“Ưm......” Huyết Hồ kêu lên một tiếng, mở ra con ngươi lạnh như băng, liền phát giác bốn phía một mảnh tối đen, hô hấp cũng có chút khó khăn, cả người yếu ớt vô lực. Đôi mi thanh tú nhíu lại, một cỗ bất an nảy lên trong lòng, nàng hẳn là đã chết trong vụ nổ khi chấp hành nhiệm vụ, nhưng là vì sao lại xuất hiện ở cái địa phương này? Hỏa Hoàng, Thanh Loan, Bích Yêu, Linh Miêu, Băng Phách đâu rồi, các nàng có thể hay không cũng ở gần đây? Ngẫm lại thật đúng là buồn cười, mệt các nàng còn là tổ sát thủ xuất sắc của thế kỷ 21 làm người ta nghe tin đã sợ mất mật, cư nhiên khi chấp hành nhiệm vụ bị gài bẫy. Con ngươi sáng ngời lóe lên tia quang mang quỷ dị, trong bóng đêm đảo tới đảo lui, giống như chim ưng sắc bén nhìn thấy con mồi. Huyết Hồ nghĩ muốn nhúc nhích, đột nhiên phát hiện tay chân của mình đều bị trói lại, chẳng lẽ nàng may mắn không chết nhưng lại bị người ta trói lại. Nghĩ vậy, sắc mặt nàng không khỏi âm trầm vài phần, con ngươi u ám xẹt qua một chút thị huyết , dám trói Huyết…
Quyển 2 - Chương 87: Đưa ngươi xuống địa ngục
Huyết Hồ Thiên Hạ: Cuồng Ngạo Sát Thủ PhiTác giả: Chinh Văn Tác GiảTruyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“Ưm......” Huyết Hồ kêu lên một tiếng, mở ra con ngươi lạnh như băng, liền phát giác bốn phía một mảnh tối đen, hô hấp cũng có chút khó khăn, cả người yếu ớt vô lực. Đôi mi thanh tú nhíu lại, một cỗ bất an nảy lên trong lòng, nàng hẳn là đã chết trong vụ nổ khi chấp hành nhiệm vụ, nhưng là vì sao lại xuất hiện ở cái địa phương này? Hỏa Hoàng, Thanh Loan, Bích Yêu, Linh Miêu, Băng Phách đâu rồi, các nàng có thể hay không cũng ở gần đây? Ngẫm lại thật đúng là buồn cười, mệt các nàng còn là tổ sát thủ xuất sắc của thế kỷ 21 làm người ta nghe tin đã sợ mất mật, cư nhiên khi chấp hành nhiệm vụ bị gài bẫy. Con ngươi sáng ngời lóe lên tia quang mang quỷ dị, trong bóng đêm đảo tới đảo lui, giống như chim ưng sắc bén nhìn thấy con mồi. Huyết Hồ nghĩ muốn nhúc nhích, đột nhiên phát hiện tay chân của mình đều bị trói lại, chẳng lẽ nàng may mắn không chết nhưng lại bị người ta trói lại. Nghĩ vậy, sắc mặt nàng không khỏi âm trầm vài phần, con ngươi u ám xẹt qua một chút thị huyết , dám trói Huyết… “A…..”“Đi chết đi…..”......Tiếng chém giết vang lên, máu tươi rơi đầy đất, quanh nơi tràn ngâp sát khí.Giờ phút này đảo Tử Vong nơi nơi đều bao phủ hơi thở chết chóc. Chỉ trong một lát trên mặt đất đầy thi thể, máu chảy thành sông.Huyết Hồ đánh một chưởng vào ngực người công kích mình, hai hàng lông mày nhẹ nhíu lại, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn về phía Lam Tuyết Linh đạm mạc mở miệng, trong thanh âm tựa hồ có một chút dồn dập: “Muốn dừng cuộc chiến lại hãy nhanh đi khế ước thần thú đi!”Lam Tuyết Linh nheo mắt, nhìn thoáng đám người điên cuồng chém giết ở bốn phía. Trong mắt hiện lên vài tia đau xót. Do dự một lát lắc mình một cái bay tới chỗ của Cự Linh Xà.Âm Lăng Triệt vừa vặn nhìn thấy, mâu quang lạnh lùng, lắc mình che ở trước người Lam Tuyết Linh, thanh âm ngoan lệ của hắn vang lên: “Muốn khế ước Cự Linh Xà, bản thái tử trước hết đưa ngươi xuống địa ngục!”Lam Tuyết Linh tay cầm trọng binh không nói, thực lực lại ở phía trên hắn. Nếu có một ngày hắn ta mưu đồ bí mật tạo phản, chỉ sợ là Huyễn Minh quốc sẽ rơi vào tay người khác! Lần này là cơ hội tốt, Âm Lăng Triệt sao lại chịu buông tha! Phàm là người uy h**p đến ngôi vị hoàng đế mà hắn sắp kế thừa đều phải trừ bỏ!Cảm nhận được do dự trong mắt Lam Tuyết Linh, Huyết Hồ híp lại mắt phượng. Âm Lăng Triệt sao, người khác sợ hắn nhưng nàng không sợ!