“Ưm......” Huyết Hồ kêu lên một tiếng, mở ra con ngươi lạnh như băng, liền phát giác bốn phía một mảnh tối đen, hô hấp cũng có chút khó khăn, cả người yếu ớt vô lực. Đôi mi thanh tú nhíu lại, một cỗ bất an nảy lên trong lòng, nàng hẳn là đã chết trong vụ nổ khi chấp hành nhiệm vụ, nhưng là vì sao lại xuất hiện ở cái địa phương này? Hỏa Hoàng, Thanh Loan, Bích Yêu, Linh Miêu, Băng Phách đâu rồi, các nàng có thể hay không cũng ở gần đây? Ngẫm lại thật đúng là buồn cười, mệt các nàng còn là tổ sát thủ xuất sắc của thế kỷ 21 làm người ta nghe tin đã sợ mất mật, cư nhiên khi chấp hành nhiệm vụ bị gài bẫy. Con ngươi sáng ngời lóe lên tia quang mang quỷ dị, trong bóng đêm đảo tới đảo lui, giống như chim ưng sắc bén nhìn thấy con mồi. Huyết Hồ nghĩ muốn nhúc nhích, đột nhiên phát hiện tay chân của mình đều bị trói lại, chẳng lẽ nàng may mắn không chết nhưng lại bị người ta trói lại. Nghĩ vậy, sắc mặt nàng không khỏi âm trầm vài phần, con ngươi u ám xẹt qua một chút thị huyết , dám trói Huyết…
Quyển 1 - Chương 26: Dẫn người tới xem
Huyết Hồ Thiên Hạ: Cuồng Ngạo Sát Thủ PhiTác giả: Chinh Văn Tác GiảTruyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“Ưm......” Huyết Hồ kêu lên một tiếng, mở ra con ngươi lạnh như băng, liền phát giác bốn phía một mảnh tối đen, hô hấp cũng có chút khó khăn, cả người yếu ớt vô lực. Đôi mi thanh tú nhíu lại, một cỗ bất an nảy lên trong lòng, nàng hẳn là đã chết trong vụ nổ khi chấp hành nhiệm vụ, nhưng là vì sao lại xuất hiện ở cái địa phương này? Hỏa Hoàng, Thanh Loan, Bích Yêu, Linh Miêu, Băng Phách đâu rồi, các nàng có thể hay không cũng ở gần đây? Ngẫm lại thật đúng là buồn cười, mệt các nàng còn là tổ sát thủ xuất sắc của thế kỷ 21 làm người ta nghe tin đã sợ mất mật, cư nhiên khi chấp hành nhiệm vụ bị gài bẫy. Con ngươi sáng ngời lóe lên tia quang mang quỷ dị, trong bóng đêm đảo tới đảo lui, giống như chim ưng sắc bén nhìn thấy con mồi. Huyết Hồ nghĩ muốn nhúc nhích, đột nhiên phát hiện tay chân của mình đều bị trói lại, chẳng lẽ nàng may mắn không chết nhưng lại bị người ta trói lại. Nghĩ vậy, sắc mặt nàng không khỏi âm trầm vài phần, con ngươi u ám xẹt qua một chút thị huyết , dám trói Huyết… Trong đầu Lục Trúc thật lâu vẫn quanh quẩn mấy câu nói đó, nó đánh thật sâu vào tâm nàng, khiến nàng hít thở không thông. Trong lòng vô cùng cảm động cùng vui sướng khó nói lên lời.Hốc mắt tiểu nha đầu nóng lên, nước mắt liền rơi xuống. Cái miệng nhỏ nhắn nức nở, mũi nhỏ ửng đỏ cả lên. Vốn khuôn mặt đã siêu cấp đáng yêu giờ phút này lại càng đáng yêu, chọc người trìu mến, dễ thương đến tột cùng.Huyết Hồ cảm thấy tâm mình mềm nhũn, lại nghĩ tới năm tỷ muội kia của mình, lấy ra khăn lụa nhẹ nhàng vì Lục Trúc mà lau đi nước mắt ràn rụa, thản nhiên nói:“Tiểu nha đầu, khóc cái gì a. Người nào không biết còn tưởng rằng tỷ tỷ khi dễ ngươi. Năm tỷ muội kia của ta nhưng là rất ít khi rơi nước mắt. Nếu có duyên gặp lại, ta liền đem ngươi giới thiệu cho các nàng nhận thức, chắc các nàng cũng sẽ rất vui