Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………
Chương 233: Vương gia bị ép hôn (2)
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Đóa Đóa chờ đáp án của hắn, mặt Mộ Dung lại vặn vẹo vài lần, cuối cùng vẫn trung thực thừa nhận.“Bởi vì chuyện liên minh với Thiểm Linh quốc.”“Muốn ngươi đi hòa thân sao?” Đóa Đóa bật hỏi.Khụ, nói sai rồi. . . . . . Nhìn khuôn mặt “phấn khích” của Mộ Dung, Đóa Đóa sửa miệng.“Muốn ngươi lấy người Thiểm Linh quốc?”“Lão hoàng thượng Thiểm Linh quốc tạ thế không lâu, thực quyền trong triều đều bị Nhiếp Chính Vương đoạt đi, cho nên nữ hoàng bọn họ qua đây cầu thân.”“Các ngươi không phải khinh thường Thiểm Linh quốc sao? Vậy có thể không đáp ứng a.”“Bọn họ xác thật không muốn đáp ứng, nhưng nữ hoàng Thiểm Linh quốc cũng đã tính tới điểm này, sợ chúng ta không đáp ứng, nàng chừa lại một con đường cho mình, cũng tìm người đến chỗ Nhiếp Chính Vương bọn họ làm mai.”Ách. . . . . . cũng dễ hiểu.Công chúa không có năng lực tự bảo vệ mình, nếu không đến Vũ Linh quốc chỗ dựa vững chắc này, dứt khoát liền quy hàng Nhiếp Chính Vương, ít nhất còn có thể giữ mạng, còn có thể tùy thời đoạt quyền trở lại.“Có vấn đề gì sao?” Đóa Đóa khó hiểu.“Nhiếp Chính Vương bọn họ không phải nhân vật đơn giản, nếu Thiểm Linh quốc thật sự hoàn toàn biến thành của hắn, ta lo sẽ tạo thành uy h**p đối với chúng ta.”Bởi vì nói chính sự, Mộ Dung cũng không còn khó chịu, ngữ khí thực bình thường.“Chẳng lẽ. . . . . .”Không đúng không đúng, Mộ Dung nóng nảy, nhất định sẽ không dễ dàng “hi sinh chính mình” .Đóa Đóa sửa miệng, nghi hoặc hỏi, “Cho nên ngươi muốn để người khác thú nàng?”Mộ Dung một chút không thấy mình vô lương tâm, còn gật đầu, “Ta đem cơ hội biểu hiện nhường bọn họ.”“. . . . . .”Đóa Đóa không còn lời nào để nói nhìn hắn, “Rồi sao? Các ngươi liền đánh nhau?”Cái cứ biểu hiện trước sau như một của bọn họ, nhất định là loại kết quả này.“Phải, ta thắng, có điều bọn họ vẫn bắt ta đi lấy nữ hoàng, ta liền xuất cung.”“Rồi?” Thấy vẻ mặt hung ác của hắn, Đóa Đóa cảm thấy đã tới trọng điểm.“. . . . . . Xuất cung không lâu, ta đã bị sát thủ của Thiểm Linh quốc vây công .”“Ám sát?”“Không phải, là Nhiếp Chính Vương phái bọn hắn đến, muốn bức ta thành thân.”Đóa Đóa kinh ngạc, “Nếu các ngươi liên hôn, đối với hắn sẽ không có lợi ích gì mới đúng a.”“. . . . . . Có, như vậy hắn sẽ không cần lấy nữ nhân kia.”
Đóa Đóa chờ đáp án của hắn, mặt Mộ Dung lại vặn vẹo vài lần, cuối cùng vẫn trung thực thừa nhận.
“Bởi vì chuyện liên minh với Thiểm Linh quốc.”
“Muốn ngươi đi hòa thân sao?” Đóa Đóa bật hỏi.
Khụ, nói sai rồi. . . . . . Nhìn khuôn mặt “phấn khích” của Mộ Dung, Đóa Đóa sửa miệng.
“Muốn ngươi lấy người Thiểm Linh quốc?”
“Lão hoàng thượng Thiểm Linh quốc tạ thế không lâu, thực quyền trong triều đều bị Nhiếp Chính Vương đoạt đi, cho nên nữ hoàng bọn họ qua đây cầu thân.”
“Các ngươi không phải khinh thường Thiểm Linh quốc sao? Vậy có thể không đáp ứng a.”
“Bọn họ xác thật không muốn đáp ứng, nhưng nữ hoàng Thiểm Linh quốc cũng đã tính tới điểm này, sợ chúng ta không đáp ứng, nàng chừa lại một con đường cho mình, cũng tìm người đến chỗ Nhiếp Chính Vương bọn họ làm mai.”
Ách. . . . . . cũng dễ hiểu.
Công chúa không có năng lực tự bảo vệ mình, nếu không đến Vũ Linh quốc chỗ dựa vững chắc này, dứt khoát liền quy hàng Nhiếp Chính Vương, ít nhất còn có thể giữ mạng, còn có thể tùy thời đoạt quyền trở lại.
“Có vấn đề gì sao?” Đóa Đóa khó hiểu.
