Hoàng cung, Ngự Hoa viên. Gió chiều thổi qua, trong Bích Ba hồ, sen hạ đung đưa. Hoàng đế đưa lưng về phía một ai đó đang đứng yên lặng: “… Nếu hiện tại ngươi đã ở trong thân thể Cố Tầm, vậy trẫm mặc kệ quá khứ ngươi là ai, từ giờ trở đi, trước mặt thế nhân phải đóng giả Cố Tầm cho trẫm!” Thần sắc Cố Tầm có vẻ nhẹ nhõm: “Đương nhiên rồi, tôi vẫn chưa muốn bị thế nhân coi như yêu quái rồi cho chết cháy đâu… hờ, có lẽ tôi nên nói thêm câu tạ chủ long ân?” Sắc mặt hoàng đế khó coi tợn: “Thân là thần tử, nói chuyện với trẫm như vậy còn ra thể thống gì! Trước hết học tập lễ nghi cử chỉ đường hoàng cho trẫm!” Cố Tầm nhún nhún vai: “Dạ ~~~ mọi chuyện nghe theo bệ hạ an bài ~~~ “ Hoàng đế quay lại, nhìn người nào đó bằng vẻ mặt không kiên nhẫn: “Cố Tầm chính là thư đồng của trẫm từ nhỏ, cầm kỳ thi họa cái gì cũng giỏi, từ giờ trở đi ngươi cũng phải học tập những thứ đó!” Cố Tầm nghe vậy thì sắc mặt biến đổi ngay tắp lự: “Bệ hạ, tôi mù âm nhạc, mù hơn cả thằng mù.” Ánh mắt hoàng đế lạnh thấu…

Chương 22: Phiên ngoại

Ái Khanh, Ngươi Cút Cho Trẫm!Tác giả: Vân Thượng Gia TửTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngHoàng cung, Ngự Hoa viên. Gió chiều thổi qua, trong Bích Ba hồ, sen hạ đung đưa. Hoàng đế đưa lưng về phía một ai đó đang đứng yên lặng: “… Nếu hiện tại ngươi đã ở trong thân thể Cố Tầm, vậy trẫm mặc kệ quá khứ ngươi là ai, từ giờ trở đi, trước mặt thế nhân phải đóng giả Cố Tầm cho trẫm!” Thần sắc Cố Tầm có vẻ nhẹ nhõm: “Đương nhiên rồi, tôi vẫn chưa muốn bị thế nhân coi như yêu quái rồi cho chết cháy đâu… hờ, có lẽ tôi nên nói thêm câu tạ chủ long ân?” Sắc mặt hoàng đế khó coi tợn: “Thân là thần tử, nói chuyện với trẫm như vậy còn ra thể thống gì! Trước hết học tập lễ nghi cử chỉ đường hoàng cho trẫm!” Cố Tầm nhún nhún vai: “Dạ ~~~ mọi chuyện nghe theo bệ hạ an bài ~~~ “ Hoàng đế quay lại, nhìn người nào đó bằng vẻ mặt không kiên nhẫn: “Cố Tầm chính là thư đồng của trẫm từ nhỏ, cầm kỳ thi họa cái gì cũng giỏi, từ giờ trở đi ngươi cũng phải học tập những thứ đó!” Cố Tầm nghe vậy thì sắc mặt biến đổi ngay tắp lự: “Bệ hạ, tôi mù âm nhạc, mù hơn cả thằng mù.” Ánh mắt hoàng đế lạnh thấu… Tác giả: Cũng từng nghĩ có nên viết thịt không, nhưng nhận thấy đặc tính của bạo bạo long và tiện tiện hùng sẽ khiến H của họ trở thành như vậy:———- vô địch súc tích H phiên ngoại ———Trên giường, lúc sắp đi vào…Mặt hoàng đế căng như dây đàn: “…”Tạ Nhan đau xót kêu to: “Óe óe óe —— đau đau đau a —— ”Hoàng đế giận: “Trẫm vẫn chưa có vào mà!”Tạ Nhan hậm hực: “Ô, vậy, bệ hạ vào lại đi.”Nét mặt hoàng đế khá giãn: “…”Tạ Nhan nhắm mắt kêu to: “A a a —— đau đau đau a —— ”Ánh mắt hoàng đế sắp giết được người: “Trẫm, vẫn, chưa, có, vào, mà!”Tạ Nhan hậm hực: “Ô, bệ, bệ hạ lại cho thần một cơ hội.”…Cứ như thế lặp lại mười lần.Hoàng đế rít gào: “Cút!”Tạ đại nhân bị một cước đá ra ngoài màn, vỗ vỗ cái mông bò lên, hậm hực hỏi phía trong giường: “Bệ hạ, hay là, hai ta đổi vị trí?”Sau đó…Không có sau đó.Tạ đại nhân tám phần mười là bị mưu sát rồi.——END——TDT: Có vẻ như bé rồng nóng nảy sẽ không bao giờ thắng nổi anh gấu đê tiện, và vụ này sẽ không có hồi kết…

Tác giả: Cũng từng nghĩ có nên viết thịt không, nhưng nhận thấy đặc tính của bạo bạo long và tiện tiện hùng sẽ khiến H của họ trở thành như vậy:

———- vô địch súc tích H phiên ngoại ———

Trên giường, lúc sắp đi vào…

Mặt hoàng đế căng như dây đàn: “…”

Tạ Nhan đau xót kêu to: “Óe óe óe —— đau đau đau a —— ”

Hoàng đế giận: “Trẫm vẫn chưa có vào mà!”

