Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………
Chương 155: Công dụng của xuân dược (1)
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… “Cái gì chứ, ý muội là trong cung xảy ra chuyện lớn như thế, hắn vẫn có thể bình yên vô sự, rất đẹp trai!”“. . . . . .” Việc này cùng đẹp trai có liên quan gì. . . . . .Đây chính là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi trong truyền thuyết mà.Nhan Đóa Đóa có chút bất đắc dĩ nhìn “muội muội” này của mình.Kỳ thật hống hách thì hống hách, nhưng bản tính muội muội này của nàng xem ra cũng không tệ, chỉ là bị trong nhà nuông chiều làm hư, có chút tính khí đại tiểu thư mà thôi.“Dao Dao, sau khi lớn lên muội đã gặp qua Thái tử chưa?”“Chưa.” Giọng nói của Vân Tri Dao cực kỳ tiếc nuối.“Đợi khi muội gặp qua, cũng không nhất định mê luyến hắn như thế.”Đó là một tên nham hiểm á nham hiểm á. . . . . . Hu hu, thiếu nữ ngây thơ không nên bị hắn lừa!Vân Tri Dao không tin, “Mới không đâu.”“Khụ, như vậy, ta đưa muội đi nhìn hắn từ xa một cái, nhưng muội phải đồng ý với ta, đừng lên tiếng kêu to.”“Được!” Nghe nói có thể nhìn thấy thái tử, vẻ mặt Vân Tri Dao liền hưng phấn.Đóa Đóa lo lắng dặn dò một câu, “Đây là trong cung, rất nhiều người sẽ nhìn đó, nhất định phải chú ý hình tượng.”“Muội biết mà.”Sợ hình tượng của chính mình ở trong lòng Hoàng Phủ Dật sụp đổ, Vân Tri Dao lần này là thật sự đem lời nói nghe vào, hạ quyết tâm lát nữa phải làm một thục nữ.Mấy hôm nay ban ngày Hoàng Phủ Dật đều ở trong ngự thư phòng, có điều ước chừng thời gian, bọn hắn cũng cần đi dùng bữa rồi.Cho nên Đóa Đóa mang theo Vân Tri Dao trốn ở sau gốc cây trong tiểu hoa viên ngoài ngự thư phòng, chờ bọn hắn đi ra.Quá một lúc, cửa mở.Hoàng Phủ Dật và Hoàng Phủ Hạo cùng nhau đi ra, vừa đi vừa thảo luận, vẻ mặt đều rất nghiêm túc.Hai huynh đệ này mặc dù hiện tại là “đối thủ” , những cũng đều vì quốc gia của mình mà lo lắng, cho nên hiện giờ hợp tác xem như không tệ.Mặc dù có một con trai vào ngục, nhưng giữ lại được hai người con đều là hiếu thuận có năng lực này, Hoàng thượng cũng nghĩ thông rồi.Nhiều con trai nữa cũng có ích gì, làm ác vô số, liền để bọn họ đền tội đi.Hoàng Phủ Dật rất đẹp trai nha. . . . . . Đóa Đóa có chút bực mình nghĩ.Hu hu, mặc kệ có bao nhiêu đẹp trai đều là mây bay!Nàng phải bình tĩnh, không thể lại bị khuôn mặt hắn mê đảo được, nàng phải tiếp tục “tức giận” !Vân Tri Dao nhìn đến si mê, “Rất đẹp trai. . . . . .”Sau đó nàng ta lại thêm một câu, “Muội là nói cả hai bọn họ. . . . . .”
“Cái gì chứ, ý muội là trong cung xảy ra chuyện lớn như thế, hắn vẫn có thể bình yên vô sự, rất đẹp trai!”
“. . . . . .” Việc này cùng đẹp trai có liên quan gì. . . . . .
Đây chính là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi trong truyền thuyết mà.
Nhan Đóa Đóa có chút bất đắc dĩ nhìn “muội muội” này của mình.
Kỳ thật hống hách thì hống hách, nhưng bản tính muội muội này của nàng xem ra cũng không tệ, chỉ là bị trong nhà nuông chiều làm hư, có chút tính khí đại tiểu thư mà thôi.
“Dao Dao, sau khi lớn lên muội đã gặp qua Thái tử chưa?”
“Chưa.” Giọng nói của Vân Tri Dao cực kỳ tiếc nuối.
“Đợi khi muội gặp qua, cũng không nhất định mê luyến hắn như thế.”
Đó là một tên nham hiểm á nham hiểm á. . . . . . Hu hu, thiếu nữ ngây thơ không nên bị hắn lừa!
Vân Tri Dao không tin, “Mới không đâu.”
“Khụ, như vậy, ta đưa muội đi nhìn hắn từ xa một cái, nhưng muội phải đồng ý với ta, đừng lên tiếng kêu to.”
“Được!” Nghe nói có thể nhìn thấy thái tử, vẻ mặt Vân Tri Dao liền hưng phấn.
Đóa Đóa lo lắng dặn dò một câu, “Đây là trong cung, rất nhiều người sẽ nhìn đó, nhất định phải chú ý hình tượng.”
“Muội biết mà.”
