Xin chào mọi người. Tôi tên là Hạ Thiếu Lăng, Hạ trong thiên hạ, Thiếu trong thiếu gia, Lăng trong đinh lăng (1). Đừng nghi ngờ nha, tôi tuyệt đối là viên pha lê trong tay ba mẹ đó, chỉ là tôi có một cái tên quá kỳ lạ được kết hợp bởi tên của hai người họ mà thôi. (1): Đinh lăng là cây tía tô Tôi vốn là hoàng tử có địa vị cao quý nhất Nam Diệu quốc, có một mẫu hậu là hoàng hậu xinh đẹp như thiên tiên nhưng tính tình thì không một ai dám khen tặng. Tôi còn có một phụ hoàng là vị hoàng đế lạnh nhạt tuấn mỹ nhưng cưng chìu thê tử như mạng. Gia đình ba người của tôi có cuộc sống hạnh phúc một cõi, được dân chúng cả nước kính yêu (điều này là do mẹ tôi nói tuy rằng tôi vẫn luôn nghi ngờ). Thế nhưng ông trời luôn thích gây mưa tạo gió, con người luôn có họa có phúc. Một ngày nào đó, có một chuyện rất phiền thoái đã xảy ra với ba người bọn tôi – xuyên không. Không, dùng lời nói của mẹ tôi chính là xuyên trở lại quê hương của mẹ. Lúc này tôi mới biết mẹ mình lại không phải là người của Nam…

