"À há, kết cục là Tiêu Mễ Ái Lam chết á? Bị ngược như vậy rồi sau đó lại bị nữ chính bức tử, cũng tội a." Ta nằm trong chăn, tay cầm quyển tiểu thuyết, vừa đọc vừa lẩm ba lẩm bẩm một mình, với âm lượng vừa đủ bản thân nghe được. Tiếp đó, ta gấp quyển tiểu thuyết lại, đặt sang một bên. Sau đó ta nhướng người tắt đi chiếc đèn ngủ, rồi lui vê chỗ cũ, dùng chăn đắp sơ lên người, khép mắt lại, cũng đã hơn 2 giờ sáng rồi gì, phải ngủ thôi a! Khoảng chừng vài phút sau, ta dần chìm sâu vào giấc ngủ. Quyển tiểu thuyết bỗng chốc hiện ra một thứ ánh sáng chói lóa, từng trang tiểu thuyết cứ dần mở ra. Nhanh chống quyển tiểu thuyết vụt tắt đi ánh sáng, những trang tiểu thuyết cũng đã đóng lại như cũ. Còn ta thì cũng bỗng dưng biến mất khỏi căn phòng, không còn một dấu vết nào của ta lưu lại. "Đại tiểu thư, đại tiểu thư... " Một tiểu cô nương lay lay ta, miệng gọi có vẻ hơi hoảng loạn. Ta khẽ mở mắt, ánh mắt trời từ đâu đó chiếu vào rất chói, làm ta phải nhắm mắt lại một cách cực nhanh. Ta lại một…
Chương 15: Trong đêm luôn có nhiều biến cố (3)
Đích Nữ Là Nữ PhụTác giả: Tiểu TràTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ"À há, kết cục là Tiêu Mễ Ái Lam chết á? Bị ngược như vậy rồi sau đó lại bị nữ chính bức tử, cũng tội a." Ta nằm trong chăn, tay cầm quyển tiểu thuyết, vừa đọc vừa lẩm ba lẩm bẩm một mình, với âm lượng vừa đủ bản thân nghe được. Tiếp đó, ta gấp quyển tiểu thuyết lại, đặt sang một bên. Sau đó ta nhướng người tắt đi chiếc đèn ngủ, rồi lui vê chỗ cũ, dùng chăn đắp sơ lên người, khép mắt lại, cũng đã hơn 2 giờ sáng rồi gì, phải ngủ thôi a! Khoảng chừng vài phút sau, ta dần chìm sâu vào giấc ngủ. Quyển tiểu thuyết bỗng chốc hiện ra một thứ ánh sáng chói lóa, từng trang tiểu thuyết cứ dần mở ra. Nhanh chống quyển tiểu thuyết vụt tắt đi ánh sáng, những trang tiểu thuyết cũng đã đóng lại như cũ. Còn ta thì cũng bỗng dưng biến mất khỏi căn phòng, không còn một dấu vết nào của ta lưu lại. "Đại tiểu thư, đại tiểu thư... " Một tiểu cô nương lay lay ta, miệng gọi có vẻ hơi hoảng loạn. Ta khẽ mở mắt, ánh mắt trời từ đâu đó chiếu vào rất chói, làm ta phải nhắm mắt lại một cách cực nhanh. Ta lại một… - Hoàng Bắc quốc , Long Hi triều , Tiêu phủ -Cùng thời điểm Huyên Tịnh vào thông báo cho Các chủ Đàn Hương các việc Chủ thượng đã phá vỡ ' Hàn Băng Mãn Nguyệt ' , tại Linh Hoa viện ....." Tam tiểu thư , trời đã khuya , người không muốn đi nghỉ hay sao ? " , Linh Hoa mở giọng khuyên trong đó có chút lo ngại cho Tiêu Khuynh Thành ." Ngươi nghỉ ngơi trước , ta muốn ngắm phong cảnh một chút . " , Tiêu Khuynh Thành ngồi trên ghế đẩu , mắt hướng nhìn ra ngoài cửa sổ , giọng có chút mê man .Vậy , nô tì sẽ ở bên ngoài canh cửa , người cần gì cứ gọi nô tì . " , Linh Hoa nói , giọng điệu có chút chán