mừng. Bất quá, nước mắt của ngươi đừng đem người dọa chạy mới được”Lục Trúc vừa nghe, tay liền lau đi nước mắt, nín khóc mỉm cười:“Hảo, ta không khóc, Lục Trúc sẽ giống tỷ tỷ......”Lời còn chưa dứt, Lục Trúc liền mở to hai mắt, xuyên qua thân mình Huyết Hồ nhìn về phía ao.Huyết Hồ cảm giác được biến hóa của Lục Trúc, ánh sáng trong mắt chợt tắt, một tia ôn nhu vừa nãy đã không còn tồn tại. Nhìn về phía ao, đôi mắt thoáng chốc hiện lên ánh sáng lạnh, chậm rãi gợi lên khóe môi, đón nhận ánh mắt oán độc ngoan lệ hỗn loạn lại vô cùng sợ hãi của hai người. Một bộ dáng xem kịch vui nhìn chằm chằm hai người trong ao vừa tỉnh.“Yêu! Hảo muội muội của ta, còn có Nhị nương! Các ngươi đây là đang làm gì? Giữa ban ngày hai vị lại không biết liêm sỉ như vậy, cư nhiên ở trong ao tắm rửa. Mà không, phải nói là khỏa thân!”Huyết Hồ làm bộ cả người run lên, nổi da gà đầy người, khiêu khích mười phần nhìn hai người trong ao, lớn tiếng ồn ào, chỉ sợ không dẫn được đám người nào đến đây.Một trận ồn ào vang lên, hiệu quả thật đúng là không sai. Vài cái tỳ nữ gia đinh nghe tiếng ầm liền đến bên cạnh ao, quẫn bách nhìn người trong ao. Gia đinh ánh mắt tham lam lộ ra không thể nghi ngờ, một đám ánh mắt đều trừng thẳng nặng nề nuốt nước miếng.Nhị phu nhân cùng Lam Vũ Tích chỉ có thể chui vào trong nước, cảm giác mát lạnh truyền đến làm cho ánh mắt hai người nhìn về phía Huyết Hồ lại nhiều hơn một chút oán hận cùng lãnh ý.“Lăn! Nhìn cái gì! tiếp tục nhìn bổn tiểu thư khoét mắt các ngươi!”Ánh mắt Lam Vũ Tích nhìn bọn hạ nhân xung quanh đang khe khẽ bàn luận, khuôn mặt tràn đầy lửa giận hô lên.Hạ nhân nghe vậy, vẻ mặt khiếp sợ. Bên cạnh ao lập tức im lặng không ít.Nhị phu nhân cũng mang vẻ mặt tức giận. Bình thường đều là bộ dáng cao ngạo, bây giờ lâm vào tình cảnh này làm sao nàng có thể cam tâm. Rất nhanh bàn tay trong nước nắm chặt, sắc mặt âm lãnh. Cho dù tam phu nhân không động thủ, sỉ nhục hôm nay, ngày khác nàng nhất định làm cho tiểu tiện nhân kia phải trả giá đại giới.
Trong đầu Lục Trúc thật lâu vẫn quanh quẩn mấy câu nói đó, nó đánh thật sâu vào tâm nàng, khiến nàng hít thở không thông. Trong lòng vô cùng cảm động cùng vui sướng khó nói lên lời.
Hốc mắt tiểu nha đầu nóng lên, nước mắt liền rơi xuống. Cái miệng nhỏ nhắn nức nở, mũi nhỏ ửng đỏ cả lên. Vốn khuôn mặt đã siêu cấp đáng yêu giờ phút này lại càng đáng yêu, chọc người trìu mến, dễ thương đến tột cùng.
Huyết Hồ cảm thấy tâm mình mềm nhũn, lại nghĩ tới năm tỷ muội kia của mình, lấy ra khăn lụa nhẹ nhàng vì Lục Trúc mà lau đi nước mắt ràn rụa, thản nhiên nói:
“Tiểu nha đầu, khóc cái gì a. Người nào không biết còn tưởng rằng tỷ tỷ khi dễ ngươi. Năm tỷ muội kia của ta nhưng là rất ít khi rơi nước mắt. Nếu có duyên gặp lại, ta liền đem ngươi giới thiệu cho các nàng nhận thức, chắc các nàng cũng sẽ rất vui mừng. Bất quá, nước mắt của ngươi đừng đem người dọa chạy mới được”
Lục Trúc vừa nghe, tay liền lau đi nước mắt, nín khóc mỉm cười:
“Hảo, ta không khóc, Lục Trúc sẽ giống tỷ tỷ......”
Lời còn chưa dứt, Lục Trúc liền mở to hai mắt, xuyên qua thân mình Huyết Hồ nhìn về phía ao.
Huyết Hồ cảm giác được biến hóa của Lục Trúc, ánh sáng trong mắt chợt tắt, một tia ôn nhu vừa nãy đã không còn tồn tại. Nhìn về phía ao, đôi mắt thoáng chốc hiện lên ánh sáng lạnh, chậm rãi gợi lên khóe môi, đón nhận ánh mắt oán độc ngoan lệ hỗn loạn lại vô cùng sợ hãi của hai người. Một bộ dáng xem kịch vui nhìn chằm chằm hai người trong ao vừa tỉnh.
“Yêu! Hảo muội muội của ta, còn có Nhị nương! Các ngươi đây là đang làm gì? Giữa ban ngày hai vị lại không biết liêm sỉ như vậy, cư nhiên ở trong ao tắm rửa. Mà không, phải nói là khỏa thân!”
Huyết Hồ làm bộ cả người run lên, nổi da gà đầy người, khiêu khích mười phần nhìn hai người trong ao, lớn tiếng ồn ào, chỉ sợ không dẫn được đám người nào đến đây.
Một trận ồn ào vang lên, hiệu quả thật đúng là không sai. Vài cái tỳ nữ gia đinh nghe tiếng ầm liền đến bên cạnh ao, quẫn bách nhìn người trong ao. Gia đinh ánh mắt tham lam lộ ra không thể nghi ngờ, một đám ánh mắt đều trừng thẳng nặng nề nuốt nước miếng.
Nhị phu nhân cùng Lam Vũ Tích chỉ có thể chui vào trong nước, cảm giác mát lạnh truyền đến làm cho ánh mắt hai người nhìn về phía Huyết Hồ lại nhiều hơn một chút oán hận cùng lãnh ý.
“Lăn! Nhìn cái gì! tiếp tục nhìn bổn tiểu thư khoét mắt các ngươi!”
Ánh mắt Lam Vũ Tích nhìn bọn hạ nhân xung quanh đang khe khẽ bàn luận, khuôn mặt tràn đầy lửa giận hô lên.
Hạ nhân nghe vậy, vẻ mặt khiếp sợ. Bên cạnh ao lập tức im lặng không ít.
Nhị phu nhân cũng mang vẻ mặt tức giận. Bình thường đều là bộ dáng cao ngạo, bây giờ lâm vào tình cảnh này làm sao nàng có thể cam tâm. Rất nhanh bàn tay trong nước nắm chặt, sắc mặt âm lãnh. Cho dù tam phu nhân không động thủ, sỉ nhục hôm nay, ngày khác nàng nhất định làm cho tiểu tiện nhân kia phải trả giá đại giới.
Huyết Hồ Thiên Hạ: Cuồng Ngạo Sát Thủ PhiTác giả: Chinh Văn Tác GiảTruyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“Ưm......” Huyết Hồ kêu lên một tiếng, mở ra con ngươi lạnh như băng, liền phát giác bốn phía một mảnh tối đen, hô hấp cũng có chút khó khăn, cả người yếu ớt vô lực. Đôi mi thanh tú nhíu lại, một cỗ bất an nảy lên trong lòng, nàng hẳn là đã chết trong vụ nổ khi chấp hành nhiệm vụ, nhưng là vì sao lại xuất hiện ở cái địa phương này? Hỏa Hoàng, Thanh Loan, Bích Yêu, Linh Miêu, Băng Phách đâu rồi, các nàng có thể hay không cũng ở gần đây? Ngẫm lại thật đúng là buồn cười, mệt các nàng còn là tổ sát thủ xuất sắc của thế kỷ 21 làm người ta nghe tin đã sợ mất mật, cư nhiên khi chấp hành nhiệm vụ bị gài bẫy. Con ngươi sáng ngời lóe lên tia quang mang quỷ dị, trong bóng đêm đảo tới đảo lui, giống như chim ưng sắc bén nhìn thấy con mồi. Huyết Hồ nghĩ muốn nhúc nhích, đột nhiên phát hiện tay chân của mình đều bị trói lại, chẳng lẽ nàng may mắn không chết nhưng lại bị người ta trói lại. Nghĩ vậy, sắc mặt nàng không khỏi âm