Chương 45: Nam Diệu truyền đến tin tức

Bảo Vệ Ông Xã Đẹp TraiTác giả: Luyến Nguyệt NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngXin chào mọi người. Tôi tên là Hạ Thiếu Lăng, Hạ trong thiên hạ, Thiếu trong thiếu gia, Lăng trong đinh lăng (1). Đừng nghi ngờ nha, tôi tuyệt đối là viên pha lê trong tay ba mẹ đó, chỉ là tôi có một cái tên quá kỳ lạ được kết hợp bởi tên của hai người họ mà thôi. (1): Đinh lăng là cây tía tô Tôi vốn là hoàng tử có địa vị cao quý nhất Nam Diệu quốc, có một mẫu hậu là hoàng hậu xinh đẹp như thiên tiên nhưng tính tình thì không một ai dám khen tặng. Tôi còn có một phụ hoàng là vị hoàng đế lạnh nhạt tuấn mỹ nhưng cưng chìu thê tử như mạng. Gia đình ba người của tôi có cuộc sống hạnh phúc một cõi, được dân chúng cả nước kính yêu (điều này là do mẹ tôi nói tuy rằng tôi vẫn luôn nghi ngờ). Thế nhưng ông trời luôn thích gây mưa tạo gió, con người luôn có họa có phúc. Một ngày nào đó, có một chuyện rất phiền thoái đã xảy ra với ba người bọn tôi – xuyên không. Không, dùng lời nói của mẹ tôi chính là xuyên trở lại quê hương của mẹ. Lúc này tôi mới biết mẹ mình lại không phải là người của Nam… "Tô lão gia, hoàng thượng có chỉ, thỉnh các vị đến Ngự thư phòng" Một thái giám đi tới,truyền lệnh của hoàng đế.Đám người Tô Diệu Đức nhìn nhau, sau đó gật gật đầu:"Nhờ công công dẫn đường"Thái giám gật gật đầu, dẫn bọn họ đến Ngự thư phòng.Luôn đi theo đám người Tô Diệu Đức, Lãnh Thanh Thu mấp máp môi, rồi cũng theo đuôi.Thái giám dẫn bọn họ đến Ngự thư phòng liền bẩm báo:"Khởi bẩm hoàng thượng, Tô lão gia đã tới""Để bọn họ vào đi" Thanh âm của Hạ Diệu Vân truyền ra từ bên trong."Chư vị, mời!" Thái giám làm một tư thế mời, ý bảo bọn họ đi vào.Tô Diệu Đức gật gật đầu, sau đó cất bước đi vào Ngự thư phòng.Đây là lần đầu tiên bọn họ đặt chân vào Ngự thư phòng. Bên trong rất rộng rãi, chiếc lưhương màu vàng tỏa ra mùi Long Tiên hương thoang thoảng. Góc tường là những chiếc giásách, bên trên còn treo vài bức họa đẹp. Phía sau tấm màn trắng mỏng có lẽ là phòng nghỉcủa hoàng đế, mà giờ phút này Hạ Diệu Vân lại mặc một bộ long bào màu vàng kim óng ánhngồi phía sau bàn nhìn bọn họ."Tham kiến hoàng thượng" Bọn họ hơi cúi người, xem như hành lễ với hoàng đế. Đươngnhiên, bọn họ không có thói quen quỳ xuống hành lễ theo quy củ của cổ nhân. Hơn nữa,người nhà Tô gia đều là những người có địa vị, chưa từng vì ai mà cúi thấp đầu.Hoàng đế gật gật đầu, ý bảo bọn họ cứ ngồi xuống."Cám ơn hoàng thượng" Đám người Tô Diệu Đức ngồi xuống, Lãnh Thanh Thu chọn một vị trí khá xa.Hạ Diệu Vân liếc mắt nhìn Lãnh Thanh Thu. Hắn nhận ra mặc dù nữ nhân này ăn mặc quáidị giống như đám người Tô Diệu Đức, nhưng quan hệ của bọn họ dường như không tốt lắm."Không biết hoàng thượng tìm chúng tôi là có chuyện gì?" Tô Diệu Đức hỏi.Ánh mắt Hạ Diệu Vân đặt trên người bọn họ, hắn biết rõ bốn người này là một gia đình. Haingười trung niên là phu thê, hai nam nhân song sinh có tướng mạo không tầm thường kiachính là nhi tử. Chỉ là bọn họ từng nói Thập Nhất hoàng đệ muội là người nhà của họ, điềunày thật khiến người khác khó hiểu. Lão vương phi - mẫu thân của Tô Khinh Lăng, hắn đãtừng gặp. Nghĩ đến đây, hắn nhìn bọn họ bằng ánh mắt khó dò, nói:"Trẫm vừa nhận được tin tức từ Nam Diệu quốc, Nhàn quận chúa cùng hoàng đệ của trẫmthật sự đang ở nơi đó""Con đã nói rồi mà, Lăng nhi nhất định đã trở về cổ đại" Tô Mặc Thần liền cười một cách vui vẻ.Tô Diệu Đức cũng nhếch môi cười, hiển nhiên đó là một tin tức cực tốt.Hạ Diệu Vân nhìn thấy biểu hiện của bọn họ không giống như giả vờ, càng thêm nghi ngờ.Thế nhưng, hắn ta lại nghĩ đến một chuyện khác khiến người ta khó hiểu, liền tiếp tục nói:"Chuyện khiến trẫm khó hiểu chính là tin tức từ Nam Diệu có nói, dung mạo của Nhàn quậnchúa dường như đã thay đổi" Đây thật sự là chuyện khiến cho người khác khó hiểu. Mộtngười đang yên đang lành thì làm sao có thể đột nhiên biến thành một người khác được?Ngoại trừ dịch dung. Thế nhưng tin tức hắn nhận được chính là dung mạo của Tô KhinhLăng hoàn toàn không phải là nhờ vào dịch dung.Nghe thấy lời nói của Hạ Diệu Vân, đám người Tô Diệu Đức nhịn không được mà nhìn nhaucười. Dung mạo thay đổi là chuyện đương nhiên, diện mạo bây giờ của Lăng nhi giống nhưlúc ở hiện đại. Thế nhưng quả thật đây là chuyện khiến cho người khác khó hiểu, tại sao khiLăng nhi trở lại hiện đại thì dung mạo liền thay đổi? Bọn họ cũng không hiểu rõ, nhưng chodù như thế nào thì đó cũng là Lăng nhi - người thân của bọn họ.Hạ Diệu Vân nhìn, trong lòng càng thêm nghi ngờ. Đôi mắt thâm thúy của hắn nhìn bọn họ,hỏi:"Dường như các ngươi biết rõ nguyên nhân chuyện này?""Hoàng thượng, chuyện này chúng tôi cũng không có cách nào nói rõ. Nếu người muốn biếtnguyên nhân, không bằng chờ Lăng nhi trở lại rồi bọn họ sẽ giải thích cho người" Tô DiệuĐức chắp tay nói.Hạ Diệu Vân nhìn ông ta, một lát sau mới gật gật đầu, nói:"Đúng là vậy, có rất nhiều chuyện trẫm muốn có đáp án"Lời của hắn thật ra rất đơn giản, cũng không có thâm ý gì khác. Thế nhưng đám người TôDiệu Đức lại nghĩ dến chuyện, Hạ Tư Lạc là tiên hoàng, bây giờ con rễ của họ trở lại thì vịhoàng đế này có thể phòng bị với hắn hay không, có lo lắng hắn sẽ trở về cướp đi ngôi vịhoàng đế của mình hay không?Tuy rằng bên ngoài vị hoàng đế này tương đối ôn hòa, cũng không phải là một hôn quân,nhưng lịch sử đã có rất nhiều chuyện tranh quyền đoạt vị mà huynh đệ tàn sát lẫn nhau. Nghĩđến đây, đám người Tô Diệu Đức cảm thấy bọn họ không thể tiếp tục ở lại Bắc Phượng quốcnữa, tốt nhất là càng sớm sum họp với gia đình Lăng nhi càng tốt. Cho dù có chuyện gì xảyra thì người một nhà bọn họ cũng muốn ở cùng một chỗ."Hoàng thượng, nếu như đã có tin tức Lăng nhi ở Nam Diệu quốc, chúng tôi đành phải nóilời chào từ biệt với người. Chúng tôi muốn đến Nam Diệu quốc tìm cả nhà Lăng nhi" TôDiệu Đức lên tiếng.Anh em Tô Mặc Phong cũng gật gật đầu, tỏ vẻ đều có ý nghĩ như vậy.Trong lòng Hạ Diệu Vân còn có nghi vấn, huồng hồ hắn cũng không muốn tiếp tục làmhoàng đế. Tuy rằng đã tại vị được hai năm, nhưng giấc mộng du sơn ngoạn thủy, gửi gắmtình cảm vào thi họa vẫn còn trong lòng. Nếu Thập Nhất hoàng đệ trở về, hắn liền trao trảngôi vị hoàng đế lại cho hoàng đệ của mình."Chư vị cần gì phải gấp gáp? Nếu Thập Nhất hoàng đệ đã trở về thì đương nhiên cũng muốnquay về Bắc Phượng quốc" Hắn quyết định phải lập tức phái người đi mời cả nhà Thập Nhấthoàng đệ trở về.Đám người Tô Diệu Đức lại nghĩ Hạ Diệu Vân cự tuyệt, trong lòng nhịn không được mà lolắng. Quả nhiên là có sự phòng bị với Hạ Tư Lạc, chỉ sợ lưu bọn họ ở lại chính là muốn có chỗ uy h**p đến vợ chồng Lăng nhi.

