Editor: Lost In Love Phòng đấu giá Vinh Hiên. Kế hoạch của mùa thu năm nay khác với thường lệ, từ ngày 23 tháng 12 đổi thành 29 tháng 12, hoàn toàn là vì để cho ngày cuối cùng ép đấu giá lên cơn sốt vượt qua 1314. Qua đêm 30, hội trường đấu giá chật kín người, khách quý tụ hợp. Mấy hàng chỗ ở phía trước xuất hiện những khuôn mặt quen thuộc thường xuất hiện trên báo và tin tức của thành phố J, đều là khách quý được Vinh Hiên mời đến. Mà Đường Diệc Thiên lại nấp ở vị trí chính giữa của ba hàng sau, tránh những trường hợp xã giao. Anh vốn không có hứng thú gì nhiều với trận đấu giá này, bất đắc dĩ nhận uỷ thác của người nên hết lòng làm việc cho người, phải thay Cố Song Thành đang ở nước ngoài dành lấy một cặp đồ sứ đưa cho bà xã. Ngồi bên cạnh Đường Diệc Thiên là em họ Cố Nhất Minh cũng đến vì bà xã...trên lần đấu giá này có một tác phẩm nghệ thuật cực kỳ hoàn mỹ của bà xã yêu của cậu ta! Cậu ta muốn vào ngày đặc biệt hôm ngay mua bức tranh kia về, cho bà xã làm quà suốt đời! Đường Diệc…
Chương 119: Chương 66.2
Không Nhớ, Không QuênTác giả: Trừu Phong Mạc HềTruyện Ngôn TìnhEditor: Lost In Love Phòng đấu giá Vinh Hiên. Kế hoạch của mùa thu năm nay khác với thường lệ, từ ngày 23 tháng 12 đổi thành 29 tháng 12, hoàn toàn là vì để cho ngày cuối cùng ép đấu giá lên cơn sốt vượt qua 1314. Qua đêm 30, hội trường đấu giá chật kín người, khách quý tụ hợp. Mấy hàng chỗ ở phía trước xuất hiện những khuôn mặt quen thuộc thường xuất hiện trên báo và tin tức của thành phố J, đều là khách quý được Vinh Hiên mời đến. Mà Đường Diệc Thiên lại nấp ở vị trí chính giữa của ba hàng sau, tránh những trường hợp xã giao. Anh vốn không có hứng thú gì nhiều với trận đấu giá này, bất đắc dĩ nhận uỷ thác của người nên hết lòng làm việc cho người, phải thay Cố Song Thành đang ở nước ngoài dành lấy một cặp đồ sứ đưa cho bà xã. Ngồi bên cạnh Đường Diệc Thiên là em họ Cố Nhất Minh cũng đến vì bà xã...trên lần đấu giá này có một tác phẩm nghệ thuật cực kỳ hoàn mỹ của bà xã yêu của cậu ta! Cậu ta muốn vào ngày đặc biệt hôm ngay mua bức tranh kia về, cho bà xã làm quà suốt đời! Đường Diệc… Cho nên Hạ Đông Ngôn không thích đứa em gái này chút nào, bởi vì không chỉ cô phiền phức, mà những phiền phức này còn biến thành trách nhiệm của anh! Anh là ai chứ! Hạ đại thiếu gia! Anh phải được những ngày ngợp trong vàng son, xa hoa d*m đ*ng! Chứ không phải ở nhà dạy dỗ một con bé...Viết chữ "cứt" thế nào!"Lấy sách bài tập của em ra đây." Anh xoay người ngồi dậy, chỉ huy cái đuôi nhỏ.Cái đuôi nhỏ vô cùng ngoan ngoãn đưa sách bài tập của mình lên. Mấy chữ viết nằm ngay ngắn trên ô vuông có cách dòng, trật tự và đẹp đẽ, câu thứ nhất là..."Em vừa xem tivi vừa ăn trái cây.""Câu này không hay." Hạ Đông Ngôn lắc đầu, "Vừa xem tivi, vừa ăn trái cây, câu