Vào 1 ngày đẹp trời , có người con gái xinh đẹp đang ngồi ngoài vườn uống trà và ngắm nhìn phong cánh lúc buổi sớm . Oa , phong cảnh đúng thật là hữu tình nha . Cả khu vườn ngập tràn những bông hoa hồng xanh bí ẩn , chỉ 1 cơn gió thoảng qua là cuốn theo bao nhiêu cánh hoa hồng xanh bay phảng phất khiến người nhìn có chút rung động . Những cánh hồng xanh vào lúc nào đây vẫn còn vương vấn những giọt sương trong như thủy tinh . ... Nhưng người nổi bật nhất ở đây là cô gái đang ngồi uống trà kia Nàng mặc chiếc đầm trắng tay dài tạo nên vẻ xinh đẹp thuần khiết đến lạ thường . Cổ áo không rộng cũng không chật lại không qua thấp nhưng lại tạo ra sức hấp dẫn đến kinh ngạc . Viền cổ và tay áo nàng có ren trắng và có đính những viên kim cương nhỏ xung quanh . Đầm dài qua đầu gối , đôi chân thon dài bắt chéo thong thả mang đôi dép bông màu hồng có hình kitty . Sau lưng có 1 cái nơ nhỏ được cột gọn gàng . Mái tóc nâu đỏ xõa dài tới lưng , đuôi tóc uốn lọn cực dễ thương , cái mái ngố che đi hàng…
Chương 20
Cô Vợ Trẻ Con Của Tổng Tài Lãnh TuyệtTác giả: Hiểu NguyệtTruyện Ngôn TìnhVào 1 ngày đẹp trời , có người con gái xinh đẹp đang ngồi ngoài vườn uống trà và ngắm nhìn phong cánh lúc buổi sớm . Oa , phong cảnh đúng thật là hữu tình nha . Cả khu vườn ngập tràn những bông hoa hồng xanh bí ẩn , chỉ 1 cơn gió thoảng qua là cuốn theo bao nhiêu cánh hoa hồng xanh bay phảng phất khiến người nhìn có chút rung động . Những cánh hồng xanh vào lúc nào đây vẫn còn vương vấn những giọt sương trong như thủy tinh . ... Nhưng người nổi bật nhất ở đây là cô gái đang ngồi uống trà kia Nàng mặc chiếc đầm trắng tay dài tạo nên vẻ xinh đẹp thuần khiết đến lạ thường . Cổ áo không rộng cũng không chật lại không qua thấp nhưng lại tạo ra sức hấp dẫn đến kinh ngạc . Viền cổ và tay áo nàng có ren trắng và có đính những viên kim cương nhỏ xung quanh . Đầm dài qua đầu gối , đôi chân thon dài bắt chéo thong thả mang đôi dép bông màu hồng có hình kitty . Sau lưng có 1 cái nơ nhỏ được cột gọn gàng . Mái tóc nâu đỏ xõa dài tới lưng , đuôi tóc uốn lọn cực dễ thương , cái mái ngố che đi hàng… Tại quán trà sữa_Tiểu Băng , em uống gì ? _ Vũ Vương ôn nhu hỏi nàng_Cho em ly sữa tươi hoa hồng nha _ Nàng chống cằm mỉm cười_ Hây ! Các người thật là ,... sao lại thể hiện tình cảm ở đây hả ? ...Làm em ghen tị chết được _ Thiệu Khanh thở dài , vờ giận dỗi nói_Ừm ! Phải đó ! Làm người ta thật ghen tị mà _ Tịnh Nhi hùa theo Thiệu Khanh thở dài .Dù nói vậy chứ thật ra , cô lại nghĩ Hàn Băng hợp với Nhật Phong hơn . Dù sao họ cũng có hôn ước , không sớm thì muộn cũng cưới nhau thôi . Không