Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………
Chương 200: Nguy cơ quốc gia (2)
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… “Ngươi về rồi?” Đóa Đóa có chút kinh ngạc, “Vài ngày nay ngươi đi đâu? Ta còn tưởng ngươi bị Tiểu Bụi mang đi rồi.”Giọng Phá điểu nghiêm túc, “Ngươi theo ta đi một chuyến.”Đóa Đóa sửng sốt, “Đi đâu?”“Quốc gia chúng ta.”“. . . . . . Vì sao ta phải đi với ngươi?”“Bởi vì chỉ có ngươi có thể giúp!” Tiểu Bụi từ xa xa bay lại, “Đi rồi ngươi sẽ biết!”Đóa Đóa mê mang, “Các ngươi đến tột cùng là cái gì? Ta có thể giúp gì?”Phát hiện tiểu Bụi đang lôi kéo nàng, nàng thối lui từng bước, “Ta muốn nói lại với Hoàng Phủ Dật một tiếng.”Thị vệ phản ứng mau lẹ khi Phá điểu nói câu đầu tiên đã sớm phóng đi tìm Hoàng Phủ Dật.Con chim cổ quái kia muốn mang Thái tử phi bọn họ đi?Xảy ra chuyện lớn!Phá điểu quạt quạt cánh, “Trực tiếp mạng đi!”“Dừng lại!” Hoàng Phủ Dật kịp thời đến kéo Đóa Đóa ra phía sau, nheo mắt, “Ngươi đã quên mình trúng độc?”Phá điểu lạnh lùng, “Ta đảm bảo sẽ mang nàng trở lại! Giờ ta rất cần sự giúp đỡ của nàng!”“Nói rõ ràng.”Phá điểu cùng Tiểu Bụi nhìn nhau một cái, sau đó Tiểu Bụi lên tiếng, có chút không tình nguyện lộ ra chút bí mật của bọn nó.“Nàng là người trong lời tiên đoán, vốn ngoại trừ Mộ Dung, chúng ta cũng không tin tưởng lời tiên đoán từ vạn năm trước, nhưng giờ nàng ta thật sự xuất hiện, chứng tỏ lời tiên đoán cũng sắp trở thành sự thật, chỉ có nàng có thể giúp chúng ta.”“. . . . . .” Tiểu Bụi nói rất không rõ ràng, Hoàng Phủ Dật cùng Nhan Đóa Đóa nghe xong đều như lọt vào sương mù, đành phải nhìn về phía Phá điểu , muốn nó giải thích rõ ràng chút.Phá điểu thật nghiêm túc, “Đừng nhìn ta, trừ phi Đóa Đóa theo ta đi, bằng không ta sẽ không đem bí mật của tộc hoàn toàn để lộ ra!”Sau đó nó bỏ thêm một câu, “Tóm lại vô số mạng người nằm trong tay ngươi!”Hắn biết Đóa Đóa thiện lương, cho dù trong lòng hoài nghi, cũng không thể không đếm xỉa tới câu này.Quả nhiên, Đóa Đóa bắt đầu khẩn trương, “Mạng người?”Nàng quay đầu nhìn Hoàng Phủ Dật bên cãnh, nàng có phải nên cùng Phá điểu đi xem hay không?Bằng không nếu lời Phá điểu nếu là thật, nàng sẽ bất an cả đời.Hoàng Phủ Dật nhíu mi, con chim cổ quái này chưa từng gạt người, cũng coi như trung thực, chỉ là. . . . . .
“Ngươi về rồi?” Đóa Đóa có chút kinh ngạc, “Vài ngày nay ngươi đi đâu? Ta còn tưởng ngươi bị Tiểu Bụi mang đi rồi.”
Giọng Phá điểu nghiêm túc, “Ngươi theo ta đi một chuyến.”
Đóa Đóa sửng sốt, “Đi đâu?”
“Quốc gia chúng ta.”
“. . . . . . Vì sao ta phải đi với ngươi?”
“Bởi vì chỉ có ngươi có thể giúp!” Tiểu Bụi từ xa xa bay lại, “Đi rồi ngươi sẽ biết!”
Đóa Đóa mê mang, “Các ngươi đến tột cùng là cái gì? Ta có thể giúp gì?”
Phát hiện tiểu Bụi đang lôi kéo nàng, nàng thối lui từng bước, “Ta muốn nói lại với Hoàng Phủ Dật một tiếng.”
Thị vệ phản ứng mau lẹ khi Phá điểu nói câu đầu tiên đã sớm phóng đi tìm Hoàng Phủ Dật.
Con chim cổ quái kia muốn mang Thái tử phi bọn họ đi?
Xảy ra chuyện lớn!
Phá điểu quạt quạt cánh, “Trực tiếp mạng đi!”
“Dừng lại!” Hoàng Phủ Dật kịp thời đến kéo Đóa Đóa ra phía sau, nheo mắt, “Ngươi đã quên mình trúng độc?”
Phá điểu lạnh lùng, “Ta đảm bảo sẽ mang nàng trở lại! Giờ ta rất cần sự giúp đỡ của nàng!”
“Nói rõ ràng.”
