Giang Thành là một tiểu tác giả trong suốt của web văn học Phấn Bạch Bạch, không xoát phân không xoát bảng(1), một tiểu trong suốt chân chính chỉ thuần túy viết chơi. Bút danh của Giang Thành là “Bắc Thành Cựu Quốc”, đặt từ thời cậu còn đang ở tuổi “45 độ nắng ưu thương”(2), thế nên tìm lấy mấy chữ mình thích ghép lại tạo thành. Cũng bởi vì bút danh ẩn chứa hơi thở u buồn nhàn nhạt này, Giang Thành luôn bị mấy đứa nhỏ thích văn của cậu cho là con gái. Cho đến một ngày nọ sau khi post bài, Giang Thành viết vào phần “Lời tác giả” dưới cùng: Hôm nay có một cô nhỏ thổ lộ với mình, mình lấy lý do “Mình là cong hơn nữa có người thích rồi” từ chối, cô ấy khóc cực kỳ thương tâm a… Cầu mọi người chỉ chỉ mình làm sao dỗ con gái, cô bé cứ năm phút lại gửi mình một tin nhắn uy h**p mình chịu không nổi a TAT… Bình luận phía dưới bắt đầu sôi sùng sục! Giang Thành chưa bao giờ nghĩ bản thân cũng có thể nhận được đãi ngộ bình luận “50+” sau một ngày đêm, kinh ngạc click mở trang chủ. Độc giả A: “Bắc…
Chương 9
Tôi Không Có Mượn Ngạnh Mà!Tác giả: Tam Thì Di Sinh, Trì LyTruyện Đam MỹGiang Thành là một tiểu tác giả trong suốt của web văn học Phấn Bạch Bạch, không xoát phân không xoát bảng(1), một tiểu trong suốt chân chính chỉ thuần túy viết chơi. Bút danh của Giang Thành là “Bắc Thành Cựu Quốc”, đặt từ thời cậu còn đang ở tuổi “45 độ nắng ưu thương”(2), thế nên tìm lấy mấy chữ mình thích ghép lại tạo thành. Cũng bởi vì bút danh ẩn chứa hơi thở u buồn nhàn nhạt này, Giang Thành luôn bị mấy đứa nhỏ thích văn của cậu cho là con gái. Cho đến một ngày nọ sau khi post bài, Giang Thành viết vào phần “Lời tác giả” dưới cùng: Hôm nay có một cô nhỏ thổ lộ với mình, mình lấy lý do “Mình là cong hơn nữa có người thích rồi” từ chối, cô ấy khóc cực kỳ thương tâm a… Cầu mọi người chỉ chỉ mình làm sao dỗ con gái, cô bé cứ năm phút lại gửi mình một tin nhắn uy h**p mình chịu không nổi a TAT… Bình luận phía dưới bắt đầu sôi sùng sục! Giang Thành chưa bao giờ nghĩ bản thân cũng có thể nhận được đãi ngộ bình luận “50+” sau một ngày đêm, kinh ngạc click mở trang chủ. Độc giả A: “Bắc… Buổi tụ họp diễn ra được phân nửa, người say rượu đã ngủ như chết, còn người chưa say mà liều chết chống đỡ cũng đã sắp gục, Giang Thành không uống rượu, im lặng ngồi một mình trong góc ăn trái cây. Thỉnh thoảng học muội sẽ tách khỏi tiểu nhóm bát quái đi qua tìm cậu chơi. Giang Thành biết rõ nhỏ sợ mình bị lạnh nhạt sẽ buồn chán, liền cười nói không sao, cậu ở một mình vẫn thoải mái mà.Theo thói quen lấy di động ra định lướt Weibo, đến lúc login thất bại mới phản ứng được là tài khoản trước đó không lâu đã bị chính mình gạch bỏ rồi.Đã biến mất rồi ha.Đang lúc cậu cân nhắc có muốn đăng ký tài khoản một lần nữa hay không, thanh âm của Dư Tử Huyền đột nhiên từ đỉnh đầu truyền xuống: “Cậu chơi Weibo à?”Giang Thành bị dọa nhảy dựng, nhưng rất nhanh đã thu hồi sắc mặt, cười cười: “Lúc trước chơi… Mấy ngày trước đã gạch bỏ mất.”Dư Tử Huyền ngẩn người, ngồi lên sô pha bên cạnh cậu hỏi: “Sao lại gạch bỏ?”“È… Vì một chút chuyện…”“Ừm.” Dư Tử Huyền ngắt lời, “Đăng ký lại cái khác hả?”“A… Là dự định…”“Ừ được, vậy cậu nhớ quan tâm tôi ~”“Được.”Người sử dụng mới của Weibo có thể trực tiếp đăng ký bằng di động, Giang Thành thuần thục điền hết các thông tin nhưng đến khung nickname thì lại mắc kẹt.Cái tên Bắc Thành Cựu Quốc chắc chắn là không thể dùng rồi, Giang Thành chán nhất là chọn tên, vắt óc suy nghĩ cả buổi cũng không biết nên viết gì mới tốt. Dư Tử Huyền đưa đầu qua nhìn, “Cứ gọi ‘Giang Thành cậu đây là hỉ mạch‘ là được rồi ha ha ha ha…”Giang Thành: “…”Cuối cùng gõ vào nickname “Giang Thành Thành” ba chữ hơi lộ ra ưu buồn siêu nhàm chán, Giang Thành tự an ủi chính mình: nhất định hôm nay cách thức chương trình nhập liệu mở ra có vấn đề rồi.Đăng ký xong đưa di động cho Dư Tử Huyền: “Tự cậu thêm đi.” Dư Tử Huyền cũng không khách sáo nhận lấy, hai ba phát đã quan tâm xong, rồi tiện thể cũng lấy di động mình ra thêm fan cậu lại, miệng vừa nói “Ngon lành” vừa đưa cho Giang Thành.Giang Thành chọn mở thông tin cá nhân, nhìn “Quan tâm 1″ đột nhiên lòng sinh tò mò, Weibo Dư Tử Huyền sẽ là cái dạng gì nhỉ ——Trên tường đầy post tiên đoán chòm sao chuyển đăng, hay là truyện cười chuyển đăng, hay phần lớn là Weibo do chính cậu ta viết?Bởi vậy, lúc Giang Thành nhìn thấy người đầu tiên quan tâm cùng thêm fan mình là “Lăng Huyền v”, cậu một ngụm dưa hấu cắn thành đầu lưỡi chính mình.
