"À há, kết cục là Tiêu Mễ Ái Lam chết á? Bị ngược như vậy rồi sau đó lại bị nữ chính bức tử, cũng tội a." Ta nằm trong chăn, tay cầm quyển tiểu thuyết, vừa đọc vừa lẩm ba lẩm bẩm một mình, với âm lượng vừa đủ bản thân nghe được. Tiếp đó, ta gấp quyển tiểu thuyết lại, đặt sang một bên. Sau đó ta nhướng người tắt đi chiếc đèn ngủ, rồi lui vê chỗ cũ, dùng chăn đắp sơ lên người, khép mắt lại, cũng đã hơn 2 giờ sáng rồi gì, phải ngủ thôi a! Khoảng chừng vài phút sau, ta dần chìm sâu vào giấc ngủ. Quyển tiểu thuyết bỗng chốc hiện ra một thứ ánh sáng chói lóa, từng trang tiểu thuyết cứ dần mở ra. Nhanh chống quyển tiểu thuyết vụt tắt đi ánh sáng, những trang tiểu thuyết cũng đã đóng lại như cũ. Còn ta thì cũng bỗng dưng biến mất khỏi căn phòng, không còn một dấu vết nào của ta lưu lại. "Đại tiểu thư, đại tiểu thư... " Một tiểu cô nương lay lay ta, miệng gọi có vẻ hơi hoảng loạn. Ta khẽ mở mắt, ánh mắt trời từ đâu đó chiếu vào rất chói, làm ta phải nhắm mắt lại một cách cực nhanh. Ta lại một…
Chương 11: Kỳ, Tiêu hai phủ cùng định hôn đính ước (4)
Đích Nữ Là Nữ PhụTác giả: Tiểu TràTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ"À há, kết cục là Tiêu Mễ Ái Lam chết á? Bị ngược như vậy rồi sau đó lại bị nữ chính bức tử, cũng tội a." Ta nằm trong chăn, tay cầm quyển tiểu thuyết, vừa đọc vừa lẩm ba lẩm bẩm một mình, với âm lượng vừa đủ bản thân nghe được. Tiếp đó, ta gấp quyển tiểu thuyết lại, đặt sang một bên. Sau đó ta nhướng người tắt đi chiếc đèn ngủ, rồi lui vê chỗ cũ, dùng chăn đắp sơ lên người, khép mắt lại, cũng đã hơn 2 giờ sáng rồi gì, phải ngủ thôi a! Khoảng chừng vài phút sau, ta dần chìm sâu vào giấc ngủ. Quyển tiểu thuyết bỗng chốc hiện ra một thứ ánh sáng chói lóa, từng trang tiểu thuyết cứ dần mở ra. Nhanh chống quyển tiểu thuyết vụt tắt đi ánh sáng, những trang tiểu thuyết cũng đã đóng lại như cũ. Còn ta thì cũng bỗng dưng biến mất khỏi căn phòng, không còn một dấu vết nào của ta lưu lại. "Đại tiểu thư, đại tiểu thư... " Một tiểu cô nương lay lay ta, miệng gọi có vẻ hơi hoảng loạn. Ta khẽ mở mắt, ánh mắt trời từ đâu đó chiếu vào rất chói, làm ta phải nhắm mắt lại một cách cực nhanh. Ta lại một… Tiêu bà bà khẽ nhíu mày , rồi cất giọng , "Khuynh Thành, ngươi như thế nào bây giờ mới đến ? "" Nội tổ mẫu , Tam tỷ bệnh nặng vừa mới khỏi , nên tới muộn thì không nên so đo , câu nệ lễ tiết nhiều làm gì a . "Ta nhàn nhạt hướng nhìn người vừa mới lên tiếng . Người này thân vận hồng y , tóc vấn cao , đầu cài trâm ngọc bích , khuôn mặt xinh đẹp , đôi môi nhỏ nhắn mộng nước, đôi mắt vừa vặn rất hút hồn , làn da trắng nõn nà lại càng tôn vinh thêm một phần nhan sắc, giọng nói thanh thúy, thấm đậm người nghe , trông toàn diện, quả rất sinh động . Người này còn ai ngoài Lục tiểu thư của Tiêu phủ , Tiêu Hồng Ân Nhu !Tiêu Hồng Ân Nhu này , thường ngày cũng không thấy đối với Tiêu Khuynh Thành tốt đẹp là bao , vậy mà từ khi Tiêu Khuynh Thành được chuyển đời sang Linh Hoa viện , nàng liền quay sang ' làm tỉ muội tốt ' với Tiêu Khuynh Thành . Suy cho cùng nàng là người rất giống Linh di nương , mẫu thân của nàng . Cái này chuẩn xác gọi là ' Mẹ nào con nấy ' !Tiêu Khuynh Thành khi nghe thấy Tiêu Hồng Ân Nhu cầu tình giúp , cũng không mấy ngạc nhiên . Nàng tuy mới gặp qua Tiêu Hồng Ân Nhu một vài lần , nhưng cũng hiểu khá rõ tính cách của nàng ta , nàng ta không có điểm gì tốt ngoài nhan sắc cùng tính cách thuận theo thời thế , thời thế xoay nàng ta cũng chuyển dời không nhỏ .Bây giờ , nàng có thân phận cao hơn trước , nàng ta liền sang ' cầu hòa ' ngay . Giáp mặt vài ba lần , nàng coi như cũng không phòng bị nàng ta quá nhiều , ngược lại , nàng còn nghĩ rằng cần phải lợi dụng nàng ta một chút để khiến cho Tiêu Mễ Á Lam thê thảm . Bởi , nàng ta cùng Tiêu Mễ Á Lam cũng tính là thân thiết. Sẵn tiện như vậy , đạp đổ nàng ta luôn thể , xem như vậy mà, một mũi tên trúng liền hai con nhạn , một cước mà đạp đổ được hai người , công cuộc báo thù hẳn rất thành công . Nhưng bất quá , đó là tương lai !"Ân Nhu , ngươi có lòng tốt như vậy , ta thấy rất vui mừng . Nhưng là , chỗ này ngươi cũng không cần nói quá nhiều . Điều gì nên nói, ngươi cũng không cần phải nói , không nên nói , lại càng đừng mở miệng , ta vẫn là hiểu rõ bản thân làm gì . Huống hồ , nơi này còn đang tiếp khách . Ta không nói , phụ thân ngươi không nói , Đại tỷ ngươi lại càng không nói , ngươi càng không thể nói ! "Tiêu bà bà liếc nhìn Tiêu Hồng Ân Nhu , có chút không vui nói . Bà rất muốn gia quyến thâm tình, nhưng, thâm tình kiêu giả tạo, bà thực chẳng cần.Từng đứa cháu , tuy bà không thể chăm nôm tất cả , nhưng bà đã tận mắt nhìn chúng lớn , bà sao lại không hiểu rõ từng đứa đây ? Tiêu Hồng Ân Nhu , như thế nào , ra sao bà đều biết rõ , tính cách nàng giống mẫu thân , bà vừa nhìn một vài lần đã biết . Gia đấu , tranh quyền , diễn kịch , khẩu phật tâm xà , bà đều trải qua , lý nào tâm cơ của đứa cháu gái này bà lại không biết hay sao ?Dù vậy , theo lý mà nói , bà là người tối cao tại Tiêu phủ , bà vẫn còn chưa nói , thì thứ nữ như Ân Nhu không thể lên tiếng . Tiêu Viễn Trình , là trưởng tôn của bà, cũng không cất giọng nói gì , Ân Nhu lại càng không được nói . Tiêu Mễ Á Lam , là đích trưởng nữ , cũng chưa mở lời , Ân Nhu nàng nhất nhất lại càng thêm không thể nói !Dẫu sao , thì là bà nuông chìu , bỏ qua sai phạm cho đứ cháu này vẫn không thể được , vì bà hiểu rằng , nếu cưng chìu đứa cháu này một chút thì cũng đủ làm nó hưng phấn , mà cáo dựa oai hùm , ra uy không đúng lúc , đúng nơi . Hôm nay , rất nên nhắc nhở một chút , tiện thể lên tiếng nhắc nhở cho từng người tại Tiêu phủ được rõ , bà mới là chủ nhân Tiêu phủ !