Phá điểu cùng Tiểu Bụi nhìn nhau một cái, sau đó Tiểu Bụi lên tiếng, có chút không tình nguyện lộ ra chút bí mật của bọn nó.
“Nàng là người trong lời tiên đoán, vốn ngoại trừ Mộ Dung, chúng ta cũng không tin tưởng lời tiên đoán từ vạn năm trước, nhưng giờ nàng ta thật sự xuất hiện, chứng tỏ lời tiên đoán cũng sắp trở thành sự thật, chỉ có nàng có thể giúp chúng ta.”
“. . . . . .” Tiểu Bụi nói rất không rõ ràng, Hoàng Phủ Dật cùng Nhan Đóa Đóa nghe xong đều như lọt vào sương mù, đành phải nhìn về phía Phá điểu , muốn nó giải thích rõ ràng chút.
Phá điểu thật nghiêm túc, “Đừng nhìn ta, trừ phi Đóa Đóa theo ta đi, bằng không ta sẽ không đem bí mật của tộc hoàn toàn để lộ ra!”
Sau đó nó bỏ thêm một câu, “Tóm lại vô số mạng người nằm trong tay ngươi!”
Hắn biết Đóa Đóa thiện lương, cho dù trong lòng hoài nghi, cũng không thể không đếm xỉa tới câu này.
Quả nhiên, Đóa Đóa bắt đầu khẩn trương, “Mạng người?”
Nàng quay đầu nhìn Hoàng Phủ Dật bên cãnh, nàng có phải nên cùng Phá điểu đi xem hay không?
Bằng không nếu lời Phá điểu nếu là thật, nàng sẽ bất an cả đời.
Hoàng Phủ Dật nhíu mi, con chim cổ quái này chưa từng gạt người, cũng coi như trung thực, chỉ là. . . . . .
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… “Ngươi về rồi?” Đóa Đóa có chút kinh ngạc, “Vài ngày nay ngươi đi đâu? Ta còn tưởng ngươi bị Tiểu Bụi mang đi rồi.”Giọng Phá điểu nghiêm túc, “Ngươi theo ta đi một chuyến.”Đóa Đóa sửng sốt, “Đi đâu?”“Quốc gia chúng ta.”“. . . . . . Vì sao ta phải đi với ngươi?”“Bởi vì chỉ có ngươi có thể giúp!” Tiểu Bụi từ xa xa bay lại, “Đi rồi ngươi sẽ biết!”Đóa Đóa mê mang, “Các ngươi đến tột cùng là cái gì? Ta có thể giúp gì?”Phát hiện tiểu Bụi đang lôi kéo nàng, nàng thối lui từng bước, “Ta muốn nói lại với Hoàng Phủ Dật một tiếng.”Thị vệ phản ứng mau lẹ khi Phá điểu nói câu đầu tiên đã sớm phóng đi tìm Hoàng Phủ Dật.Con chim cổ quái kia muốn mang Thái tử phi bọn họ đi?Xảy ra chuyện lớn!Phá điểu quạt quạt cánh, “Trực tiếp mạng đi!”“Dừng lại!” Hoàng Phủ Dật kịp thời đến kéo Đóa Đóa ra phía sau, nheo mắt, “Ngươi đã quên mình trúng độc?”Phá điểu lạnh lùng, “Ta đảm bảo sẽ mang nàng trở lại! Giờ ta rất cần sự giúp đỡ của nàng!”“Nói rõ ràng.”Phá điểu cùng Tiểu Bụi nhìn nhau một cái, sau đó Tiểu Bụi lên tiếng, có chút không tình nguyện lộ ra chút bí mật của bọn nó.“Nàng là người trong lời tiên đoán, vốn ngoại trừ Mộ Dung, chúng ta cũng không tin tưởng lời tiên đoán từ vạn năm trước, nhưng giờ nàng ta thật sự xuất hiện, chứng tỏ lời tiên đoán cũng sắp trở thành sự thật, chỉ có nàng có thể giúp chúng ta.”“. . . . . .” Tiểu Bụi nói rất không rõ ràng, Hoàng Phủ Dật cùng Nhan Đóa Đóa nghe xong đều như lọt vào sương mù, đành phải nhìn về phía Phá điểu , muốn nó giải thích rõ ràng chút.Phá điểu thật nghiêm túc, “Đừng nhìn ta, trừ phi Đóa Đóa theo ta đi, bằng không ta sẽ không đem bí mật của tộc hoàn toàn để lộ ra!”Sau đó nó bỏ thêm một câu, “Tóm lại vô số mạng người nằm trong tay ngươi!”Hắn biết Đóa Đóa thiện lương, cho dù trong lòng hoài nghi, cũng không thể không đếm xỉa tới câu này.Quả nhiên, Đóa Đóa bắt đầu khẩn trương, “Mạng người?”Nàng quay đầu nhìn Hoàng Phủ Dật bên cãnh, nàng có phải nên cùng Phá điểu đi xem hay không?Bằng không nếu lời Phá điểu nếu là thật, nàng sẽ bất an cả đời.Hoàng Phủ Dật nhíu mi, con chim cổ quái này chưa từng gạt người, cũng coi như trung thực, chỉ là. . . . . .