Từng dải nắng rực rỡ xuyên qua những tán cây, vắt ngang khu rừng râm rạp tựa như những dải lụa vàng sáng, chiếu lên người một nam nhân lực lưỡng đang nằm trên tảng đá. Giữa trưa mùa hè, cả khu rừng ngập trong tiếng côn trùng rả rích, nam tử kia gối đầu trên hai cánh tay, hoàn toàn hưởng thụ giờ phút yên bình hiếm có. Hắn lim dim hai mắt, trên miệng còn ngậm một nhánh cỏ đuôi chó đong đưa qua lại. Nếu không tính đến khuôn mặt dọa người dữ tợn của hắn thì khung cảnh có thể coi là rất hài hòa. Kể từ khi nhà của hắn bị “ai đó” đánh sập, hắn thường xuyên sống cảnh màn trời chiều đất như thế này. Thấm thoắt cũng đã vài năm, quanh chân núi Thanh Sơn không còn một bóng yêu tinh nào, bọn chúng bởi vì bị một con đại yêu ức h**p, lũ lượt kéo nhau rời khỏi núi hết rồi. Rết tinh nằm bắt chéo chân, bàn chân trần bẩn thỉu vung vẩy. Hắn mặc loại y phục hết sức tầm thường bằng vải gai, áo đen quần lam, ẩn ẩn sau lớp vải thô là cơ bắp cuồn cuộn. Vạt áo trước hở ra, lớp lông đen mỏng trên ngực như ẩn…
Chương 28: Tác giả có đôi lời muốn nói
Rết Tinh Ngàn NămTác giả: PemDanTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTừng dải nắng rực rỡ xuyên qua những tán cây, vắt ngang khu rừng râm rạp tựa như những dải lụa vàng sáng, chiếu lên người một nam nhân lực lưỡng đang nằm trên tảng đá. Giữa trưa mùa hè, cả khu rừng ngập trong tiếng côn trùng rả rích, nam tử kia gối đầu trên hai cánh tay, hoàn toàn hưởng thụ giờ phút yên bình hiếm có. Hắn lim dim hai mắt, trên miệng còn ngậm một nhánh cỏ đuôi chó đong đưa qua lại. Nếu không tính đến khuôn mặt dọa người dữ tợn của hắn thì khung cảnh có thể coi là rất hài hòa. Kể từ khi nhà của hắn bị “ai đó” đánh sập, hắn thường xuyên sống cảnh màn trời chiều đất như thế này. Thấm thoắt cũng đã vài năm, quanh chân núi Thanh Sơn không còn một bóng yêu tinh nào, bọn chúng bởi vì bị một con đại yêu ức h**p, lũ lượt kéo nhau rời khỏi núi hết rồi. Rết tinh nằm bắt chéo chân, bàn chân trần bẩn thỉu vung vẩy. Hắn mặc loại y phục hết sức tầm thường bằng vải gai, áo đen quần lam, ẩn ẩn sau lớp vải thô là cơ bắp cuồn cuộn. Vạt áo trước hở ra, lớp lông đen mỏng trên ngực như ẩn… Phù, cuối cùng thì sau gần mười tháng mới có thể hoàn thành được bộ truyện này, thật sự không ngờ nổi lại có thể bị kéo dài đến như vậy, mà thời gian chủ yếu toàn là ngâm mốc ngâm meo *cúi đầu xin lỗi toàn thể những độc giả rộng lượng đã theo ta suốt 10 tháng qua*.Ban đầu ta chỉ dự định viết khoảng mười chương, cốt truyện cũng rất đơn giản kể về quá trình truy thê của ông chú nuôi vợ từ bé (ngược lại với bộ tiền truyện), nhưng bằng cách