nản . Từ lúc Tam tiểu thư tỉnh dậy , người như một người khác , không giống với trước nhu nhược yếu đuối , không có chủ kiến nhất định , mà lại trở thành người lạnh lùng , kiên cường , nàng cảm thấy rất vui mừng cho tiểu thư , nhưng bất quá , chuyện vui chẳng tới được bao lâu , tiểu thư tuy mạnh mẽ hơn trước rất nhiều , nhưng càng ngày nàng lại càng có cảm giác xa cách với tiểu thư , không giống với lúc trước , thực không biết nên làm sao a !!?!!?" Không cần đâu , ngươi cứ trở về nghỉ ngơi đi , khi cần ta sẽ gọi . " , Tiêu Khuynh Thành vẫn chung thủy nhìn ra ngoài cửa sổ , nhàn nhạt lên tiếng .Linh Hoa chỉ là phận nha hoàn, nên đành phải nghe theo lời của chủ tử mình, "Vậy nô tì trở về nghỉ ngơi trước , khi có việc người chỉ cần gọi, nô tì sẽ tới ngay ..... "Đợi Linh Hoa đi khuất , Tiêu Khuynh Thành liền đứng dậy, tung cước bộ ra khỏi tẩm phòng .Linh Hoa viện không lớn, nhưng cũng đủ để có một cái hoa viên thu nhỏ . Tuy không phải các loại cây cảnh , hoa hòe trân quý gì, nhưng mà đều vô cùng xinh đẹp . Quả nhiên là đồ của Tiêu phủ , dù là cái nhỏ nhất , xấu nhất , cũng là thứ mà những người dân bình thường không thể có được !Tiêu Khuynh Thành phi thân lên cái cây cổ thụ cao to, cây cổ thụ này nằm cách tẩm phòng nàng chừng mấy mươi bước , nên đi tới rất nhanh , nàng bây giờ là Tiêu Khuynh Thành nhưng ký ức của Khanh Lãnh Băng vẫn chưa hề xao lãng , việc phi thân lên cây là bình thường trong bình thường .Tiều Khuynh Thành đứng trên một cành cây khá lớn , ánh mắt đảo nhìn xung quanh , hầu hết mọi người đều trở về phòng nghỉ ngơi cả , nên không gian cũng trở nên tĩnh mịch hơn .Hôm nay không phải rằm , cũng chẳng phải ngày có trăng , nên liền không thể mượn ánh sáng của trăng mà xem xét tình hình bên dưới , dẫu sao thì bên dưới cũng chẳng có gì đáng để xem xét .Cư Hoa viên cách Linh Hoa viện một khoảng cách khá xa , nên với mắt thường như nàng thì không thể nhìn rõ nơi đó , chỉ biết rằng nơi đó đèn còn chưa tắt , nên nàng đưa ra kết luận mà ai cũng có thể đoán ra , đó là Tiêu Mễ Á Lam vẫn còn thức !" Cô nương , trèo cao vô cùng nguy hiểm, thỉnh mau trèo xuống ! " , Giọng nam tử từ bên dưới truyền tới tai nàng , đôi mắt nàng khẽ nhìn xuống phía dưới .Nam tử này chính là Kỳ Hạo Phong , người của Kỳ phủ , nhưng là nàng không biết hắn !" Ngươi là kẻ nào , đêm hôm sao lại chạy tới Linh Hoa viện , gây rối nữ tử nhà lành . ", Khi nàng tới đại sảnh , vốn căn bản là không để ý tới Kỳ Hạo Phong , hơn nữa đêm khuya thế này , đến ánh sáng cũng chỉ lờ mờ , nên đương nhiên không thể thấy rõ mặt của đối phương , nàng lại càng không biết hắn là kẻ nào ?" Tại hạ họ Kỳ , tên gọi Hạo Phong . " Kỳ Hạo Phong cũng không lo ngại khi nói ra tên thật của mình , dù sao thì ở Tiêu phủ canh phòng cẩn mật , làm sao