phải là cô chê Vũ Vương mà là sợ họ không thể cùng nhau phát triển tình cảm thôi_Khụ khụ.. Được rồi ! Thế 2 em muốn uống gì ? _ Vũ Vương ho nhẹ vài tiếng , hỏi_ Ừm ... Xem nào _ Thiệu Khanh suy nghĩHàn Băng thấy vậy , thì thầm vào tai Thiệu Khanh điều gì đó sau đó cả 2 người cười lớn . Vũ Vương ngồi bên cạnh cảm giác có chuyện gì đó sắp xảy ra với mình nên không ngừng đổ mồ hôi . Tịnh Nhi thì đang nhìn lung tung sau đó nói :_ Em uống trà sữa sâm dứa_ Ừm ! _ Vũ Vương cười cười_Anh kêu chị phục vụ tới đây đi ! _ Hàn Băng nhìn anh nói_Phục vụ_ Dạ , quý khách dùng gì ? _ Cô phụ vụ trẻ tuổi đi đến , mỉm cười tươi rói hỏi_Cho em ly sữa tươi hoa hồng _ Hàn Băng dịu dàng nói_ Em ly trà sữa sâm dứa nha _ Tịnh Nhi vui vẻ_Cho em cái này , cái này , ừm...cái đó nữa..ừ...đúng vậy , cái đó ... _ Thiệu Khanh cười gian đưa tay chỉ đại lung tung trong thực đơn , sau đó hỏi tiếp :_Có kem không chị ?_C...Có _ Cô phục vụ th* d*c , trán đổ đầy mồ hôi khi nhìn thấy Thiệu Khanh chỉ lung tung trong thực đơn .Vũ Vương ngồi bên cạnh toát mồ hôi lạnh,thầm rủa Thiệu Khanh cố tình chơi mình.Tịnh Nhi nhìn Thiệu Khanh chỉ lung tung suýt ngất xỉu,Hàn Băng thì thoải mái tay chống cằm , đầu hơi nghiên nhìn , mái tóc nâu đỏ xõa tung xuống , môi mỏng tự giác hiện lên nụ cười bán nguyệt . Sau đó lên tiếng nói :_Vậy cho em 5 ly kem vani , 5 socola , 5 kem Sundae , 5 Kem Swensen's ,...... à, và cho tụi em chút thức ăn nữa nha !Cô phục vụ không ngừng viết vào giấy , sau đó ráng nặn ra nụ cười hết sức có thể:_Quý khách đợi 1 chút nha !Khi cô phục vụ đi rồi , Vũ Vương mới tức giận rít lên :_Vương Hàn Băng , Quan Thiệu Khanh...._Dạ ? _ Nàng nhìn anh , ngốc nghếch hỏi_Sao anh ? _ Thiệu Khanh chớp chớp mắt_Hai em cố tình chơi anh phải không hả ? _ Lửa giận bùng lên trong mắt anh_Hihi , có đâu anh !!! Dù sao hôm nay anh cũng khao tụi em mà ! _ Nàng cười hì hì nóiVũ Vương miễn cưỡng tha thứ . Anh không phải keo kiệt nhưng mà bây giờ chính anh đang bị nàng cùng Thiệu Khanh trêu chọc nha . Đúng là 2 tiểu yêu tinh đáng ghét mà2 tiếng sau_Mình ngồi đây được bao lâu rồi nhỉ ? _ Tịnh Nhi hỏi_À không lâu lắm . Được khoảng 2 tiếng 50 phút 37 giây rồi !! Giờ thì đã là 38 giây_ Hàn Băng mơ màng trả lời_Haiz ... vậy giờ mau mau tính tiền đi _ Tịnh Nhi vui vẻ nói_Phục vụ , tính tiền _ Thiệu Khanh gọi_Dạ của quý khách là 1.900.879 _ Cô phục vụ đưa giấy thanh toán của Vũ VươngAnh nhìn mà suýt nữa mắt lọt ra ngoài. Ha , hay thật ! Chỉ một buổi đi uống trà sữa mà trên cả triệu bạc , thật khủng khiếp mà . Anh âm thầm thở dài , rút thẻ ATM ra đưa cho cô vụ phục , nói :_Những phần còn lại , gói đem về_Vâng !5 phút sau_Đây là tiền dư của quý khách _ Cô ta đưa lại thẻ ATM cho Vũ Vương lại còn kèm theo tờ giấy viết số điện thoại miễn phí của cô . Thấy thế , Vũ Vương nhếch miệng cười đểu. Khi rời bàn , anh đến gần 1 ông khách khoảng 68 tuổi , nói :_Cô phục vụ kia nhờ tôi đưa cho ông !