Tác giả:

Lúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,…

Chương 458

Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Bạch tiên sinh hơi nghiêng đầu, cất khăn mặt vào túi của Trịnh Hòa, hỏi: “Cậu là ai?”“Tôi là Ellen, bạn của A Hòa.” Ellen đi tới, thuận tay đóng cửa lại.Bạch tiên sinh gật đầu, thái độ lạnh nhạt: “Chào cậu.”Ellen đi tới hỏi: “Ngài đang làm gì thế? Cần tôi giúp sao?” hắn vốn định kéo gần khoảng cách mà thôi, nào ngờ Bạch tiên sinh gật đầu thật: “Ừm, cậu giúp tôi lấy bình nước của bảo bối qua đây, chắc là ở bên trường quay, cái màu xanh lục ấy.”Thái độ thản nhiên chẳng biết xấu hổ của Bạch Ân khiến Ellen thoáng ngẩn ra, hắn gượng cười, nói: “Bảo bối là?”“Trịnh Hòa.” Bạch tiên sinh nói. Ông chưa từng lảng tránh chuyện gọi xưng hô thân mật của Trịnh Hòa trước mặt người khác.“Ờ, vâng, chút nữa tôi đi lấy.” Thực ra đây là lần đầu Ellen làm cái thể loại việc này, thường thì người đại diện sẽ giúp hắn dọn sẵn đường. Hắn ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng lại chọn một đề tài khá đột ngột để hỏi: “Ngài thích kịch bản của “28 giờ sau gặp lại” sao?”““28 giờ sau gặp lại” là cái gì?” Bạch Ân hỏi.Ellen lặng đi một chốc, sau đó nói: “Là bộ phim tôi và A Hòa đang quay.”Bạch Ân cười: “Vì lý do gì mà cậu nghĩ tôi thích nó?”“Tôi nghe nói ngài đầu tư để quay bộ phim này.” Ellen thấy Bạch tiên sinh không tiếc đốt tiền vì Trịnh Hòa nên mới nảy ra ý muốn tiếp cận ông.Bạch tiên sinh nói: “Tôi mới đọc vài lần, chẳng có cảm xúc gì, bảo bối muốn diễn thì tôi đầu tư, cậu đứng xê ra được không?”Ellen vẫn chắn cửa nãy giờ, nghe thế, hắn đứng chếch sang bên, thấy Bạch tiên sinh mở cửa rời đi liền vội vàng hỏi: “Ngài đi đâu thế?”“Tìm bình nước.” Bạch Ân đáp.Ellen: “….”Ellen hít sâu một hơi: “Ngài để lại phương thức liên lạc cho tôi được không?”“Tôi vừa đập vỡ điện thoại.” Bạch tiên sinh nhớ ra trong túi mình còn giữ mảnh di động liền lấy cái màn hình ra cho Ellen xem, ý bảo là mình nói thật đấy.Ellen nghẹn cứng họng, hắn bần thần hồi lâu mới bình tĩnh lại, xoay người rời đi.Người như Bạch Ân cứ giữ riêng cho Trịnh Hòa tự tiêu hóa đi.

Bạch tiên sinh hơi nghiêng đầu, cất khăn mặt vào túi của Trịnh Hòa, hỏi: “Cậu là ai?”

“Tôi là Ellen, bạn của A Hòa.” Ellen đi tới, thuận tay đóng cửa lại.

Bạch tiên sinh gật đầu, thái độ lạnh nhạt: “Chào cậu.”

Ellen đi tới hỏi: “Ngài đang làm gì thế? Cần tôi giúp sao?” hắn vốn định kéo gần khoảng cách mà thôi, nào ngờ Bạch tiên sinh gật đầu thật: “Ừm, cậu giúp tôi lấy bình nước của bảo bối qua đây, chắc là ở bên trường quay, cái màu xanh lục ấy.”

Thái độ thản nhiên chẳng biết xấu hổ của Bạch Ân khiến Ellen thoáng ngẩn ra, hắn gượng cười, nói: “Bảo bối là?”

“Trịnh Hòa.” Bạch tiên sinh nói. Ông chưa từng lảng tránh chuyện gọi xưng hô thân mật của Trịnh Hòa trước mặt người khác.

“Ờ, vâng, chút nữa tôi đi lấy.” Thực ra đây là lần đầu Ellen làm cái thể loại việc này, thường thì người đại diện sẽ giúp hắn dọn sẵn đường. Hắn ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng lại chọn một đề tài khá đột ngột để hỏi: “Ngài thích kịch bản của “28 giờ sau gặp lại” sao?”

““28 giờ sau gặp lại” là cái gì?” Bạch Ân hỏi.

Ellen lặng đi một chốc, sau đó nói: “Là bộ phim tôi và A Hòa đang quay.”

Bạch Ân cười: “Vì lý do gì mà cậu nghĩ tôi thích nó?”

“Tôi nghe nói ngài đầu tư để quay bộ phim này.” Ellen thấy Bạch tiên sinh không tiếc đốt tiền vì Trịnh Hòa nên mới nảy ra ý muốn tiếp cận ông.

Bạch tiên sinh nói: “Tôi mới đọc vài lần, chẳng có cảm xúc gì, bảo bối muốn diễn thì tôi đầu tư, cậu đứng xê ra được không?”

Ellen vẫn chắn cửa nãy giờ, nghe thế, hắn đứng chếch sang bên, thấy Bạch tiên sinh mở cửa rời đi liền vội vàng hỏi: “Ngài đi đâu thế?”