"Tô lão gia, hoàng thượng có chỉ, thỉnh các vị đến Ngự thư phòng" Một thái giám đi tới,

truyền lệnh của hoàng đế.

Đám người Tô Diệu Đức nhìn nhau, sau đó gật gật đầu:

"Nhờ công công dẫn đường"

Thái giám gật gật đầu, dẫn bọn họ đến Ngự thư phòng.

Luôn đi theo đám người Tô Diệu Đức, Lãnh Thanh Thu mấp máp môi, rồi cũng theo đuôi.

Thái giám dẫn bọn họ đến Ngự thư phòng liền bẩm báo:

"Khởi bẩm hoàng thượng, Tô lão gia đã tới"

"Để bọn họ vào đi" Thanh âm của Hạ Diệu Vân truyền ra từ bên trong.

"Chư vị, mời!" Thái giám làm một tư thế mời, ý bảo bọn họ đi vào.

Tô Diệu Đức gật gật đầu, sau đó cất bước đi vào Ngự thư phòng.

Đây là lần đầu tiên bọn họ đặt chân vào Ngự thư phòng. Bên trong rất rộng rãi, chiếc lư

hương màu vàng tỏa ra mùi Long Tiên hương thoang thoảng. Góc tường là những chiếc giá

sách, bên trên còn treo vài bức họa đẹp. Phía sau tấm màn trắng mỏng có lẽ là phòng nghỉ

của hoàng đế, mà giờ phút này Hạ Diệu Vân lại mặc một bộ long bào màu vàng kim óng ánh

ngồi phía sau bàn nhìn bọn họ.

