Tác giả:

Vào 1 ngày đẹp trời , có người con gái xinh đẹp đang ngồi ngoài vườn uống trà và ngắm nhìn phong cánh lúc buổi sớm . Oa , phong cảnh đúng thật là hữu tình nha . Cả khu vườn ngập tràn những bông hoa hồng xanh bí ẩn , chỉ 1 cơn gió thoảng qua là cuốn theo bao nhiêu cánh hoa hồng xanh bay phảng phất khiến người nhìn có chút rung động . Những cánh hồng xanh vào lúc nào đây vẫn còn vương vấn những giọt sương trong như thủy tinh . ... Nhưng người nổi bật nhất ở đây là cô gái đang ngồi uống trà kia Nàng mặc chiếc đầm trắng tay dài tạo nên vẻ xinh đẹp thuần khiết đến lạ thường . Cổ áo không rộng cũng không chật lại không qua thấp nhưng lại tạo ra sức hấp dẫn đến kinh ngạc . Viền cổ và tay áo nàng có ren trắng và có đính những viên kim cương nhỏ xung quanh . Đầm dài qua đầu gối , đôi chân thon dài bắt chéo thong thả mang đôi dép bông màu hồng có hình kitty . Sau lưng có 1 cái nơ nhỏ được cột gọn gàng . Mái tóc nâu đỏ xõa dài tới lưng , đuôi tóc uốn lọn cực dễ thương , cái mái ngố che đi hàng…

