Lúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,…
Chương 410
Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Bình thường, Bạch Ân rất ít lời trong giới này ở thành phố H, nên có tiệc không ai mời, nhưng ông vừa gặp chuyện, thì ngày nào cũng có điện thoại, đám bạn bè lâu nay không liên lạc đều tranh thủ cười nhạo, ồ ồ như ong vỡ tổ.Lòng người, hoặc nhiều hoặc ít, đều không hoàn mỹ. Biểu hiện cụ thể là khi làm bạn với ai đó, nếu tự ti, người này sẽ thể hiện trái ngược tới tính cách của mình. Hoặc để theo đuổi sự hoàn mỹ, người nọ có thể chán ghét một vài hành vi của mình. Đây đều là một loại của chứng rối loạn lo âu xã hội. Mà Bạch Ân thì lại hấp dẫn những kẻ như thế một cách bẩm sinh. Vương Thư Hoa không chỉ mới cười nhạo Bạch tiên sinh một lần, nói, nếu ông mà vào cái giới SM, chắc chắn sẽ thành S số một luôn.Bạch Ân vô cùng buồn rầu vì chuyện này. Hồi nhỏ, ông từng suýt bị giáo viên của mình cưỡng – h**p vì cái đặc tính đó. Sau khi không thực hiện thành công hành vi, nữ giáo viên ấy khóc sướt mướt, nói rằng cô yêu Bạch Ân, yêu chết đi sống lại, rời khỏi ông cô không giống được. Nhưng dù thế, cô ta vẫn khiến Bạch Ân ghê tởm, cái bệnh ưa sạch sẽ cũng sinh ra từ đó.Vậy nên, đối với ‘đám bạn’ vì nỗi khát khao được lấy lòng mình mà nói có thể giúp ông, Bạch Ân từ chối xong liền cúp máy ngay lập tức.Trịnh Hòa thấy Bạch tiên sinh cứ bắt máy, cúp máy, bắt máy xong lại cúp máy liền nháy mắt với Tang Bắc, lắc lắc di động của mình rồi gửi một tin nhắn: “Bạch tiên sinh đang làm cái gì thế?”Tang Bắc trả lời: “Chút nữa cậu sẽ biết, nhưng đừng hỏi, giờ chắc chủ tịch đang khó chịu lắm.”“Tôi ngu chắc, mặt ông ấy đen như đít nồi thế, nhưng chúng ta đang đi đâu? Sao tôi thấy đường này quen vậy nhỉ?”“Đương nhiên quen rồi.” Tang Bắc mở miệng nói.Trịnh Hòa còn tưởng Tang Bắc sẽ nhắn tin, đột nhiên nghe thấy tiếng, cậu giật nảy mình.Tang Bắc nói tiếp: “Đây là đường tới công ty giải trí đang bị ngừng hoạt động của giám đốc Tống.”Ngáo:(1) 绿茶婊 (trà xanh biểu – đũy trà xanh) là từ mới xuất hiện trên mạng Internet của Trung Quốc năm 2013, dùng để phiếm chỉ những cô nàng có vẻ ngoài ngây thơ trong sáng, thực chất lại có đời sống sinh hoạt thối nát, hám làm giàu, giả vờ đáng yêu nhưng thực chất rất có tâm kế, lắm mưu mô thủ đoạn, bán cơ thể mình để có tiền, có địa vị. Những cô gái này không dễ dàng bán thân. Câu đúc kết của những ‘gái trà xanh’ này là: “Hạng tầm thường thì đừng hòng được fu8k. Tầm thường mà cho fu8k thì chỉ là ‘gái’ thôi, không phải ‘trà xanh’ chúng tôi.”(2) tam quan = nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan
Bình thường, Bạch Ân rất ít lời trong giới này ở thành phố H, nên có tiệc không ai mời, nhưng ông vừa gặp chuyện, thì ngày nào cũng có điện thoại, đám bạn bè lâu nay không liên lạc đều tranh thủ cười nhạo, ồ ồ như ong vỡ tổ.
Lòng người, hoặc nhiều hoặc ít, đều không hoàn mỹ. Biểu hiện cụ thể là khi làm bạn với ai đó, nếu tự ti, người này sẽ thể hiện trái ngược tới tính cách của mình. Hoặc để theo đuổi sự hoàn mỹ, người nọ có thể chán ghét một vài hành vi của mình. Đây đều là một loại của chứng rối loạn lo âu xã hội. Mà Bạch Ân thì lại hấp dẫn những kẻ như thế một cách bẩm sinh. Vương Thư Hoa không chỉ mới cười nhạo Bạch tiên sinh một lần, nói, nếu ông mà vào cái giới SM, chắc chắn sẽ thành S số một luôn.
Bạch Ân vô cùng buồn rầu vì chuyện này. Hồi nhỏ, ông từng suýt bị giáo viên của mình cưỡng – h**p vì cái đặc tính đó. Sau khi không thực hiện thành công hành vi, nữ giáo viên ấy khóc sướt mướt, nói rằng cô yêu Bạch Ân, yêu chết đi sống lại, rời khỏi ông cô không giống được. Nhưng dù thế, cô ta vẫn khiến Bạch Ân ghê tởm, cái bệnh ưa sạch sẽ cũng sinh ra từ đó.
Vậy nên, đối với ‘đám bạn’ vì nỗi khát khao được lấy lòng mình mà nói có thể giúp ông, Bạch Ân từ chối xong liền cúp máy ngay lập tức.
