Tác giả:

Lúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,…

Chương 334

Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Điều Trịnh Hòa sợ hãi rốt cuộc đã xảy ra, cậu phải xếp hàng hơn hai mươi phút mới nhận được chìa khóa, theo nhân viên lên phòng.Cậu lau mặt, hai cánh môi chúm chím bập bõm nói: “Bạch tiên sinh, em cứ tưởng ở Trung Quốc mới có chuyện này, nhiều người quá nha nha nha, tới chiều chúng ta đi chơi sẽ như bánh chẻo vào nồi mất.”Bạch Ân nhịn không được, cúi xuống ngậm lấy môi Trịnh Hòa, m*t mát hồi lâu mới nhả ra, vỗ mông cậu an ủi: “Chắc bờ biển sẽ đỡ hơn, đã đi chơi thì đừng nghĩ nhiều, sẽ không vui.”Trịnh Hòa bưng gương mặt đỏ lựng lao vào phòng dưới ánh nhìn quỷ dị của cô nhân viên, cậu còn gì để nói chứ? Môi bị m*t cho sưng lên rồi QAQ.Phòng này là phòng cảnh biển, Trịnh Hòa ngồi trên ghế sa lông, dán mắt vào lớp thủy tinh nhìn ra khung cảnh bên ngoài. Bạch Ân đi tới, ôm cậu vào lòng: “Mệt?”“Có chút, ” Trịnh Hòa nói: “Em cứ tưởng nước ở đây trong suốt như thạch, giống trên ảnh ấy, không ngờ lại xanh thế….”Bạch Ân nhéo nhéo cổ Trịnh Hòa: “Sao cái gì qua miệng em cũng thành đồ ăn vậy?”“Em là quỷ đói ham ăn mà, ” Trịnh Hòa đáp rất đương nhiên: “Em ham ăn, em tự hào.”Bạch Ân bóp mạnh mông cậu. Bảo bối nhà ông đúng là đáng yêu. Bạch Ân thông minh thế mà không hề nhận ra khái niệm cute của mình đã lệch khỏi quỹ đạo của người bình thường. Được rồi, có lẽ từ giây phút bắt gặp Trịnh Hòa, ba cái thứ gọi là nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan của ông đã vỡ nát rồi.Cái ôm của Bạch tiên sinh thực dễ chịu, Trịnh Hòa bất giác thiếp đi trong lòng ông. Bạch Ân ôm cậu lên giường, lấy thiết bị kiểm tra kim loại mini từ trong túi, quét qua một lượt, thấy không có vấn đề gì, mới yên tâm vào phòng tắm rửa mặt.Sau khi ‘Hán Tân Đường’ khai trương, những tập đoàn vốn rục rịch muốn chiếm điểm rửa tiền BEACHER của Bạch Ân nay cũng yên phận. Một là do chiêu này của Bạch Ân quá độc, thà bỏ hết địa bàn Tây khu mình hoạt động nhiều năm cũng không muốn cho kẻ khác vớ hời. Hai là, mới rút khỏi Tây khu đã mở ‘Hán Tân Đường’, không ai rõ khả năng và quyền lực của Bạch Ân sâu đến chừng nào. Một truyền mười, mười truyền trăm, nhiều người vẫn nửa tin nửa ngờ về thân phận của ông, nhưng qua chuyện này, ai cũng biết rõ một chuyện: Bạch Ân mà giận lên, ông ta lấy tiền đập vào mặt mày cũng đủ cho mày chết.Mà nhân vật chính hiện khiến cả giới thượng lưu của thành phố H xôn xao – Bạch Ân, đang nằm trong bồn tắm, nghĩ: bỗng nhiên không có máy theo dõi, hụt hẫng quá.

Điều Trịnh Hòa sợ hãi rốt cuộc đã xảy ra, cậu phải xếp hàng hơn hai mươi phút mới nhận được chìa khóa, theo nhân viên lên phòng.

Cậu lau mặt, hai cánh môi chúm chím bập bõm nói: “Bạch tiên sinh, em cứ tưởng ở Trung Quốc mới có chuyện này, nhiều người quá nha nha nha, tới chiều chúng ta đi chơi sẽ như bánh chẻo vào nồi mất.”

Bạch Ân nhịn không được, cúi xuống ngậm lấy môi Trịnh Hòa, m*t mát hồi lâu mới nhả ra, vỗ mông cậu an ủi: “Chắc bờ biển sẽ đỡ hơn, đã đi chơi thì đừng nghĩ nhiều, sẽ không vui.”

Trịnh Hòa bưng gương mặt đỏ lựng lao vào phòng dưới ánh nhìn quỷ dị của cô nhân viên, cậu còn gì để nói chứ? Môi bị m*t cho sưng lên rồi QAQ.

Phòng này là phòng cảnh biển, Trịnh Hòa ngồi trên ghế sa lông, dán mắt vào lớp thủy tinh nhìn ra khung cảnh bên ngoài. Bạch Ân đi tới, ôm cậu vào lòng: “Mệt?”

“Có chút, ” Trịnh Hòa nói: “Em cứ tưởng nước ở đây trong suốt như thạch, giống trên ảnh ấy, không ngờ lại xanh thế….”

Bạch Ân nhéo nhéo cổ Trịnh Hòa: “Sao cái gì qua miệng em cũng thành đồ ăn vậy?”

“Em là quỷ đói ham ăn mà, ” Trịnh Hòa đáp rất đương nhiên: “Em ham ăn, em tự hào.”