Chương 4

Cô Vợ Trẻ Con Của Tổng Tài Lãnh TuyệtTác giả: Hiểu NguyệtTruyện Ngôn TìnhVào 1 ngày đẹp trời , có người con gái xinh đẹp đang ngồi ngoài vườn uống trà và ngắm nhìn phong cánh lúc buổi sớm . Oa , phong cảnh đúng thật là hữu tình nha . Cả khu vườn ngập tràn những bông hoa hồng xanh bí ẩn , chỉ 1 cơn gió thoảng qua là cuốn theo bao nhiêu cánh hoa hồng xanh bay phảng phất khiến người nhìn có chút rung động . Những cánh hồng xanh vào lúc nào đây vẫn còn vương vấn những giọt sương trong như thủy tinh . ... Nhưng người nổi bật nhất ở đây là cô gái đang ngồi uống trà kia Nàng mặc chiếc đầm trắng tay dài tạo nên vẻ xinh đẹp thuần khiết đến lạ thường . Cổ áo không rộng cũng không chật lại không qua thấp nhưng lại tạo ra sức hấp dẫn đến kinh ngạc . Viền cổ và tay áo nàng có ren trắng và có đính những viên kim cương nhỏ xung quanh . Đầm dài qua đầu gối , đôi chân thon dài bắt chéo thong thả mang đôi dép bông màu hồng có hình kitty . Sau lưng có 1 cái nơ nhỏ được cột gọn gàng . Mái tóc nâu đỏ xõa dài tới lưng , đuôi tóc uốn lọn cực dễ thương , cái mái ngố che đi hàng… Trong lúc ngồi ăn cùng mọi người , nàng rất tự nhiên gắp thức ăn nhưng không làm mọi người khó chịu . Nàng vừa gắp 1 miếng thịt bỏ vào miệng thì Vũ Thiên Tuyết hỏi :_Hàn Băng ! Cháu đã có người bạn thân tri kỉ khác giới chưa ?Nàng nhất thời bất động , rùi cười xuề xòa 1 cái đáp :_À rồi ạ !_Là thanh mai trúc mã ? _ Vũ Thiên Tuyết vội vã như có chút lo lắng_...Cái này ... cũng có thể là như vậy hì ! _ Nàng vô thức cười .Thật ngọt ngào ... Thanh mai trúc mã đó hihi_2 đứa có hay không thân nhau ? _ Lạc Tĩnh Nguyệt hỏi_À...thân ạ ! _Nàng gắp thêm miếng thịt nữa_Dạo này vẫn thân sao ???? ( câu này thấy hỏi ngu ghê ) _ Lạc Tĩnh nguyệt có chút rối nên hỏi lung tung_.....Không ạ ! Bạn ấy đi Mĩ rồi _Nàng im lặng 1 chút rồi trả lời , đôi mắt phủ nhẹ 1 tầng nước nhưng nàng nhanh chóng che khuất đi , thuận tay gắp đồ ăn cho mọi người . Đương nhiên cũng gắp cho hắn . Hắn cũng chẳng nói gì , tiếp tục ăn .Hắn thật chẳng hứng thú với những tình cảm ngu ngốc này ( đã yêu ai đâu mà hứng thú ) Hừ , hỡ 1 tí là khóc với buồn . Bọn con gái thật nhàm chán .. nhưng cũng có chút lợi ích , chí lý cũng là công cụ làm ấm giường ấm gối cho hắn . Hắn khinh thường bọn con gái bởi chỉ vì ít tiền đã nhanh chóng lên giường_ Phong ! Con sao không nói gì ? _ Giang Nguyệt Thi khẽ hỏi_A , cậu đừng để ý tới tới tên tiểu tử đó ! Nó ít nói lắm _ Lạc tĩnh nguyệt liếc nhìn con mình đang ănHắn đương nhiên thấy , cũng đưa mắt mình nhìn mẹ . Đáy mắt hiện lên sự khiêu khích ...Mẹ muốn gì ?Lạc Tĩnh nguyệt cũng hiện lên sự khiêu khích nặng nề , ý nóiMuốn làm xấu mặt conVũ Thần Dạ thở hắc 1 cái rồi ông lên tiếng giảng hòa :_2 mẹ con bình tĩnh đi , chúng ta đang ở nhà người ta , làm như vậy không rất khó coi2 người cũng không liếc mắt về phía nhau nữa . Hắn đưa mắt về phía nàng nhìn nàng đang ăn ngon lành thì nhếc môi , nói nhỏ vào tai cô :_Ăn ngon lắm hay sao hả ? Sắc nữ !!