lại có kẻ muốn ám sát hắn lọt vào , hơn nữa người trước mặt hắn là tiểu thư của Tiêu phủ , lại càng không có khả năng ám sát hắn !" Kỳ Hạo Phong ? Ta không biết ngươi ! Không minh thì mau cút đi cho ta ! " Nàng ở trên cây , hừ một cái rồi cau có lên tiếng . Nàng muốn yên tĩnh một chút cũng không được hay sao chứ ? Khi không ở đâu lại xuất hiện kẻ quấy rối này ??!?!Kỳ Hạo Phong có chút bất mãn nhìn nàng, hắn là soái ca tại Hoàng Bắc quốc , tương lai vô cùng sáng rạng , lại có khả năng chủ của Kỳ phủ sau này là hắn , nàng ít nhiều cũng phải nghe tới tên hắn chứ , huống hồ , hắn đang còn là khách ở nhà nàng , " Cô nương , tại hạ hiện là khách của Tiêu phủ , cô nương muốn đuổi cũng nên hỏi qua ý của Tiêu bà bà . "Khách của Tiêu phủ ? Là người của Kỳ phủ sao ? , " Ta có đuổi ngươi ra khỏi Tiêu phủ hay sao ? Ta là bảo ngươi cút khỏi Linh Hoa viện của ta ! " , Nàng từ trên cao phi thân xuống đất , lấy tay phủi phủi vài cái trên y phục , rồi mặt đối mặt cùng hắn mà lên tiếng.
- Hoàng Bắc quốc , Long Hi triều , Tiêu phủ -
Cùng thời điểm Huyên Tịnh vào thông báo cho Các chủ Đàn Hương các việc Chủ thượng đã phá vỡ ' Hàn Băng Mãn Nguyệt ' , tại Linh Hoa viện .....
" Tam tiểu thư , trời đã khuya , người không muốn đi nghỉ hay sao ? " , Linh Hoa mở giọng khuyên trong đó có chút lo ngại cho Tiêu Khuynh Thành .
" Ngươi nghỉ ngơi trước , ta muốn ngắm phong cảnh một chút . " , Tiêu Khuynh Thành ngồi trên ghế đẩu , mắt hướng nhìn ra ngoài cửa sổ , giọng có chút mê man .
Vậy , nô tì sẽ ở bên ngoài canh cửa , người cần gì cứ gọi nô tì . " , Linh Hoa nói , giọng điệu có chút chán nản . Từ lúc Tam tiểu thư tỉnh dậy , người như một người khác , không giống với trước nhu nhược yếu đuối , không có chủ kiến nhất định , mà lại trở thành người lạnh lùng , kiên cường , nàng cảm thấy rất vui mừng cho tiểu thư , nhưng bất quá , chuyện vui chẳng tới được bao lâu , tiểu thư tuy mạnh mẽ hơn trước rất nhiều , nhưng càng ngày nàng lại càng có cảm giác xa cách với tiểu thư , không giống với lúc trước , thực không biết nên làm sao a !!?!!?
" Không cần đâu , ngươi cứ trở về nghỉ ngơi đi , khi cần ta sẽ gọi . " , Tiêu Khuynh Thành vẫn chung thủy nhìn ra ngoài cửa sổ , nhàn nhạt lên tiếng .
Linh Hoa chỉ là phận nha hoàn, nên đành phải nghe theo lời của chủ tử mình, "Vậy nô tì trở về nghỉ ngơi trước , khi có việc người chỉ cần gọi, nô tì sẽ tới ngay ..... "
Đợi Linh Hoa đi khuất , Tiêu Khuynh Thành liền đứng dậy, tung cước bộ ra khỏi tẩm phòng .
Linh Hoa viện không lớn, nhưng cũng đủ để có một cái hoa viên thu nhỏ . Tuy không phải các loại cây cảnh , hoa hòe trân quý gì, nhưng mà đều vô cùng xinh đẹp . Quả nhiên là đồ của Tiêu phủ , dù là cái nhỏ nhất , xấu nhất , cũng là thứ mà những người dân bình thường không thể có được !