“Tìm bình nước.” Bạch Ân đáp.

Ellen: “….”

Ellen hít sâu một hơi: “Ngài để lại phương thức liên lạc cho tôi được không?”

“Tôi vừa đập vỡ điện thoại.” Bạch tiên sinh nhớ ra trong túi mình còn giữ mảnh di động liền lấy cái màn hình ra cho Ellen xem, ý bảo là mình nói thật đấy.

Ellen nghẹn cứng họng, hắn bần thần hồi lâu mới bình tĩnh lại, xoay người rời đi.

Người như Bạch Ân cứ giữ riêng cho Trịnh Hòa tự tiêu hóa đi.

Gửi Cậu Nghệ Sĩ Ngây Ngốc Đáng YêuTác giả: Yến TửTruyện Đam MỹLúc mới đặt chân đến nước C, Bạch tiên sinh vừa trải qua sinh nhật lần thứ hai mươi. Thoạt nhìn, cậu thanh niên gầy yếu với mái tóc dài vàng nhạt ấy thực vô hại. Đương nhiên, trong những năm sau, bất cứ ai biết đến ông đều hiểu được, đó chỉ là ‘thoạt nhìn’ mà thôi. Tầng cao nhất của BEACHER. Tại dãy hành lang không cửa sổ, nối liền tới văn phòng luôn sáng ánh đèn bất kể ngày đêm kia, Candy chỉnh lại âu phục, gõ nhẹ lên cửa rồi ngừng lại: “Chủ tịch, tôi là Candy.” “Vào đi.” Candy mở cửa. Bạch tiên sinh ngồi tựa trên sa lông, lạnh nhạt nhìn tập văn kiện trong tay, thấy Candy – đang đứng cách bàn làm việc hơn 3m, ông nâng mi, hỏi: “Có việc?” Candy cụp mắt xuống: “Giám đốc Tống bao một phòng, mời ngài tới.” “Giám đốc Tống…..” Bạch tiên sinh đứng lên, cầm lấy đôi găng tay tơ lụa màu trắng trên bàn, đeo lên, bỗng nhiên, ông dừng lại, chỉnh lại từng đường may, nếp uốn trên găng tay, híp mắt nhìn một lát, ông hỏi: “Cái găng này lệch phải không?” Candy không trả lời. Bạch tiên sinh nhìn nhìn,… Bạch tiên sinh hơi nghiêng đầu, cất khăn mặt vào túi của Trịnh Hòa, hỏi: “Cậu là ai?”“Tôi là Ellen, bạn của A Hòa.” Ellen đi tới, thuận tay đóng cửa lại.Bạch tiên sinh gật đầu, thái độ lạnh nhạt: “Chào cậu.”Ellen đi tới hỏi: “Ngài đang làm gì thế? Cần tôi giúp sao?” hắn vốn định kéo gần khoảng cách mà thôi, nào ngờ Bạch tiên sinh gật đầu thật: “Ừm, cậu giúp tôi lấy bình nước của bảo bối qua đây, chắc là ở bên trường quay, cái màu xanh lục ấy.”Thái độ thản nhiên chẳng biết xấu hổ của Bạch Ân khiến Ellen thoáng ngẩn ra, hắn gượng cười, nói: “Bảo bối là?”“Trịnh Hòa.” Bạch tiên sinh nói. Ông chưa từng lảng tránh chuyện gọi xưng hô thân mật của Trịnh Hòa trước mặt người khác.“Ờ, vâng, chút nữa tôi đi lấy.” Thực ra đây là lần đầu Ellen làm cái thể loại việc này, thường thì người đại diện sẽ giúp hắn dọn sẵn đường. Hắn ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng lại chọn một đề tài khá đột ngột để hỏi: “Ngài thích kịch bản của “28 giờ sau gặp lại” sao?”““28 giờ sau gặp lại” là cái gì?” Bạch Ân hỏi.Ellen lặng đi một chốc, sau đó nói: “Là bộ phim tôi và A Hòa đang quay.”Bạch Ân cười: “Vì lý do gì mà cậu nghĩ tôi thích nó?”“Tôi nghe nói ngài đầu tư để quay bộ phim này.” Ellen thấy Bạch tiên sinh không tiếc đốt tiền vì Trịnh Hòa nên mới nảy ra ý muốn tiếp cận ông.Bạch tiên sinh nói: “Tôi mới đọc vài lần, chẳng có cảm xúc gì, bảo bối muốn diễn thì tôi đầu tư, cậu đứng xê ra được không?”Ellen vẫn chắn cửa nãy giờ, nghe thế, hắn đứng chếch sang bên, thấy Bạch tiên sinh mở cửa rời đi liền vội vàng hỏi: “Ngài đi đâu thế?”“Tìm bình nước.” Bạch Ân đáp.Ellen: “….”Ellen hít sâu một hơi: “Ngài để lại phương thức liên lạc cho tôi được không?”“Tôi vừa đập vỡ điện thoại.” Bạch tiên sinh nhớ ra trong túi mình còn giữ mảnh di động liền lấy cái màn hình ra cho Ellen xem, ý bảo là mình nói thật đấy.Ellen nghẹn cứng họng, hắn bần thần hồi lâu mới bình tĩnh lại, xoay người rời đi.Người như Bạch Ân cứ giữ riêng cho Trịnh Hòa tự tiêu hóa đi.

Chương 458