_Hừ ...anh câm ngay cho tôi , hỗn đản _nàng nghiến răng nghiến lợi nóiHắn cũng chẳng thèm để ý tời nàng nữa , tiếp tục ăn ngon lành . trong cả buổi ăn cơm , ai cũng nói chuyện rơm rả , thoải mái chỉ có riêng Hàn Băng và Nhật Phong là chẳng vui vẻ gì cả . Sau giờ ăn , nàng xin phép mọi người rồi "lê lếch' lên phòng đọc truyện . Hắn thì ngồi trầm ngâm không nói gì .Trong khi đó còn nàng thì_Ôi , tình yêu của ta ... ta yêu các ngươi lắm _ Nàng hôn chụt chụt lên mấy cuốn sách ngôn tình của mình , miệng cười toe toétNằm trên giường mà nàng lăn tới lăn lui 1 cách thoải máiCạchRầm_Ai ui _ Nàng ngồi dậy , đưa tay xoa xoa cái đầu_Anh .... Sao dám tự tiện vào phòng tôi hả ? _Nàng trừng mắt nhìn hắn , sau đó cuối xuống nhặt mấy cuốn sách "bảo bối" lênHắn đi tới ôm lấy eo cô khiến cô 1 lần nữa làm rơi hết sách , cả người lạnh rung lên bần bậc ..._Anh....làm cái gì vậy hả ? Sao dám ôm...ôm tôi ? _ Giọng nói run rẩy_Em yêu à ! Em biết chuyện gì hay chưa hả ? _ Phong hôn hôn lên cổ cùa Hàn Băng khiến mặt nàng đỏ bừngBa_ b**n th**Nàng tát hắn , như vừa hoàn hồn , hắn đưa tay xoa lấy bên má mình bị nàng tátNgô ! Rát thật ! Chết tiệtNàng giỏi lắm , đánh cả hắn , chưa ai dám đánh hắn như nàng lại dám mắng hắn b**n th** . Thú vị thật , hắn sau này sẽ dạy dỗ , cho nàng biết b**n th** là như thế nào . Hắn sau này sẽ dạy lại nàng . Hừ_Nói nhanh , anh như thế nào vào phòng tôi ? _ Nàng quát vào mặt hắn hỏi_Hừ ! Bà của cô _Hắn thong thả ngồi xuống ghế nhìn vẻ mặt tức giận của cô có chút thoải mái_Bà tôi cho anh vào? Đầu anh hỏng sao ? _ Nàng hừ 1 tiếng_Đáng lẽ tôi cũng chẳng phải vào căn phòng nữ tính và gặp con nhỏ ngu ngốc như cô đâu !_Vậy sao vào ? Nói_Hôn ước _ Hắn phun ra 2 chữ khiến nàng đứng hình_Từ khi nào có !!_Vừa nãy_............ Sau không từ chối ?_Tôi còn phải suy nghĩ _ Hắn đứng lên đi tới nâng cằm nàng lên nhếch môi ác độc nói :_Tôi nhất định khiến cô sống không bằng chết .. .b**n th** à ! Sau này rồi cô biết b**n th** là như thế nào ? Hôn ước này tôi phải suy nghĩ đã ! Cô đắc tội với tôi_Chết tiệt , nói bậy . Là anh trêu tôi , thật sự không có hôn ước_Cô đi xuống hỏi điNàng nghe tới đó , vội vã chạy xuống lầu , trong lòng nhiều câu hỏi không thôngHôn ước gì chứ ? Tên Phong đó chắc chắn lừa mình , rõ ràng là không có . Bà và mẹ làm sao có thể lập hôn ước mà không hỏi mình .... rốt cuộc là sao ?