Tiêu bà bà khẽ nhíu mày , rồi cất giọng , "Khuynh Thành, ngươi như thế nào bây giờ mới đến ? "
" Nội tổ mẫu , Tam tỷ bệnh nặng vừa mới khỏi , nên tới muộn thì không nên so đo , câu nệ lễ tiết nhiều làm gì a . "
Ta nhàn nhạt hướng nhìn người vừa mới lên tiếng . Người này thân vận hồng y , tóc vấn cao , đầu cài trâm ngọc bích , khuôn mặt xinh đẹp , đôi môi nhỏ nhắn mộng nước, đôi mắt vừa vặn rất hút hồn , làn da trắng nõn nà lại càng tôn vinh thêm một phần nhan sắc, giọng nói thanh thúy, thấm đậm người nghe , trông toàn diện, quả rất sinh động . Người này còn ai ngoài Lục tiểu thư của Tiêu phủ , Tiêu Hồng Ân Nhu !
Tiêu Hồng Ân Nhu này , thường ngày cũng không thấy đối với Tiêu Khuynh Thành tốt đẹp là bao , vậy mà từ khi Tiêu Khuynh Thành được chuyển đời sang Linh Hoa viện , nàng liền quay sang ' làm tỉ muội tốt ' với Tiêu Khuynh Thành . Suy cho cùng nàng là người rất giống Linh di nương , mẫu thân của nàng . Cái này chuẩn xác gọi là ' Mẹ nào con nấy ' !
Tiêu Khuynh Thành khi nghe thấy Tiêu Hồng Ân Nhu cầu tình giúp , cũng không mấy ngạc nhiên . Nàng tuy mới gặp qua Tiêu Hồng Ân Nhu một vài lần , nhưng cũng hiểu khá rõ tính cách của nàng ta , nàng ta không có điểm gì tốt ngoài nhan sắc cùng tính cách thuận theo thời thế , thời thế xoay nàng ta cũng chuyển dời không nhỏ .
Bây giờ , nàng có thân phận cao hơn trước , nàng ta liền sang ' cầu hòa ' ngay . Giáp mặt vài ba lần , nàng coi như cũng không phòng bị nàng ta quá nhiều , ngược lại , nàng còn nghĩ rằng cần phải lợi dụng nàng ta một chút để khiến cho Tiêu Mễ Á Lam thê thảm . Bởi , nàng ta cùng Tiêu Mễ Á Lam cũng tính là thân thiết. Sẵn tiện như vậy , đạp đổ nàng ta luôn thể , xem như vậy mà, một mũi tên trúng liền hai con nhạn , một cước mà đạp đổ được hai người , công cuộc báo thù hẳn rất thành công . Nhưng bất quá , đó là tương lai !
"Ân Nhu , ngươi có lòng tốt như vậy , ta thấy rất vui mừng . Nhưng là , chỗ này ngươi cũng không cần nói quá nhiều . Điều gì nên nói, ngươi cũng không cần phải nói , không nên nói , lại càng đừng mở miệng , ta vẫn là hiểu rõ bản thân làm gì . Huống hồ , nơi này còn đang tiếp khách . Ta không nói , phụ thân ngươi không nói , Đại tỷ ngươi lại càng không nói , ngươi càng không thể nói ! "
Tiêu bà bà liếc nhìn Tiêu Hồng Ân Nhu , có chút không vui nói . Bà rất muốn gia quyến thâm tình, nhưng, thâm tình kiêu giả tạo, bà thực chẳng cần.