này không hợp! Hạ Bồng Bồng, em nghĩ xem, xem tivi phải nhìn, em ăn trái cây cũng phải nhìn, không nhìn em sẽ ăn vào lỗ mũi mất.""Nhưng tối lúc em xem tivi mẹ thực sự đã cắt trái cây cho em." Hạ Bồng Bồng đưa ra một ví dụ của cuộc sống.Hạ Đông Ngôn chậc chậc miệng, "Em nghĩ lại đi, lúc em ăn có nhìn không? Lúc xiên trái cây, chắc chắn phải cúi đầu nhìn, cho nên hai việc này làm thay phiên nhau, không phải làm cùng một lúc! Vừa...Vừa...Nghĩa là đồng thời!"Nghĩ đúng là vậy, Hạ Bồng Bồng giống như mới tỉnh từ trong mơ lại, "Vậy làm sao đây hả anh hai?"Dù sao Hạ Đông Ngôn cũng là học sinh trung học, trong mắt Hạ Bồng Bồng học tiểu học, anh hai là những người có IQ cao! "Em đổi lại là, em vừa xem tivi vừa đánh rắm là được! Bởi vì lúc em đánh rắm, vẫn xem tivi như thường!""À! Đúng rồi ha!" Hạ Bồng Bồng gật đầu, "Vậy anh mau xem dùm em mấy câu khác luôn đi!"Hạ đại thiếu gia có tài văn chương nổi bật, còn có lòng yêu thương em gái, thành thạo đặt tốt lại mấy câu Hạ Bồng Bồng đã đặt!"Ngạc nhiên...sau khi gà trống đẻ trứng, gà mái rất ngạc nhiên!""Thực sự...ba đánh rắm, thực sự rất thối.""Cùng nhau...em và ba mẹ cùng nhau kết hôn!"Đúng rồi, đã quên nói, lý do thứ nhất Hạ Đông Ngôn không thích con nhỏ này là vì cô phiền phức, lý do thứ hai là...cô thích mách lẽo!"Hu hu hu, ba...Là anh hai dạy con đặt câu! Anh hai dạy con! Anh hai còn dạy con viết từ "cứt" thế nào nữa!"Nhưng mà, làm một thằng công tử quần lụa, bị ba mắng, cũng giống như là một loại tu hành cần thiết?* * *Cùng cha khác mẹ, còn sinh ra ở gia đình quyền quý, Hạ Đông Ngôn cảm thấy mình và Hạ Bồng Bồng chắc sẽ xảy ra một trận gió tanh mưa máu, giống như những trận đấu ác liệt của thời dân quốc. Bản thân là một đại thiếu gia học chả vào đâu, em gái là một đại tiểu thư hồn nhiên và hiền lành. Anh trai ở bên ngoài cưỡng ép chiếm đoạt con gái nhà lành, em gái ở nhà tận tình khuyên bảo, anh trai phát hiện em gái thích gia đình nhà nghèo, cho nên anh trai gả em gái cho bạn nhậu của mình để đập tan uyên ương...Chuyện xưa nghe ra có vẻ rất thú vị!Thế nên Hạ Đông Ngôn thi được vào đại học J, nhất thiết đừng nghi ngờ, thực sự là tự mình thi được, bắt đầu thực hiện lộ trình của công tử đào hoa.Nhìn xung quanh đại học J, thiên kim Hàn Niệm của sảnh trưởng Hàn là mục tiêu tốt nhất! Hơn nữa Hàn Niệm còn có bạn trai! Chuyện buồn chán này lại có thêm phần thú vị, phù hợp với sự theo đuổi của anh biết mấy. Chỉ tiếc là, anh trai học dốt đã bắt đầu sự nghiệp buồn chán của mình, em gái cũng đủ hồn nhiên và hiền lành, nhưng tuổi còn quá nhỏ!Hạ Đông Ngôn theo đuổi Hàn Niệm một cách rầm rộ, chủ nhật vừa về nhà, Hạ Bồng Bồng đã hỏi, "Anh hai, chứng minh góc vuông này thế nào ạ?"Anh tức giận nói, "Dùng thước đo góc đi!"Mình đã làm bài tập đủ rồi, con bé này còn quá