Bạch Ân bóp mạnh mông cậu. Bảo bối nhà ông đúng là đáng yêu. Bạch Ân thông minh thế mà không hề nhận ra khái niệm cute của mình đã lệch khỏi quỹ đạo của người bình thường. Được rồi, có lẽ từ giây phút bắt gặp Trịnh Hòa, ba cái thứ gọi là nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan của ông đã vỡ nát rồi.

Cái ôm của Bạch tiên sinh thực dễ chịu, Trịnh Hòa bất giác thiếp đi trong lòng ông. Bạch Ân ôm cậu lên giường, lấy thiết bị kiểm tra kim loại mini từ trong túi, quét qua một lượt, thấy không có vấn đề gì, mới yên tâm vào phòng tắm rửa mặt.

Sau khi ‘Hán Tân Đường’ khai trương, những tập đoàn vốn rục rịch muốn chiếm điểm rửa tiền BEACHER của Bạch Ân nay cũng yên phận. Một là do chiêu này của Bạch Ân quá độc, thà bỏ hết địa bàn Tây khu mình hoạt động nhiều năm cũng không muốn cho kẻ khác vớ hời. Hai là, mới rút khỏi Tây khu đã mở ‘Hán Tân Đường’, không ai rõ khả năng và quyền lực của Bạch Ân sâu đến chừng nào. Một truyền mười, mười truyền trăm, nhiều người vẫn nửa tin nửa ngờ về thân phận của ông, nhưng qua chuyện này, ai cũng biết rõ một chuyện: Bạch Ân mà giận lên, ông ta lấy tiền đập vào mặt mày cũng đủ cho mày chết.

Mà nhân vật chính hiện khiến cả giới thượng lưu của thành phố H xôn xao – Bạch Ân, đang nằm trong bồn tắm, nghĩ: bỗng nhiên không có máy theo dõi, hụt hẫng quá.

Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Điều Trịnh Hòa sợ hãi rốt cuộc đã xảy ra, cậu phải xếp hàng hơn hai mươi phút mới nhận được chìa khóa, theo nhân viên lên phòng.Cậu lau mặt, hai cánh môi chúm chím bập bõm nói: “Bạch tiên sinh, em cứ tưởng ở Trung Quốc mới có chuyện này, nhiều người quá nha nha nha, tới chiều chúng ta đi chơi sẽ như bánh chẻo vào nồi mất.”Bạch Ân nhịn không được, cúi xuống ngậm lấy môi Trịnh Hòa, m*t mát hồi lâu mới nhả ra, vỗ mông cậu an ủi: “Chắc bờ biển sẽ đỡ hơn, đã đi chơi thì đừng nghĩ nhiều, sẽ không vui.”Trịnh Hòa bưng gương mặt đỏ lựng lao vào phòng dưới ánh nhìn quỷ dị của cô nhân viên, cậu còn gì để nói chứ? Môi bị m*t cho sưng lên rồi QAQ.Phòng này là phòng cảnh biển, Trịnh Hòa ngồi trên ghế sa lông, dán mắt vào lớp thủy tinh nhìn ra khung cảnh bên ngoài. Bạch Ân đi tới, ôm cậu vào lòng: “Mệt?”“Có chút, ” Trịnh Hòa nói: “Em cứ tưởng nước ở đây trong suốt như thạch, giống trên ảnh ấy, không ngờ lại xanh thế….”Bạch Ân nhéo nhéo cổ Trịnh Hòa: “Sao cái gì qua miệng em cũng thành đồ ăn vậy?”“Em là quỷ đói ham ăn mà, ” Trịnh Hòa đáp rất đương nhiên: “Em ham ăn, em tự hào.”Bạch Ân bóp mạnh mông cậu. Bảo bối nhà ông đúng là đáng yêu. Bạch Ân thông minh thế mà không hề nhận ra khái niệm cute của mình đã lệch khỏi quỹ đạo của người bình thường. Được rồi, có lẽ từ giây phút bắt gặp Trịnh Hòa, ba cái thứ gọi là nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan của ông đã vỡ nát rồi.Cái ôm của Bạch tiên sinh thực dễ chịu, Trịnh Hòa bất giác thiếp đi trong lòng ông. Bạch Ân ôm cậu lên giường, lấy thiết bị kiểm tra kim loại mini từ trong túi, quét qua một lượt, thấy không có vấn đề gì, mới yên tâm vào phòng tắm rửa mặt.Sau khi ‘Hán Tân Đường’ khai trương, những tập đoàn vốn rục rịch muốn chiếm điểm rửa tiền BEACHER của Bạch Ân nay cũng yên phận. Một là do chiêu này của Bạch Ân quá độc, thà bỏ hết địa bàn Tây khu mình hoạt động nhiều năm cũng không muốn cho kẻ khác vớ hời. Hai là, mới rút khỏi Tây khu đã mở ‘Hán Tân Đường’, không ai rõ khả năng và quyền lực của Bạch Ân sâu đến chừng nào. Một truyền mười, mười truyền trăm, nhiều người vẫn nửa tin nửa ngờ về thân phận của ông, nhưng qua chuyện này, ai cũng biết rõ một chuyện: Bạch Ân mà giận lên, ông ta lấy tiền đập vào mặt mày cũng đủ cho mày chết.Mà nhân vật chính hiện khiến cả giới thượng lưu của thành phố H xôn xao – Bạch Ân, đang nằm trong bồn tắm, nghĩ: bỗng nhiên không có máy theo dõi, hụt hẫng quá.

Chương 334