Đêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn………
Chương 273: Lời thổ lộ của Tứ hoàng tử (6)
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Hắn cố ý hạ giọng, “Đóa Đóa, hiện chỉ có hai người chúng ta, có sợ ta có ý đồ không tốt với nàng không?”“Không sợ.” Đóa Đóa vô cùng bình tĩnh lắc lắc đầu, “Đừng ngủ, tấn công.”“. . . . . .”Hoàng Phủ Hạo hóa đá nhìn thứ hồng hồng từ đầu Đóa Đóa rớt xuống, trực tiếp ném tới trên giường hắn.“Đừng phá!”Cửu Vương gia đang ngủ say còn chưa ý thức được chuyện gì đã xảy gì, trên giường dù sao so với đầu Đóa Đóa thoải mái hơn, hắn rất tự động chui vào chăn ngủ.“. . . . . .” Giờ là Đóa Đóa và Tứ hoàng tử cùng nhau hóa đá.“Tiểu Cửu,” Đóa Đóa rơi lệ mà đem tiểu hồng điểu từ trong chăn ra, “Ta là bảo ngươi tấn công . . . . . .”Hoàng Phủ Hạo từ trong kinh ngạc hoàn hồn, bật cười hỏi, “Đóa Đóa, nàng muốn con tiểu hồng điểu này bảo vệ mình?”Câu xem thường rõ ràng này khiến Cửu Vương gia trong nháy mắt liền thanh tỉnh, rỉa lông xoay người, “Ngươi biết ta là ai không?!”Hoàng Phủ Hạo không còn lời gì để nói, “Phá điểu đổi lông?”“Khụ, đây là đệ đệ hắn, cùng tính cách ca ca không khác gì lắm.”Đóa Đóa long trọng giới thiệu một chút, “Tiểu Cửu rất lợi hại, ngươi tuyệt đối không đánh lại hắn.”Nàng đang nói lại quay nhìn Cửu Vương gia, “Mộ Dung bảo ngươi nghe lời ta.”“. . . . . .” Cửu Vương gia khẽ cắn môi, hay cánh hợp lại, làm thành hình dạng chắp tay về trước, “Hân hạnh.”“. . . . . .” Hoàng Phủ Hạo cảm thấy thương thế của mình trong nháy mắt đã bị sét đánh mà nặng thêm, “Hân hạnh.”“Khụ, hề hề, ngươi ngủ tiếp đi.” Đóa Đóa quăng Cửu Vương gia lên giường.Hoàng Phủ Hạo nhìn tiểu hồng điểu bên cạnh, áp chế suy nghĩ bắt nó nướng ăn. . . . . .“Khụ, chúng ta nói tiếp việc vừa rồi đi.”Đóa Đóa muốn quay lại đề tài cũ, “Này. . . . . . Ngươi cũng là người đã đính thân, sau này ở trong cung sẽ tị hiềm đi.”Hoàng Phủ Hạo cũng không nhìn con chim sét đánh này, “Nghe nói Trình Tuyết Y vẫn quan tâm đến lão Ngũ, sao nàng lại giúp cô ta nói chuyện?”“Nàng ta. . . . . . cũng không phạm tội đại ác gì a.”Khụ, nàng cảm thấy Trình Tuyết Y chính là chỉ số thông minh không quá dồi dào, hơn nữa giáo dục nhà bọn họ có vấn đề, tư tưởng nữ nhân phải dựa vào nam nhân mới có thể sống sót lại thâm căn cố đế, mới không khiến người thích như thế.
Hắn cố ý hạ giọng, “Đóa Đóa, hiện chỉ có hai người chúng ta, có sợ ta có ý đồ không tốt với nàng không?”
“Không sợ.” Đóa Đóa vô cùng bình tĩnh lắc lắc đầu, “Đừng ngủ, tấn công.”
“. . . . . .”
Hoàng Phủ Hạo hóa đá nhìn thứ hồng hồng từ đầu Đóa Đóa rớt xuống, trực tiếp ném tới trên giường hắn.
