Dưới bầu trời đen mù mịt một mảnh tĩnh mịch, ngẫu nhiên vang lên một tiếng chim hót khiến màn đêm đen kịt bao phủ rừng rậm vài phần kinh ngạc Đột nhiên, vài tiếng súng cắt ngang qua màn đêm yên tĩnh, vang vọng cả bầu trời. Cơn gió đêm mang theo một tia âm lãnh thế nhưng mang đến vài tia huyết tinh(máu) "Banggg!!", phía sâu trong rừng cây đột nhiên có tiếng nổ lớn, ngay sau đó là lửa lớn đến tận trời, trong nháy mắt đốt sáng cả màn đêm. "Huyền..." theo sát sau đó là một tiếng r*n r* thê lương, tuyệt vọng giống như tiếng thú mắc bẫy kêu đau, đau triệt nội tâm. Dưới ánh lửa lớn kia dĩ nhiên lại là căn cứ địa của tổ chức sát thủ phệ hồn nổi tiếng thế giới, phỏng chừng thế nhân có nghĩ tới nát óc cũng chẳng thể nào đoán ra được cái tổ chức đệ nhất kh*ng b*, đệ nhất thần bí thế nhưng lại tại nơi rừng già thâm sơn cùng cốc xây dựng căn cứ. Mà lại càng không thể tưởng tượng được là, tổ chức sát thủ này cỡ nào kh*ng b* thế nhưng lại bị huỷ trong tay đứa nhỏ 17 tuổi. Cho dù đó là nhóm sát thủ…