“Ám Ma thiên kiếm!”Huyết Hồ quát lớn một tiếng. Chỉ thấy một hồng ảnh bay nhanh ra ngoài.Cái gì?? Ám Ma thiên kiếm!Ám Ma thiên kiếm mở ra “phổ quang phật ngôn” sao!Vật quý báu như vậy sao có thể ở trong tay một nha đầu chưa dứt sữa???Quả thật là bất khả tư nghị! (bất ngờ)Đám người lại ồ lên…..Âm Lăng Triệt ngẩn ra, giây tiếp theo liền bị kiếm khí đánh trúng, máu tươi văng ra, ở trong không trung nở rộ.Âm Lăng Mặc lập tức phản ứng lại, nhảy lên tiếp được Âm Lăng Triệt rơi xuống. Hai mắt lạnh lại, vung lên áo bào. Một đạo lam quang dày đặc sát ý tiến thẳng đến chỗ Huyết Hồ.Đúng lúc này, bạch quang hiện lên......“Phanh…..”Hai đạo ánh sáng chạm vào nhau ầm ầm nổ mạnh. Người đứng gần đó đều bị thương, nặng hơn còn trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.Sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một bóng dáng màu đen phá không mà ra, chậm rãi rơi xuống, đứng vững ở trước người Huyết Hồ.
“A…..”
“Đi chết đi…..”
......
Tiếng chém giết vang lên, máu tươi rơi đầy đất, quanh nơi tràn ngâp sát khí.
Giờ phút này đảo Tử Vong nơi nơi đều bao phủ hơi thở chết chóc. Chỉ trong một lát trên mặt đất đầy thi thể, máu chảy thành sông.
Huyết Hồ đánh một chưởng vào ngực người công kích mình, hai hàng lông mày nhẹ nhíu lại, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn về phía Lam Tuyết
Linh đạm mạc mở miệng, trong thanh âm tựa hồ có một chút dồn dập: “Muốn
dừng cuộc chiến lại hãy nhanh đi khế ước thần thú đi!”
Lam Tuyết
Linh nheo mắt, nhìn thoáng đám người điên cuồng chém giết ở bốn phía.
Trong mắt hiện lên vài tia đau xót. Do dự một lát lắc mình một cái bay
tới chỗ của Cự Linh Xà.
Âm Lăng Triệt vừa vặn nhìn thấy, mâu
quang lạnh lùng, lắc mình che ở trước người Lam Tuyết Linh, thanh âm
ngoan lệ của hắn vang lên: “Muốn khế ước Cự Linh Xà, bản thái tử trước
hết đưa ngươi xuống địa ngục!”
Lam Tuyết Linh tay cầm trọng binh
không nói, thực lực lại ở phía trên hắn. Nếu có một ngày hắn ta mưu đồ
bí mật tạo phản, chỉ sợ là Huyễn Minh quốc sẽ rơi vào tay người khác!
Lần này là cơ hội tốt, Âm Lăng Triệt sao lại chịu buông tha! Phàm là
người uy h**p đến ngôi vị hoàng đế mà hắn sắp kế thừa đều phải trừ bỏ!
Cảm nhận được do dự trong mắt Lam Tuyết Linh, Huyết Hồ híp lại mắt phượng.
Âm Lăng Triệt sao, người khác sợ hắn nhưng nàng không sợ!
“Ám Ma thiên kiếm!”
Huyết Hồ quát lớn một tiếng. Chỉ thấy một hồng ảnh bay nhanh ra ngoài.
Cái gì?? Ám Ma thiên kiếm!
Ám Ma thiên kiếm mở ra “phổ quang phật ngôn” sao!
Vật quý báu như vậy sao có thể ở trong tay một nha đầu chưa dứt sữa???
Quả thật là bất khả tư nghị! (bất ngờ)
Đám người lại ồ lên…..
Âm Lăng Triệt ngẩn ra, giây tiếp theo liền bị kiếm khí đánh trúng, máu tươi văng ra, ở trong không trung nở rộ.
Âm Lăng Mặc lập tức phản ứng lại, nhảy lên tiếp được Âm Lăng Triệt rơi
xuống. Hai mắt lạnh lại, vung lên áo bào. Một đạo lam quang dày đặc sát ý tiến thẳng đến chỗ Huyết Hồ.
Đúng lúc này, bạch quang hiện lên......
“Phanh…..”
Hai đạo ánh sáng chạm vào nhau ầm ầm nổ mạnh. Người đứng gần đó đều bị thương, nặng hơn còn trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một bóng dáng màu đen phá
không mà ra, chậm rãi rơi xuống, đứng vững ở trước người Huyết Hồ.