Buổi tụ họp diễn ra được phân nửa, người say rượu đã ngủ như chết, còn người chưa say mà liều chết chống đỡ cũng đã sắp gục, Giang Thành không uống rượu, im lặng ngồi một mình trong góc ăn trái cây. Thỉnh thoảng học muội sẽ tách khỏi tiểu nhóm bát quái đi qua tìm cậu chơi. Giang Thành biết rõ nhỏ sợ mình bị lạnh nhạt sẽ buồn chán, liền cười nói không sao, cậu ở một mình vẫn thoải mái mà.
Theo thói quen lấy di động ra định lướt Weibo, đến lúc login thất bại mới phản ứng được là tài khoản trước đó không lâu đã bị chính mình gạch bỏ rồi.
Đã biến mất rồi ha.
Đang lúc cậu cân nhắc có muốn đăng ký tài khoản một lần nữa hay không, thanh âm của Dư Tử Huyền đột nhiên từ đỉnh đầu truyền xuống: “Cậu chơi Weibo à?”
Giang Thành bị dọa nhảy dựng, nhưng rất nhanh đã thu hồi sắc mặt, cười cười: “Lúc trước chơi… Mấy ngày trước đã gạch bỏ mất.”
Dư Tử Huyền ngẩn người, ngồi lên sô pha bên cạnh cậu hỏi: “Sao lại gạch bỏ?”
“È… Vì một chút chuyện…”
“Ừm.” Dư Tử Huyền ngắt lời, “Đăng ký lại cái khác hả?”
“A… Là dự định…”
“Ừ được, vậy cậu nhớ quan tâm tôi ~”
“Được.”
Người sử dụng mới của Weibo có thể trực tiếp đăng ký bằng di động, Giang Thành thuần thục điền hết các thông tin nhưng đến khung nickname thì lại mắc kẹt.
Cái tên Bắc Thành Cựu Quốc chắc chắn là không thể dùng rồi, Giang Thành chán nhất là chọn tên, vắt óc suy nghĩ cả buổi cũng không biết nên viết gì mới tốt. Dư Tử Huyền đưa đầu qua nhìn, “Cứ gọi ‘Giang Thành cậu đây là hỉ mạch‘ là được rồi ha ha ha ha…”
Giang Thành: “…”
Cuối cùng gõ vào nickname “Giang Thành Thành” ba chữ hơi lộ ra ưu buồn siêu nhàm chán, Giang Thành tự an ủi chính mình: nhất định hôm nay cách thức chương trình nhập liệu mở ra có vấn đề rồi.
Đăng ký xong đưa di động cho Dư Tử Huyền: “Tự cậu thêm đi.” Dư Tử Huyền cũng không khách sáo nhận lấy, hai ba phát đã quan tâm xong, rồi tiện thể cũng lấy di động mình ra thêm fan cậu lại, miệng vừa nói “Ngon lành” vừa đưa cho Giang Thành.
Giang Thành chọn mở thông tin cá nhân, nhìn “Quan tâm 1″ đột nhiên lòng sinh tò mò, Weibo Dư Tử Huyền sẽ là cái dạng gì nhỉ ——
Trên tường đầy post tiên đoán chòm sao chuyển đăng, hay là truyện cười chuyển đăng, hay phần lớn là Weibo do chính cậu ta viết?
Bởi vậy, lúc Giang Thành nhìn thấy người đầu tiên quan tâm cùng thêm fan mình là “Lăng Huyền v”, cậu một ngụm dưa hấu cắn thành đầu lưỡi chính mình.