Chương 22: Cái gọi là thấy ánh mặt trời

Ác Ma Rất Khuynh ThànhTác giả: Cửu Điều Vĩ Miêu YêuTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới bầu trời đen mù mịt một mảnh tĩnh mịch, ngẫu nhiên vang lên một tiếng chim hót khiến màn đêm đen kịt bao phủ rừng rậm vài phần kinh ngạc Đột nhiên, vài tiếng súng cắt ngang qua màn đêm yên tĩnh, vang vọng cả bầu trời. Cơn gió đêm mang theo một tia âm lãnh thế nhưng mang đến vài tia huyết tinh(máu) "Banggg!!", phía sâu trong rừng cây đột nhiên có tiếng nổ lớn, ngay sau đó là lửa lớn đến tận trời, trong nháy mắt đốt sáng cả màn đêm. "Huyền..." theo sát sau đó là một tiếng r*n r* thê lương, tuyệt vọng giống như tiếng thú mắc bẫy kêu đau, đau triệt nội tâm. Dưới ánh lửa lớn kia dĩ nhiên lại là căn cứ địa của tổ chức sát thủ phệ hồn nổi tiếng thế giới, phỏng chừng thế nhân có nghĩ tới nát óc cũng chẳng thể nào đoán ra được cái tổ chức đệ nhất kh*ng b*, đệ nhất thần bí thế nhưng lại tại nơi rừng già thâm sơn cùng cốc xây dựng căn cứ. Mà lại càng không thể tưởng tượng được là, tổ chức sát thủ này cỡ nào kh*ng b* thế nhưng lại bị huỷ trong tay đứa nhỏ 17 tuổi. Cho dù đó là nhóm sát thủ… Edit: Yết Vạn DươngBeta: SkyskyTruyền xuống dưới chân một tia đấu khí, vận hành bộ pháp Thất tinh phiêu miễu nhanh chóng đi về phía trước. Lúc đi vào dùng đến hai ngày, lúc đi ra ngoài chỉ mất ba giờ đã đi tới nơi lần đầu tiên gặp Tử Minh.Ý niệm vừa động, Ma lam chi nhẫn (vì ma lam chi giới biến thành nhẫn nên gọi tắt là ma lam chi nhẫn) chợt lóe. Một đoàn sương trắng nháy mắt vây quanh Băng Huyết, không đến nửa khắc, sương trắng biến mất, một bóng người phong tư tuấn lãng, mang theo bóng dáng tà mị lười biếng dần hiện ra.(Ta vẫn thích dùng ma lam chi giới hơn vì nghe hay hơn. Nhưng mà tùy nàng)(Vì mỗi lần giải thích rất dài dòng)Hai tròng mắt màu tím biến mất, trong nháy mắt một đôi mắt đen nhánh như bầu trời đêm, lại long lanh sáng ngời như sao xuất hiện. Mái tóc dài đen như mực thay thế cho mái tóc băng lam mềm mại phiêu dật. Cùng với thắt lưng màu đen, tóc dài được cột bằng một sợi dây màu tím sát sau đầu, toàn thân là trường bào tím đen rời rạc, bên trong là áo lót màu tím, bao vây thân thể nhỏ bé vẫn chưa ph*t d*c. Trên vai là một bộ lót bằng long lân, sợi dây chuyền làm từ ba mảnh thủy tinh màu tím buông xuống trước ngực. Huyết sát chủy thủ được cột vào chân trái. Một thanh đại đao âm trầm lóe ra hàn khí lạnh như băng, tùy ý treo ở thắt lưng. Đại đao vẻ ngoài rất đơn giản, trừ bỏ đen vẫn là đen. Thân đao không có một tia sáng, chỉ là phía trên chuôi đao có một tinh thạch to bằng nắm đấm trẻ con, thỉnh thoảng tỏa ra ánh sáng tà mị.Chỉnh thể mà nói, lúc này Băng Huyết chính là một người mâu thuẫn. Khuôn mặt nhỏ nhắn cực phẩm, cả người tản ra hơi thở tà mị lười biếng mị hoặc lòng người, lại mang theo vẻ lạnh lùng như hàn băng. Đôi mắt đen thuần kia như tinh linh, dung nhan tuyệt mỹ tựa yêu tinh, hơi thở lại giống như ác ma làm người ta sợ hãi. Mâu thuẩn như vậy trong thế gian sợ là không tìm được người thứ hai a.“Thủy liêm.” Tay phải ở giữa không trung nhẹ nhàng vung lên, lam quang thoáng hiện, một màn nước giống như rèm cửa xuất hiện trước mặt Băng Huyết.Từ màn nước trong suốt, nhìn thấy những điểm đặc thù giống phụ thân và mẫu thân đã thay đổi, đối với chính mình hài lòng gật đầu. Nhìn màn nước trước mặt, trong lòng không ngừng nói thầm, có ma pháp thật tiện lợi, đa hệ ma pháp thật vô cùng tiện lợi. Hỏa hệ dùng để chiếu sáng, thủy hệ ngẫu nhiên dùng làm gương, còn là một cái gương cực lớn có thể nhìn thấy toàn thân.Một chữ…. Thích.Nâng tay lên, thoải mái chỉ ngóntay, miệng nhỏ nhắn khẽ đọc: “Giải.”Màn nước biến mất, nguyên tố trở về trong cơ thể. Một loạt động tác nhanh như thiểm điện, ma pháp thuấn phát, thuấn giải, nguyên tố ma pháp phát ra còn có thể thu hồi về thân thể, cái này là chuyện vượt quá khả [dien/dan/le/quy/don/yetvanduong]năng mà người thường có thể lý giải, nếu có người biết, không biết sẽ tạo ra oanh động như thế nào, bất quá có thể khẳng định, Băng Huyết vừa xuất hiện, thế gian sẽ không còn yên bình nữa. Bất quá đối với một người không hiểu hết đại lục này như Băng Huyết mà nói, hoàn toàn không biết. Phỏng chừng đã biết, cũng sẽ không để ý, nàng chỉ đi con đường của mình, chuyện của người khác nàng không hơi sức mà quản.Vận dụng Ma huyễn chi văn giấu đi hơi thở. Mang theo đại đao là muốn làm lẫn lộn cặp mắt thế nhân, để cho người ngoài nhìn vào nghĩ nàng là một đấu sĩ.Nàng là một sát thủ, nguyên tắc của sát thủ là làm việc khiêm tốn, làm người khiêm tốn, giết người càng phải khiêm tốn.Rời hồ nước, nhìn bốn phía, cây cối xanh tốt, tươi mát một mảnh. Nơi nơi tràn ngập không khí trong lành, hít một hơi thật sâu, khuôn mặt tuyệt mỹ biểu lộ tự tin cuồng ngạo.“Hạo hãn đại lục, ta Băng Huyết, đã trở lại.”