_Cám ơn _ Mặt lão ta hớn hở , rối rít cảm ơn anh..........Tại nhà_Vũ Nhật Phong !!! _ Nàng lôi họ tên của hắn ra gọi_Gì ? _ Hắn đang đọc báo , nghe nàng gọi như vậy liền có chút không vui_Tôi muốn hoa hồng xanh !_Nhà em có đầy mà ! _ Hắn bỏ báo xuống nhìn nàng_Nhưng bây giờ tôi rất ít về nhà !! _ Nàng khó chịu ngồi xuống so-pha_Thế em muốn gì ? _ Hắn hỏi thẳng_Trồng hoa hồng xanh ! _ Nàng trả lời_Ở đâu ?_Vườn nhà anh đó !!! Được không ? _ Nàng hỏi_Tùy ! _ Nói rồi hắn cầm báo đọc tiếpThấy vậy , nàng tức giận , dậm chân bỏ đi lên phòng , miệng không ngừng mắng :_Tên xấu xa , tên đáng ghét , tên keo kiệt,...Ta ghét ngươi , ta băm ngươi ra làm thịt viên , chiên lên......... AAAAAA ... Ngươi dám không cho bổn cô nương trồng hoa hồng xanh ?! Vũ Nhật Phong... chờ đó
Tại quán trà sữa
_Tiểu Băng , em uống gì ? _ Vũ Vương ôn nhu hỏi nàng
_Cho em ly sữa tươi hoa hồng nha _ Nàng chống cằm mỉm cười
_ Hây ! Các người thật là ,... sao lại thể hiện tình cảm ở đây hả ? ...Làm em ghen tị chết được _ Thiệu Khanh thở dài , vờ giận dỗi nói
_Ừm ! Phải đó ! Làm người ta thật ghen tị mà _ Tịnh Nhi hùa theo Thiệu Khanh thở dài .
Dù nói vậy chứ thật ra , cô lại nghĩ Hàn Băng hợp với Nhật Phong hơn . Dù sao họ cũng có hôn ước , không sớm thì muộn cũng cưới nhau thôi . Không phải là cô chê Vũ Vương mà là sợ họ không thể cùng nhau phát triển tình cảm thôi
_Khụ khụ.. Được rồi ! Thế 2 em muốn uống gì ? _ Vũ Vương ho nhẹ vài tiếng , hỏi
_ Ừm ... Xem nào _ Thiệu Khanh suy nghĩ
Hàn Băng thấy vậy , thì thầm vào tai Thiệu Khanh điều gì đó sau đó cả 2 người cười lớn . Vũ Vương ngồi bên cạnh cảm giác có chuyện gì đó sắp xảy ra với mình nên không ngừng đổ mồ hôi . Tịnh Nhi thì đang nhìn lung tung sau đó nói :
_ Em uống trà sữa sâm dứa
_ Ừm ! _ Vũ Vương cười cười
_Anh kêu chị phục vụ tới đây đi ! _ Hàn Băng nhìn anh nói
_Phục vụ
_ Dạ , quý khách dùng gì ? _ Cô phụ vụ trẻ tuổi đi đến , mỉm cười tươi rói hỏi
_Cho em ly sữa tươi hoa hồng _ Hàn Băng dịu dàng nói
_ Em ly trà sữa sâm dứa nha _ Tịnh Nhi vui vẻ
_Cho em cái này , cái này , ừm...cái đó nữa..ừ...đúng vậy , cái đó ... _ Thiệu Khanh cười gian đưa tay chỉ đại lung tung trong thực đơn , sau đó hỏi tiếp :
_Có kem không chị ?
_C...Có _ Cô phục vụ th* d*c , trán đổ đầy mồ hôi khi nhìn thấy Thiệu Khanh chỉ lung tung trong thực đơn .