"Tham kiến hoàng thượng" Bọn họ hơi cúi người, xem như hành lễ với hoàng đế. Đương

nhiên, bọn họ không có thói quen quỳ xuống hành lễ theo quy củ của cổ nhân. Hơn nữa,

người nhà Tô gia đều là những người có địa vị, chưa từng vì ai mà cúi thấp đầu.

Hoàng đế gật gật đầu, ý bảo bọn họ cứ ngồi xuống.

"Cám ơn hoàng thượng" Đám người Tô Diệu Đức ngồi xuống, Lãnh Thanh Thu chọn một vị trí khá xa.

Hạ Diệu Vân liếc mắt nhìn Lãnh Thanh Thu. Hắn nhận ra mặc dù nữ nhân này ăn mặc quái

dị giống như đám người Tô Diệu Đức, nhưng quan hệ của bọn họ dường như không tốt lắm.

"Không biết hoàng thượng tìm chúng tôi là có chuyện gì?" Tô Diệu Đức hỏi.

Ánh mắt Hạ Diệu Vân đặt trên người bọn họ, hắn biết rõ bốn người này là một gia đình. Hai

người trung niên là phu thê, hai nam nhân song sinh có tướng mạo không tầm thường kia

chính là nhi tử. Chỉ là bọn họ từng nói Thập Nhất hoàng đệ muội là người nhà của họ, điều

này thật khiến người khác khó hiểu. Lão vương phi - mẫu thân của Tô Khinh Lăng, hắn đã

từng gặp. Nghĩ đến đây, hắn nhìn bọn họ bằng ánh mắt khó dò, nói:

"Trẫm vừa nhận được tin tức từ Nam Diệu quốc, Nhàn quận chúa cùng hoàng đệ của trẫm

thật sự đang ở nơi đó"

"Con đã nói rồi mà, Lăng nhi nhất định đã trở về cổ đại" Tô Mặc Thần liền cười một cách vui vẻ.

Tô Diệu Đức cũng nhếch môi cười, hiển nhiên đó là một tin tức cực tốt.

Hạ Diệu Vân nhìn thấy biểu hiện của bọn họ không giống như giả vờ, càng thêm nghi ngờ.

Thế nhưng, hắn ta lại nghĩ đến một chuyện khác khiến người ta khó hiểu, liền tiếp tục nói:

"Chuyện khiến trẫm khó hiểu chính là tin tức từ Nam Diệu có nói, dung mạo của Nhàn quận

chúa dường như đã thay đổi" Đây thật sự là chuyện khiến cho người khác khó hiểu. Một

người đang yên đang lành thì làm sao có thể đột nhiên biến thành một người khác được?

Ngoại trừ dịch dung. Thế nhưng tin tức hắn nhận được chính là dung mạo của Tô Khinh

Lăng hoàn toàn không phải là nhờ vào dịch dung.

Nghe thấy lời nói của Hạ Diệu Vân, đám người Tô Diệu Đức nhịn không được mà nhìn nhau

cười. Dung mạo thay đổi là chuyện đương nhiên, diện mạo bây giờ của Lăng nhi giống như

lúc ở hiện đại. Thế nhưng quả thật đây là chuyện khiến cho người khác khó hiểu, tại sao khi

Lăng nhi trở lại hiện đại thì dung mạo liền thay đổi? Bọn họ cũng không hiểu rõ, nhưng cho

dù như thế nào thì đó cũng là Lăng nhi - người thân của bọn họ.

Hạ Diệu Vân nhìn, trong lòng càng thêm nghi ngờ. Đôi mắt thâm thúy của hắn nhìn bọn họ,

hỏi:

"Dường như các ngươi biết rõ nguyên nhân chuyện này?"

"Hoàng thượng, chuyện này chúng tôi cũng không có cách nào nói rõ. Nếu người muốn biết

nguyên nhân, không bằng chờ Lăng nhi trở lại rồi bọn họ sẽ giải thích cho người" Tô Diệu

Đức chắp tay nói.

