Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………
Chương 74: Rất mà "Xưng bá" hoàng cung (5)
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Không có người.Bất đắc dĩ, nàng lại ra khỏi Đông cung, chuẩn bị tới Ngự thiện phòng.Đi được mấy trăm thước (mét), cuối cùng nàng cũng nhìn thấy vài người.Thái tử phi ở trong tiểu lầu các vẫn còn sống! Vẫn sống vui vẻ !Dọc theo đường đi tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kính ngưỡng nhìn về phía Đóa Đóa, một thiếu nữ thân hình đã không còn cường tráng nữa, dùng thân thể nhỏ đơn bạc của nàng dũng cảm chiến đấu với ác quỷ, đây là loại tinh thần gì a!Ách. . . . . . Thế này là thế nào ?Đóa Đóa vô cùng mờ mịt nhìn ánh mắt sùng bái cùng hàng phục của mọi người, nàng cúi đầu nhìn chính mình.Vẫn giống như trước kia a, lẽ nào nàng đột ngột có khí chất bá vương trong truyền thuyết sao?"Việc này. . . . . ." Nàng định lên tiếng hỏi."Thái tử phi cát tường!" Những người ở gần nàng đột nhiên cùng lên tiếng thỉnh an, ngược lại càng làm Đóa Đóa hoảng sợ."Khụ, việc này, đều đứng lên đi."Mọi người lại càng bội phục, một đại cường nhân (người có thế lực lớn) như vậy thế mà một chút làm giá cũng không có, đây là loại cảnh giới gì a!Thế là chưa tới nửa canh giờ, uy danh của Đóa Đóa đã truyền khắp các ngõ ngách trong cung, tất cả mọi người đều say sưa nói về "Sự tích anh hùng" của Đóa Đóa, nàng nghiễm nhiên trở thành một tấm gương thế hệ mới ở trong cung.Thế là Đóa Đóa đã trở thành không gì sánh được trong cảm nhận của mọi người. . . . . .Mấy người được gọi là huynh đệ của Hoàng Phủ Dật kia hôm nay tìm khắp nơi cũng không được người hầu hạ vừa ý, đang một bụng buồn bực trong lòng rồi, sau đó lại nghe nói tới "Uy danh" của Đóa Đóa, trong lòng lại càng khó chịu hơn, dứt khoát đều chạy đi tìm Đóa Đóa.". . . . . ." Đột nhiên có n hoàng tử xuất hiện trước mặt mình, Đóa Đóa có chút choáng váng.Hoàng Thượng hắn thật giỏi sinh a. . . . . ."Vân tiểu thư." Bọn hắn cùng lên tiếng, có chút lấy lòng mà gọi nàng.". . . . . . Không phải nên gọi là hoàng tẩu gì đó sao?"Cũng không hiểu quy củ trong cung lắm nên Đóa Đóa có chút mờ mịt hỏi."Cho dù cô nương đã gả cho Ngũ Ca, cũng vĩnh viễn là Vân tiểu thư trong lòng ta." Một hoàng tử trong đó ra vẻ như rất thâm tình mà nói.Ách. . . . . . Là có ý gì?Không ý thức được những người này là muốn ngang nhiên câu dẫn nàng xuất tường (ngoại tình), Đóa Đóa tiếp tục mờ mịt.Nàng che mặt nên không nhìn ra cảm xúc trên khuôn mặt, nhưng sự mờ mịt trong ánh mắt đều bị mọi người nhìn thấy rất rõ ràng.Thì ra là loại hình nữ nhân nhà lành! Trong lòng chúng hoàng tử đều có chủ ý.Loại hình này là dễ câu dẫn nhất, chỉ cần nói mấy câu là có thể nắm được nàng ta!
Không có người.
Bất đắc dĩ, nàng lại ra khỏi Đông cung, chuẩn bị tới Ngự thiện phòng.
Đi được mấy trăm thước (mét), cuối cùng nàng cũng nhìn thấy vài người.
Thái tử phi ở trong tiểu lầu các vẫn còn sống! Vẫn sống vui vẻ !
Dọc theo đường đi tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kính ngưỡng nhìn về phía Đóa Đóa, một thiếu nữ thân hình đã không còn cường tráng nữa, dùng thân thể nhỏ đơn bạc của nàng dũng cảm chiến đấu với ác quỷ, đây là loại tinh thần gì a!
Ách. . . . . . Thế này là thế nào ?
Đóa Đóa vô cùng mờ mịt nhìn ánh mắt sùng bái cùng hàng phục của mọi người, nàng cúi đầu nhìn chính mình.
Vẫn giống như trước kia a, lẽ nào nàng đột ngột có khí chất bá vương trong truyền thuyết sao?
"Việc này. . . . . ." Nàng định lên tiếng hỏi.
"Thái tử phi cát tường!" Những người ở gần nàng đột nhiên cùng lên tiếng thỉnh an, ngược lại càng làm Đóa Đóa hoảng sợ.
"Khụ, việc này, đều đứng lên đi."
Mọi người lại càng bội phục, một đại cường nhân (người có thế lực lớn) như vậy thế mà một chút làm giá cũng không có, đây là loại cảnh giới gì a!
Thế là chưa tới nửa canh giờ, uy danh của Đóa Đóa đã truyền khắp các ngõ ngách trong cung, tất cả mọi người đều say sưa nói về "Sự tích anh hùng" của Đóa Đóa, nàng nghiễm nhiên trở thành một tấm gương thế hệ mới ở trong cung.