nào đó lại bị biến hóa thành ra một màn ngược luyến tàn thân cẩu huyết như hôm nay :)) (Rất chân thành xin lỗi vì đã ngược độc giả).Thời gian này được các nàng ủng hộ, comment, động viên quan tâm thực sự đã giúp ta tiếp thêm rất nhiều động lực. Nhiều khi bí ý tưởng, bí hành văn, viết một đoạn hơn mười dòng mà loay hoay cả tháng không thoát ra được cũng khiến ta rất nản chỉ muốn buông xuôi, nhưng mỗi lần giở ra đọc lại comment của các nàng là chỉ muốn lao ngay vào viết truyện luôn (nhưng mà viết được một đoạn nữa là lại bí :))) Cho nên ta có thể hoàn được bộ truyện sau nhiều đêm mất ngủ thế này chính là nhờ vào phần cổ động rất lớn từ các độc giả, chân thành cảm ơn các nàng.Cho đến giờ thì (chắc là) các nút thắt trong truyện cũng đã được giải hết, ta mới có thể thoải mái tâm sự với các nàng. Thời gian trước không trả lời comment chỉ vì sợ sẽ tiết lộ tình tiết giảm bất ngờ của truyện chứ không phải ta bơ các nàng đâu nhé *cúi đầu xin lỗi*, kiềm chế lắm chứ thực sự mỗi một comment phân tích tình huống, khen tặng nhân vật trong truyện ta đều đọc đi đọc lại không dưới 10 lần, mỗi lần đều rất thấm thía. *cười*Các nàng đọc hết chính văn mà chưa có thịt thì cũng đừng vội ném đá ta nhé :)) Ta là mẹ ‘đẻ’ hết sức bảo thủ, ‘các con’ chưa bái đường thì nước thịt cũng không cho mà đụng đâu. Nhưng giờ hai cháu đã bái đường thành thân, cho nên mọi người hãy chuẩn bị dao dĩa mổ thịt trong phần Ngoại truyện điiii~~~*vẫy khăn*
Phù, cuối cùng thì sau gần mười tháng mới có thể hoàn thành được bộ truyện này, thật sự không ngờ nổi lại có thể bị kéo dài đến như vậy, mà thời gian chủ yếu toàn là ngâm mốc ngâm meo *cúi đầu xin lỗi toàn thể những độc giả rộng lượng đã theo ta suốt 10 tháng qua*.
Ban đầu ta chỉ dự định viết khoảng mười chương, cốt truyện cũng rất đơn giản kể về quá trình truy thê của ông chú nuôi vợ từ bé (ngược lại với bộ tiền truyện), nhưng bằng cách nào đó lại bị biến hóa thành ra một màn ngược luyến tàn thân cẩu huyết như hôm nay :)) (Rất chân thành xin lỗi vì đã ngược độc giả).
Thời gian này được các nàng ủng hộ, comment, động viên quan tâm thực sự đã giúp ta tiếp thêm rất nhiều động lực. Nhiều khi bí ý tưởng, bí hành văn, viết một đoạn hơn mười dòng mà loay hoay cả tháng không thoát ra được cũng khiến ta rất nản chỉ muốn buông xuôi, nhưng mỗi lần giở ra đọc lại comment của các nàng là chỉ muốn lao ngay vào viết truyện luôn (nhưng mà viết được một đoạn nữa là lại bí :))) Cho nên ta có thể hoàn được bộ truyện sau nhiều đêm mất ngủ thế này chính là nhờ vào phần cổ động rất lớn từ các độc giả, chân thành cảm ơn các nàng.