Vũ Vương ngồi bên cạnh toát mồ hôi lạnh,thầm rủa Thiệu Khanh cố tình chơi mình.Tịnh Nhi nhìn Thiệu Khanh chỉ lung tung suýt ngất xỉu,Hàn Băng thì thoải mái tay chống cằm , đầu hơi nghiên nhìn , mái tóc nâu đỏ xõa tung xuống , môi mỏng tự giác hiện lên nụ cười bán nguyệt . Sau đó lên tiếng nói :
_Vậy cho em 5 ly kem vani , 5 socola , 5 kem Sundae , 5 Kem Swensen's ,...... à, và cho tụi em chút thức ăn nữa nha !
Cô phục vụ không ngừng viết vào giấy , sau đó ráng nặn ra nụ cười hết sức có thể:
_Quý khách đợi 1 chút nha !
Khi cô phục vụ đi rồi , Vũ Vương mới tức giận rít lên :
_Vương Hàn Băng , Quan Thiệu Khanh....
_Dạ ? _ Nàng nhìn anh , ngốc nghếch hỏi
_Sao anh ? _ Thiệu Khanh chớp chớp mắt
_Hai em cố tình chơi anh phải không hả ? _ Lửa giận bùng lên trong mắt anh
_Hihi , có đâu anh !!! Dù sao hôm nay anh cũng khao tụi em mà ! _ Nàng cười hì hì nói
Vũ Vương miễn cưỡng tha thứ . Anh không phải keo kiệt nhưng mà bây giờ chính anh đang bị nàng cùng Thiệu Khanh trêu chọc nha . Đúng là 2 tiểu yêu tinh đáng ghét mà
2 tiếng sau
_Mình ngồi đây được bao lâu rồi nhỉ ? _ Tịnh Nhi hỏi
_À không lâu lắm . Được khoảng 2 tiếng 50 phút 37 giây rồi !! Giờ thì đã là 38 giây_ Hàn Băng mơ màng trả lời
_Haiz ... vậy giờ mau mau tính tiền đi _ Tịnh Nhi vui vẻ nói
_Phục vụ , tính tiền _ Thiệu Khanh gọi
_Dạ của quý khách là 1.900.879 _ Cô phục vụ đưa giấy thanh toán của Vũ Vương
Anh nhìn mà suýt nữa mắt lọt ra ngoài. Ha , hay thật ! Chỉ một buổi đi uống trà sữa mà trên cả triệu bạc , thật khủng khiếp mà . Anh âm thầm thở dài , rút thẻ ATM ra đưa cho cô vụ phục , nói :
_Những phần còn lại , gói đem về
_Vâng !
5 phút sau
_Đây là tiền dư của quý khách _ Cô ta đưa lại thẻ ATM cho Vũ Vương lại còn kèm theo tờ giấy viết số điện thoại miễn phí của cô . Thấy thế , Vũ Vương nhếch miệng cười đểu. Khi rời bàn , anh đến gần 1 ông khách khoảng 68 tuổi , nói :
_Cô phục vụ kia nhờ tôi đưa cho ông !
_Cám ơn _ Mặt lão ta hớn hở , rối rít cảm ơn anh
..........
Tại nhà
_Vũ Nhật Phong !!! _ Nàng lôi họ tên của hắn ra gọi
_Gì ? _ Hắn đang đọc báo , nghe nàng gọi như vậy liền có chút không vui
_Tôi muốn hoa hồng xanh !
_Nhà em có đầy mà ! _ Hắn bỏ báo xuống nhìn nàng
_Nhưng bây giờ tôi rất ít về nhà !! _ Nàng khó chịu ngồi xuống so-pha
_Thế em muốn gì ? _ Hắn hỏi thẳng
_Trồng hoa hồng xanh ! _ Nàng trả lời
_Ở đâu ?