“Nhiếp Chính Vương bọn họ không phải nhân vật đơn giản, nếu Thiểm Linh quốc thật sự hoàn toàn biến thành của hắn, ta lo sẽ tạo thành uy h**p đối với chúng ta.”
Bởi vì nói chính sự, Mộ Dung cũng không còn khó chịu, ngữ khí thực bình thường.
“Chẳng lẽ. . . . . .”
Không đúng không đúng, Mộ Dung nóng nảy, nhất định sẽ không dễ dàng “hi sinh chính mình” .
Đóa Đóa sửa miệng, nghi hoặc hỏi, “Cho nên ngươi muốn để người khác thú nàng?”
Mộ Dung một chút không thấy mình vô lương tâm, còn gật đầu, “Ta đem cơ hội biểu hiện nhường bọn họ.”
“. . . . . .”
Đóa Đóa không còn lời nào để nói nhìn hắn, “Rồi sao? Các ngươi liền đánh nhau?”
Cái cứ biểu hiện trước sau như một của bọn họ, nhất định là loại kết quả này.
“Phải, ta thắng, có điều bọn họ vẫn bắt ta đi lấy nữ hoàng, ta liền xuất cung.”
“Rồi?” Thấy vẻ mặt hung ác của hắn, Đóa Đóa cảm thấy đã tới trọng điểm.
“. . . . . . Xuất cung không lâu, ta đã bị sát thủ của Thiểm Linh quốc vây công .”
“Ám sát?”
“Không phải, là Nhiếp Chính Vương phái bọn hắn đến, muốn bức ta thành thân.”
Đóa Đóa kinh ngạc, “Nếu các ngươi liên hôn, đối với hắn sẽ không có lợi ích gì mới đúng a.”
“. . . . . . Có, như vậy hắn sẽ không cần lấy nữ nhân kia.”
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Đóa Đóa chờ đáp án của hắn, mặt Mộ Dung lại vặn vẹo vài lần, cuối cùng vẫn trung thực thừa nhận.“Bởi vì chuyện liên minh với Thiểm Linh quốc.”“Muốn ngươi đi hòa thân sao?” Đóa Đóa bật hỏi.Khụ, nói sai rồi. . . . . . Nhìn khuôn mặt “phấn khích” của Mộ Dung, Đóa Đóa sửa miệng.“Muốn ngươi lấy người Thiểm Linh quốc?”“Lão hoàng thượng Thiểm Linh quốc tạ thế không lâu, thực quyền trong triều đều bị Nhiếp Chính Vương đoạt đi, cho nên nữ hoàng bọn họ qua đây cầu thân.”“Các ngươi không phải khinh thường Thiểm Linh quốc sao? Vậy có thể không đáp ứng a.”“Bọn họ xác thật không muốn đáp ứng, nhưng nữ hoàng Thiểm Linh quốc cũng đã tính tới điểm này, sợ chúng ta không đáp ứng, nàng chừa lại một con đường cho mình, cũng tìm người đến chỗ Nhiếp Chính Vương bọn họ làm mai.”Ách. . . . . . cũng dễ hiểu.Công chúa không có năng lực tự bảo vệ mình, nếu không đến Vũ Linh quốc chỗ dựa vững chắc này, dứt khoát liền quy hàng Nhiếp Chính Vương, ít nhất còn có thể giữ mạng, còn có thể tùy thời đoạt quyền trở lại.“Có vấn đề gì sao?” Đóa Đóa khó hiểu.“Nhiếp Chính Vương bọn họ không phải nhân vật đơn giản, nếu Thiểm Linh quốc thật sự hoàn toàn biến thành của hắn, ta lo sẽ tạo thành uy h**p đối với chúng ta.”Bởi vì nói chính sự, Mộ Dung cũng không còn khó chịu, ngữ khí thực bình thường.“Chẳng lẽ. . . . . .”Không đúng không đúng, Mộ Dung nóng nảy, nhất định sẽ không dễ dàng “hi sinh chính mình” .Đóa Đóa sửa miệng, nghi hoặc hỏi, “Cho nên ngươi muốn để người khác thú nàng?”Mộ Dung một chút không thấy mình vô lương tâm, còn gật đầu, “Ta đem cơ hội biểu hiện nhường bọn họ.”“. . . . . .”Đóa Đóa không còn lời nào để nói nhìn hắn, “Rồi sao? Các ngươi liền đánh nhau?”Cái cứ biểu hiện trước sau như một của bọn họ, nhất định là loại kết quả này.“Phải, ta thắng, có điều bọn họ vẫn bắt ta đi lấy nữ hoàng, ta liền xuất cung.”“Rồi?” Thấy vẻ mặt hung ác của hắn, Đóa Đóa cảm thấy đã tới trọng điểm.“. . . . . . Xuất cung không lâu, ta đã bị sát thủ của Thiểm Linh quốc vây công .”“Ám sát?”“Không phải, là Nhiếp Chính Vương phái bọn hắn đến, muốn bức ta thành thân.”Đóa Đóa kinh ngạc, “Nếu các ngươi liên hôn, đối với hắn sẽ không có lợi ích gì mới đúng a.”“. . . . . . Có, như vậy hắn sẽ không cần lấy nữ nhân kia.”