Từng đứa cháu , tuy bà không thể chăm nôm tất cả , nhưng bà đã tận mắt nhìn chúng lớn , bà sao lại không hiểu rõ từng đứa đây ? Tiêu Hồng Ân Nhu , như thế nào , ra sao bà đều biết rõ , tính cách nàng giống mẫu thân , bà vừa nhìn một vài lần đã biết . Gia đấu , tranh quyền , diễn kịch , khẩu phật tâm xà , bà đều trải qua , lý nào tâm cơ của đứa cháu gái này bà lại không biết hay sao ?
Dù vậy , theo lý mà nói , bà là người tối cao tại Tiêu phủ , bà vẫn còn chưa nói , thì thứ nữ như Ân Nhu không thể lên tiếng . Tiêu Viễn Trình , là trưởng tôn của bà, cũng không cất giọng nói gì , Ân Nhu lại càng không được nói . Tiêu Mễ Á Lam , là đích trưởng nữ , cũng chưa mở lời , Ân Nhu nàng nhất nhất lại càng thêm không thể nói !
Dẫu sao , thì là bà nuông chìu , bỏ qua sai phạm cho đứ cháu này vẫn không thể được , vì bà hiểu rằng , nếu cưng chìu đứa cháu này một chút thì cũng đủ làm nó hưng phấn , mà cáo dựa oai hùm , ra uy không đúng lúc , đúng nơi . Hôm nay , rất nên nhắc nhở một chút , tiện thể lên tiếng nhắc nhở cho từng người tại Tiêu phủ được rõ , bà mới là chủ nhân Tiêu phủ !
Đích Nữ Là Nữ PhụTác giả: Tiểu TràTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ"À há, kết cục là Tiêu Mễ Ái Lam chết á? Bị ngược như vậy rồi sau đó lại bị nữ chính bức tử, cũng tội a." Ta nằm trong chăn, tay cầm quyển tiểu thuyết, vừa đọc vừa lẩm ba lẩm bẩm một mình, với âm lượng vừa đủ bản thân nghe được. Tiếp đó, ta gấp quyển tiểu thuyết lại, đặt sang một bên. Sau đó ta nhướng người tắt đi chiếc đèn ngủ, rồi lui vê chỗ cũ, dùng chăn đắp sơ lên người, khép mắt lại, cũng đã hơn 2 giờ sáng rồi gì, phải ngủ thôi a! Khoảng chừng vài phút sau, ta dần chìm sâu vào giấc ngủ. Quyển tiểu thuyết bỗng chốc hiện ra một thứ ánh sáng chói lóa, từng trang tiểu thuyết cứ dần mở ra. Nhanh chống quyển tiểu thuyết vụt tắt đi ánh sáng, những trang tiểu thuyết cũng đã đóng lại như cũ. Còn ta thì cũng bỗng dưng biến mất khỏi căn phòng, không còn một dấu vết nào của ta lưu lại. "Đại tiểu thư, đại tiểu thư... " Một tiểu cô nương lay lay ta, miệng gọi có vẻ hơi hoảng loạn. Ta khẽ mở mắt, ánh mắt trời từ đâu đó chiếu vào rất chói, làm ta phải nhắm mắt lại một cách cực nhanh. Ta lại một… Tiêu bà bà khẽ nhíu mày , rồi cất giọng , "Khuynh Thành, ngươi như thế nào bây giờ mới đến ? "" Nội tổ mẫu , Tam tỷ bệnh nặng vừa mới khỏi , nên tới muộn thì không nên so đo , câu nệ lễ tiết nhiều làm gì a . "Ta nhàn nhạt hướng nhìn người vừa mới lên tiếng . Người này thân vận hồng y , tóc vấn cao , đầu cài trâm ngọc bích , khuôn mặt xinh đẹp , đôi môi nhỏ nhắn mộng nước, đôi mắt vừa vặn rất hút hồn , làn da trắng nõn nà lại càng tôn vinh thêm một phần nhan sắc, giọng nói thanh thúy, thấm đậm người nghe , trông toàn diện, quả rất sinh động . Người này còn ai ngoài Lục tiểu thư của Tiêu phủ , Tiêu Hồng Ân Nhu !Tiêu Hồng