_Vườn nhà anh đó !!! Được không ? _ Nàng hỏi
_Tùy ! _ Nói rồi hắn cầm báo đọc tiếp
Thấy vậy , nàng tức giận , dậm chân bỏ đi lên phòng , miệng không ngừng mắng :
_Tên xấu xa , tên đáng ghét , tên keo kiệt,...Ta ghét ngươi , ta băm ngươi ra làm thịt viên , chiên lên......... AAAAAA ... Ngươi dám không cho bổn cô nương trồng hoa hồng xanh ?! Vũ Nhật Phong... chờ đó
Cô Vợ Trẻ Con Của Tổng Tài Lãnh TuyệtTác giả: Hiểu NguyệtTruyện Ngôn TìnhVào 1 ngày đẹp trời , có người con gái xinh đẹp đang ngồi ngoài vườn uống trà và ngắm nhìn phong cánh lúc buổi sớm . Oa , phong cảnh đúng thật là hữu tình nha . Cả khu vườn ngập tràn những bông hoa hồng xanh bí ẩn , chỉ 1 cơn gió thoảng qua là cuốn theo bao nhiêu cánh hoa hồng xanh bay phảng phất khiến người nhìn có chút rung động . Những cánh hồng xanh vào lúc nào đây vẫn còn vương vấn những giọt sương trong như thủy tinh . ... Nhưng người nổi bật nhất ở đây là cô gái đang ngồi uống trà kia Nàng mặc chiếc đầm trắng tay dài tạo nên vẻ xinh đẹp thuần khiết đến lạ thường . Cổ áo không rộng cũng không chật lại không qua thấp nhưng lại tạo ra sức hấp dẫn đến kinh ngạc . Viền cổ và tay áo nàng có ren trắng và có đính những viên kim cương nhỏ xung quanh . Đầm dài qua đầu gối , đôi chân thon dài bắt chéo thong thả mang đôi dép bông màu hồng có hình kitty . Sau lưng có 1 cái nơ nhỏ được cột gọn gàng . Mái tóc nâu đỏ xõa dài tới lưng , đuôi tóc uốn lọn cực dễ thương , cái mái ngố che đi hàng… Tại quán trà sữa_Tiểu Băng , em uống gì ? _ Vũ Vương ôn nhu hỏi nàng_Cho em ly sữa tươi hoa hồng nha _ Nàng chống cằm mỉm cười_ Hây ! Các người thật là ,... sao lại thể hiện tình cảm ở đây hả ? ...Làm em ghen tị chết được _ Thiệu Khanh thở dài , vờ giận dỗi nói_Ừm ! Phải đó ! Làm người ta thật ghen tị mà _ Tịnh Nhi hùa theo Thiệu Khanh thở dài .Dù nói vậy chứ thật ra , cô lại nghĩ Hàn Băng hợp với Nhật Phong hơn . Dù sao họ cũng có hôn ước , không sớm thì muộn cũng cưới nhau thôi . Không phải là cô chê Vũ Vương mà là sợ họ không thể cùng nhau phát triển tình cảm thôi_Khụ khụ.. Được rồi ! Thế 2 em muốn uống gì ? _ Vũ Vương ho nhẹ vài tiếng , hỏi_ Ừm ... Xem nào _ Thiệu Khanh suy nghĩHàn Băng thấy vậy , thì thầm vào tai Thiệu Khanh điều gì đó sau đó cả 2 người cười lớn . Vũ Vương ngồi bên cạnh cảm giác có chuyện gì đó sắp xảy ra với mình nên không ngừng đổ mồ hôi . Tịnh Nhi thì đang nhìn lung tung sau đó nói :_ Em uống trà sữa sâm dứa_ Ừm ! _ Vũ Vương cười cười_Anh kêu chị phục vụ tới đây đi ! _ Hàn Băng nhìn anh nói_Phục vụ_ Dạ , quý khách dùng gì ? _ Cô phụ vụ trẻ tuổi đi đến , mỉm cười tươi rói hỏi_Cho em ly sữa tươi hoa hồng _ Hàn Băng dịu dàng nói_ Em ly trà sữa sâm dứa nha _ Tịnh Nhi vui vẻ_Cho em cái này , cái này , ừm...cái đó nữa..ừ...đúng vậy , cái đó ... _ Thiệu Khanh cười gian đưa tay chỉ đại lung tung trong thực đơn , sau đó hỏi tiếp :_Có kem không chị ?