Tạ Nhan hậm hực: “Ô, vậy, bệ hạ vào lại đi.”

Nét mặt hoàng đế khá giãn: “…”

Tạ Nhan nhắm mắt kêu to: “A a a —— đau đau đau a —— ”

Ánh mắt hoàng đế sắp giết được người: “Trẫm, vẫn, chưa, có, vào, mà!”

Tạ Nhan hậm hực: “Ô, bệ, bệ hạ lại cho thần một cơ hội.”

Cứ như thế lặp lại mười lần.

Hoàng đế rít gào: “Cút!”

Tạ đại nhân bị một cước đá ra ngoài màn, vỗ vỗ cái mông bò lên, hậm hực hỏi phía trong giường: “Bệ hạ, hay là, hai ta đổi vị trí?”

Sau đó…

Không có sau đó.

Tạ đại nhân tám phần mười là bị mưu sát rồi.

——END——

TDT: Có vẻ như bé rồng nóng nảy sẽ không bao giờ thắng nổi anh gấu đê tiện, và vụ này sẽ không có hồi kết…

Ái Khanh, Ngươi Cút Cho Trẫm!Tác giả: Vân Thượng Gia TửTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngHoàng cung, Ngự Hoa viên. Gió chiều thổi qua, trong Bích Ba hồ, sen hạ đung đưa. Hoàng đế đưa lưng về phía một ai đó đang đứng yên lặng: “… Nếu hiện tại ngươi đã ở trong thân thể Cố Tầm, vậy trẫm mặc kệ quá khứ ngươi là ai, từ giờ trở đi, trước mặt thế nhân phải đóng giả Cố Tầm cho trẫm!” Thần sắc Cố Tầm có vẻ nhẹ nhõm: “Đương nhiên rồi, tôi vẫn chưa muốn bị thế nhân coi như yêu quái rồi cho chết cháy đâu… hờ, có lẽ tôi nên nói thêm câu tạ chủ long ân?” Sắc mặt hoàng đế khó coi tợn: “Thân là thần tử, nói chuyện với trẫm như vậy còn ra thể thống gì! Trước hết học tập lễ nghi cử chỉ đường hoàng cho trẫm!” Cố Tầm nhún nhún vai: “Dạ ~~~ mọi chuyện nghe theo bệ hạ an bài ~~~ “ Hoàng đế quay lại, nhìn người nào đó bằng vẻ mặt không kiên nhẫn: “Cố Tầm chính là thư đồng của trẫm từ nhỏ, cầm kỳ thi họa cái gì cũng giỏi, từ giờ trở đi ngươi cũng phải học tập những thứ đó!” Cố Tầm nghe vậy thì sắc mặt biến đổi ngay tắp lự: “Bệ hạ, tôi mù âm nhạc, mù hơn cả thằng mù.” Ánh mắt hoàng đế lạnh thấu… Tác giả: Cũng từng nghĩ có nên viết thịt không, nhưng nhận thấy đặc tính của bạo bạo long và tiện tiện hùng sẽ khiến H của họ trở thành như vậy:———- vô địch súc tích H phiên ngoại ———Trên giường, lúc sắp đi vào…Mặt hoàng đế căng như dây đàn: “…”Tạ Nhan đau xót kêu to: “Óe óe óe —— đau đau đau a —— ”Hoàng đế giận: “Trẫm vẫn chưa có vào mà!”Tạ Nhan hậm hực: “Ô, vậy, bệ hạ vào lại đi.”Nét mặt hoàng đế khá giãn: “…”Tạ Nhan nhắm mắt kêu to: “A a a —— đau đau đau a —— ”Ánh mắt hoàng đế sắp giết được người: “Trẫm, vẫn, chưa, có, vào, mà!”Tạ Nhan hậm hực: “Ô, bệ, bệ hạ lại cho thần một cơ hội.”…Cứ như thế lặp lại mười lần.Hoàng đế rít gào: “Cút!”Tạ đại nhân bị một cước đá ra ngoài màn, vỗ vỗ cái mông bò lên, hậm hực hỏi phía trong giường: “Bệ hạ, hay là, hai ta đổi vị trí?”Sau đó…Không có sau đó.Tạ đại nhân tám phần mười là bị mưu sát rồi.——END——TDT: Có vẻ như bé rồng nóng nảy sẽ không bao giờ thắng nổi anh gấu đê tiện, và vụ này sẽ không có hồi kết…

Chương 22: Phiên ngoại