Thế là Đóa Đóa đã trở thành không gì sánh được trong cảm nhận của mọi người. . . . . .
Mấy người được gọi là huynh đệ của Hoàng Phủ Dật kia hôm nay tìm khắp nơi cũng không được người hầu hạ vừa ý, đang một bụng buồn bực trong lòng rồi, sau đó lại nghe nói tới "Uy danh" của Đóa Đóa, trong lòng lại càng khó chịu hơn, dứt khoát đều chạy đi tìm Đóa Đóa.
". . . . . ." Đột nhiên có n hoàng tử xuất hiện trước mặt mình, Đóa Đóa có chút choáng váng.
Hoàng Thượng hắn thật giỏi sinh a. . . . . .
"Vân tiểu thư." Bọn hắn cùng lên tiếng, có chút lấy lòng mà gọi nàng.
". . . . . . Không phải nên gọi là hoàng tẩu gì đó sao?"
Cũng không hiểu quy củ trong cung lắm nên Đóa Đóa có chút mờ mịt hỏi.
"Cho dù cô nương đã gả cho Ngũ Ca, cũng vĩnh viễn là Vân tiểu thư trong lòng ta." Một hoàng tử trong đó ra vẻ như rất thâm tình mà nói.
Ách. . . . . . Là có ý gì?
Không ý thức được những người này là muốn ngang nhiên câu dẫn nàng xuất tường (ngoại tình), Đóa Đóa tiếp tục mờ mịt.
Nàng che mặt nên không nhìn ra cảm xúc trên khuôn mặt, nhưng sự mờ mịt trong ánh mắt đều bị mọi người nhìn thấy rất rõ ràng.
Thì ra là loại hình nữ nhân nhà lành! Trong lòng chúng hoàng tử đều có chủ ý.
Loại hình này là dễ câu dẫn nhất, chỉ cần nói mấy câu là có thể nắm được nàng ta!
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Không có người.Bất đắc dĩ, nàng lại ra khỏi Đông cung, chuẩn bị tới Ngự thiện phòng.Đi được mấy trăm thước (mét), cuối cùng nàng cũng nhìn thấy vài người.Thái tử phi ở trong tiểu lầu các vẫn còn sống! Vẫn sống vui vẻ !Dọc theo đường đi tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kính ngưỡng nhìn về phía Đóa Đóa, một thiếu nữ thân hình đã không còn cường tráng nữa, dùng thân thể nhỏ đơn bạc của nàng dũng cảm chiến đấu với ác quỷ, đây là loại tinh thần gì a!Ách. . . . . . Thế này là thế nào ?Đóa Đóa vô cùng mờ mịt nhìn ánh mắt sùng bái cùng hàng phục của mọi người, nàng cúi đầu nhìn chính mình.Vẫn giống như trước kia a, lẽ nào nàng đột ngột có khí chất bá vương trong truyền thuyết sao?"Việc này. . . . . ." Nàng định lên tiếng hỏi."Thái tử phi cát tường!" Những người ở gần nàng đột nhiên cùng lên tiếng thỉnh an, ngược lại càng làm Đóa Đóa hoảng sợ."Khụ, việc này, đều đứng lên đi."Mọi người lại càng bội phục, một đại cường nhân (người có thế lực lớn) như vậy thế mà một chút làm giá cũng không có, đây là loại cảnh giới gì a!Thế là chưa tới nửa canh giờ, uy danh của Đóa Đóa đã truyền khắp các ngõ ngách trong cung, tất cả mọi người đều say sưa nói về "Sự tích anh hùng" của Đóa Đóa, nàng nghiễm nhiên trở thành một tấm gương thế hệ mới ở trong cung.Thế là Đóa Đóa đã trở thành không gì sánh được trong cảm nhận của mọi người. . . . . .Mấy người được gọi là huynh đệ của Hoàng Phủ Dật kia hôm nay tìm khắp nơi cũng không được người hầu hạ vừa ý, đang một bụng buồn bực trong lòng rồi, sau đó lại nghe nói tới "Uy danh" của Đóa Đóa, trong lòng lại càng khó chịu hơn, dứt khoát đều chạy đi tìm Đóa Đóa.". . . . . ." Đột nhiên có n hoàng tử xuất hiện trước mặt mình, Đóa Đóa có chút choáng váng.Hoàng Thượng hắn thật giỏi sinh a. . . . . ."Vân tiểu thư." Bọn hắn cùng lên tiếng, có chút lấy lòng mà gọi nàng.". . . . . . Không phải nên gọi là hoàng tẩu gì đó sao?"Cũng không hiểu quy củ trong cung lắm nên Đóa Đóa có chút mờ mịt hỏi."Cho dù cô nương đã gả cho Ngũ Ca, cũng vĩnh viễn là Vân tiểu thư trong lòng ta." Một hoàng tử trong đó ra vẻ như rất thâm tình mà nói.Ách. . . . . . Là có ý gì?Không ý thức được những người này là muốn ngang nhiên câu dẫn nàng xuất tường (ngoại tình), Đóa Đóa tiếp tục mờ mịt.Nàng che mặt nên không nhìn ra cảm xúc trên khuôn mặt, nhưng sự mờ mịt trong ánh mắt đều bị mọi người nhìn thấy rất rõ ràng.Thì ra là loại hình nữ nhân nhà lành! Trong lòng chúng hoàng tử đều có chủ ý.Loại hình này là dễ câu dẫn nhất, chỉ cần nói mấy câu là có thể nắm được nàng ta!