Lúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,…
Chương 50
Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Bạch Ân có ba vệ sĩ được bồi dưỡng bên cạnh từ nhỏ: Kiệt Tử, Trần Minh và Candy. Kiệt Tử chủ yếu phụ trách tình báo. Candy từng vào quân đội vài năm, phụ trách những hoạt động bí mật. Trần Minh thì tương đối đặc biệt, khi còn nhỏ, hắn có tình yêu cuồng nhiệt với hóa học, Bạch lão gia tử vốn định đưa đi du học, để quay về công ty làm phụ tá, nào ngờ, sau khi biết tin, hắn quỳ suốt 2 tiếng năn nỉ Bạch lão gia tử cho ở lại Bạch gia. Năm đó, Bạch Ân vừa đẩy con mình sang bên nhà mẹ nó để quấy rối, thấy thế liền tò mò. Điều tra một chút thì biết, ra Trần Minh và Kiệt Tử đã thông đồng với nhau từ lâu, mười bốn tuổi lôi nhau lên giường, tính đến giờ cũng đã năm năm.Bấy giờ Bạch Ân mới biết, ra hai người đàn ông cũng đến với nhau được. Nhưng ‘đến với nhau’ trong đầu ông khác hẳn ‘đến với nhau’ trong đầu người khác. Lúc đó, ông với ly hôn với vợ cũ, cô nàng cùng một người đàn ông kém 8 tuổi đi California hưởng tuần trăng mật, để ông cô đơn thao thức.Với suy nghĩ ‘thử một lần cho biết’, Bạch Ân lần đầu tiên quan hệ với đàn ông – một món hàng sa hoa được chọn lựa cẩn thận, người bạn giới thiệu nói người này được dạy dỗ, huấn luyện từ nhỏ, ngay cả ý nghĩ của bản thân cũng không có.Bạch Ân không tin, sau khi rút khỏi thân thể người đó, ông nhìn ánh mắt của người nọ, nói chuyện hơn 10 phút, người nọ đến chớp mắt cũng không, chẳng khác gì rối gỗ.Bạch Ân cảm thấy thực thất vọng.Sau không biết ai để lộ tin, không ngừng có người nhét những cậu bé tươi ngon, đẹp đẽ cho ông. Ông bao dưỡng bừa một cậu chàng bên giám đốc Tống, tên Vinh thiếu. Còn chưa nếm ra vị gì, cậu chàng không chịu nổi cô đơn, chạy ra ngoài tìm người khác chơi. Bạch tiên sinh tởm tới độ, trong phòng tắm, thiếu chút nữa kỳ rách da mình.Trừng phạt cậu nghệ sĩ đó xong, nhoáng một cái, ông đã ăn chay nhiều năm.Đang lúc Bạch Ân định tìm bừa một ai đó, Trịnh Hòa xuất hiện.Ông làm quen với cảm giác ôm một cơ thể ấm áp đi vào giấc ngủ rất nhanh chóng, cảm giác an tâm khi muốn tìm ai đó, chỉ cần đưa mắt là có thể thấy được.Ông thấy, mình thực sự đã cô đơn quá lâu rồi.Sự tồn tại nhỏ nhoi đó, cũng có thể dấy lên cảm động.
Bạch Ân có ba vệ sĩ được bồi dưỡng bên cạnh từ nhỏ: Kiệt Tử, Trần Minh và Candy. Kiệt Tử chủ yếu phụ trách tình báo. Candy từng vào quân đội vài năm, phụ trách những hoạt động bí mật. Trần Minh thì tương đối đặc biệt, khi còn nhỏ, hắn có tình yêu cuồng nhiệt với hóa học, Bạch lão gia tử vốn định đưa đi du học, để quay về công ty làm phụ tá, nào ngờ, sau khi biết tin, hắn quỳ suốt 2 tiếng năn nỉ Bạch lão gia tử cho ở lại Bạch gia. Năm đó, Bạch Ân vừa đẩy con mình sang bên nhà mẹ nó để quấy rối, thấy thế liền tò mò. Điều tra một chút thì biết, ra Trần Minh và Kiệt Tử đã thông đồng với nhau từ lâu, mười bốn tuổi lôi nhau lên giường, tính đến giờ cũng đã năm năm.
Bấy giờ Bạch Ân mới biết, ra hai người đàn ông cũng đến với nhau được. Nhưng ‘đến với nhau’ trong đầu ông khác hẳn ‘đến với nhau’ trong đầu người khác. Lúc đó, ông với ly hôn với vợ cũ, cô nàng cùng một người đàn ông kém 8 tuổi đi California hưởng tuần trăng mật, để ông cô đơn thao thức.