Tôi Không Có Mượn Ngạnh Mà!Tác giả: Tam Thì Di Sinh, Trì LyTruyện Đam MỹGiang Thành là một tiểu tác giả trong suốt của web văn học Phấn Bạch Bạch, không xoát phân không xoát bảng(1), một tiểu trong suốt chân chính chỉ thuần túy viết chơi. Bút danh của Giang Thành là “Bắc Thành Cựu Quốc”, đặt từ thời cậu còn đang ở tuổi “45 độ nắng ưu thương”(2), thế nên tìm lấy mấy chữ mình thích ghép lại tạo thành. Cũng bởi vì bút danh ẩn chứa hơi thở u buồn nhàn nhạt này, Giang Thành luôn bị mấy đứa nhỏ thích văn của cậu cho là con gái. Cho đến một ngày nọ sau khi post bài, Giang Thành viết vào phần “Lời tác giả” dưới cùng: Hôm nay có một cô nhỏ thổ lộ với mình, mình lấy lý do “Mình là cong hơn nữa có người thích rồi” từ chối, cô ấy khóc cực kỳ thương tâm a… Cầu mọi người chỉ chỉ mình làm sao dỗ con gái, cô bé cứ năm phút lại gửi mình một tin nhắn uy h**p mình chịu không nổi a TAT… Bình luận phía dưới bắt đầu sôi sùng sục! Giang Thành chưa bao giờ nghĩ bản thân cũng có thể nhận được đãi ngộ bình luận “50+” sau một ngày đêm, kinh ngạc click mở trang chủ. Độc giả A: “Bắc… Buổi tụ họp diễn ra được phân nửa, người say rượu đã ngủ như chết, còn người chưa say mà liều chết chống đỡ cũng đã sắp gục, Giang Thành không uống rượu, im lặng ngồi một mình trong góc ăn trái cây. Thỉnh thoảng học muội sẽ tách khỏi tiểu nhóm bát quái đi qua tìm cậu chơi. Giang Thành biết rõ nhỏ sợ mình bị lạnh nhạt sẽ buồn chán, liền cười nói không sao, cậu ở một mình vẫn thoải mái mà.Theo thói quen lấy di động ra định lướt Weibo, đến lúc login thất bại mới phản ứng được là tài khoản trước đó không lâu đã bị chính mình gạch bỏ rồi.Đã biến mất rồi ha.Đang lúc cậu cân nhắc có muốn đăng ký tài khoản một lần nữa hay không, thanh âm của Dư Tử Huyền đột nhiên từ đỉnh đầu truyền xuống: “Cậu chơi Weibo à?”Giang Thành bị dọa nhảy dựng, nhưng rất nhanh đã thu hồi sắc mặt, cười cười: “Lúc trước chơi… Mấy ngày trước đã gạch bỏ mất.”Dư Tử Huyền ngẩn người, ngồi lên sô pha bên cạnh cậu hỏi: “Sao lại gạch bỏ?”“È… Vì một chút chuyện…”“Ừm.” Dư Tử Huyền ngắt lời, “Đăng ký lại cái khác hả?”“A… Là dự định…”“Ừ được, vậy cậu nhớ quan tâm tôi ~”“Được.”Người sử dụng mới của Weibo có thể trực tiếp đăng ký bằng di động, Giang Thành thuần thục điền hết các thông tin nhưng đến khung nickname thì lại mắc kẹt.Cái tên Bắc Thành Cựu Quốc chắc chắn là không thể dùng rồi, Giang Thành chán nhất là chọn tên, vắt óc suy nghĩ cả buổi cũng không biết nên viết gì mới tốt. Dư Tử Huyền đưa đầu qua nhìn, “Cứ gọi ‘Giang Thành cậu đây là hỉ mạch‘ là được rồi ha ha ha ha…”Giang Thành: “…”Cuối cùng gõ vào nickname “Giang Thành Thành” ba chữ hơi lộ ra ưu buồn siêu nhàm chán, Giang Thành tự an ủi chính mình: nhất định hôm nay cách thức chương trình nhập liệu mở ra có vấn đề rồi.Đăng ký xong đưa di động cho Dư Tử Huyền: “Tự cậu thêm đi.” Dư Tử Huyền cũng không khách sáo nhận lấy, hai ba phát đã quan tâm xong, rồi tiện thể cũng lấy di động mình ra thêm fan cậu lại, miệng vừa nói “Ngon lành” vừa đưa cho Giang Thành.Giang Thành chọn mở thông tin cá nhân, nhìn “Quan tâm 1″ đột nhiên lòng sinh tò mò, Weibo Dư Tử Huyền sẽ là cái dạng gì nhỉ ——Trên tường đầy post tiên đoán chòm sao chuyển đăng, hay là truyện cười chuyển đăng, hay phần lớn là Weibo do chính cậu ta viết?Bởi vậy, lúc Giang Thành nhìn thấy người đầu tiên quan tâm cùng thêm fan mình là “Lăng Huyền v”, cậu một ngụm dưa hấu cắn thành đầu lưỡi chính mình.