Sợ hình tượng của chính mình ở trong lòng Hoàng Phủ Dật sụp đổ, Vân Tri Dao lần này là thật sự đem lời nói nghe vào, hạ quyết tâm lát nữa phải làm một thục nữ.
Mấy hôm nay ban ngày Hoàng Phủ Dật đều ở trong ngự thư phòng, có điều ước chừng thời gian, bọn hắn cũng cần đi dùng bữa rồi.
Cho nên Đóa Đóa mang theo Vân Tri Dao trốn ở sau gốc cây trong tiểu hoa viên ngoài ngự thư phòng, chờ bọn hắn đi ra.
Quá một lúc, cửa mở.
Hoàng Phủ Dật và Hoàng Phủ Hạo cùng nhau đi ra, vừa đi vừa thảo luận, vẻ mặt đều rất nghiêm túc.
Hai huynh đệ này mặc dù hiện tại là “đối thủ” , những cũng đều vì quốc gia của mình mà lo lắng, cho nên hiện giờ hợp tác xem như không tệ.
Mặc dù có một con trai vào ngục, nhưng giữ lại được hai người con đều là hiếu thuận có năng lực này, Hoàng thượng cũng nghĩ thông rồi.
Nhiều con trai nữa cũng có ích gì, làm ác vô số, liền để bọn họ đền tội đi.
Hoàng Phủ Dật rất đẹp trai nha. . . . . . Đóa Đóa có chút bực mình nghĩ.
Hu hu, mặc kệ có bao nhiêu đẹp trai đều là mây bay!
Nàng phải bình tĩnh, không thể lại bị khuôn mặt hắn mê đảo được, nàng phải tiếp tục “tức giận” !
Vân Tri Dao nhìn đến si mê, “Rất đẹp trai. . . . . .”
Sau đó nàng ta lại thêm một câu, “Muội là nói cả hai bọn họ. . . . . .”
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… “Cái gì chứ, ý muội là trong cung xảy ra chuyện lớn như thế, hắn vẫn có thể bình yên vô sự, rất đẹp trai!”“. . . . . .” Việc này cùng đẹp trai có liên quan gì. . . . . .Đây chính là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi trong truyền thuyết mà.Nhan Đóa Đóa có chút bất đắc dĩ nhìn “muội muội” này của mình.Kỳ thật hống hách thì hống hách, nhưng bản tính muội muội này của nàng xem ra cũng không tệ, chỉ là bị trong nhà nuông chiều làm hư, có chút tính khí đại tiểu thư mà thôi.“Dao Dao, sau khi lớn lên muội đã gặp qua Thái tử chưa?”“Chưa.” Giọng nói của Vân Tri Dao cực kỳ tiếc nuối.“Đợi khi muội gặp qua, cũng không nhất định mê luyến hắn như thế.”Đó là một tên nham hiểm á nham hiểm á. . . . . . Hu hu, thiếu nữ ngây thơ không nên bị hắn lừa!Vân Tri Dao không tin, “Mới không đâu.”“Khụ, như vậy, ta đưa muội đi nhìn hắn từ xa một cái, nhưng muội phải đồng ý với ta, đừng lên tiếng kêu to.”“Được!” Nghe nói có thể nhìn thấy thái tử, vẻ mặt Vân Tri Dao liền hưng phấn.Đóa Đóa lo lắng dặn dò một câu, “Đây là trong cung, rất nhiều người sẽ nhìn đó, nhất định phải chú ý hình tượng.”“Muội biết mà.”Sợ hình tượng của chính mình ở trong lòng Hoàng Phủ Dật sụp đổ, Vân Tri Dao lần này là thật sự đem lời nói nghe vào, hạ quyết tâm lát nữa phải làm một thục nữ.Mấy hôm nay ban ngày Hoàng Phủ Dật đều ở trong ngự thư phòng, có điều ước chừng thời gian, bọn hắn cũng cần đi dùng bữa rồi.Cho nên Đóa Đóa mang theo Vân Tri Dao trốn ở sau gốc cây trong tiểu hoa viên ngoài ngự thư phòng, chờ bọn hắn đi ra.Quá một lúc, cửa mở.Hoàng Phủ Dật và Hoàng Phủ Hạo cùng nhau đi ra, vừa đi vừa thảo luận, vẻ mặt đều rất nghiêm túc.Hai huynh đệ này mặc dù hiện tại là “đối thủ” , những cũng đều vì quốc gia của mình mà lo lắng, cho nên hiện giờ hợp tác xem như không tệ.Mặc dù có một con trai vào ngục, nhưng giữ lại được hai người con đều là hiếu thuận có năng lực này, Hoàng thượng cũng nghĩ thông rồi.Nhiều con trai nữa cũng có ích gì, làm ác vô số, liền để bọn họ đền tội đi.Hoàng Phủ Dật rất đẹp trai nha. . . . . . Đóa Đóa có chút bực mình nghĩ.Hu hu, mặc kệ có bao nhiêu đẹp trai đều là mây bay!Nàng phải bình tĩnh, không thể lại bị khuôn mặt hắn mê đảo được, nàng phải tiếp tục “tức giận” !Vân Tri Dao nhìn đến si mê, “Rất đẹp trai. . . . . .”Sau đó nàng ta lại thêm một câu, “Muội là nói cả hai bọn họ. . . . . .”