Hạ Diệu Vân nhìn ông ta, một lát sau mới gật gật đầu, nói:

"Đúng là vậy, có rất nhiều chuyện trẫm muốn có đáp án"

Lời của hắn thật ra rất đơn giản, cũng không có thâm ý gì khác. Thế nhưng đám người Tô

Diệu Đức lại nghĩ dến chuyện, Hạ Tư Lạc là tiên hoàng, bây giờ con rễ của họ trở lại thì vị

hoàng đế này có thể phòng bị với hắn hay không, có lo lắng hắn sẽ trở về cướp đi ngôi vị

hoàng đế của mình hay không?

Tuy rằng bên ngoài vị hoàng đế này tương đối ôn hòa, cũng không phải là một hôn quân,

nhưng lịch sử đã có rất nhiều chuyện tranh quyền đoạt vị mà huynh đệ tàn sát lẫn nhau. Nghĩ

đến đây, đám người Tô Diệu Đức cảm thấy bọn họ không thể tiếp tục ở lại Bắc Phượng quốc

nữa, tốt nhất là càng sớm sum họp với gia đình Lăng nhi càng tốt. Cho dù có chuyện gì xảy

ra thì người một nhà bọn họ cũng muốn ở cùng một chỗ.

"Hoàng thượng, nếu như đã có tin tức Lăng nhi ở Nam Diệu quốc, chúng tôi đành phải nói

lời chào từ biệt với người. Chúng tôi muốn đến Nam Diệu quốc tìm cả nhà Lăng nhi" Tô

Diệu Đức lên tiếng.

Anh em Tô Mặc Phong cũng gật gật đầu, tỏ vẻ đều có ý nghĩ như vậy.

Trong lòng Hạ Diệu Vân còn có nghi vấn, huồng hồ hắn cũng không muốn tiếp tục làm

hoàng đế. Tuy rằng đã tại vị được hai năm, nhưng giấc mộng du sơn ngoạn thủy, gửi gắm

tình cảm vào thi họa vẫn còn trong lòng. Nếu Thập Nhất hoàng đệ trở về, hắn liền trao trả

ngôi vị hoàng đế lại cho hoàng đệ của mình.

"Chư vị cần gì phải gấp gáp? Nếu Thập Nhất hoàng đệ đã trở về thì đương nhiên cũng muốn

quay về Bắc Phượng quốc" Hắn quyết định phải lập tức phái người đi mời cả nhà Thập Nhất

hoàng đệ trở về.

Đám người Tô Diệu Đức lại nghĩ Hạ Diệu Vân cự tuyệt, trong lòng nhịn không được mà lo

lắng. Quả nhiên là có sự phòng bị với Hạ Tư Lạc, chỉ sợ lưu bọn họ ở lại chính là muốn có chỗ uy h**p đến vợ chồng Lăng nhi.