Trong lúc ngồi ăn cùng mọi người , nàng rất tự nhiên gắp thức ăn nhưng không làm mọi người khó chịu . Nàng vừa gắp 1 miếng thịt bỏ vào miệng thì Vũ Thiên Tuyết hỏi :

_Hàn Băng ! Cháu đã có người bạn thân tri kỉ khác giới chưa ?

Nàng nhất thời bất động , rùi cười xuề xòa 1 cái đáp :

_À rồi ạ !

_Là thanh mai trúc mã ? _ Vũ Thiên Tuyết vội vã như có chút lo lắng

_...Cái này ... cũng có thể là như vậy hì ! _ Nàng vô thức cười .

Thật ngọt ngào ... Thanh mai trúc mã đó hihi

_2 đứa có hay không thân nhau ? _ Lạc Tĩnh Nguyệt hỏi

_À...thân ạ ! _Nàng gắp thêm miếng thịt nữa

_Dạo này vẫn thân sao ???? ( câu này thấy hỏi ngu ghê ) _ Lạc Tĩnh nguyệt có chút rối nên hỏi lung tung

_.....Không ạ ! Bạn ấy đi Mĩ rồi _Nàng im lặng 1 chút rồi trả lời , đôi mắt phủ nhẹ 1 tầng nước nhưng nàng nhanh chóng che khuất đi , thuận tay gắp đồ ăn cho mọi người . Đương nhiên cũng gắp cho hắn . Hắn cũng chẳng nói gì , tiếp tục ăn .

Hắn thật chẳng hứng thú với những tình cảm ngu ngốc này ( đã yêu ai đâu mà hứng thú ) Hừ , hỡ 1 tí là khóc với buồn . Bọn con gái thật nhàm chán .. nhưng cũng có chút lợi ích , chí lý cũng là công cụ làm ấm giường ấm gối cho hắn . Hắn khinh thường bọn con gái bởi chỉ vì ít tiền đã nhanh chóng lên giường

_ Phong ! Con sao không nói gì ? _ Giang Nguyệt Thi khẽ hỏi

_A , cậu đừng để ý tới tới tên tiểu tử đó ! Nó ít nói lắm _ Lạc tĩnh nguyệt liếc nhìn con mình đang ăn

Hắn đương nhiên thấy , cũng đưa mắt mình nhìn mẹ . Đáy mắt hiện lên sự khiêu khích ...

Mẹ muốn gì ?