Tiêu Khuynh Thành phi thân lên cái cây cổ thụ cao to, cây cổ thụ này nằm cách tẩm phòng nàng chừng mấy mươi bước , nên đi tới rất nhanh , nàng bây giờ là Tiêu Khuynh Thành nhưng ký ức của Khanh Lãnh Băng vẫn chưa hề xao lãng , việc phi thân lên cây là bình thường trong bình thường .
Tiều Khuynh Thành đứng trên một cành cây khá lớn , ánh mắt đảo nhìn xung quanh , hầu hết mọi người đều trở về phòng nghỉ ngơi cả , nên không gian cũng trở nên tĩnh mịch hơn .
Hôm nay không phải rằm , cũng chẳng phải ngày có trăng , nên liền không thể mượn ánh sáng của trăng mà xem xét tình hình bên dưới , dẫu sao thì bên dưới cũng chẳng có gì đáng để xem xét .
Cư Hoa viên cách Linh Hoa viện một khoảng cách khá xa , nên với mắt thường như nàng thì không thể nhìn rõ nơi đó , chỉ biết rằng nơi đó đèn còn chưa tắt , nên nàng đưa ra kết luận mà ai cũng có thể đoán ra , đó là Tiêu Mễ Á Lam vẫn còn thức !
" Cô nương , trèo cao vô cùng nguy hiểm, thỉnh mau trèo xuống ! " , Giọng nam tử từ bên dưới truyền tới tai nàng , đôi mắt nàng khẽ nhìn xuống phía dưới .
Nam tử này chính là Kỳ Hạo Phong , người của Kỳ phủ , nhưng là nàng không biết hắn !
" Ngươi là kẻ nào , đêm hôm sao lại chạy tới Linh Hoa viện , gây rối nữ tử nhà lành . ", Khi nàng tới đại sảnh , vốn căn bản là không để ý tới Kỳ Hạo Phong , hơn nữa đêm khuya thế này , đến ánh sáng cũng chỉ lờ mờ , nên đương nhiên không thể thấy rõ mặt của đối phương , nàng lại càng không biết hắn là kẻ nào ?
" Tại hạ họ Kỳ , tên gọi Hạo Phong . " Kỳ Hạo Phong cũng không lo ngại khi nói ra tên thật của mình , dù sao thì ở Tiêu phủ canh phòng cẩn mật , làm sao lại có kẻ muốn ám sát hắn lọt vào , hơn nữa người trước mặt hắn là tiểu thư của Tiêu phủ , lại càng không có khả năng ám sát hắn !
" Kỳ Hạo Phong ? Ta không biết ngươi ! Không minh thì mau cút đi cho ta ! " Nàng ở trên cây , hừ một cái rồi cau có lên tiếng . Nàng muốn yên tĩnh một chút cũng không được hay sao chứ ? Khi không ở đâu lại xuất hiện kẻ quấy rối này ??!?!
Kỳ Hạo Phong có chút bất mãn nhìn nàng, hắn là soái ca tại Hoàng Bắc quốc , tương lai vô cùng sáng rạng , lại có khả năng chủ của Kỳ phủ sau này là hắn , nàng ít nhiều cũng phải nghe tới tên hắn chứ , huống hồ , hắn đang còn là khách ở nhà nàng , " Cô nương , tại hạ hiện là khách của Tiêu phủ , cô nương muốn đuổi cũng nên hỏi qua ý của Tiêu bà bà . "
Khách của Tiêu phủ ? Là người của Kỳ phủ sao ? , " Ta có đuổi ngươi ra khỏi Tiêu phủ hay sao ? Ta là bảo ngươi cút khỏi Linh Hoa viện của ta ! " , Nàng từ trên cao phi thân xuống đất , lấy tay phủi phủi vài cái trên y phục , rồi mặt đối mặt cùng hắn mà lên tiếng.