nhỏ cũng đành chịu! Hạ Đông Ngôn không thua bởi Đường Diệc Thiên, càng không muốn bởi sự thú vị nhỏ nhoi của mình, mà thua bởi việc không thể nào vượt qua thời gian!Hạ Đông Ngôn mười tám tuổi nắm Hạ Bồng Bồng mười tuổi lên hỏi, "Sao em không lớn nhanh một chút vậy hả!"Hạ Bồng Bồng chớp đôi mắt to hỏi anh, "Lớn làm gì ạ?"Hạ Đông Ngôn được thừa hưởng từ ba, sinh ra đã có cặp mắt phong lưu đào hoa, mà Hạ Bồng Bồng lại không giống người nhà họ Hạ chút nào, một đôi mắt hạnh tròn, nhìn ngốc hết biết! "Lớn là có thể để anh bắt nạt!""Bắt nạt là gì?" Hạ Bồng Bồng nói chuyện với anh trai, luôn mở đầu bằng câu hỏi.Hạ Đông Ngôn suy nghĩ, Hạ Bồng Bồng không phải là Hàn Niệm, ngay cả khi anh muốn quấy rối cũng không có chỗ xuống tay, ai bảo cô là em gái của anh chứ! Cùng cha khác mẹ cũng là em gái, hơn nữa anh cũng không có luyến đồng! Cho nên anh chỉ có thể áp chế Hạ Bồng Bồng!(Luyến đồng: Là yêu trẻ con)Vì thế Hạ Đông Ngôn kiên nhẫn chờ, chờ con bé này lớn lên, để mình làm một anh trai xấu hoàn toàn!"Bắt nạt đủ thứ!"
Cho nên Hạ Đông Ngôn không thích đứa em gái này chút nào, bởi vì không chỉ cô phiền phức, mà những phiền phức này còn biến thành trách nhiệm của anh! Anh là ai chứ! Hạ đại thiếu gia! Anh phải được những ngày ngợp trong vàng son, xa hoa d*m đ*ng! Chứ không phải ở nhà dạy dỗ một con bé...Viết chữ "cứt" thế nào!
"Lấy sách bài tập của em ra đây." Anh xoay người ngồi dậy, chỉ huy cái đuôi nhỏ.
Cái đuôi nhỏ vô cùng ngoan ngoãn đưa sách bài tập của mình lên. Mấy chữ viết nằm ngay ngắn trên ô vuông có cách dòng, trật tự và đẹp đẽ, câu thứ nhất là..."Em vừa xem tivi vừa ăn trái cây."
"Câu này không hay." Hạ Đông Ngôn lắc đầu, "Vừa xem tivi, vừa ăn trái cây, câu này không hợp! Hạ Bồng Bồng, em nghĩ xem, xem tivi phải nhìn, em ăn trái cây cũng phải nhìn, không nhìn em sẽ ăn vào lỗ mũi mất."
"Nhưng tối lúc em xem tivi mẹ thực sự đã cắt trái cây cho em." Hạ Bồng Bồng đưa ra một ví dụ của cuộc sống.
Hạ Đông Ngôn chậc chậc miệng, "Em nghĩ lại đi, lúc em ăn có nhìn không? Lúc xiên trái cây, chắc chắn phải cúi đầu nhìn, cho nên hai việc này làm thay phiên nhau, không phải làm cùng một lúc! Vừa...Vừa...Nghĩa là đồng thời!"
Nghĩ đúng là vậy, Hạ Bồng Bồng giống như mới tỉnh từ trong mơ lại, "Vậy làm sao đây hả anh hai?"
Dù sao Hạ Đông Ngôn cũng là học sinh trung học, trong mắt Hạ Bồng Bồng học tiểu học, anh hai là những người có IQ cao! "Em đổi lại là, em vừa xem tivi vừa đánh rắm là được! Bởi vì lúc em đánh rắm, vẫn xem tivi như thường!"
"À! Đúng rồi ha!" Hạ Bồng Bồng gật đầu, "Vậy anh mau xem dùm em mấy câu khác luôn đi!"
Hạ đại thiếu gia có tài văn chương nổi bật, còn có lòng yêu thương em gái, thành thạo đặt tốt lại mấy câu Hạ Bồng Bồng đã đặt!
"Ngạc nhiên...sau khi gà trống đẻ trứng, gà mái rất ngạc nhiên!"