Cho đến giờ thì (chắc là) các nút thắt trong truyện cũng đã được giải hết, ta mới có thể thoải mái tâm sự với các nàng. Thời gian trước không trả lời comment chỉ vì sợ sẽ tiết lộ tình tiết giảm bất ngờ của truyện chứ không phải ta bơ các nàng đâu nhé *cúi đầu xin lỗi*, kiềm chế lắm chứ thực sự mỗi một comment phân tích tình huống, khen tặng nhân vật trong truyện ta đều đọc đi đọc lại không dưới 10 lần, mỗi lần đều rất thấm thía. *cười*
Các nàng đọc hết chính văn mà chưa có thịt thì cũng đừng vội ném đá ta nhé :)) Ta là mẹ ‘đẻ’ hết sức bảo thủ, ‘các con’ chưa bái đường thì nước thịt cũng không cho mà đụng đâu. Nhưng giờ hai cháu đã bái đường thành thân, cho nên mọi người hãy chuẩn bị dao dĩa mổ thịt trong phần Ngoại truyện điiii~~~
*vẫy khăn*
Rết Tinh Ngàn NămTác giả: PemDanTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTừng dải nắng rực rỡ xuyên qua những tán cây, vắt ngang khu rừng râm rạp tựa như những dải lụa vàng sáng, chiếu lên người một nam nhân lực lưỡng đang nằm trên tảng đá. Giữa trưa mùa hè, cả khu rừng ngập trong tiếng côn trùng rả rích, nam tử kia gối đầu trên hai cánh tay, hoàn toàn hưởng thụ giờ phút yên bình hiếm có. Hắn lim dim hai mắt, trên miệng còn ngậm một nhánh cỏ đuôi chó đong đưa qua lại. Nếu không tính đến khuôn mặt dọa người dữ tợn của hắn thì khung cảnh có thể coi là rất hài hòa. Kể từ khi nhà của hắn bị “ai đó” đánh sập, hắn thường xuyên sống cảnh màn trời chiều đất như thế này. Thấm thoắt cũng đã vài năm, quanh chân núi Thanh Sơn không còn một bóng yêu tinh nào, bọn chúng bởi vì bị một con đại yêu ức h**p, lũ lượt kéo nhau rời khỏi núi hết rồi. Rết tinh nằm bắt chéo chân, bàn chân trần bẩn thỉu vung vẩy. Hắn mặc loại y phục hết sức tầm thường bằng vải gai, áo đen quần lam, ẩn ẩn sau lớp vải thô là cơ bắp cuồn cuộn. Vạt áo trước hở ra, lớp lông đen mỏng trên ngực như ẩn… Phù, cuối cùng thì sau gần mười tháng mới có thể hoàn thành được bộ truyện này, thật sự không ngờ nổi lại có thể bị kéo dài đến như vậy, mà thời gian chủ yếu toàn là ngâm mốc ngâm meo *cúi đầu xin lỗi toàn thể những độc giả rộng lượng đã theo ta suốt 10 tháng qua*.Ban đầu ta chỉ dự định viết khoảng mười chương, cốt truyện cũng rất đơn giản kể về quá trình truy thê của ông chú nuôi vợ từ bé (ngược lại với bộ tiền truyện), nhưng bằng cách nào đó lại bị biến hóa thành ra một màn ngược luyến tàn thân cẩu huyết như hôm nay :)) (Rất chân thành xin lỗi vì đã ngược độc giả).Thời gian này được các nàng ủng hộ, comment, động viên quan tâm thực sự đã giúp ta tiếp thêm rất nhiều động lực. Nhiều khi bí ý tưởng, bí hành văn, viết một đoạn hơn mười dòng mà loay hoay cả tháng không thoát ra được cũng khiến ta rất nản chỉ muốn buông xuôi, nhưng mỗi lần giở ra đọc lại comment của các nàng là chỉ muốn lao ngay vào viết truyện luôn (nhưng mà viết được một đoạn nữa là lại bí :))) Cho nên ta có thể hoàn được bộ truyện sau nhiều đêm mất ngủ thế này chính là nhờ vào phần cổ động rất lớn từ các độc giả, chân thành cảm ơn các nàng.Cho đến giờ thì (chắc là) các nút thắt trong truyện cũng đã được giải hết, ta mới có thể thoải mái tâm sự với các nàng. Thời gian trước không trả lời comment chỉ vì sợ sẽ tiết lộ tình tiết giảm bất ngờ của truyện chứ không phải ta bơ các nàng đâu nhé *cúi đầu xin lỗi*, kiềm chế lắm chứ thực sự mỗi một comment phân tích tình huống, khen tặng nhân vật trong truyện ta đều đọc đi đọc lại không dưới 10 lần, mỗi lần đều rất thấm thía. *cười*Các nàng đọc hết chính văn mà chưa có thịt thì cũng đừng vội ném đá ta nhé :)) Ta là mẹ ‘đẻ’ hết sức bảo thủ, ‘các con’ chưa bái đường thì nước thịt cũng không cho mà đụng đâu. Nhưng giờ hai cháu đã bái đường thành thân, cho nên mọi người hãy chuẩn bị dao dĩa mổ thịt trong phần Ngoại truyện điiii~~~*vẫy khăn*