Đích Nữ Là Nữ PhụTác giả: Tiểu TràTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ"À há, kết cục là Tiêu Mễ Ái Lam chết á? Bị ngược như vậy rồi sau đó lại bị nữ chính bức tử, cũng tội a." Ta nằm trong chăn, tay cầm quyển tiểu thuyết, vừa đọc vừa lẩm ba lẩm bẩm một mình, với âm lượng vừa đủ bản thân nghe được. Tiếp đó, ta gấp quyển tiểu thuyết lại, đặt sang một bên. Sau đó ta nhướng người tắt đi chiếc đèn ngủ, rồi lui vê chỗ cũ, dùng chăn đắp sơ lên người, khép mắt lại, cũng đã hơn 2 giờ sáng rồi gì, phải ngủ thôi a! Khoảng chừng vài phút sau, ta dần chìm sâu vào giấc ngủ. Quyển tiểu thuyết bỗng chốc hiện ra một thứ ánh sáng chói lóa, từng trang tiểu thuyết cứ dần mở ra. Nhanh chống quyển tiểu thuyết vụt tắt đi ánh sáng, những trang tiểu thuyết cũng đã đóng lại như cũ. Còn ta thì cũng bỗng dưng biến mất khỏi căn phòng, không còn một dấu vết nào của ta lưu lại. "Đại tiểu thư, đại tiểu thư... " Một tiểu cô nương lay lay ta, miệng gọi có vẻ hơi hoảng loạn. Ta khẽ mở mắt, ánh mắt trời từ đâu đó chiếu vào rất chói, làm ta phải nhắm mắt lại một cách cực nhanh. Ta lại một… - Hoàng Bắc quốc , Long Hi triều , Tiêu phủ -Cùng thời điểm Huyên Tịnh vào thông báo cho Các chủ Đàn Hương các việc Chủ thượng đã phá vỡ ' Hàn Băng Mãn Nguyệt ' , tại Linh Hoa viện ....." Tam tiểu thư , trời đã khuya , người không muốn đi nghỉ hay sao ? " , Linh Hoa mở giọng khuyên trong đó có chút lo ngại cho Tiêu Khuynh Thành ." Ngươi nghỉ ngơi trước , ta muốn ngắm phong cảnh một chút . " , Tiêu Khuynh Thành ngồi trên ghế đẩu , mắt hướng nhìn ra ngoài cửa sổ , giọng có chút mê man .Vậy , nô tì sẽ ở bên ngoài canh cửa , người cần gì cứ gọi nô tì . " , Linh Hoa nói , giọng điệu có chút chán nản . Từ lúc Tam tiểu thư tỉnh dậy , người như một người khác , không giống với trước nhu nhược yếu đuối , không có chủ kiến nhất định , mà lại trở thành người lạnh lùng , kiên cường , nàng cảm thấy rất vui mừng cho tiểu thư , nhưng bất quá , chuyện vui chẳng tới được bao lâu , tiểu thư tuy mạnh mẽ hơn trước rất nhiều , nhưng càng ngày nàng lại càng có cảm giác xa cách với tiểu thư , không giống với lúc trước , thực không biết nên làm sao a !!?!!?" Không cần đâu , ngươi cứ trở về nghỉ ngơi đi , khi cần ta sẽ gọi . " , Tiêu Khuynh Thành vẫn chung thủy nhìn ra ngoài cửa sổ , nhàn nhạt lên tiếng .Linh Hoa chỉ là phận nha hoàn, nên đành phải nghe theo lời của chủ tử mình, "Vậy nô tì trở về nghỉ ngơi trước , khi có việc người chỉ cần gọi, nô tì sẽ tới ngay ..... "Đợi Linh Hoa đi khuất , Tiêu Khuynh Thành liền đứng dậy, tung cước bộ ra khỏi tẩm phòng .Linh Hoa viện không lớn, nhưng cũng đủ để có một cái hoa viên thu nhỏ . Tuy không phải các loại cây cảnh , hoa hòe trân quý gì, nhưng mà đều vô cùng xinh