“Đừng phá!”
Cửu Vương gia đang ngủ say còn chưa ý thức được chuyện gì đã xảy gì, trên giường dù sao so với đầu Đóa Đóa thoải mái hơn, hắn rất tự động chui vào chăn ngủ.
“. . . . . .” Giờ là Đóa Đóa và Tứ hoàng tử cùng nhau hóa đá.
“Tiểu Cửu,” Đóa Đóa rơi lệ mà đem tiểu hồng điểu từ trong chăn ra, “Ta là bảo ngươi tấn công . . . . . .”
Hoàng Phủ Hạo từ trong kinh ngạc hoàn hồn, bật cười hỏi, “Đóa Đóa, nàng muốn con tiểu hồng điểu này bảo vệ mình?”
Câu xem thường rõ ràng này khiến Cửu Vương gia trong nháy mắt liền thanh tỉnh, rỉa lông xoay người, “Ngươi biết ta là ai không?!”
Hoàng Phủ Hạo không còn lời gì để nói, “Phá điểu đổi lông?”
“Khụ, đây là đệ đệ hắn, cùng tính cách ca ca không khác gì lắm.”
Đóa Đóa long trọng giới thiệu một chút, “Tiểu Cửu rất lợi hại, ngươi tuyệt đối không đánh lại hắn.”
Nàng đang nói lại quay nhìn Cửu Vương gia, “Mộ Dung bảo ngươi nghe lời ta.”
“. . . . . .” Cửu Vương gia khẽ cắn môi, hay cánh hợp lại, làm thành hình dạng chắp tay về trước, “Hân hạnh.”
“. . . . . .” Hoàng Phủ Hạo cảm thấy thương thế của mình trong nháy mắt đã bị sét đánh mà nặng thêm, “Hân hạnh.”
“Khụ, hề hề, ngươi ngủ tiếp đi.” Đóa Đóa quăng Cửu Vương gia lên giường.
Hoàng Phủ Hạo nhìn tiểu hồng điểu bên cạnh, áp chế suy nghĩ bắt nó nướng ăn. . . . . .
“Khụ, chúng ta nói tiếp việc vừa rồi đi.”
Đóa Đóa muốn quay lại đề tài cũ, “Này. . . . . . Ngươi cũng là người đã đính thân, sau này ở trong cung sẽ tị hiềm đi.”
Hoàng Phủ Hạo cũng không nhìn con chim sét đánh này, “Nghe nói Trình Tuyết Y vẫn quan tâm đến lão Ngũ, sao nàng lại giúp cô ta nói chuyện?”
“Nàng ta. . . . . . cũng không phạm tội đại ác gì a.”
Khụ, nàng cảm thấy Trình Tuyết Y chính là chỉ số thông minh không quá dồi dào, hơn nữa giáo dục nhà bọn họ có vấn đề, tư tưởng nữ nhân phải dựa vào nam nhân mới có thể sống sót lại thâm căn cố đế, mới không khiến người thích như thế.
