Trời đã sáng choang, nhuyễn kiệu màu phấn trắng đứng ở ngoài cửa hoàng cung. Một thiếu phụ ăn mặc như nữ tử vừa mới xuống kiệu, đứng sau cửa cung, là một tiểu thái giám liền vọt lên trước, lo lắng nói: “ Nhan phu nhân ngươi thật đã trở lại, Thái tử điện hạ đang rất tức giận”. Nhan Như Khuynh nhíu nhíu mày, giống như do dự nên ngồi trên kiệu hay là đi bộ vào cung. Tiểu thái giám thấy thế, vội nói: “Phu nhân lên kiệu đi, hiện nay cũng không cần nhiều quy củ như vậy, Thái tử điện hạ sinh khí (nóng giận) đã lâu”. Nhan Như Khuynh đành phải ngồi kiệu trở lại, tiểu thái giám kia chạy ở phía trước dẫn đường. Tới trước Khánh Nguyên cung, Nhan Như Khuynh mới vừa hạ kiệu chợt nghe bên trong truyền đến tiếng đồ sứ bị đập phá, bất chấp lễ nghi, y dẫn theo đám người bước nhanh tới gian phòng kia lớn tiếng nói. “Thành Nhi!”. Nhan Như Khuynh mới dừng lại cước bộ, một tiểu hài tử liền từ trong phòng chạy ra, nhào vào lòng ngực y: “ Nhũ mẫu, nhũ mẫu, ….ô….” (Trong Qt ghi là bà vú, nhưng mà mình thấy nó…
Chương 8
Say Nụ Cười (Túy Hoàn Nhan)Tác giả: Trang Sinh Hiểu MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTrời đã sáng choang, nhuyễn kiệu màu phấn trắng đứng ở ngoài cửa hoàng cung. Một thiếu phụ ăn mặc như nữ tử vừa mới xuống kiệu, đứng sau cửa cung, là một tiểu thái giám liền vọt lên trước, lo lắng nói: “ Nhan phu nhân ngươi thật đã trở lại, Thái tử điện hạ đang rất tức giận”. Nhan Như Khuynh nhíu nhíu mày, giống như do dự nên ngồi trên kiệu hay là đi bộ vào cung. Tiểu thái giám thấy thế, vội nói: “Phu nhân lên kiệu đi, hiện nay cũng không cần nhiều quy củ như vậy, Thái tử điện hạ sinh khí (nóng giận) đã lâu”. Nhan Như Khuynh đành phải ngồi kiệu trở lại, tiểu thái giám kia chạy ở phía trước dẫn đường. Tới trước Khánh Nguyên cung, Nhan Như Khuynh mới vừa hạ kiệu chợt nghe bên trong truyền đến tiếng đồ sứ bị đập phá, bất chấp lễ nghi, y dẫn theo đám người bước nhanh tới gian phòng kia lớn tiếng nói. “Thành Nhi!”. Nhan Như Khuynh mới dừng lại cước bộ, một tiểu hài tử liền từ trong phòng chạy ra, nhào vào lòng ngực y: “ Nhũ mẫu, nhũ mẫu, ….ô….” (Trong Qt ghi là bà vú, nhưng mà mình thấy nó… Ôn nhu đứng bên bàn trang điểm chải mái tóc dài của Nhan Như Khuynh, đem nó đặt ở trên bờ vai mượt mà như ngọc, xõa ra phía trước ngực của y, Sở Thành kéo hai sợi dây mảnh ở phía sau cổ y, cẩn thận thắt gút lại.Hôn lên tóc mai của Nhan Như Khuynh, Sở Thành làm cho y xoay người lại. Chỉ thấy hai vú mềm mại tròn tròn bị một cái yếm màu vàng che lại, bên trên mặt yếm được thêu hình phượng hoàng rất sống động, tinh tế nhìn lên, phượng hoàng kia là do những sợi tơ vàng tạo thành, không thể không làm cho người ta đoán rằng người mặc cái yếm này là người được sủng ái như thế nào. (ta đã sớm nghĩ muốn viết cái yếm
Ôn nhu đứng bên bàn trang điểm chải mái tóc dài của Nhan Như Khuynh, đem nó đặt ở trên bờ vai mượt mà như ngọc, xõa ra phía trước ngực của y, Sở Thành kéo hai sợi dây mảnh ở phía sau cổ y, cẩn thận thắt gút lại.
Hôn lên tóc mai của Nhan Như Khuynh, Sở Thành làm cho y xoay người lại. Chỉ thấy hai vú mềm mại tròn tròn bị một cái yếm màu vàng che lại, bên trên mặt yếm được thêu hình phượng hoàng rất sống động, tinh tế nhìn lên, phượng hoàng kia là do những sợi tơ vàng tạo thành, không thể không làm cho người ta đoán rằng người mặc cái yếm này là người được sủng ái như thế nào. (ta đã sớm nghĩ muốn viết cái yếm
Say Nụ Cười (Túy Hoàn Nhan)Tác giả: Trang Sinh Hiểu MộngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTrời đã sáng choang, nhuyễn kiệu màu phấn trắng đứng ở ngoài cửa hoàng cung. Một thiếu phụ ăn mặc như nữ tử vừa mới xuống kiệu, đứng sau cửa cung, là một tiểu thái giám liền vọt lên trước, lo lắng nói: “ Nhan phu nhân ngươi thật đã trở lại, Thái tử điện hạ đang rất tức giận”. Nhan Như Khuynh nhíu nhíu mày, giống như do dự nên ngồi trên kiệu hay là đi bộ vào cung. Tiểu thái giám thấy thế, vội nói: “Phu nhân lên kiệu đi, hiện nay cũng không cần nhiều quy củ như vậy, Thái tử điện hạ sinh khí (nóng giận) đã lâu”. Nhan Như Khuynh đành phải ngồi kiệu trở lại, tiểu thái giám kia chạy ở phía trước dẫn đường. Tới trước Khánh Nguyên cung, Nhan Như Khuynh mới vừa hạ kiệu chợt nghe bên trong truyền đến tiếng đồ sứ bị đập phá, bất chấp lễ nghi, y dẫn theo đám người bước nhanh tới gian phòng kia lớn tiếng nói. “Thành Nhi!”. Nhan Như Khuynh mới dừng lại cước bộ, một tiểu hài tử liền từ trong phòng chạy ra, nhào vào lòng ngực y: “ Nhũ mẫu, nhũ mẫu, ….ô….” (Trong Qt ghi là bà vú, nhưng mà mình thấy nó… Ôn nhu đứng bên bàn trang điểm chải mái tóc dài của Nhan Như Khuynh, đem nó đặt ở trên bờ vai mượt mà như ngọc, xõa ra phía trước ngực của y, Sở Thành kéo hai sợi dây mảnh ở phía sau cổ y, cẩn thận thắt gút lại.Hôn lên tóc mai của Nhan Như Khuynh, Sở Thành làm cho y xoay người lại. Chỉ thấy hai vú mềm mại tròn tròn bị một cái yếm màu vàng che lại, bên trên mặt yếm được thêu hình phượng hoàng rất sống động, tinh tế nhìn lên, phượng hoàng kia là do những sợi tơ vàng tạo thành, không thể không làm cho người ta đoán rằng người mặc cái yếm này là người được sủng ái như thế nào. (ta đã sớm nghĩ muốn viết cái yếm