Ân Nhu này , thường ngày cũng không thấy đối với Tiêu Khuynh Thành tốt đẹp là bao , vậy mà từ khi Tiêu Khuynh Thành được chuyển đời sang Linh Hoa viện , nàng liền quay sang ' làm tỉ muội tốt ' với Tiêu Khuynh Thành . Suy cho cùng nàng là người rất giống Linh di nương , mẫu thân của nàng . Cái này chuẩn xác gọi là ' Mẹ nào con nấy ' !Tiêu Khuynh Thành khi nghe thấy Tiêu Hồng Ân Nhu cầu tình giúp , cũng không mấy ngạc nhiên . Nàng tuy mới gặp qua Tiêu Hồng Ân Nhu một vài lần , nhưng cũng hiểu khá rõ tính cách của nàng ta , nàng ta không có điểm gì tốt ngoài nhan sắc cùng tính cách thuận theo thời thế , thời thế xoay nàng ta cũng chuyển dời không nhỏ .Bây giờ , nàng có thân phận cao hơn trước , nàng ta liền sang ' cầu hòa ' ngay . Giáp mặt vài ba lần , nàng coi như cũng không phòng bị nàng ta quá nhiều , ngược lại , nàng còn nghĩ rằng cần phải lợi dụng nàng ta một chút để khiến cho Tiêu Mễ Á Lam thê thảm . Bởi , nàng ta cùng Tiêu Mễ Á Lam cũng tính là thân thiết. Sẵn tiện như vậy , đạp đổ nàng ta luôn thể , xem như vậy mà, một mũi tên trúng liền hai con nhạn , một cước mà đạp đổ được hai người , công cuộc báo thù hẳn rất thành công . Nhưng bất quá , đó là tương lai !"Ân Nhu , ngươi có lòng tốt như vậy , ta thấy rất vui mừng . Nhưng là , chỗ này ngươi cũng không cần nói quá nhiều . Điều gì nên nói, ngươi cũng không cần phải nói , không nên nói , lại càng đừng mở miệng , ta vẫn là hiểu rõ bản thân làm gì . Huống hồ , nơi này còn đang tiếp khách . Ta không nói , phụ thân ngươi không nói , Đại tỷ ngươi lại càng không nói , ngươi càng không thể nói ! "Tiêu bà bà liếc nhìn Tiêu Hồng Ân Nhu , có chút không vui nói . Bà rất muốn gia quyến thâm tình, nhưng, thâm tình kiêu giả tạo, bà thực chẳng cần.Từng đứa cháu , tuy bà không thể chăm nôm tất cả , nhưng bà đã tận mắt nhìn chúng lớn , bà sao lại không hiểu rõ từng đứa đây ? Tiêu Hồng Ân Nhu , như thế nào , ra sao bà đều biết rõ , tính cách nàng giống mẫu thân , bà vừa nhìn một vài lần đã biết . Gia đấu , tranh quyền , diễn kịch , khẩu phật tâm xà , bà đều trải qua , lý nào tâm cơ của đứa cháu gái này bà lại không biết hay sao ?Dù vậy , theo lý mà nói , bà là người tối cao tại Tiêu phủ , bà vẫn còn chưa nói , thì thứ nữ như Ân Nhu không thể lên tiếng . Tiêu Viễn Trình , là trưởng tôn của bà, cũng không cất giọng nói gì , Ân Nhu lại càng không được nói . Tiêu Mễ Á Lam , là đích trưởng nữ , cũng chưa mở lời , Ân Nhu nàng nhất nhất lại càng thêm không thể nói !Dẫu sao , thì là bà nuông chìu , bỏ qua sai phạm cho đứ cháu này vẫn không thể được , vì bà hiểu rằng , nếu cưng chìu đứa cháu này một chút thì cũng đủ làm nó hưng phấn , mà cáo dựa oai hùm , ra uy không đúng lúc , đúng nơi . Hôm nay , rất nên nhắc nhở một chút , tiện thể lên tiếng nhắc nhở cho từng người tại Tiêu phủ được rõ , bà mới là chủ nhân Tiêu phủ !