Trịnh Hòa thấy Bạch tiên sinh cứ bắt máy, cúp máy, bắt máy xong lại cúp máy liền nháy mắt với Tang Bắc, lắc lắc di động của mình rồi gửi một tin nhắn: “Bạch tiên sinh đang làm cái gì thế?”
Tang Bắc trả lời: “Chút nữa cậu sẽ biết, nhưng đừng hỏi, giờ chắc chủ tịch đang khó chịu lắm.”
“Tôi ngu chắc, mặt ông ấy đen như đít nồi thế, nhưng chúng ta đang đi đâu? Sao tôi thấy đường này quen vậy nhỉ?”
“Đương nhiên quen rồi.” Tang Bắc mở miệng nói.
Trịnh Hòa còn tưởng Tang Bắc sẽ nhắn tin, đột nhiên nghe thấy tiếng, cậu giật nảy mình.
Tang Bắc nói tiếp: “Đây là đường tới công ty giải trí đang bị ngừng hoạt động của giám đốc Tống.”
Ngáo:
(1) 绿茶婊 (trà xanh biểu – đũy trà xanh) là từ mới xuất hiện trên mạng Internet của Trung Quốc năm 2013, dùng để phiếm chỉ những cô nàng có vẻ ngoài ngây thơ trong sáng, thực chất lại có đời sống sinh hoạt thối nát, hám làm giàu, giả vờ đáng yêu nhưng thực chất rất có tâm kế, lắm mưu mô thủ đoạn, bán cơ thể mình để có tiền, có địa vị. Những cô gái này không dễ dàng bán thân. Câu đúc kết của những ‘gái trà xanh’ này là: “Hạng tầm thường thì đừng hòng được fu8k. Tầm thường mà cho fu8k thì chỉ là ‘gái’ thôi, không phải ‘trà xanh’ chúng tôi.”
(2) tam quan = nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan
Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Bình thường, Bạch Ân rất ít lời trong giới này ở thành phố H, nên có tiệc không ai mời, nhưng ông vừa gặp chuyện, thì ngày nào cũng có điện thoại, đám bạn bè lâu nay không liên lạc đều tranh thủ cười nhạo, ồ ồ như ong vỡ tổ.Lòng người, hoặc nhiều hoặc ít, đều không hoàn mỹ. Biểu hiện cụ thể là khi làm bạn với ai đó, nếu tự ti, người này sẽ thể hiện trái ngược tới tính cách của mình. Hoặc để theo đuổi sự hoàn mỹ, người nọ có thể chán ghét một vài hành vi của mình. Đây đều là một loại của chứng rối loạn lo âu xã hội. Mà Bạch Ân thì lại hấp dẫn những kẻ như thế một cách bẩm sinh. Vương Thư Hoa không chỉ mới cười nhạo Bạch tiên sinh một lần, nói, nếu ông mà vào cái giới SM, chắc chắn sẽ thành S số một luôn.Bạch Ân vô cùng buồn rầu vì chuyện này. Hồi nhỏ, ông từng suýt bị giáo viên của mình cưỡng – h**p vì cái đặc tính đó. Sau khi không thực hiện thành công hành vi, nữ giáo viên ấy khóc sướt mướt, nói rằng cô yêu Bạch Ân, yêu chết đi sống lại, rời khỏi ông cô không giống được. Nhưng dù thế, cô ta vẫn khiến Bạch Ân ghê tởm, cái bệnh ưa sạch sẽ cũng sinh ra từ đó.Vậy nên, đối với ‘đám bạn’ vì nỗi khát khao được lấy lòng mình mà nói có thể giúp ông, Bạch Ân từ chối xong liền cúp máy ngay lập tức.Trịnh Hòa thấy Bạch tiên sinh cứ bắt máy, cúp máy, bắt máy xong lại cúp máy liền nháy mắt với Tang Bắc, lắc lắc di động của mình rồi gửi một tin nhắn: “Bạch tiên sinh đang làm cái gì thế?”Tang Bắc trả lời: “Chút nữa cậu sẽ biết, nhưng đừng hỏi, giờ chắc chủ tịch đang khó chịu lắm.”“Tôi ngu chắc, mặt ông ấy đen như đít nồi thế, nhưng chúng ta đang đi đâu? Sao tôi thấy đường này quen vậy nhỉ?”“Đương nhiên quen rồi.” Tang Bắc mở miệng nói.Trịnh Hòa còn tưởng Tang Bắc sẽ nhắn tin, đột nhiên nghe thấy tiếng, cậu giật nảy mình.Tang Bắc nói tiếp: “Đây là đường tới công ty giải trí đang bị ngừng hoạt động của giám đốc Tống.”Ngáo:(1) 绿茶婊 (trà xanh biểu – đũy trà xanh) là từ mới xuất hiện trên mạng Internet của Trung Quốc năm 2013, dùng để phiếm chỉ những cô nàng có vẻ ngoài ngây thơ trong sáng, thực chất lại có đời sống sinh hoạt thối nát, hám làm giàu, giả vờ đáng yêu nhưng thực chất rất có tâm kế, lắm mưu mô thủ đoạn, bán cơ thể mình để có tiền, có địa vị. Những cô gái này không dễ dàng bán thân. Câu đúc kết của những ‘gái trà xanh’ này là: “Hạng tầm thường thì đừng hòng được fu8k. Tầm thường mà cho fu8k thì chỉ là ‘gái’ thôi, không phải ‘trà xanh’ chúng tôi.”(2) tam quan = nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan