Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………
Chương 97: Biến mĩ sau khi bị vây xem
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Đóa Đóa thập phần lệ bôn, thất sách a!Cung nữ đưa điểm tâm cho nàng đang đứng cách nàng hơn mười bước, mà điểm tâm của nàng vốn ở trên tay cung nữ, hiện cũng bị ném trên đất không thể ăn.Ô ô, nàng kêu tiểu trù phòng làm riêng món cháo trứng muối thịt nạc. . . . . .Hẳn là nên ăn xong điểm tâm mới lộ ra mặt a!Một ngày nay, Đóa Đóa trên cơ bản không làm gì, chỉ ngồi một chỗ trong lương đình ở Đông cung, ngoan ngoãn mặc cho mọi người vây xem.Bất quá quy củ vẫn có, chính là chỉ cho xem không được sờ.Ô ô, cũng không phải bánh bao, vì sao tất cả mọi người đều muốn chọt chọt mặt nàng.....Kỳ thật mọi người chỉ là cảm thấy da nàng tốt lắm, muốn chọt chọt một chút xem có cảm giác gì mà thôi. . . . . ."Đóa Đóa a. . . . . ." Cùng mọi người nhìn nàng nửa ngày, hoàng thượng lệ nóng doanh tròng.Cũng không biết nhi tử vì cái gì kêu "Vân Tri Hiểu" là Đóa Đóa, hoàng thượng liền kêu nàng như thế."Hoàng thượng." Nhan Đóa Đóa rất nhu thuận nhìn hắn."Mau cùng lão ngũ sinh một đứa con đi, cha mẹ đều xinh đẹp như thế, đứa nhỏ nhất định khả ái vô cùng."Hoàng thượng vẫn canh cánh trong lòng vì diện mạo của mình, sợ con mình cũng cùng bi kịch như mình, cho nên khi lão tứ lão ngũ nhà hắn sinh ra thì, hắn ngửa mặt lên trời cười thật lâu, thì ra di truyền từ mẹ của đứa con cũng quan trọng như thế!Thời xưa không có dạy về gen, hoàng thượng chỉ biết cha mẹ đặc biệt xinh đẹp, sinh ra đứa nhỏ tám phần là có thể nhìn.Cho nên hắn đối với việc nhi tử của mình lấy vợ cực nghiêm, thứ nhất là diện mạo, thứ hai mới là gia thế.Bằng không cho dù Vân gia giàu nhất nước, thiên kim nhà họ cũng không phải dễ dàng có thể gả cho thái tử.Giờ nhìn thấy khuôn mặt của Đóa Đóa, Hoàng Thượng sôi trào.Cha mẹ đều giống như tiên nhân, sinh con chắc chắn rất xinh đẹp!Sau này xem ai dám nói hắn xấu! Xấu có thể có hoàng tôn xinh đẹp như thế sao!Hoàng thượng hãy còn đang say mê, Đóa Đóa đã 囧, sao lại nói đến việc sinh con vậy. . . .Nàng mới không cùng tên thái tử lừa đảo sinh con đâu, đường đường chính chính gả cho "thế thân" của thái tử, sau đó cùng hắn xông xáo giang hồ thật ra cũng không tệ.Trog đầu hiện lên ý niệm này, Đóa Đóa mặt ửng đỏ, mềm mại nõn nà, mọi người nhìn muốn ch** n**c miếng, đều muốn nhéo nhéo. . . . . .
Đóa Đóa thập phần lệ bôn, thất sách a!
Cung nữ đưa điểm tâm cho nàng đang đứng cách nàng hơn mười bước, mà điểm tâm của nàng vốn ở trên tay cung nữ, hiện cũng bị ném trên đất không thể ăn.
Ô ô, nàng kêu tiểu trù phòng làm riêng món cháo trứng muối thịt nạc. . . . . .
Hẳn là nên ăn xong điểm tâm mới lộ ra mặt a!
Một ngày nay, Đóa Đóa trên cơ bản không làm gì, chỉ ngồi một chỗ trong lương đình ở Đông cung, ngoan ngoãn mặc cho mọi người vây xem.
Bất quá quy củ vẫn có, chính là chỉ cho xem không được sờ.
Ô ô, cũng không phải bánh bao, vì sao tất cả mọi người đều muốn chọt chọt mặt nàng.....
Kỳ thật mọi người chỉ là cảm thấy da nàng tốt lắm, muốn chọt chọt một chút xem có cảm giác gì mà thôi. . . . . .
"Đóa Đóa a. . . . . ." Cùng mọi người nhìn nàng nửa ngày, hoàng thượng lệ nóng doanh tròng.
Cũng không biết nhi tử vì cái gì kêu "Vân Tri Hiểu" là Đóa Đóa, hoàng thượng liền kêu nàng như thế.
"Hoàng thượng." Nhan Đóa Đóa rất nhu thuận nhìn hắn.
"Mau cùng lão ngũ sinh một đứa con đi, cha mẹ đều xinh đẹp như thế, đứa nhỏ nhất định khả ái vô cùng."
Hoàng thượng vẫn canh cánh trong lòng vì diện mạo của mình, sợ con mình cũng cùng bi kịch như mình, cho nên khi lão tứ lão ngũ nhà hắn sinh ra thì, hắn ngửa mặt lên trời cười thật lâu, thì ra di truyền từ mẹ của đứa con cũng quan trọng như thế!
Thời xưa không có dạy về gen, hoàng thượng chỉ biết cha mẹ đặc biệt xinh đẹp, sinh ra đứa nhỏ tám phần là có thể nhìn.
Cho nên hắn đối với việc nhi tử của mình lấy vợ cực nghiêm, thứ nhất là diện mạo, thứ hai mới là gia thế.
Bằng không cho dù Vân gia giàu nhất nước, thiên kim nhà họ cũng không phải dễ dàng có thể gả cho thái tử.
Giờ nhìn thấy khuôn mặt của Đóa Đóa, Hoàng Thượng sôi trào.
Cha mẹ đều giống như tiên nhân, sinh con chắc chắn rất xinh đẹp!
Sau này xem ai dám nói hắn xấu! Xấu có thể có hoàng tôn xinh đẹp như thế sao!
Hoàng thượng hãy còn đang say mê, Đóa Đóa đã 囧, sao lại nói đến việc sinh con vậy. . . .
Nàng mới không cùng tên thái tử lừa đảo sinh con đâu, đường đường chính chính gả cho "thế thân" của thái tử, sau đó cùng hắn xông xáo giang hồ thật ra cũng không tệ.
Trog đầu hiện lên ý niệm này, Đóa Đóa mặt ửng đỏ, mềm mại nõn nà, mọi người nhìn muốn ch** n**c miếng, đều muốn nhéo nhéo. . . . . .
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Đóa Đóa thập phần lệ bôn, thất sách a!Cung nữ đưa điểm tâm cho nàng đang đứng cách nàng hơn mười bước, mà điểm tâm của nàng vốn ở trên tay cung nữ, hiện cũng bị ném trên đất không thể ăn.Ô ô, nàng kêu tiểu trù phòng làm riêng món cháo trứng muối thịt nạc. . . . . .Hẳn là nên ăn xong điểm tâm mới lộ ra mặt a!Một ngày nay, Đóa Đóa trên cơ bản không làm gì, chỉ ngồi một chỗ trong lương đình ở Đông cung, ngoan ngoãn mặc cho mọi người vây xem.Bất quá quy củ vẫn có, chính là chỉ cho xem không được sờ.Ô ô, cũng không phải bánh bao, vì sao tất cả mọi người đều muốn chọt chọt mặt nàng.....Kỳ thật mọi người chỉ là cảm thấy da nàng tốt lắm, muốn chọt chọt một chút xem có cảm giác gì mà thôi. . . . . ."Đóa Đóa a. . . . . ." Cùng mọi người nhìn nàng nửa ngày, hoàng thượng lệ nóng doanh tròng.Cũng không biết nhi tử vì cái gì kêu "Vân Tri Hiểu" là Đóa Đóa, hoàng thượng liền kêu nàng như thế."Hoàng thượng." Nhan Đóa Đóa rất nhu thuận nhìn hắn."Mau cùng lão ngũ sinh một đứa con đi, cha mẹ đều xinh đẹp như thế, đứa nhỏ nhất định khả ái vô cùng."Hoàng thượng vẫn canh cánh trong lòng vì diện mạo của mình, sợ con mình cũng cùng bi kịch như mình, cho nên khi lão tứ lão ngũ nhà hắn sinh ra thì, hắn ngửa mặt lên trời cười thật lâu, thì ra di truyền từ mẹ của đứa con cũng quan trọng như thế!Thời xưa không có dạy về gen, hoàng thượng chỉ biết cha mẹ đặc biệt xinh đẹp, sinh ra đứa nhỏ tám phần là có thể nhìn.Cho nên hắn đối với việc nhi tử của mình lấy vợ cực nghiêm, thứ nhất là diện mạo, thứ hai mới là gia thế.Bằng không cho dù Vân gia giàu nhất nước, thiên kim nhà họ cũng không phải dễ dàng có thể gả cho thái tử.Giờ nhìn thấy khuôn mặt của Đóa Đóa, Hoàng Thượng sôi trào.Cha mẹ đều giống như tiên nhân, sinh con chắc chắn rất xinh đẹp!Sau này xem ai dám nói hắn xấu! Xấu có thể có hoàng tôn xinh đẹp như thế sao!Hoàng thượng hãy còn đang say mê, Đóa Đóa đã 囧, sao lại nói đến việc sinh con vậy. . . .Nàng mới không cùng tên thái tử lừa đảo sinh con đâu, đường đường chính chính gả cho "thế thân" của thái tử, sau đó cùng hắn xông xáo giang hồ thật ra cũng không tệ.Trog đầu hiện lên ý niệm này, Đóa Đóa mặt ửng đỏ, mềm mại nõn nà, mọi người nhìn muốn ch** n**c miếng, đều muốn nhéo nhéo. . . . . .