Edit: Yết Vạn Dương

Beta: Skysky

Truyền xuống dưới chân một tia đấu khí, vận hành bộ pháp Thất tinh phiêu miễu nhanh chóng đi về phía trước. Lúc đi vào dùng đến hai ngày, lúc đi ra ngoài chỉ mất ba giờ đã đi tới nơi lần đầu tiên gặp Tử Minh.

Ý niệm vừa động, Ma lam chi nhẫn (vì ma lam chi giới biến thành nhẫn nên gọi tắt là ma lam chi nhẫn) chợt lóe. Một đoàn sương trắng nháy mắt vây quanh Băng Huyết, không đến nửa khắc, sương trắng biến mất, một bóng người phong tư tuấn lãng, mang theo bóng dáng tà mị lười biếng dần hiện ra.

(Ta vẫn thích dùng ma lam chi giới hơn vì nghe hay hơn. Nhưng mà tùy nàng)

(Vì mỗi lần giải thích rất dài dòng)

Hai tròng mắt màu tím biến mất, trong nháy mắt một đôi mắt đen nhánh như bầu trời đêm, lại long lanh sáng ngời như sao xuất hiện. Mái tóc dài đen như mực thay thế cho mái tóc băng lam mềm mại phiêu dật. Cùng với thắt lưng màu đen, tóc dài được cột bằng một sợi dây màu tím sát sau đầu, toàn thân là trường bào tím đen rời rạc, bên trong là áo lót màu tím, bao vây thân thể nhỏ bé vẫn chưa ph*t d*c. Trên vai là một bộ lót bằng long lân, sợi dây chuyền làm từ ba mảnh thủy tinh màu tím buông xuống trước ngực. Huyết sát chủy thủ được cột vào chân trái. Một thanh đại đao âm trầm lóe ra hàn khí lạnh như băng, tùy ý treo ở thắt lưng. Đại đao vẻ ngoài rất đơn giản, trừ bỏ đen vẫn là đen. Thân đao không có một tia sáng, chỉ là phía trên chuôi đao có một tinh thạch to bằng nắm đấm trẻ con, thỉnh thoảng tỏa ra ánh sáng tà mị.

Chỉnh thể mà nói, lúc này Băng Huyết chính là một người mâu thuẫn. Khuôn mặt nhỏ nhắn cực phẩm, cả người tản ra hơi thở tà mị lười biếng mị hoặc lòng người, lại mang theo vẻ lạnh lùng như hàn băng. Đôi mắt đen thuần kia như tinh linh, dung nhan tuyệt mỹ tựa yêu tinh, hơi thở lại giống như ác ma làm người ta sợ hãi. Mâu thuẩn như vậy trong thế gian sợ là không tìm được người thứ hai a.

“Thủy liêm.” Tay phải ở giữa không trung nhẹ nhàng vung lên, lam quang thoáng hiện, một màn nước giống như rèm cửa xuất hiện trước mặt Băng Huyết.

Từ màn nước trong suốt, nhìn thấy những điểm đặc thù giống phụ thân và mẫu thân đã thay đổi, đối với chính mình hài lòng gật đầu. Nhìn màn nước trước mặt, trong lòng không ngừng nói thầm, có ma pháp thật tiện lợi, đa hệ ma pháp thật vô cùng tiện lợi. Hỏa hệ dùng để chiếu sáng, thủy hệ ngẫu nhiên dùng làm gương, còn là một cái gương cực lớn có thể nhìn thấy toàn thân.

Một chữ…. Thích.