_C...Có _ Cô phục vụ th* d*c , trán đổ đầy mồ hôi khi nhìn thấy Thiệu Khanh chỉ lung tung trong thực đơn .Vũ Vương ngồi bên cạnh toát mồ hôi lạnh,thầm rủa Thiệu Khanh cố tình chơi mình.Tịnh Nhi nhìn Thiệu Khanh chỉ lung tung suýt ngất xỉu,Hàn Băng thì thoải mái tay chống cằm , đầu hơi nghiên nhìn , mái tóc nâu đỏ xõa tung xuống , môi mỏng tự giác hiện lên nụ cười bán nguyệt . Sau đó lên tiếng nói :_Vậy cho em 5 ly kem vani , 5 socola , 5 kem Sundae , 5 Kem Swensen's ,...... à, và cho tụi em chút thức ăn nữa nha !Cô phục vụ không ngừng viết vào giấy , sau đó ráng nặn ra nụ cười hết sức có thể:_Quý khách đợi 1 chút nha !Khi cô phục vụ đi rồi , Vũ Vương mới tức giận rít lên :_Vương Hàn Băng , Quan Thiệu Khanh...._Dạ ? _ Nàng nhìn anh , ngốc nghếch hỏi_Sao anh ? _ Thiệu Khanh chớp chớp mắt_Hai em cố tình chơi anh phải không hả ? _ Lửa giận bùng lên trong mắt anh_Hihi , có đâu anh !!! Dù sao hôm nay anh cũng khao tụi em mà ! _ Nàng cười hì hì nóiVũ Vương miễn cưỡng tha thứ . Anh không phải keo kiệt nhưng mà bây giờ chính anh đang bị nàng cùng Thiệu Khanh trêu chọc nha . Đúng là 2 tiểu yêu tinh đáng ghét mà2 tiếng sau_Mình ngồi đây được bao lâu rồi nhỉ ? _ Tịnh Nhi hỏi_À không lâu lắm . Được khoảng 2 tiếng 50 phút 37 giây rồi !! Giờ thì đã là 38 giây_ Hàn Băng mơ màng trả lời_Haiz ... vậy giờ mau mau tính tiền đi _ Tịnh Nhi vui vẻ nói_Phục vụ , tính tiền _ Thiệu Khanh gọi_Dạ của quý khách là 1.900.879 _ Cô phục vụ đưa giấy thanh toán của Vũ VươngAnh nhìn mà suýt nữa mắt lọt ra ngoài. Ha , hay thật ! Chỉ một buổi đi uống trà sữa mà trên cả triệu bạc , thật khủng khiếp mà . Anh âm thầm thở dài , rút thẻ ATM ra đưa cho cô vụ phục , nói :_Những phần còn lại , gói đem về_Vâng !5 phút sau_Đây là tiền dư của quý khách _ Cô ta đưa lại thẻ ATM cho Vũ Vương lại còn kèm theo tờ giấy viết số điện thoại miễn phí của cô . Thấy thế , Vũ Vương nhếch miệng cười đểu. Khi rời bàn , anh đến gần 1 ông khách khoảng 68 tuổi , nói :_Cô phục vụ kia nhờ tôi đưa cho ông !_Cám ơn _ Mặt lão ta hớn hở , rối rít cảm ơn anh..........Tại nhà_Vũ Nhật Phong !!! _ Nàng lôi họ tên của hắn ra gọi_Gì ? _ Hắn đang đọc báo , nghe nàng gọi như vậy liền có chút không vui_Tôi muốn hoa hồng xanh !_Nhà em có đầy mà ! _ Hắn bỏ báo xuống nhìn nàng_Nhưng bây giờ tôi rất ít về nhà !! _ Nàng khó chịu ngồi xuống so-pha_Thế em muốn gì ? _ Hắn hỏi thẳng_Trồng hoa hồng xanh ! _ Nàng trả lời_Ở đâu ?_Vườn nhà anh đó !!! Được không ? _ Nàng hỏi_Tùy ! _ Nói rồi hắn cầm báo đọc tiếpThấy vậy , nàng tức giận , dậm chân bỏ đi lên phòng , miệng không ngừng mắng :_Tên xấu xa , tên đáng ghét , tên keo kiệt,...Ta ghét ngươi , ta băm ngươi ra làm thịt viên , chiên lên......... AAAAAA ... Ngươi dám không cho bổn cô nương trồng hoa hồng xanh ?! Vũ Nhật Phong... chờ đó