Tác giả:

Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………

Chương 131: Bá chiếm hai vị hoàng tử (4)

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Tối hôm qua phá điểu đã huấn luyện nàng rất lâu, giúp cho nàng nói chuyện cũng hơi giống Vân Tri Hiểu một chút rồi, tránh để lộ sơ hở nữa.“Chúng ta ở ngoài nghe được tin tức đại hôn của con với thái tử nên đi một mạch trở về, hôm qua vừa quay về kinh lập tức vào cung.”Vân phu nhân đang nói thì đứng lên đi vòng quanh Đóa Đóa ngắm từ trên xuống dưới.“Hiểu Hiểu, thật không ngờ con lại gả đi được, lại còn có thể trở nên xinh đẹp tuyệt trần thế này, con thật sự đã làm cho Vân gia được nở mày nở mặt nha.”Sau đó bà lại chuyển chủ đề, “Hiện giờ con xinh đẹp thế này, gả cho Thái tử thật có chút tủi thân cho con.”". . . . . . Không tủi thân."Đóa Đóa có chút qua loa đáp, không biết tại sao Vân phu nhân lại nói như thế.“Sao lại không” Vân phu nhân cố gắng thân thiết kéo tay nàng, “Hiểu Hiểu, con xinh đẹp như thế, đương nhiên xứng đáng để gả cho nam nhân tốt nhất, ta thấy lần này con cứ hạ thuốc tứ hoàng tử đi.”Nói xong mặt bà có vẻ rất cao hứng, “Chúng ta vừa trở lại lập tức nghe tin tứ hoàng tử say mê con, hiện giờ mà hạ thuốc thì đúng là thời cơ tốt quá còn gì, có thể giúp con thuận thuận lợi lợi quăng thái tử.”Trừ thái tử ra, người xuất sắc nhất trong các hoàng tử chính là tứ hoàng tử, hai người này không thể bỏ qua, đều phải chiếm lấy!". . . . . ." Đóa Đóa mờ mịt nháy mắt mấy cái, "Thế thái tử. . . . . .""Thái tử giao cho Dao Dao là được rồi." Thần sắc Vân phu nhân không quá tự nhiên mà nói.Đóa Đóa nghi hoặc nhìn bà, trong đầu đột nhiên lóe lên một ý nghĩ thực quỷ dị."Khụ, thế. . . . . . Dao Dao yêu thái tử à?"Không thể nào.Phụ nhân thần sắc lại ngượng ngùng, “Hiểu Hiểu, con đừng tức giận với nó, nó không phải muốn tranh giành nam nhân với con đâu.”". . . . . ."Thấy Đóa Đóa không nói gì, Vân phu nhân có chút nôn nóng.“Hiểu Hiểu, hai con đều là con gái của ta, ta cũng không thiên vị ai, nhưng hiện giờ con xinh đẹp như thế, tứ hoàng tử cũng coi trọng con, thế thì dứt khoát tặng vị thái tử không tốt kia cho Dao Dao đi.”". . . . . ."Vị người nhà này toàn nói những lời như sét đánh. . . . . . Đóa Đóa yên lặng rơi lệ.Vân phu nhân tiếp tục giải thích, "Con cũng biết. . . . . ."Hả?Nàng không biết a! Chẳng lẽ việc này còn có nguyên nhân sâu xa gì à?Đóa Đóa không rơi lệ nữa, chú ý nghe xem bà ấy nói gì.“Hồi đó sau khi hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn, Dao Dao lập tức chỉ trời chỉ đất phản đối, còn nói muốn gả đi thay con.”

Tối hôm qua phá điểu đã huấn luyện nàng rất lâu, giúp cho nàng nói chuyện cũng hơi giống Vân Tri Hiểu một chút rồi, tránh để lộ sơ hở nữa.

“Chúng ta ở ngoài nghe được tin tức đại hôn của con với thái tử nên đi một mạch trở về, hôm qua vừa quay về kinh lập tức vào cung.”

Vân phu nhân đang nói thì đứng lên đi vòng quanh Đóa Đóa ngắm từ trên xuống dưới.

“Hiểu Hiểu, thật không ngờ con lại gả đi được, lại còn có thể trở nên xinh đẹp tuyệt trần thế này, con thật sự đã làm cho Vân gia được nở mày nở mặt nha.”

Sau đó bà lại chuyển chủ đề, “Hiện giờ con xinh đẹp thế này, gả cho Thái tử thật có chút tủi thân cho con.”

". . . . . . Không tủi thân."

Đóa Đóa có chút qua loa đáp, không biết tại sao Vân phu nhân lại nói như thế.

“Sao lại không” Vân phu nhân cố gắng thân thiết kéo tay nàng, “Hiểu Hiểu, con xinh đẹp như thế, đương nhiên xứng đáng để gả cho nam nhân tốt nhất, ta thấy lần này con cứ hạ thuốc tứ hoàng tử đi.”

Nói xong mặt bà có vẻ rất cao hứng, “Chúng ta vừa trở lại lập tức nghe tin tứ hoàng tử say mê con, hiện giờ mà hạ thuốc thì đúng là thời cơ tốt quá còn gì, có thể giúp con thuận thuận lợi lợi quăng thái tử.”

