Tác giả:

Lúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,…

Chương 167

Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Trong thành phố H có một kẻ làm giàu bất chính được gọi là Vương tam ca, người tát Trịnh Hòa chính là cháu của hắn – Vương Kiệt.Ban đầu Bạch Ân không biết nên xử lý chuyện này thế nào. Nếu là bình thường, ông chỉ cần dạy cho hắn một bài học rồi thôi, nhưng dù sao hai nhà đã hợp tác với nhau nhiều lần, vì chút việc nhỏ đó mà lật mặt thì không đáng. Nhưng chuyện này lại liên quan tới Trịnh Hòa, đối với cậu, Bạch Ân có khao khát khống chế và bảo vệ lớn tới mức chính ông cũng không ngờ. Bạch Ân muốn Trịnh Hòa càng ngày càng tin tưởng mình, ỷ lại mình, đây là cơ hội tốt, dùng danh nghĩa của Trịnh Hòa để trừng phạt Vương Kiệt, với tính cách của cậu ấy, Trịnh Hòa nhất định sẽ rất cảm động.Bạch Ân biết rất nhiều người sợ mình, bởi ông nắm giữ những bí mật họ không muốn ai biết. Về chuyện của Vương Kiệt, ông không định chỉ trừng phạt một mình cậu ta mà thôi. Thời cổ đại, ở nước C từng tồn tại khái niệm ‘mãn môn sao trảm’. Bạch Ân lựa chọn mấy kẻ thuộc nhà họ Vương, ông khẽ nheo mắt, tính cả Vương Kiệt, vừa lúc sáu người. Ra tay với sáu kẻ đó đi.“Tang Bắc,” Bạch Ân đưa ra chỉ lệnh: “Cậu điều tra Vương Diễm Kiều, Vương Thành Minh, Vương Thành Húc, Vương Tình, Vương Hải Ba và Vương Kiệt, sau đó bán ở ‘Kho tin’ đi.”‘Kho tin’ – nơi buôn bán tin tình báo với giá cao – đó mới là thứ ông thật sự kinh doanh ở nước C này.BEACHER, Bóng đêm, Tây khu đều chỉ là để che dấu và ngụy trang. Mọi người đều sợ Bạch Ân, mọi người đều muốn nịnh bợ Bạch Ân, trong cái giới này, Bạch Ân là kẻ khác loài, vẫn luôn thế.

Trong thành phố H có một kẻ làm giàu bất chính được gọi là Vương tam ca, người tát Trịnh Hòa chính là cháu của hắn – Vương Kiệt.

Ban đầu Bạch Ân không biết nên xử lý chuyện này thế nào. Nếu là bình thường, ông chỉ cần dạy cho hắn một bài học rồi thôi, nhưng dù sao hai nhà đã hợp tác với nhau nhiều lần, vì chút việc nhỏ đó mà lật mặt thì không đáng. Nhưng chuyện này lại liên quan tới Trịnh Hòa, đối với cậu, Bạch Ân có khao khát khống chế và bảo vệ lớn tới mức chính ông cũng không ngờ. Bạch Ân muốn Trịnh Hòa càng ngày càng tin tưởng mình, ỷ lại mình, đây là cơ hội tốt, dùng danh nghĩa của Trịnh Hòa để trừng phạt Vương Kiệt, với tính cách của cậu ấy, Trịnh Hòa nhất định sẽ rất cảm động.

Bạch Ân biết rất nhiều người sợ mình, bởi ông nắm giữ những bí mật họ không muốn ai biết. Về chuyện của Vương Kiệt, ông không định chỉ trừng phạt một mình cậu ta mà thôi. Thời cổ đại, ở nước C từng tồn tại khái niệm ‘mãn môn sao trảm’. Bạch Ân lựa chọn mấy kẻ thuộc nhà họ Vương, ông khẽ nheo mắt, tính cả Vương Kiệt, vừa lúc sáu người. Ra tay với sáu kẻ đó đi.

“Tang Bắc,” Bạch Ân đưa ra chỉ lệnh: “Cậu điều tra Vương Diễm Kiều, Vương Thành Minh, Vương Thành Húc, Vương Tình, Vương Hải Ba và Vương Kiệt, sau đó bán ở ‘Kho tin’ đi.”

‘Kho tin’ – nơi buôn bán tin tình báo với giá cao – đó mới là thứ ông thật sự kinh doanh ở nước C này.

BEACHER, Bóng đêm, Tây khu đều chỉ là để che dấu và ngụy trang. Mọi người đều sợ Bạch Ân, mọi người đều muốn nịnh bợ Bạch Ân, trong cái giới này, Bạch Ân là kẻ khác loài, vẫn luôn thế.

Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Trong thành phố H có một kẻ làm giàu bất chính được gọi là Vương tam ca, người tát Trịnh Hòa chính là cháu của hắn – Vương Kiệt.Ban đầu Bạch Ân không biết nên xử lý chuyện này thế nào. Nếu là bình thường, ông chỉ cần dạy cho hắn một bài học rồi thôi, nhưng dù sao hai nhà đã hợp tác với nhau nhiều lần, vì chút việc nhỏ đó mà lật mặt thì không đáng. Nhưng chuyện này lại liên quan tới Trịnh Hòa, đối với cậu, Bạch Ân có khao khát khống chế và bảo vệ lớn tới mức chính ông cũng không ngờ. Bạch Ân muốn Trịnh Hòa càng ngày càng tin tưởng mình, ỷ lại mình, đây là cơ hội tốt, dùng danh nghĩa của Trịnh Hòa để trừng phạt Vương Kiệt, với tính cách của cậu ấy, Trịnh Hòa nhất định sẽ rất cảm động.Bạch Ân biết rất nhiều người sợ mình, bởi ông nắm giữ những bí mật họ không muốn ai biết. Về chuyện của Vương Kiệt, ông không định chỉ trừng phạt một mình cậu ta mà thôi. Thời cổ đại, ở nước C từng tồn tại khái niệm ‘mãn môn sao trảm’. Bạch Ân lựa chọn mấy kẻ thuộc nhà họ Vương, ông khẽ nheo mắt, tính cả Vương Kiệt, vừa lúc sáu người. Ra tay với sáu kẻ đó đi.“Tang Bắc,” Bạch Ân đưa ra chỉ lệnh: “Cậu điều tra Vương Diễm Kiều, Vương Thành Minh, Vương Thành Húc, Vương Tình, Vương Hải Ba và Vương Kiệt, sau đó bán ở ‘Kho tin’ đi.”‘Kho tin’ – nơi buôn bán tin tình báo với giá cao – đó mới là thứ ông thật sự kinh doanh ở nước C này.BEACHER, Bóng đêm, Tây khu đều chỉ là để che dấu và ngụy trang. Mọi người đều sợ Bạch Ân, mọi người đều muốn nịnh bợ Bạch Ân, trong cái giới này, Bạch Ân là kẻ khác loài, vẫn luôn thế.

Chương 167