"Thực sự...ba đánh rắm, thực sự rất thối."
"Cùng nhau...em và ba mẹ cùng nhau kết hôn!"
Đúng rồi, đã quên nói, lý do thứ nhất Hạ Đông Ngôn không thích con nhỏ này là vì cô phiền phức, lý do thứ hai là...cô thích mách lẽo!
"Hu hu hu, ba...Là anh hai dạy con đặt câu! Anh hai dạy con! Anh hai còn dạy con viết từ "cứt" thế nào nữa!"
Nhưng mà, làm một thằng công tử quần lụa, bị ba mắng, cũng giống như là một loại tu hành cần thiết?
* * *
Cùng cha khác mẹ, còn sinh ra ở gia đình quyền quý, Hạ Đông Ngôn cảm thấy mình và Hạ Bồng Bồng chắc sẽ xảy ra một trận gió tanh mưa máu, giống như những trận đấu ác liệt của thời dân quốc. Bản thân là một đại thiếu gia học chả vào đâu, em gái là một đại tiểu thư hồn nhiên và hiền lành. Anh trai ở bên ngoài cưỡng ép chiếm đoạt con gái nhà lành, em gái ở nhà tận tình khuyên bảo, anh trai phát hiện em gái thích gia đình nhà nghèo, cho nên anh trai gả em gái cho bạn nhậu của mình để đập tan uyên ương...
Chuyện xưa nghe ra có vẻ rất thú vị!
Thế nên Hạ Đông Ngôn thi được vào đại học J, nhất thiết đừng nghi ngờ, thực sự là tự mình thi được, bắt đầu thực hiện lộ trình của công tử đào hoa.
Nhìn xung quanh đại học J, thiên kim Hàn Niệm của sảnh trưởng Hàn là mục tiêu tốt nhất! Hơn nữa Hàn Niệm còn có bạn trai! Chuyện buồn chán này lại có thêm phần thú vị, phù hợp với sự theo đuổi của anh biết mấy. Chỉ tiếc là, anh trai học dốt đã bắt đầu sự nghiệp buồn chán của mình, em gái cũng đủ hồn nhiên và hiền lành, nhưng tuổi còn quá nhỏ!
Hạ Đông Ngôn theo đuổi Hàn Niệm một cách rầm rộ, chủ nhật vừa về nhà, Hạ Bồng Bồng đã hỏi, "Anh hai, chứng minh góc vuông này thế nào ạ?"
Anh tức giận nói, "Dùng thước đo góc đi!"
Mình đã làm bài tập đủ rồi, con bé này còn quá nhỏ cũng đành chịu! Hạ Đông Ngôn không thua bởi Đường Diệc Thiên, càng không muốn bởi sự thú vị nhỏ nhoi của mình, mà thua bởi việc không thể nào vượt qua thời gian!
Hạ Đông Ngôn mười tám tuổi nắm Hạ Bồng Bồng mười tuổi lên hỏi, "Sao em không lớn nhanh một chút vậy hả!"
Hạ Bồng Bồng chớp đôi mắt to hỏi anh, "Lớn làm gì ạ?"
Hạ Đông Ngôn được thừa hưởng từ ba, sinh ra đã có cặp mắt phong lưu đào hoa, mà Hạ Bồng Bồng lại không giống người nhà họ Hạ chút nào, một đôi mắt hạnh tròn, nhìn ngốc hết biết! "Lớn là có thể để anh bắt nạt!"
"Bắt nạt là gì?" Hạ Bồng Bồng nói chuyện với anh trai, luôn mở đầu bằng câu hỏi.
Hạ Đông Ngôn suy nghĩ, Hạ Bồng Bồng không phải là Hàn Niệm, ngay cả khi anh muốn quấy rối cũng không có chỗ xuống tay, ai bảo cô là em gái của anh chứ! Cùng cha khác mẹ cũng là em gái, hơn nữa anh cũng không có luyến đồng! Cho nên anh chỉ có thể áp chế Hạ Bồng Bồng!
(Luyến đồng: Là yêu trẻ con)
Vì thế Hạ Đông Ngôn kiên nhẫn chờ, chờ con bé này lớn lên, để mình làm một anh trai xấu hoàn toàn!