Trừ thái tử ra, người xuất sắc nhất trong các hoàng tử chính là tứ hoàng tử, hai người này không thể bỏ qua, đều phải chiếm lấy!

". . . . . ." Đóa Đóa mờ mịt nháy mắt mấy cái, "Thế thái tử. . . . . ."

"Thái tử giao cho Dao Dao là được rồi." Thần sắc Vân phu nhân không quá tự nhiên mà nói.

Đóa Đóa nghi hoặc nhìn bà, trong đầu đột nhiên lóe lên một ý nghĩ thực quỷ dị.

"Khụ, thế. . . . . . Dao Dao yêu thái tử à?"

Không thể nào.

Phụ nhân thần sắc lại ngượng ngùng, “Hiểu Hiểu, con đừng tức giận với nó, nó không phải muốn tranh giành nam nhân với con đâu.”

". . . . . ."

Thấy Đóa Đóa không nói gì, Vân phu nhân có chút nôn nóng.

“Hiểu Hiểu, hai con đều là con gái của ta, ta cũng không thiên vị ai, nhưng hiện giờ con xinh đẹp như thế, tứ hoàng tử cũng coi trọng con, thế thì dứt khoát tặng vị thái tử không tốt kia cho Dao Dao đi.”

". . . . . ."

Vị người nhà này toàn nói những lời như sét đánh. . . . . . Đóa Đóa yên lặng rơi lệ.

Vân phu nhân tiếp tục giải thích, "Con cũng biết. . . . . ."

Hả?

Nàng không biết a! Chẳng lẽ việc này còn có nguyên nhân sâu xa gì à?

Đóa Đóa không rơi lệ nữa, chú ý nghe xem bà ấy nói gì.

“Hồi đó sau khi hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn, Dao Dao lập tức chỉ trời chỉ đất phản đối, còn nói muốn gả đi thay con.”

Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Tối hôm qua phá điểu đã huấn luyện nàng rất lâu, giúp cho nàng nói chuyện cũng hơi giống Vân Tri Hiểu một chút rồi, tránh để lộ sơ hở nữa.“Chúng ta ở ngoài nghe được tin tức đại hôn của con với thái tử nên đi một mạch trở về, hôm qua vừa quay về kinh lập tức vào cung.”Vân phu nhân đang nói thì đứng lên đi vòng quanh Đóa Đóa ngắm từ trên xuống dưới.“Hiểu Hiểu, thật không ngờ con lại gả đi được, lại còn có thể trở nên xinh đẹp tuyệt trần thế này, con thật sự đã làm cho Vân gia được nở mày nở mặt nha.”Sau đó bà lại chuyển chủ đề, “Hiện giờ con xinh đẹp thế này, gả cho Thái tử thật có chút tủi thân cho con.”". . . . . . Không tủi thân."Đóa Đóa có chút qua loa đáp, không biết tại sao Vân phu nhân lại nói như thế.“Sao lại không” Vân phu nhân cố gắng thân thiết kéo tay nàng, “Hiểu Hiểu, con xinh đẹp như thế, đương nhiên xứng đáng để gả cho nam nhân tốt nhất, ta thấy lần này con cứ hạ thuốc tứ hoàng tử đi.”Nói xong mặt bà có vẻ rất cao hứng, “Chúng ta vừa trở lại lập tức nghe tin tứ hoàng tử say mê con, hiện giờ mà hạ thuốc thì đúng là thời cơ tốt quá còn gì, có thể giúp con thuận thuận lợi lợi quăng thái tử.”Trừ thái tử ra, người xuất sắc nhất trong các hoàng tử chính là tứ hoàng tử, hai người này không thể bỏ qua, đều phải chiếm lấy!". . . . . ." Đóa Đóa mờ mịt nháy mắt mấy cái, "Thế thái tử. . . . . .""Thái tử giao cho Dao Dao là được rồi." Thần sắc Vân phu nhân không quá tự nhiên mà nói.Đóa Đóa nghi hoặc nhìn bà, trong đầu đột nhiên lóe lên một ý nghĩ thực quỷ dị."Khụ, thế. . . . . . Dao Dao yêu thái tử à?"Không thể nào.Phụ nhân thần sắc lại ngượng ngùng, “Hiểu Hiểu, con đừng tức giận với nó, nó không phải muốn tranh giành nam nhân với con đâu.”". . . . . ."Thấy Đóa Đóa không nói gì, Vân phu nhân có chút nôn nóng.“Hiểu Hiểu, hai con đều là con gái của ta, ta cũng không thiên vị ai, nhưng hiện giờ con xinh đẹp như thế, tứ hoàng tử cũng coi trọng con, thế thì dứt khoát tặng vị thái tử không tốt kia cho Dao Dao đi.”". . . . . ."Vị người nhà này toàn nói những lời như sét đánh. . . . . . Đóa Đóa yên lặng rơi lệ.Vân phu nhân tiếp tục giải thích, "Con cũng biết. . . . . ."Hả?Nàng không biết a! Chẳng lẽ việc này còn có nguyên nhân sâu xa gì à?Đóa Đóa không rơi lệ nữa, chú ý nghe xem bà ấy nói gì.“Hồi đó sau khi hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn, Dao Dao lập tức chỉ trời chỉ đất phản đối, còn nói muốn gả đi thay con.”

Chương 131: Bá chiếm hai vị hoàng tử (4)