Nâng tay lên, thoải mái chỉ ngóntay, miệng nhỏ nhắn khẽ đọc: “Giải.”Màn nước biến mất, nguyên tố trở về trong cơ thể. Một loạt động tác nhanh như thiểm điện, ma pháp thuấn phát, thuấn giải, nguyên tố ma pháp phát ra còn có thể thu hồi về thân thể, cái này là chuyện vượt quá khả [dien/dan/le/quy/don/yetvanduong]năng mà người thường có thể lý giải, nếu có người biết, không biết sẽ tạo ra oanh động như thế nào, bất quá có thể khẳng định, Băng Huyết vừa xuất hiện, thế gian sẽ không còn yên bình nữa. Bất quá đối với một người không hiểu hết đại lục này như Băng Huyết mà nói, hoàn toàn không biết. Phỏng chừng đã biết, cũng sẽ không để ý, nàng chỉ đi con đường của mình, chuyện của người khác nàng không hơi sức mà quản.

Vận dụng Ma huyễn chi văn giấu đi hơi thở. Mang theo đại đao là muốn làm lẫn lộn cặp mắt thế nhân, để cho người ngoài nhìn vào nghĩ nàng là một đấu sĩ.

Nàng là một sát thủ, nguyên tắc của sát thủ là làm việc khiêm tốn, làm người khiêm tốn, giết người càng phải khiêm tốn.

Rời hồ nước, nhìn bốn phía, cây cối xanh tốt, tươi mát một mảnh. Nơi nơi tràn ngập không khí trong lành, hít một hơi thật sâu, khuôn mặt tuyệt mỹ biểu lộ tự tin cuồng ngạo.

“Hạo hãn đại lục, ta Băng Huyết, đã trở lại.”