đẹp . Quả nhiên là đồ của Tiêu phủ , dù là cái nhỏ nhất , xấu nhất , cũng là thứ mà những người dân bình thường không thể có được !Tiêu Khuynh Thành phi thân lên cái cây cổ thụ cao to, cây cổ thụ này nằm cách tẩm phòng nàng chừng mấy mươi bước , nên đi tới rất nhanh , nàng bây giờ là Tiêu Khuynh Thành nhưng ký ức của Khanh Lãnh Băng vẫn chưa hề xao lãng , việc phi thân lên cây là bình thường trong bình thường .Tiều Khuynh Thành đứng trên một cành cây khá lớn , ánh mắt đảo nhìn xung quanh , hầu hết mọi người đều trở về phòng nghỉ ngơi cả , nên không gian cũng trở nên tĩnh mịch hơn .Hôm nay không phải rằm , cũng chẳng phải ngày có trăng , nên liền không thể mượn ánh sáng của trăng mà xem xét tình hình bên dưới , dẫu sao thì bên dưới cũng chẳng có gì đáng để xem xét .Cư Hoa viên cách Linh Hoa viện một khoảng cách khá xa , nên với mắt thường như nàng thì không thể nhìn rõ nơi đó , chỉ biết rằng nơi đó đèn còn chưa tắt , nên nàng đưa ra kết luận mà ai cũng có thể đoán ra , đó là Tiêu Mễ Á Lam vẫn còn thức !" Cô nương , trèo cao vô cùng nguy hiểm, thỉnh mau trèo xuống ! " , Giọng nam tử từ bên dưới truyền tới tai nàng , đôi mắt nàng khẽ nhìn xuống phía dưới .Nam tử này chính là Kỳ Hạo Phong , người của Kỳ phủ , nhưng là nàng không biết hắn !" Ngươi là kẻ nào , đêm hôm sao lại chạy tới Linh Hoa viện , gây rối nữ tử nhà lành . ", Khi nàng tới đại sảnh , vốn căn bản là không để ý tới Kỳ Hạo Phong , hơn nữa đêm khuya thế này , đến ánh sáng cũng chỉ lờ mờ , nên đương nhiên không thể thấy rõ mặt của đối phương , nàng lại càng không biết hắn là kẻ nào ?" Tại hạ họ Kỳ , tên gọi Hạo Phong . " Kỳ Hạo Phong cũng không lo ngại khi nói ra tên thật của mình , dù sao thì ở Tiêu phủ canh phòng cẩn mật , làm sao lại có kẻ muốn ám sát hắn lọt vào , hơn nữa người trước mặt hắn là tiểu thư của Tiêu phủ , lại càng không có khả năng ám sát hắn !" Kỳ Hạo Phong ? Ta không biết ngươi ! Không minh thì mau cút đi cho ta ! " Nàng ở trên cây , hừ một cái rồi cau có lên tiếng . Nàng muốn yên tĩnh một chút cũng không được hay sao chứ ? Khi không ở đâu lại xuất hiện kẻ quấy rối này ??!?!Kỳ Hạo Phong có chút bất mãn nhìn nàng, hắn là soái ca tại Hoàng Bắc quốc , tương lai vô cùng sáng rạng , lại có khả năng chủ của Kỳ phủ sau này là hắn , nàng ít nhiều cũng phải nghe tới tên hắn chứ , huống hồ , hắn đang còn là khách ở nhà nàng , " Cô nương , tại hạ hiện là khách của Tiêu phủ , cô nương muốn đuổi cũng nên hỏi qua ý của Tiêu bà bà . "Khách của Tiêu phủ ? Là người của Kỳ phủ sao ? , " Ta có đuổi ngươi ra khỏi Tiêu phủ hay sao ? Ta là bảo ngươi cút khỏi Linh Hoa viện của ta ! " , Nàng từ trên cao phi thân xuống đất , lấy tay phủi phủi vài cái trên y phục , rồi mặt đối mặt cùng hắn mà lên tiếng.