Tác giả:

Lúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,…

Chương 147

Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Bạch Ân tắt máy theo dõi trong phòng, giở văn kiện ra. Trong đó là những đường link video Trịnh Hòa đã xem, không có những văn kiện mã hóa, dấu vết cắt xóa hay thâm nhập vào máy tính của người khác như ông dự đoán.Bạch Ân gõ theo từng chữ trên đường link vào phần mềm, sau đó, trợ lý Thập Tứ ở nước C liền gửi video tới, còn kèm thêm một câu: Chủ tịch, gu của ngài nặng thật đấy.Bạch Ân thực hoài nghi, video kẻ thù của ông đưa cho Trịnh Hòa xem sao có thể phá giải nhanh th? Nhưng không nghĩ nhiều nữa, ông bấm vào đường link trên cùng, cứ nghĩ sẽ hiện ra những chỉ lệnh, không ngờ, đập vào mắt lại là một thiếu niên tr*n tr**ng, ngồi trên giường vừa nói vừa cười bằng tiếng nước J.Bạch Ân cảm thấy trong lòng trầm xuống. Nếu xem nhẹ việc cậu chàng trong video có sở thích giống mình, ông có thể xác định, ở nước J có kẻ luôn muốn hãm hại mình. Ai? Bạch lão gia tử có biết không? Hay ông ấy ngầm đồng ý? Bạch Ân vẫn luôn chú tâm tới nước C, giờ ngẫm lại, rất nhiều mối làm ăn của ông đều phải qua nước J, tuy không rõ chuyện xảy ra lắm, nhưng hẳn đã ảnh hưởng tới lợi ích của một số người.Ông chợt nhận ra, kẻ địch ở xung quanh mình, rời khỏi nước J nhiều năm như thế, cứ ngỡ đã không có dính dáng gì tới nơi này, không ngờ lại rước phải tai họa bất ngờ.Video vẫn chạy, Bạch Ân càng nghe càng không hiểu. Gã này làm sao thế, nãy giờ cứ kể chuyện đời mình làm gì? Hơn nữa, nghe còn rất giả, kẻ có cuộc đời bình thường như vậy, sao có thể tham gia vào chuyện này được. Bạch Ân kiên nhẫn xem tiếp, ông cảm thấy, mệnh lệnh chân chính ẩn trong lời thoại có vẻ không chút đặc biệt đó. Chúng cẩn thận thật, giấu tiếng lóng vào những câu kể Bạch Ân không tài nào hiểu nổi.Khi video chạy tới phút thứ 8, trên màn hình xuất hiện hai người đàn ông mặc quần áo. Bạch Ân bắt đầu cảnh giác, hẳn mệnh lệnh nằm ở hai người này. Ông bật phần mềm chuyên để phân tích tiếng động và cảnh tượng ngẫu nhiên xuất hiện sau lưng họ, khoanh vùng địa điểm qua giọng địa phương của cả ba. Đang định phân tích video tiếp thì, hai người kia cũng c** q**n áo. Sao chúng đều tr*n tr**? Mã hóa qua hành động? Bạch Ân vẫn không tài nào hiểu nổi. Sau đó, ông cứ thế nhìn hai kẻ mới xuất hiện l*m t*nh với cậu thiếu niên ban nãy. Bạch Ân ngớ ra. Ông không biết, mệnh lệnh trong video này nằm ở đâu, càng không rõ nội dung của nó. Chẳng lẽ kẻ địch của ông đem trí tuệ dồn hết vào mã hóa câu lệnh qua hành vi thân mật của các thành viên như thế sao? Sao ông không hiểu?Rất lâu sau, Bạch Ân mới biết, thứ này gọi là – GV.

Bạch Ân tắt máy theo dõi trong phòng, giở văn kiện ra. Trong đó là những đường link video Trịnh Hòa đã xem, không có những văn kiện mã hóa, dấu vết cắt xóa hay thâm nhập vào máy tính của người khác như ông dự đoán.

Bạch Ân gõ theo từng chữ trên đường link vào phần mềm, sau đó, trợ lý Thập Tứ ở nước C liền gửi video tới, còn kèm thêm một câu: Chủ tịch, gu của ngài nặng thật đấy.

Bạch Ân thực hoài nghi, video kẻ thù của ông đưa cho Trịnh Hòa xem sao có thể phá giải nhanh th? Nhưng không nghĩ nhiều nữa, ông bấm vào đường link trên cùng, cứ nghĩ sẽ hiện ra những chỉ lệnh, không ngờ, đập vào mắt lại là một thiếu niên tr*n tr**ng, ngồi trên giường vừa nói vừa cười bằng tiếng nước J.

Bạch Ân cảm thấy trong lòng trầm xuống. Nếu xem nhẹ việc cậu chàng trong video có sở thích giống mình, ông có thể xác định, ở nước J có kẻ luôn muốn hãm hại mình. Ai? Bạch lão gia tử có biết không? Hay ông ấy ngầm đồng ý? Bạch Ân vẫn luôn chú tâm tới nước C, giờ ngẫm lại, rất nhiều mối làm ăn của ông đều phải qua nước J, tuy không rõ chuyện xảy ra lắm, nhưng hẳn đã ảnh hưởng tới lợi ích của một số người.

Ông chợt nhận ra, kẻ địch ở xung quanh mình, rời khỏi nước J nhiều năm như thế, cứ ngỡ đã không có dính dáng gì tới nơi này, không ngờ lại rước phải tai họa bất ngờ.