Với suy nghĩ ‘thử một lần cho biết’, Bạch Ân lần đầu tiên quan hệ với đàn ông – một món hàng sa hoa được chọn lựa cẩn thận, người bạn giới thiệu nói người này được dạy dỗ, huấn luyện từ nhỏ, ngay cả ý nghĩ của bản thân cũng không có.
Bạch Ân không tin, sau khi rút khỏi thân thể người đó, ông nhìn ánh mắt của người nọ, nói chuyện hơn 10 phút, người nọ đến chớp mắt cũng không, chẳng khác gì rối gỗ.
Bạch Ân cảm thấy thực thất vọng.
Sau không biết ai để lộ tin, không ngừng có người nhét những cậu bé tươi ngon, đẹp đẽ cho ông. Ông bao dưỡng bừa một cậu chàng bên giám đốc Tống, tên Vinh thiếu. Còn chưa nếm ra vị gì, cậu chàng không chịu nổi cô đơn, chạy ra ngoài tìm người khác chơi. Bạch tiên sinh tởm tới độ, trong phòng tắm, thiếu chút nữa kỳ rách da mình.
Trừng phạt cậu nghệ sĩ đó xong, nhoáng một cái, ông đã ăn chay nhiều năm.
Đang lúc Bạch Ân định tìm bừa một ai đó, Trịnh Hòa xuất hiện.
Ông làm quen với cảm giác ôm một cơ thể ấm áp đi vào giấc ngủ rất nhanh chóng, cảm giác an tâm khi muốn tìm ai đó, chỉ cần đưa mắt là có thể thấy được.
Ông thấy, mình thực sự đã cô đơn quá lâu rồi.
Sự tồn tại nhỏ nhoi đó, cũng có thể dấy lên cảm động.
Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Bạch Ân có ba vệ sĩ được bồi dưỡng bên cạnh từ nhỏ: Kiệt Tử, Trần Minh và Candy. Kiệt Tử chủ yếu phụ trách tình báo. Candy từng vào quân đội vài năm, phụ trách những hoạt động bí mật. Trần Minh thì tương đối đặc biệt, khi còn nhỏ, hắn có tình yêu cuồng nhiệt với hóa học, Bạch lão gia tử vốn định đưa đi du học, để quay về công ty làm phụ tá, nào ngờ, sau khi biết tin, hắn quỳ suốt 2 tiếng năn nỉ Bạch lão gia tử cho ở lại Bạch gia. Năm đó, Bạch Ân vừa đẩy con mình sang bên nhà mẹ nó để quấy rối, thấy thế liền tò mò. Điều tra một chút thì biết, ra Trần Minh và Kiệt Tử đã thông đồng với nhau từ lâu, mười bốn tuổi lôi nhau lên giường, tính đến giờ cũng đã năm năm.Bấy giờ Bạch Ân mới biết, ra hai người đàn ông cũng đến với nhau được. Nhưng ‘đến với nhau’ trong đầu ông khác hẳn ‘đến với nhau’ trong đầu người khác. Lúc đó, ông với ly hôn với vợ cũ, cô nàng cùng một người đàn ông kém 8 tuổi đi California hưởng tuần trăng mật, để ông cô đơn thao thức.Với suy nghĩ ‘thử một lần cho biết’, Bạch Ân lần đầu tiên quan hệ với đàn ông – một món hàng sa hoa được chọn lựa cẩn thận, người bạn giới thiệu nói người này được dạy dỗ, huấn luyện từ nhỏ, ngay cả ý nghĩ của bản thân cũng không có.Bạch Ân không tin, sau khi rút khỏi thân thể người đó, ông nhìn ánh mắt của người nọ, nói chuyện hơn 10 phút, người nọ đến chớp mắt cũng không, chẳng khác gì rối gỗ.Bạch Ân cảm thấy thực thất vọng.Sau không biết ai để lộ tin, không ngừng có người nhét những cậu bé tươi ngon, đẹp đẽ cho ông. Ông bao dưỡng bừa một cậu chàng bên giám đốc Tống, tên Vinh thiếu. Còn chưa nếm ra vị gì, cậu chàng không chịu nổi cô đơn, chạy ra ngoài tìm người khác chơi. Bạch tiên sinh tởm tới độ, trong phòng tắm, thiếu chút nữa kỳ rách da mình.Trừng phạt cậu nghệ sĩ đó xong, nhoáng một cái, ông đã ăn chay nhiều năm.Đang lúc Bạch Ân định tìm bừa một ai đó, Trịnh Hòa xuất hiện.Ông làm quen với cảm giác ôm một cơ thể ấm áp đi vào giấc ngủ rất nhanh chóng, cảm giác an tâm khi muốn tìm ai đó, chỉ cần đưa mắt là có thể thấy được.Ông thấy, mình thực sự đã cô đơn quá lâu rồi.Sự tồn tại nhỏ nhoi đó, cũng có thể dấy lên cảm động.