Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………
Chương 180: Nhiếp chính vương thanh mai trúc mã (1)
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Tốc độ chạy trốn của mọi người so với ba ngày trước nhanh hơn rất nhiều a. . . . . .Hoàng Phủ Dật diễn đoạn kịch kia, vô hình trung làm tăng trình độ vận động của người trong cung, thật sự là so với người mỗi ngày uống một lít sữa còn cường tráng hơn a, khụ.Có điều. . . . . .Nàng từng hỏi Hoàng Phủ Dật, nam nhân kia vẫn rất ôn hòa cười, cho nàng biết, khi ấy hắn nói chính là sự thật.Nếu thật sự có nữ nhân “đắc thủ”, đánh gục hắn, ý đồ cùng cách này đến Đông cung, hắn thâ sự sẽ lấy đao chả củi cưa người đó.Không chỉ như thế, hắn nói hắn còn có thể cưa trước mặt toàn bộ người trong hoàng, cảnh cáo.Mặc dù cách này rất kh*ng b*, nhưng Đóa Đóa cảm thấy mình thật sự gả đúng người a….Mặc dù nhắc nhở mình vô số lần phải bình tĩnh, không thể hoa si, nhưng nàng hiện vẫn vừa thấy Hoàng Phủ Dật trong lòng liền kinh hô ——Thật đẹp trai!Không chỉ nhìn đẹp, tác phong làm việc cũng rất đẹp trai!Hiện quả nhiên không có nữ nhân nào dám đến Đông cung, hơn nữa “cảnh” ngày đó truyền ra ngoài, không cần nàng khuyên bảo, Vân Tri Dao tự mình liền quyết định không yêu thái tử nữa.Tình thế trước mắt thật tốt, chỉ còn lại có Trình Tuyết Y vẫn chưa từ bỏ ý định.Cũng không biết là đối với thân thủ của mình cô ta rất tin tưởng, hay cảm thấy Hoàng Phủ Dật sẽ niệm tình đồng môn, Trình Tuyết Y căn bản không quan tâm cổ mình bị cưa, vẫn giống như trướ, trước mặt Đóa Đóa không chút nào che giấu mục đích của nàng.Bất quá Đóa Đóa cũng không để ý, Trình Tuyết Y mỗi lần đến thời gian cũng không dài, nói cũng không nhiều, lặp đi lặp lại chỉ là câu cảnh cáo cùng thuyết giáo kia, nghe một chút cũng không sao.Đang suy nghĩ, phía dưới có người kêu nàng.“Thái tử phi, có một vị Mạc công tử đến.” Giọng tiểu cung nữ có chút mất tự nhiên.Mạc? Mạc Lương Ngôn sao?“Ta đã biết.”Đóa Đóa rất nhanh đi xuống, chuẩn bị gặp mỹ nhân biểu ca của nàng.“Hiểu Hiểu,” Bạn học biểu ca mỉm cười, “Không quấy nhiễu muội chứ?”“Không có,” Đóa Đóa chào hỏi hắn rồi ngồi xuống, “Biểu. . . . . .”Nàng mới nói một nửa, Mạc Lương Ngôn liền vươn tay, ngăn nàng nói tiếp.Gì?Đóa Đóa nhìn đôi mắt nhỏ của hắn ra hiệu, có chút kỳ quái phân phó cung nữ thái giám đang rất tò mò bên cạnh, “Các ngươi đi xuống trước đi.”
Tốc độ chạy trốn của mọi người so với ba ngày trước nhanh hơn rất nhiều a. . . . . .
Hoàng Phủ Dật diễn đoạn kịch kia, vô hình trung làm tăng trình độ vận động của người trong cung, thật sự là so với người mỗi ngày uống một lít sữa còn cường tráng hơn a, khụ.
Có điều. . . . . .
Nàng từng hỏi Hoàng Phủ Dật, nam nhân kia vẫn rất ôn hòa cười, cho nàng biết, khi ấy hắn nói chính là sự thật.
Nếu thật sự có nữ nhân “đắc thủ”, đánh gục hắn, ý đồ cùng cách này đến Đông cung, hắn thâ sự sẽ lấy đao chả củi cưa người đó.
Không chỉ như thế, hắn nói hắn còn có thể cưa trước mặt toàn bộ người trong hoàng, cảnh cáo.
Mặc dù cách này rất kh*ng b*, nhưng Đóa Đóa cảm thấy mình thật sự gả đúng người a….
Mặc dù nhắc nhở mình vô số lần phải bình tĩnh, không thể hoa si, nhưng nàng hiện vẫn vừa thấy Hoàng Phủ Dật trong lòng liền kinh hô ——
Thật đẹp trai!
Không chỉ nhìn đẹp, tác phong làm việc cũng rất đẹp trai!
Hiện quả nhiên không có nữ nhân nào dám đến Đông cung, hơn nữa “cảnh” ngày đó truyền ra ngoài, không cần nàng khuyên bảo, Vân Tri Dao tự mình liền quyết định không yêu thái tử nữa.