Bảo Vệ Ông Xã Đẹp TraiTác giả: Luyến Nguyệt NhiTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngXin chào mọi người. Tôi tên là Hạ Thiếu Lăng, Hạ trong thiên hạ, Thiếu trong thiếu gia, Lăng trong đinh lăng (1). Đừng nghi ngờ nha, tôi tuyệt đối là viên pha lê trong tay ba mẹ đó, chỉ là tôi có một cái tên quá kỳ lạ được kết hợp bởi tên của hai người họ mà thôi. (1): Đinh lăng là cây tía tô Tôi vốn là hoàng tử có địa vị cao quý nhất Nam Diệu quốc, có một mẫu hậu là hoàng hậu xinh đẹp như thiên tiên nhưng tính tình thì không một ai dám khen tặng. Tôi còn có một phụ hoàng là vị hoàng đế lạnh nhạt tuấn mỹ nhưng cưng chìu thê tử như mạng. Gia đình ba người của tôi có cuộc sống hạnh phúc một cõi, được dân chúng cả nước kính yêu (điều này là do mẹ tôi nói tuy rằng tôi vẫn luôn nghi ngờ). Thế nhưng ông trời luôn thích gây mưa tạo gió, con người luôn có họa có phúc. Một ngày nào đó, có một chuyện rất phiền thoái đã xảy ra với ba người bọn tôi – xuyên không. Không, dùng lời nói của mẹ tôi chính là xuyên trở lại quê hương của mẹ. Lúc này tôi mới biết mẹ mình lại không phải là người của Nam… "Tô lão gia, hoàng thượng có chỉ, thỉnh các vị đến Ngự thư phòng" Một thái giám đi tới,truyền lệnh của hoàng đế.Đám người Tô Diệu Đức nhìn nhau, sau đó gật gật đầu:"Nhờ công công dẫn đường"Thái giám gật gật đầu, dẫn bọn họ đến Ngự thư phòng.Luôn đi theo đám người Tô Diệu Đức, Lãnh Thanh Thu mấp máp môi, rồi cũng theo đuôi.Thái giám dẫn bọn họ đến Ngự thư phòng liền bẩm báo:"Khởi bẩm hoàng thượng, Tô lão gia đã tới""Để bọn họ vào đi" Thanh âm của Hạ Diệu Vân truyền ra từ bên trong."Chư vị, mời!" Thái giám làm một tư thế mời, ý bảo bọn họ đi vào.Tô Diệu Đức gật gật đầu, sau đó cất bước đi vào Ngự thư phòng.Đây là lần đầu tiên bọn họ đặt chân vào Ngự thư phòng. Bên trong rất rộng rãi, chiếc lưhương màu vàng tỏa ra mùi Long Tiên hương thoang thoảng. Góc tường là những chiếc giásách, bên trên còn treo vài bức họa đẹp. Phía sau tấm màn trắng mỏng có lẽ là phòng nghỉcủa hoàng đế, mà giờ phút này Hạ Diệu Vân lại mặc một bộ long bào màu vàng kim óng ánhngồi phía sau bàn nhìn bọn họ."Tham kiến hoàng thượng" Bọn họ hơi cúi người, xem như hành lễ với hoàng đế. Đươngnhiên, bọn họ không có thói quen quỳ xuống hành lễ theo quy củ của cổ nhân. Hơn nữa,người nhà Tô gia đều là những người có địa vị, chưa từng vì ai mà cúi thấp đầu.Hoàng đế gật gật đầu, ý bảo bọn họ cứ ngồi xuống."Cám ơn hoàng thượng" Đám người Tô Diệu Đức ngồi xuống, Lãnh Thanh Thu chọn một vị trí khá xa.Hạ Diệu Vân liếc mắt nhìn Lãnh Thanh Thu. Hắn nhận ra mặc dù nữ nhân này ăn mặc quáidị giống như đám người Tô Diệu Đức, nhưng quan hệ của bọn họ dường như không tốt lắm."Không biết hoàng thượng tìm chúng tôi là có chuyện gì?" Tô Diệu Đức hỏi.Ánh mắt Hạ Diệu Vân đặt trên người bọn họ, hắn biết rõ bốn người này là một gia đình. Haingười trung niên là phu thê, hai nam nhân song sinh có tướng mạo không tầm thường kiachính là nhi tử. Chỉ là bọn họ từng nói Thập Nhất hoàng đệ muội là người nhà của họ, điềunày thật khiến người khác khó hiểu. Lão vương phi - mẫu thân của Tô Khinh Lăng, hắn đãtừng gặp. Nghĩ đến đây, hắn nhìn bọn họ bằng ánh mắt khó dò, nói:"Trẫm vừa nhận được tin tức từ Nam Diệu quốc, Nhàn quận chúa cùng hoàng đệ của trẫmthật sự đang ở nơi đó""Con đã nói rồi