Quang Thái Tử Đi Ngoại TìnhTác giả: Trầm DuTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngĐêm khuya, tại một góc hoàng cung. Nghe xong hồi báo của thuộc hạ, một mệnh lệnh trầm thấp của nam nhân vang lên, “Tiếp tục điều tra.” “Dạ, chủ tử.” Một đám người mặc hắc y nhất tề khom người, sau đó liền không một tiếng động mà thoát ra khỏi cửa, từ kinh thành mà tản đi các hướng khác nhau. Trầm ngâm một chút, nam nhân được gọi là chủ tử thu hồi biểu tình lãnh túc trên người, ánh mắt lộ ra ý cười, đi ra cửa liền rẽ trái. Cách căn phòng vừa nãy của hắn chừng trăm thước, có một toà tiểu các lâu, toà các ở giữa cùng với cảnh sắc tú lệ bên ngoài thật mê người, không thích hợp là ở chỗ trên thân cây bên ngoài có treo một tấm bảng, bên trên viết……….. “Mặc kệ ngươi nhìn thấy nhan sắc đông tây gì, ta vẫn là ta, tuyệt đối không phải quỷ.” Nam nhân phì cười không ngừng, thiếu chút nữa cười to ra tiếng. Thu hồi ánh mắt, hắn không một tiếng động tiến lên các lâu, đi thẳng đến phòng ngủ. Nương theo ánh trăng nhàn nhạt ngoài cửa sổ, mơ hồ có thể nhìn thấy được một người đang nằm trên giường lớn……… Hắn cố ý hạ giọng, “Đóa Đóa, hiện chỉ có hai người chúng ta, có sợ ta có ý đồ không tốt với nàng không?”“Không sợ.” Đóa Đóa vô cùng bình tĩnh lắc lắc đầu, “Đừng ngủ, tấn công.”“. . . . . .”Hoàng Phủ Hạo hóa đá nhìn thứ hồng hồng từ đầu Đóa Đóa rớt xuống, trực tiếp ném tới trên giường hắn.“Đừng phá!”Cửu Vương gia đang ngủ say còn chưa ý thức được chuyện gì đã xảy gì, trên giường dù sao so với đầu Đóa Đóa thoải mái hơn, hắn rất tự động chui vào chăn ngủ.“. . . . . .” Giờ là Đóa Đóa và Tứ hoàng tử cùng nhau hóa đá.“Tiểu Cửu,” Đóa Đóa rơi lệ mà đem tiểu hồng điểu từ trong chăn ra, “Ta là bảo ngươi tấn công . . . . . .”Hoàng Phủ Hạo từ trong kinh ngạc hoàn hồn, bật cười hỏi, “Đóa Đóa, nàng muốn con tiểu hồng điểu này bảo vệ mình?”Câu xem thường rõ ràng này khiến Cửu Vương gia trong nháy mắt liền thanh tỉnh, rỉa lông xoay người, “Ngươi biết ta là ai không?!”Hoàng Phủ Hạo không còn lời gì để nói, “Phá điểu đổi lông?”“Khụ, đây là đệ đệ hắn, cùng tính cách ca ca không khác gì lắm.”Đóa Đóa long trọng giới thiệu một chút, “Tiểu Cửu rất lợi hại, ngươi tuyệt đối không đánh lại hắn.”Nàng đang nói lại quay nhìn Cửu Vương gia, “Mộ Dung bảo ngươi nghe lời ta.”“. . . . . .” Cửu Vương gia khẽ cắn môi, hay cánh hợp lại, làm thành hình dạng chắp tay về trước, “Hân hạnh.”“. . . . . .” Hoàng Phủ Hạo cảm thấy thương thế của mình trong nháy mắt đã bị sét đánh mà nặng thêm, “Hân hạnh.”“Khụ, hề hề, ngươi ngủ tiếp đi.” Đóa Đóa quăng Cửu Vương gia lên giường.Hoàng Phủ Hạo nhìn tiểu hồng điểu bên cạnh, áp chế suy nghĩ bắt nó nướng ăn. . . . . .“Khụ, chúng ta nói tiếp việc vừa rồi đi.”Đóa Đóa muốn quay lại đề tài cũ, “Này. . . . . . Ngươi cũng là người đã đính thân, sau này ở trong cung sẽ tị hiềm đi.”Hoàng Phủ Hạo cũng không nhìn con chim sét đánh này, “Nghe nói Trình Tuyết Y vẫn quan tâm đến lão Ngũ, sao nàng lại giúp cô ta nói chuyện?”“Nàng ta. . . . . . cũng không phạm tội đại ác gì a.”Khụ, nàng cảm thấy Trình Tuyết Y chính là chỉ số thông minh không quá dồi dào, hơn nữa giáo dục nhà bọn họ có vấn đề, tư tưởng nữ nhân phải dựa vào nam nhân mới có thể sống sót lại thâm căn cố đế, mới không khiến người thích như thế.