Tình thế trước mắt thật tốt, chỉ còn lại có Trình Tuyết Y vẫn chưa từ bỏ ý định.
Cũng không biết là đối với thân thủ của mình cô ta rất tin tưởng, hay cảm thấy Hoàng Phủ Dật sẽ niệm tình đồng môn, Trình Tuyết Y căn bản không quan tâm cổ mình bị cưa, vẫn giống như trướ, trước mặt Đóa Đóa không chút nào che giấu mục đích của nàng.
Bất quá Đóa Đóa cũng không để ý, Trình Tuyết Y mỗi lần đến thời gian cũng không dài, nói cũng không nhiều, lặp đi lặp lại chỉ là câu cảnh cáo cùng thuyết giáo kia, nghe một chút cũng không sao.
Đang suy nghĩ, phía dưới có người kêu nàng.
“Thái tử phi, có một vị Mạc công tử đến.” Giọng tiểu cung nữ có chút mất tự nhiên.
Mạc? Mạc Lương Ngôn sao?
“Ta đã biết.”
Đóa Đóa rất nhanh đi xuống, chuẩn bị gặp mỹ nhân biểu ca của nàng.
“Hiểu Hiểu,” Bạn học biểu ca mỉm cười, “Không quấy nhiễu muội chứ?”
“Không có,” Đóa Đóa chào hỏi hắn rồi ngồi xuống, “Biểu. . . . . .”
Nàng mới nói một nửa, Mạc Lương Ngôn liền vươn tay, ngăn nàng nói tiếp.
Gì?
Đóa Đóa nhìn đôi mắt nhỏ của hắn ra hiệu, có chút kỳ quái phân phó cung nữ thái giám đang rất tò mò bên cạnh, “Các ngươi đi xuống trước đi.”
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Tốc độ chạy trốn của mọi người so với ba ngày trước nhanh hơn rất nhiều a. . . . . .Hoàng Phủ Dật diễn đoạn kịch kia, vô hình trung làm tăng trình độ vận động của người trong cung, thật sự là so với người mỗi ngày uống một lít sữa còn cường tráng hơn a, khụ.Có điều. . . . . .Nàng từng hỏi Hoàng Phủ Dật, nam nhân kia vẫn rất ôn hòa cười, cho nàng biết, khi ấy hắn nói chính là sự thật.Nếu thật sự có nữ nhân “đắc thủ”, đánh gục hắn, ý đồ cùng cách này đến Đông cung, hắn thâ sự sẽ lấy đao chả củi cưa người đó.Không chỉ như thế, hắn nói hắn còn có thể cưa trước mặt toàn bộ người trong hoàng, cảnh cáo.Mặc dù cách này rất kh*ng b*, nhưng Đóa Đóa cảm thấy mình thật sự gả đúng người a….Mặc dù nhắc nhở mình vô số lần phải bình tĩnh, không thể hoa si, nhưng nàng hiện vẫn vừa thấy Hoàng Phủ Dật trong lòng liền kinh hô ——Thật đẹp trai!Không chỉ nhìn đẹp, tác phong làm việc cũng rất đẹp trai!Hiện quả nhiên không có nữ nhân nào dám đến Đông cung, hơn nữa “cảnh” ngày đó truyền ra ngoài, không cần nàng khuyên bảo, Vân Tri Dao tự mình liền quyết định không yêu thái tử nữa.Tình thế trước mắt thật tốt, chỉ còn lại có Trình Tuyết Y vẫn chưa từ bỏ ý định.Cũng không biết là đối với thân thủ của mình cô ta rất tin tưởng, hay cảm thấy Hoàng Phủ Dật sẽ niệm tình đồng môn, Trình Tuyết Y căn bản không quan tâm cổ mình bị cưa, vẫn giống như trướ, trước mặt Đóa Đóa không chút nào che giấu mục đích của nàng.Bất quá Đóa Đóa cũng không để ý, Trình Tuyết Y mỗi lần đến thời gian cũng không dài, nói cũng không nhiều, lặp đi lặp lại chỉ là câu cảnh cáo cùng thuyết giáo kia, nghe một chút cũng không sao.Đang suy nghĩ, phía dưới có người kêu nàng.“Thái tử phi, có một vị Mạc công tử đến.” Giọng tiểu cung nữ có chút mất tự nhiên.Mạc? Mạc Lương Ngôn sao?“Ta đã biết.”Đóa Đóa rất nhanh đi xuống, chuẩn bị gặp mỹ nhân biểu ca của nàng.“Hiểu Hiểu,” Bạn học biểu ca mỉm cười, “Không quấy nhiễu muội chứ?”“Không có,” Đóa Đóa chào hỏi hắn rồi ngồi xuống, “Biểu. . . . . .”Nàng mới nói một nửa, Mạc Lương Ngôn liền vươn tay, ngăn nàng nói tiếp.Gì?Đóa Đóa nhìn đôi mắt nhỏ của hắn ra hiệu, có chút kỳ quái phân phó cung nữ thái giám đang rất tò mò bên cạnh, “Các ngươi đi xuống trước đi.”