Ác Ma Rất Khuynh ThànhTác giả: Cửu Điều Vĩ Miêu YêuTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngDưới bầu trời đen mù mịt một mảnh tĩnh mịch, ngẫu nhiên vang lên một tiếng chim hót khiến màn đêm đen kịt bao phủ rừng rậm vài phần kinh ngạc Đột nhiên, vài tiếng súng cắt ngang qua màn đêm yên tĩnh, vang vọng cả bầu trời. Cơn gió đêm mang theo một tia âm lãnh thế nhưng mang đến vài tia huyết tinh(máu) "Banggg!!", phía sâu trong rừng cây đột nhiên có tiếng nổ lớn, ngay sau đó là lửa lớn đến tận trời, trong nháy mắt đốt sáng cả màn đêm. "Huyền..." theo sát sau đó là một tiếng r*n r* thê lương, tuyệt vọng giống như tiếng thú mắc bẫy kêu đau, đau triệt nội tâm. Dưới ánh lửa lớn kia dĩ nhiên lại là căn cứ địa của tổ chức sát thủ phệ hồn nổi tiếng thế giới, phỏng chừng thế nhân có nghĩ tới nát óc cũng chẳng thể nào đoán ra được cái tổ chức đệ nhất kh*ng b*, đệ nhất thần bí thế nhưng lại tại nơi rừng già thâm sơn cùng cốc xây dựng căn cứ. Mà lại càng không thể tưởng tượng được là, tổ chức sát thủ này cỡ nào kh*ng b* thế nhưng lại bị huỷ trong tay đứa nhỏ 17 tuổi. Cho dù đó là nhóm sát thủ… Edit: Yết Vạn DươngBeta: SkyskyTruyền xuống dưới chân một tia đấu khí, vận hành bộ pháp Thất tinh phiêu miễu nhanh chóng đi về phía trước. Lúc đi vào dùng đến hai ngày, lúc đi ra ngoài chỉ mất ba giờ đã đi tới nơi lần đầu tiên gặp Tử Minh.Ý niệm vừa động, Ma lam chi nhẫn (vì ma lam chi giới biến thành nhẫn nên gọi tắt là ma lam chi nhẫn) chợt lóe. Một đoàn sương trắng nháy mắt vây quanh Băng Huyết, không đến nửa khắc, sương trắng biến mất, một bóng người phong tư tuấn lãng, mang theo bóng dáng tà mị lười biếng dần hiện ra.(Ta vẫn thích dùng ma lam chi giới hơn vì nghe hay hơn. Nhưng mà tùy nàng)(Vì mỗi lần giải thích rất dài dòng)Hai tròng mắt màu tím biến mất, trong nháy mắt một đôi mắt đen nhánh như bầu trời đêm, lại long lanh sáng ngời như sao xuất hiện. Mái tóc dài đen như mực thay thế cho mái tóc băng lam mềm mại phiêu dật. Cùng với thắt lưng màu đen, tóc dài được cột bằng một sợi dây màu tím sát sau đầu, toàn thân là trường bào tím đen rời rạc, bên trong là áo lót màu tím, bao vây thân thể nhỏ bé vẫn chưa ph*t d*c. Trên vai là một bộ lót bằng long lân, sợi dây chuyền làm từ ba mảnh thủy tinh màu tím buông xuống trước ngực. Huyết sát chủy thủ được cột vào chân trái. Một thanh đại đao âm trầm lóe ra hàn khí lạnh như băng, tùy ý treo ở thắt lưng. Đại đao vẻ ngoài rất đơn giản, trừ bỏ đen vẫn là đen. Thân đao không có một tia sáng, chỉ là phía trên chuôi đao có một tinh thạch to bằng nắm đấm trẻ con, thỉnh thoảng tỏa ra ánh sáng tà mị.Chỉnh thể mà nói, lúc này Băng Huyết chính là một người mâu thuẫn. Khuôn mặt nhỏ nhắn cực phẩm, cả người tản ra hơi thở tà mị lười biếng mị hoặc lòng người, lại mang theo vẻ lạnh lùng như hàn băng. Đôi mắt đen thuần kia như tinh linh, dung nhan tuyệt mỹ tựa yêu tinh, hơi thở lại giống như ác ma làm người ta sợ hãi. Mâu thuẩn như vậy trong thế gian sợ là không tìm được người thứ hai a.“Thủy liêm.” Tay phải ở giữa không trung nhẹ nhàng vung lên, lam quang thoáng hiện, một màn nước giống như rèm cửa xuất hiện trước mặt Băng Huyết.Từ màn nước trong suốt, nhìn thấy những điểm đặc thù giống phụ thân và mẫu thân đã thay đổi, đối với chính mình hài lòng gật đầu. Nhìn màn nước trước mặt, trong lòng không ngừng nói thầm, có ma pháp thật tiện lợi, đa hệ ma pháp thật vô cùng tiện lợi. Hỏa hệ dùng để chiếu sáng, thủy hệ ngẫu nhiên dùng làm gương, còn là một cái gương cực lớn có thể nhìn thấy toàn thân.Một chữ…. Thích.Nâng tay lên, thoải mái chỉ ngóntay, miệng nhỏ nhắn khẽ đọc: “Giải.”Màn nước biến mất, nguyên tố trở về trong cơ thể. Một loạt động tác nhanh như thiểm điện, ma pháp thuấn phát, thuấn giải, nguyên tố ma pháp phát ra còn có thể thu hồi về thân thể, cái này là chuyện vượt quá khả [dien/dan/le/quy/don/yetvanduong]năng mà người thường có thể lý giải, nếu có người biết, không biết sẽ tạo ra oanh động như thế nào, bất quá có thể khẳng định, Băng Huyết vừa xuất hiện, thế gian sẽ không còn yên bình nữa. Bất quá đối với một người không hiểu hết đại lục này như Băng Huyết mà nói, hoàn toàn không biết. Phỏng chừng đã biết, cũng sẽ không để ý, nàng chỉ đi con đường của mình, chuyện của người khác nàng không hơi sức mà quản.Vận dụng Ma huyễn chi văn giấu đi hơi thở. Mang theo đại đao là muốn làm lẫn lộn cặp mắt thế nhân, để cho người ngoài nhìn vào nghĩ nàng là một đấu sĩ.Nàng là một sát thủ, nguyên tắc của sát thủ là làm việc khiêm tốn, làm người khiêm tốn, giết người càng phải khiêm tốn.Rời hồ nước, nhìn bốn phía, cây cối xanh tốt, tươi mát một mảnh. Nơi nơi tràn ngập không khí trong lành, hít một hơi thật sâu, khuôn mặt tuyệt mỹ biểu lộ tự tin cuồng ngạo.“Hạo hãn đại lục, ta Băng Huyết, đã trở lại.”

Chương 22: Cái gọi là thấy ánh mặt trời