người hơn. Một Kinh Kỷ Nhân có thể biến anh từ một tên vô danh tiểu tốt, trải qua huấn luyện mà biến thành một ngôi sao thu hút tất cả mọi người giống như một thứ hàng bán chạy. Nhưng anh không muốn trở thành một người thuận buồm xuôi gió như Kinh Kỷ Nhân. Cái anh muốn chính là được quản lý trực tiếp những người ưu tú giống như Kinh Kỷ Nhân.Đi tới được ngày hôm nay, có lẽ người mà anh phải nói lời cảm ơn chân thành nhất chính là Tô gia kia.Anh sẽ dùng thực lực để chứng minh. Coi thường anh, là sai lầm lớn nhất của bọn họ!…………………………..Một năm sau.Một khúc nhạc cổ điển đang lưu truyền trong không gian rộng rãi của phòng làm việc. Một người đàn ông mặc bộ âu phục may thủ công đang nhìn mình qua tấm gương lớn. Hít một hơi thuốc dài, sau đó mới phả một làn khói trắng mỏng ra,nhìn làn khói ấy tan nhanh trong không khí. Mùi bạc hà nồng đậm khiến tinh thần của anh được trấn định hơn.Trên gương mặt tuấn tú của Huyền Diệu Phong không lộ ra bất cứ điều gì, nhưng trái tim anh lại đang dâng lên một hồi kích động.Tin tức trên trang nhất của các tờ báo tài chính của ngày hôm nay khiến tâm tình anh phập phồng. Nội dung của bài báo đó in sâu trong đầu óc anh, cơ hồ không sót một chữ.“ Gần đây, tin tức làm chấn động cả giới thương nhân chính là tập đoàn Phách Thiên cùng tập đoàn Tường Thụy sắp kết làm thông gia. Sau khi trở thành thông gia, thế lực kinh tế của hai nhà nếu nói không ngoa sẽ đạt đến mức khổng lồ.Tất cả mọi người đều nhận định, con gái yêu của chủ tịch tập đoàn Phác Thiên và tổng giám tập đoàn Tường Thụy Phương Tuần Hoa là một đôi trời sinh, môn đăng hộ đối.Cặp đôi này nhất định sẽ tạo nên một giai thoại trong giới thương nhân

Chương 27