Video vẫn chạy, Bạch Ân càng nghe càng không hiểu. Gã này làm sao thế, nãy giờ cứ kể chuyện đời mình làm gì? Hơn nữa, nghe còn rất giả, kẻ có cuộc đời bình thường như vậy, sao có thể tham gia vào chuyện này được. Bạch Ân kiên nhẫn xem tiếp, ông cảm thấy, mệnh lệnh chân chính ẩn trong lời thoại có vẻ không chút đặc biệt đó. Chúng cẩn thận thật, giấu tiếng lóng vào những câu kể Bạch Ân không tài nào hiểu nổi.

Khi video chạy tới phút thứ 8, trên màn hình xuất hiện hai người đàn ông mặc quần áo. Bạch Ân bắt đầu cảnh giác, hẳn mệnh lệnh nằm ở hai người này. Ông bật phần mềm chuyên để phân tích tiếng động và cảnh tượng ngẫu nhiên xuất hiện sau lưng họ, khoanh vùng địa điểm qua giọng địa phương của cả ba. Đang định phân tích video tiếp thì, hai người kia cũng c** q**n áo. Sao chúng đều tr*n tr**? Mã hóa qua hành động? Bạch Ân vẫn không tài nào hiểu nổi. Sau đó, ông cứ thế nhìn hai kẻ mới xuất hiện l*m t*nh với cậu thiếu niên ban nãy. Bạch Ân ngớ ra. Ông không biết, mệnh lệnh trong video này nằm ở đâu, càng không rõ nội dung của nó. Chẳng lẽ kẻ địch của ông đem trí tuệ dồn hết vào mã hóa câu lệnh qua hành vi thân mật của các thành viên như thế sao? Sao ông không hiểu?

Rất lâu sau, Bạch Ân mới biết, thứ này gọi là – GV.

Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Bạch Ân tắt máy theo dõi trong phòng, giở văn kiện ra. Trong đó là những đường link video Trịnh Hòa đã xem, không có những văn kiện mã hóa, dấu vết cắt xóa hay thâm nhập vào máy tính của người khác như ông dự đoán.Bạch Ân gõ theo từng chữ trên đường link vào phần mềm, sau đó, trợ lý Thập Tứ ở nước C liền gửi video tới, còn kèm thêm một câu: Chủ tịch, gu của ngài nặng thật đấy.Bạch Ân thực hoài nghi, video kẻ thù của ông đưa cho Trịnh Hòa xem sao có thể phá giải nhanh th? Nhưng không nghĩ nhiều nữa, ông bấm vào đường link trên cùng, cứ nghĩ sẽ hiện ra những chỉ lệnh, không ngờ, đập vào mắt lại là một thiếu niên tr*n tr**ng, ngồi trên giường vừa nói vừa cười bằng tiếng nước J.Bạch Ân cảm thấy trong lòng trầm xuống. Nếu xem nhẹ việc cậu chàng trong video có sở thích giống mình, ông có thể xác định, ở nước J có kẻ luôn muốn hãm hại mình. Ai? Bạch lão gia tử có biết không? Hay ông ấy ngầm đồng ý? Bạch Ân vẫn luôn chú tâm tới nước C, giờ ngẫm lại, rất nhiều mối làm ăn của ông đều phải qua nước J, tuy không rõ chuyện xảy ra lắm, nhưng hẳn đã ảnh hưởng tới lợi ích của một số người.Ông chợt nhận ra, kẻ địch ở xung quanh mình, rời khỏi nước J nhiều năm như thế, cứ ngỡ đã không có dính dáng gì tới nơi này, không ngờ lại rước phải tai họa bất ngờ.Video vẫn chạy, Bạch Ân càng nghe càng không hiểu. Gã này làm sao thế, nãy giờ cứ kể chuyện đời mình làm gì? Hơn nữa, nghe còn rất giả, kẻ có cuộc đời bình thường như vậy, sao có thể tham gia vào chuyện này được. Bạch Ân kiên nhẫn xem tiếp, ông cảm thấy, mệnh lệnh chân chính ẩn trong lời thoại có vẻ không chút đặc biệt đó. Chúng cẩn thận thật, giấu tiếng lóng vào những câu kể Bạch Ân không tài nào hiểu nổi.Khi video chạy tới phút thứ 8, trên màn hình xuất hiện hai người đàn ông mặc quần áo. Bạch Ân bắt đầu cảnh giác, hẳn mệnh lệnh nằm ở hai người này. Ông bật phần mềm chuyên để phân tích tiếng động và cảnh tượng ngẫu nhiên xuất hiện sau lưng họ, khoanh vùng địa điểm qua giọng địa phương của cả ba. Đang định phân tích video tiếp thì, hai người kia cũng c** q**n áo. Sao chúng đều tr*n tr**? Mã hóa qua hành động? Bạch Ân vẫn không tài nào hiểu nổi. Sau đó, ông cứ thế nhìn hai kẻ mới xuất hiện l*m t*nh với cậu thiếu niên ban nãy. Bạch Ân ngớ ra. Ông không biết, mệnh lệnh trong video này nằm ở đâu, càng không rõ nội dung của nó. Chẳng lẽ kẻ địch của ông đem trí tuệ dồn hết vào mã hóa câu lệnh qua hành vi thân mật của các thành viên như thế sao? Sao ông không hiểu?Rất lâu sau, Bạch Ân mới biết, thứ này gọi là – GV.

Chương 147