mà, Lăng nhi nhất định đã trở về cổ đại" Tô Mặc Thần liền cười một cách vui vẻ.Tô Diệu Đức cũng nhếch môi cười, hiển nhiên đó là một tin tức cực tốt.Hạ Diệu Vân nhìn thấy biểu hiện của bọn họ không giống như giả vờ, càng thêm nghi ngờ.Thế nhưng, hắn ta lại nghĩ đến một chuyện khác khiến người ta khó hiểu, liền tiếp tục nói:"Chuyện khiến trẫm khó hiểu chính là tin tức từ Nam Diệu có nói, dung mạo của Nhàn quậnchúa dường như đã thay đổi" Đây thật sự là chuyện khiến cho người khác khó hiểu. Mộtngười đang yên đang lành thì làm sao có thể đột nhiên biến thành một người khác được?Ngoại trừ dịch dung. Thế nhưng tin tức hắn nhận được chính là dung mạo của Tô KhinhLăng hoàn toàn không phải là nhờ vào dịch dung.Nghe thấy lời nói của Hạ Diệu Vân, đám người Tô Diệu Đức nhịn không được mà nhìn nhaucười. Dung mạo thay đổi là chuyện đương nhiên, diện mạo bây giờ của Lăng nhi giống nhưlúc ở hiện đại. Thế nhưng quả thật đây là chuyện khiến cho người khác khó hiểu, tại sao khiLăng nhi trở lại hiện đại thì dung mạo liền thay đổi? Bọn họ cũng không hiểu rõ, nhưng chodù như thế nào thì đó cũng là Lăng nhi - người thân của bọn họ.Hạ Diệu Vân nhìn, trong lòng càng thêm nghi ngờ. Đôi mắt thâm thúy của hắn nhìn bọn họ,hỏi:"Dường như các ngươi biết rõ nguyên nhân chuyện này?""Hoàng thượng, chuyện này chúng tôi cũng không có cách nào nói rõ. Nếu người muốn biếtnguyên nhân, không bằng chờ Lăng nhi trở lại rồi bọn họ sẽ giải thích cho người" Tô DiệuĐức chắp tay nói.Hạ Diệu Vân nhìn ông ta, một lát sau mới gật gật đầu, nói:"Đúng là vậy, có rất nhiều chuyện trẫm muốn có đáp án"Lời của hắn thật ra rất đơn giản, cũng không có thâm ý gì khác. Thế nhưng đám người TôDiệu Đức lại nghĩ dến chuyện, Hạ Tư Lạc là tiên hoàng, bây giờ con rễ của họ trở lại thì vịhoàng đế này có thể phòng bị với hắn hay không, có lo lắng hắn sẽ trở về cướp đi ngôi vịhoàng đế của mình hay không?Tuy rằng bên ngoài vị hoàng đế này tương đối ôn hòa, cũng không phải là một hôn quân,nhưng lịch sử đã có rất nhiều chuyện tranh quyền đoạt vị mà huynh đệ tàn sát lẫn nhau. Nghĩđến đây, đám người Tô Diệu Đức cảm thấy bọn họ không thể tiếp tục ở lại Bắc Phượng quốcnữa, tốt nhất là càng sớm sum họp với gia đình Lăng nhi càng tốt. Cho dù có chuyện gì xảyra thì người một nhà bọn họ cũng muốn ở cùng một chỗ."Hoàng thượng, nếu như đã có tin tức Lăng nhi ở Nam Diệu quốc, chúng tôi đành phải nóilời chào từ biệt với người. Chúng tôi muốn đến Nam Diệu quốc tìm cả nhà Lăng nhi" TôDiệu Đức lên tiếng.Anh em Tô Mặc Phong cũng gật gật đầu, tỏ vẻ đều có ý nghĩ như vậy.Trong lòng Hạ Diệu Vân còn có nghi vấn, huồng hồ hắn cũng không muốn tiếp tục làmhoàng đế. Tuy rằng đã tại vị được hai năm, nhưng giấc mộng du sơn ngoạn thủy, gửi gắmtình cảm vào thi họa vẫn còn trong lòng. Nếu Thập Nhất hoàng đệ trở về, hắn liền trao trảngôi vị hoàng đế lại cho hoàng đệ của mình."Chư vị cần gì phải gấp gáp? Nếu Thập Nhất hoàng đệ đã trở về thì đương nhiên cũng muốnquay về Bắc Phượng quốc" Hắn quyết định phải lập tức phái người đi mời cả nhà Thập Nhấthoàng đệ trở về.Đám người Tô Diệu Đức lại nghĩ Hạ Diệu Vân cự tuyệt, trong lòng nhịn không được mà lolắng. Quả nhiên là có sự phòng bị với Hạ Tư Lạc, chỉ sợ lưu bọn họ ở lại chính là muốn có chỗ uy h**p đến vợ chồng Lăng nhi.

Chương 45: Nam Diệu truyền đến tin tức