Huyết Hồ Thiên Hạ: Cuồng Ngạo Sát Thủ PhiTác giả: Chinh Văn Tác GiảTruyện Dị Giới, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên Không“Ưm......” Huyết Hồ kêu lên một tiếng, mở ra con ngươi lạnh như băng, liền phát giác bốn phía một mảnh tối đen, hô hấp cũng có chút khó khăn, cả người yếu ớt vô lực. Đôi mi thanh tú nhíu lại, một cỗ bất an nảy lên trong lòng, nàng hẳn là đã chết trong vụ nổ khi chấp hành nhiệm vụ, nhưng là vì sao lại xuất hiện ở cái địa phương này? Hỏa Hoàng, Thanh Loan, Bích Yêu, Linh Miêu, Băng Phách đâu rồi, các nàng có thể hay không cũng ở gần đây? Ngẫm lại thật đúng là buồn cười, mệt các nàng còn là tổ sát thủ xuất sắc của thế kỷ 21 làm người ta nghe tin đã sợ mất mật, cư nhiên khi chấp hành nhiệm vụ bị gài bẫy. Con ngươi sáng ngời lóe lên tia quang mang quỷ dị, trong bóng đêm đảo tới đảo lui, giống như chim ưng sắc bén nhìn thấy con mồi. Huyết Hồ nghĩ muốn nhúc nhích, đột nhiên phát hiện tay chân của mình đều bị trói lại, chẳng lẽ nàng may mắn không chết nhưng lại bị người ta trói lại. Nghĩ vậy, sắc mặt nàng không khỏi âm trầm vài phần, con ngươi u ám xẹt qua một chút thị huyết , dám trói Huyết… “A…..”“Đi chết đi…..”......Tiếng chém giết vang lên, máu tươi rơi đầy đất, quanh nơi tràn ngâp sát khí.Giờ phút này đảo Tử Vong nơi nơi đều bao phủ hơi thở chết chóc. Chỉ trong một lát trên mặt đất đầy thi thể, máu chảy thành sông.Huyết Hồ đánh một chưởng vào ngực người công kích mình, hai hàng lông mày nhẹ nhíu lại, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn về phía Lam Tuyết Linh đạm mạc mở miệng, trong thanh âm tựa hồ có một chút dồn dập: “Muốn dừng cuộc chiến lại hãy nhanh đi khế ước thần thú đi!”Lam Tuyết Linh nheo mắt, nhìn thoáng đám người điên cuồng chém giết ở bốn phía. Trong mắt hiện lên vài tia đau xót. Do dự một lát lắc mình một cái bay tới chỗ của Cự Linh Xà.Âm Lăng Triệt vừa vặn nhìn thấy, mâu quang lạnh lùng, lắc mình che ở trước người Lam Tuyết Linh, thanh âm ngoan lệ của hắn vang lên: “Muốn khế ước Cự Linh Xà, bản thái tử trước hết đưa ngươi xuống địa ngục!”Lam Tuyết Linh tay cầm trọng binh không nói, thực lực lại ở phía trên hắn. Nếu có một ngày hắn ta mưu đồ bí mật tạo phản, chỉ sợ là Huyễn Minh quốc sẽ rơi vào tay người khác! Lần này là cơ hội tốt, Âm Lăng Triệt sao lại chịu buông tha! Phàm là người uy h**p đến ngôi vị hoàng đế mà hắn sắp kế thừa đều phải trừ bỏ!Cảm nhận được do dự trong mắt Lam Tuyết Linh, Huyết Hồ híp lại mắt phượng. Âm Lăng Triệt sao, người khác sợ hắn nhưng nàng không sợ!“Ám Ma thiên kiếm!”Huyết Hồ quát lớn một tiếng. Chỉ thấy một hồng ảnh bay nhanh ra ngoài.Cái gì?? Ám Ma thiên kiếm!Ám Ma thiên kiếm mở ra “phổ quang phật ngôn” sao!Vật quý báu như vậy sao có thể ở trong tay một nha đầu chưa dứt sữa???Quả thật là bất khả tư nghị! (bất ngờ)Đám người lại ồ lên…..Âm Lăng Triệt ngẩn ra, giây tiếp theo liền bị kiếm khí đánh trúng, máu tươi văng ra, ở trong không trung nở rộ.Âm Lăng Mặc lập tức phản ứng lại, nhảy lên tiếp được Âm Lăng Triệt rơi xuống. Hai mắt lạnh lại, vung lên áo bào. Một đạo lam quang dày đặc sát ý tiến thẳng đến chỗ Huyết Hồ.Đúng lúc này, bạch quang hiện lên......“Phanh…..”Hai đạo ánh sáng chạm vào nhau ầm ầm nổ mạnh. Người đứng gần đó đều bị thương, nặng hơn còn trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.Sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một bóng dáng màu đen phá không mà ra, chậm rãi rơi xuống, đứng vững ở trước người Huyết Hồ.