Lạc Tĩnh nguyệt cũng hiện lên sự khiêu khích nặng nề , ý nói

Muốn làm xấu mặt con

Vũ Thần Dạ thở hắc 1 cái rồi ông lên tiếng giảng hòa :

_2 mẹ con bình tĩnh đi , chúng ta đang ở nhà người ta , làm như vậy không rất khó coi

2 người cũng không liếc mắt về phía nhau nữa . Hắn đưa mắt về phía nàng nhìn nàng đang ăn ngon lành thì nhếc môi , nói nhỏ vào tai cô :

_Ăn ngon lắm hay sao hả ? Sắc nữ !!

_Hừ ...anh câm ngay cho tôi , hỗn đản _nàng nghiến răng nghiến lợi nói

Hắn cũng chẳng thèm để ý tời nàng nữa , tiếp tục ăn ngon lành . trong cả buổi ăn cơm , ai cũng nói chuyện rơm rả , thoải mái chỉ có riêng Hàn Băng và Nhật Phong là chẳng vui vẻ gì cả . Sau giờ ăn , nàng xin phép mọi người rồi "lê lếch' lên phòng đọc truyện . Hắn thì ngồi trầm ngâm không nói gì .

Trong khi đó còn nàng thì

_Ôi , tình yêu của ta ... ta yêu các ngươi lắm _ Nàng hôn chụt chụt lên mấy cuốn sách ngôn tình của mình , miệng cười toe toét

Nằm trên giường mà nàng lăn tới lăn lui 1 cách thoải mái

Cạch

Rầm

_Ai ui _ Nàng ngồi dậy , đưa tay xoa xoa cái đầu

_Anh .... Sao dám tự tiện vào phòng tôi hả ? _Nàng trừng mắt nhìn hắn , sau đó cuối xuống nhặt mấy cuốn sách "bảo bối" lên

Hắn đi tới ôm lấy eo cô khiến cô 1 lần nữa làm rơi hết sách , cả người lạnh rung lên bần bậc ...

_Anh....làm cái gì vậy hả ? Sao dám ôm...ôm tôi ? _ Giọng nói run rẩy

_Em yêu à ! Em biết chuyện gì hay chưa hả ? _ Phong hôn hôn lên cổ cùa Hàn Băng khiến mặt nàng đỏ bừng

Ba

_ b**n th**

Nàng tát hắn , như vừa hoàn hồn , hắn đưa tay xoa lấy bên má mình bị nàng tát

Ngô ! Rát thật ! Chết tiệt

Nàng giỏi lắm , đánh cả hắn , chưa ai dám đánh hắn như nàng lại dám mắng hắn b**n th** . Thú vị thật , hắn sau này sẽ dạy dỗ , cho nàng biết b**n th** là như thế nào . Hắn sau này sẽ dạy lại nàng . Hừ

_Nói nhanh , anh như thế nào vào phòng tôi ? _ Nàng quát vào mặt hắn hỏi

_Hừ ! Bà của cô _Hắn thong thả ngồi xuống ghế nhìn vẻ mặt tức giận của cô có chút thoải mái

_Bà tôi cho anh vào? Đầu anh hỏng sao ? _ Nàng hừ 1 tiếng

_Đáng lẽ tôi cũng chẳng phải vào căn phòng nữ tính và gặp con nhỏ ngu ngốc như cô đâu !

_Vậy sao vào ? Nói

_Hôn ước _ Hắn phun ra 2 chữ khiến nàng đứng hình

_Từ khi nào có !!

_Vừa nãy

_............ Sau không từ chối ?

_Tôi còn phải suy nghĩ _ Hắn đứng lên đi tới nâng cằm nàng lên nhếch môi ác độc nói :

_Tôi nhất định khiến cô sống không bằng chết .. .b**n th** à ! Sau này rồi cô biết b**n th** là như thế nào ? Hôn ước này tôi phải suy nghĩ đã ! Cô đắc tội với tôi

_Chết tiệt , nói bậy . Là anh trêu tôi , thật sự không có hôn ước

_Cô đi xuống hỏi đi

Nàng nghe tới đó , vội vã chạy xuống lầu , trong lòng nhiều câu hỏi không thông

Hôn ước gì chứ ? Tên Phong đó chắc chắn lừa mình , rõ ràng là không có . Bà và mẹ làm sao có thể lập hôn ước mà không hỏi mình .... rốt cuộc là sao ?