trầm vài phần, con ngươi u ám xẹt qua một chút thị huyết , dám trói Huyết… Trong đầu Lục Trúc thật lâu vẫn quanh quẩn mấy câu nói đó, nó đánh thật sâu vào tâm nàng, khiến nàng hít thở không thông. Trong lòng vô cùng cảm động cùng vui sướng khó nói lên lời.Hốc mắt tiểu nha đầu nóng lên, nước mắt liền rơi xuống. Cái miệng nhỏ nhắn nức nở, mũi nhỏ ửng đỏ cả lên. Vốn khuôn mặt đã siêu cấp đáng yêu giờ phút này lại càng đáng yêu, chọc người trìu mến, dễ thương đến tột cùng.Huyết Hồ cảm thấy tâm mình mềm nhũn, lại nghĩ tới năm tỷ muội kia của mình, lấy ra khăn lụa nhẹ nhàng vì Lục Trúc mà lau đi nước mắt ràn rụa, thản nhiên nói:“Tiểu nha đầu, khóc cái gì a. Người nào không biết còn tưởng rằng tỷ tỷ khi dễ ngươi. Năm tỷ muội kia của ta nhưng là rất ít khi rơi nước mắt. Nếu có duyên gặp lại, ta liền đem ngươi giới thiệu cho các nàng nhận thức, chắc các nàng cũng sẽ rất vui mừng. Bất quá, nước mắt của ngươi đừng đem người dọa chạy mới được”Lục Trúc vừa nghe, tay liền lau đi nước mắt, nín khóc mỉm cười:“Hảo, ta không khóc, Lục Trúc sẽ giống tỷ tỷ......”Lời còn chưa dứt, Lục Trúc liền mở to hai mắt, xuyên qua thân mình Huyết Hồ nhìn về phía ao.Huyết Hồ cảm giác được biến hóa của Lục Trúc, ánh sáng trong mắt chợt tắt, một tia ôn nhu vừa nãy đã không còn tồn tại. Nhìn về phía ao, đôi mắt thoáng chốc hiện lên ánh sáng lạnh, chậm rãi gợi lên khóe môi, đón nhận ánh mắt oán độc ngoan lệ hỗn loạn lại vô cùng sợ hãi của hai người. Một bộ dáng xem kịch vui nhìn chằm chằm hai người trong ao vừa tỉnh.“Yêu! Hảo muội muội của ta, còn có Nhị nương! Các ngươi đây là đang làm gì? Giữa ban ngày hai vị lại không biết liêm sỉ như vậy, cư nhiên ở trong ao tắm rửa. Mà không, phải nói là khỏa thân!”Huyết Hồ làm bộ cả người run lên, nổi da gà đầy người, khiêu khích mười phần nhìn hai người trong ao, lớn tiếng ồn ào, chỉ sợ không dẫn được đám người nào đến đây.Một trận ồn ào vang lên, hiệu quả thật đúng là không sai. Vài cái tỳ nữ gia đinh nghe tiếng ầm liền đến bên cạnh ao, quẫn bách nhìn người trong ao. Gia đinh ánh mắt tham lam lộ ra không thể nghi ngờ, một đám ánh mắt đều trừng thẳng nặng nề nuốt nước miếng.Nhị phu nhân cùng Lam Vũ Tích chỉ có thể chui vào trong nước, cảm giác mát lạnh truyền đến làm cho ánh mắt hai người nhìn về phía Huyết Hồ lại nhiều hơn một chút oán hận cùng lãnh ý.“Lăn! Nhìn cái gì! tiếp tục nhìn bổn tiểu thư khoét mắt các ngươi!”Ánh mắt Lam Vũ Tích nhìn bọn hạ nhân xung quanh đang khe khẽ bàn luận, khuôn mặt tràn đầy lửa giận hô lên.Hạ nhân nghe vậy, vẻ mặt khiếp sợ. Bên cạnh ao lập tức im lặng không ít.Nhị phu nhân cũng mang vẻ mặt tức giận. Bình thường đều là bộ dáng cao ngạo, bây giờ lâm vào tình cảnh này làm sao nàng có thể cam tâm. Rất nhanh bàn tay trong nước nắm chặt, sắc mặt âm lãnh. Cho dù tam phu nhân không động thủ, sỉ nhục hôm nay, ngày khác nàng nhất định làm cho tiểu tiện nhân kia phải trả giá đại giới.