Cô Vợ Trẻ Con Của Tổng Tài Lãnh TuyệtTác giả: Hiểu NguyệtTruyện Ngôn TìnhVào 1 ngày đẹp trời , có người con gái xinh đẹp đang ngồi ngoài vườn uống trà và ngắm nhìn phong cánh lúc buổi sớm . Oa , phong cảnh đúng thật là hữu tình nha . Cả khu vườn ngập tràn những bông hoa hồng xanh bí ẩn , chỉ 1 cơn gió thoảng qua là cuốn theo bao nhiêu cánh hoa hồng xanh bay phảng phất khiến người nhìn có chút rung động . Những cánh hồng xanh vào lúc nào đây vẫn còn vương vấn những giọt sương trong như thủy tinh . ... Nhưng người nổi bật nhất ở đây là cô gái đang ngồi uống trà kia Nàng mặc chiếc đầm trắng tay dài tạo nên vẻ xinh đẹp thuần khiết đến lạ thường . Cổ áo không rộng cũng không chật lại không qua thấp nhưng lại tạo ra sức hấp dẫn đến kinh ngạc . Viền cổ và tay áo nàng có ren trắng và có đính những viên kim cương nhỏ xung quanh . Đầm dài qua đầu gối , đôi chân thon dài bắt chéo thong thả mang đôi dép bông màu hồng có hình kitty . Sau lưng có 1 cái nơ nhỏ được cột gọn gàng . Mái tóc nâu đỏ xõa dài tới lưng , đuôi tóc uốn lọn cực dễ thương , cái mái ngố che đi hàng… Trong lúc ngồi ăn cùng mọi người , nàng rất tự nhiên gắp thức ăn nhưng không làm mọi người khó chịu . Nàng vừa gắp 1 miếng thịt bỏ vào miệng thì Vũ Thiên Tuyết hỏi :_Hàn Băng ! Cháu đã có người bạn thân tri kỉ khác giới chưa ?Nàng nhất thời bất động , rùi cười xuề xòa 1 cái đáp :_À rồi ạ !_Là thanh mai trúc mã ? _ Vũ Thiên Tuyết vội vã như có chút lo lắng_...Cái này ... cũng có thể là như vậy hì ! _ Nàng vô thức cười .Thật ngọt ngào ... Thanh mai trúc mã đó hihi_2 đứa có hay không thân nhau ? _ Lạc Tĩnh Nguyệt hỏi_À...thân ạ ! _Nàng gắp thêm miếng thịt nữa_Dạo này vẫn thân sao ???? ( câu này thấy hỏi ngu ghê ) _ Lạc Tĩnh nguyệt có chút rối nên hỏi lung tung_.....Không ạ ! Bạn ấy đi Mĩ rồi _Nàng im lặng 1 chút rồi trả lời , đôi mắt phủ nhẹ 1 tầng nước nhưng nàng nhanh chóng che khuất đi , thuận tay gắp đồ ăn cho mọi người . Đương nhiên cũng gắp cho hắn . Hắn cũng chẳng nói gì , tiếp tục ăn .Hắn thật chẳng hứng thú với những tình cảm ngu ngốc này ( đã yêu ai đâu mà hứng thú ) Hừ , hỡ 1 tí là khóc với buồn . Bọn con gái thật nhàm chán .. nhưng cũng có chút lợi ích , chí lý cũng là công cụ làm ấm giường ấm gối cho hắn . Hắn khinh thường bọn con gái bởi chỉ vì ít tiền đã nhanh chóng lên giường_ Phong ! Con sao không nói gì ? _ Giang Nguyệt Thi khẽ hỏi_A , cậu đừng để ý tới tới tên tiểu tử đó ! Nó ít nói lắm _ Lạc tĩnh nguyệt liếc nhìn con mình đang ănHắn đương nhiên thấy , cũng đưa mắt mình nhìn mẹ . Đáy mắt hiện lên sự khiêu khích ...Mẹ muốn gì ?Lạc Tĩnh nguyệt cũng hiện lên sự khiêu khích nặng nề , ý nóiMuốn làm xấu mặt conVũ Thần Dạ thở hắc 1 cái rồi ông lên tiếng giảng hòa :_2 mẹ con bình tĩnh đi , chúng ta đang ở nhà người ta , làm như vậy không rất khó coi2 người cũng không liếc mắt về phía nhau nữa . Hắn đưa mắt về phía nàng nhìn nàng đang ăn ngon lành thì nhếc môi , nói nhỏ vào tai cô :_Ăn ngon lắm hay sao hả ? Sắc nữ !!_Hừ ...anh câm ngay cho tôi , hỗn đản _nàng nghiến răng nghiến lợi nóiHắn cũng chẳng thèm để ý tời nàng nữa , tiếp tục ăn ngon lành . trong cả buổi ăn cơm , ai cũng nói chuyện rơm rả , thoải mái chỉ có riêng Hàn Băng và Nhật Phong là chẳng vui vẻ gì cả . Sau giờ ăn , nàng xin phép mọi người rồi "lê lếch' lên phòng đọc truyện . Hắn thì ngồi trầm ngâm không nói gì .Trong khi đó còn nàng thì_Ôi , tình yêu của ta ... ta yêu các ngươi lắm _ Nàng hôn chụt chụt lên mấy cuốn sách ngôn tình của mình , miệng cười toe toétNằm trên giường mà nàng lăn tới lăn lui 1 cách thoải máiCạchRầm_Ai ui _ Nàng ngồi dậy , đưa tay xoa xoa cái đầu_Anh .... Sao dám tự tiện vào phòng tôi hả ? _Nàng trừng mắt nhìn hắn , sau đó cuối xuống nhặt mấy cuốn sách "bảo bối" lênHắn đi tới ôm lấy eo cô khiến cô 1 lần nữa làm rơi hết sách , cả người lạnh rung lên bần bậc ..._Anh....làm cái gì vậy hả ? Sao dám ôm...ôm tôi ? _ Giọng nói run rẩy_Em yêu à ! Em biết chuyện gì hay chưa hả ? _ Phong hôn hôn lên cổ cùa Hàn Băng khiến mặt nàng đỏ bừngBa_ b**n th**Nàng tát hắn , như vừa hoàn hồn , hắn đưa tay xoa lấy bên má mình bị nàng tátNgô ! Rát thật ! Chết tiệtNàng giỏi lắm , đánh cả hắn , chưa ai dám đánh hắn như nàng lại dám mắng hắn b**n th** . Thú vị thật , hắn sau này sẽ dạy dỗ , cho nàng biết b**n th** là như thế nào . Hắn sau này sẽ dạy lại nàng . Hừ_Nói nhanh , anh như thế nào vào phòng tôi ? _ Nàng quát vào mặt hắn hỏi_Hừ ! Bà của cô _Hắn thong thả ngồi xuống ghế nhìn vẻ mặt tức giận của cô có chút thoải mái_Bà tôi cho anh vào? Đầu anh hỏng sao ? _ Nàng hừ 1 tiếng_Đáng lẽ tôi cũng chẳng phải vào căn phòng nữ tính và gặp con nhỏ ngu ngốc như cô đâu !_Vậy sao vào ? Nói_Hôn ước _ Hắn phun ra 2 chữ khiến nàng đứng hình_Từ khi nào có !!_Vừa nãy_............ Sau không từ chối ?_Tôi còn phải suy nghĩ _ Hắn đứng lên đi tới nâng cằm nàng lên nhếch môi ác độc nói :_Tôi nhất định khiến cô sống không bằng chết .. .b**n th** à ! Sau này rồi cô biết b**n th** là như thế nào ? Hôn ước này tôi phải suy nghĩ đã ! Cô đắc tội với tôi_Chết tiệt , nói bậy . Là anh trêu tôi , thật sự không có hôn ước_Cô đi xuống hỏi điNàng nghe tới đó , vội vã chạy xuống lầu , trong lòng nhiều câu hỏi không thôngHôn ước gì chứ ? Tên Phong đó chắc chắn lừa mình , rõ ràng là không có . Bà và mẹ làm sao có thể lập hôn ước mà không hỏi mình .... rốt cuộc là sao ?

Chương 4