"Bắt nạt đủ thứ!"
Không Nhớ, Không QuênTác giả: Trừu Phong Mạc HềTruyện Ngôn TìnhEditor: Lost In Love Phòng đấu giá Vinh Hiên. Kế hoạch của mùa thu năm nay khác với thường lệ, từ ngày 23 tháng 12 đổi thành 29 tháng 12, hoàn toàn là vì để cho ngày cuối cùng ép đấu giá lên cơn sốt vượt qua 1314. Qua đêm 30, hội trường đấu giá chật kín người, khách quý tụ hợp. Mấy hàng chỗ ở phía trước xuất hiện những khuôn mặt quen thuộc thường xuất hiện trên báo và tin tức của thành phố J, đều là khách quý được Vinh Hiên mời đến. Mà Đường Diệc Thiên lại nấp ở vị trí chính giữa của ba hàng sau, tránh những trường hợp xã giao. Anh vốn không có hứng thú gì nhiều với trận đấu giá này, bất đắc dĩ nhận uỷ thác của người nên hết lòng làm việc cho người, phải thay Cố Song Thành đang ở nước ngoài dành lấy một cặp đồ sứ đưa cho bà xã. Ngồi bên cạnh Đường Diệc Thiên là em họ Cố Nhất Minh cũng đến vì bà xã...trên lần đấu giá này có một tác phẩm nghệ thuật cực kỳ hoàn mỹ của bà xã yêu của cậu ta! Cậu ta muốn vào ngày đặc biệt hôm ngay mua bức tranh kia về, cho bà xã làm quà suốt đời! Đường Diệc… Cho nên Hạ Đông Ngôn không thích đứa em gái này chút nào, bởi vì không chỉ cô phiền phức, mà những phiền phức này còn biến thành trách nhiệm của anh! Anh là ai chứ! Hạ đại thiếu gia! Anh phải được những ngày ngợp trong vàng son, xa hoa d*m đ*ng! Chứ không phải ở nhà dạy dỗ một con bé...Viết chữ "cứt" thế nào!"Lấy sách bài tập của em ra đây." Anh xoay người ngồi dậy, chỉ huy cái đuôi nhỏ.Cái đuôi nhỏ vô cùng ngoan ngoãn đưa sách bài tập của mình lên. Mấy chữ viết nằm ngay ngắn trên ô vuông có cách dòng, trật tự và đẹp đẽ, câu thứ nhất là..."Em vừa xem tivi vừa ăn trái cây.""Câu này không hay." Hạ Đông Ngôn lắc đầu, "Vừa xem tivi, vừa ăn trái cây, câu này không hợp! Hạ Bồng Bồng, em nghĩ xem, xem tivi phải nhìn, em ăn trái cây cũng phải nhìn, không nhìn em sẽ ăn vào lỗ mũi mất.""Nhưng tối lúc em xem tivi mẹ thực sự đã cắt trái cây cho em." Hạ Bồng Bồng đưa ra một ví dụ của cuộc sống.Hạ Đông Ngôn chậc chậc miệng, "Em nghĩ lại đi, lúc em ăn có nhìn không? Lúc xiên trái cây, chắc chắn phải cúi đầu nhìn, cho nên hai việc này làm thay phiên nhau, không phải làm cùng một lúc! Vừa...Vừa...Nghĩa là đồng thời!"Nghĩ đúng là vậy, Hạ Bồng Bồng giống như mới tỉnh từ trong mơ lại, "Vậy làm sao đây hả anh hai?"Dù sao Hạ Đông Ngôn cũng là học sinh trung học, trong mắt Hạ Bồng Bồng học tiểu học, anh hai là những người có IQ cao! "Em đổi lại là, em vừa xem tivi vừa đánh rắm là được! Bởi vì lúc em đánh rắm, vẫn xem tivi như thường!""À! Đúng rồi ha!" Hạ Bồng Bồng gật đầu, "Vậy anh mau xem dùm em mấy câu khác luôn đi!"Hạ đại thiếu gia có tài văn chương nổi bật, còn có lòng yêu thương em gái, thành thạo đặt tốt lại mấy câu Hạ Bồng Bồng đã đặt!"Ngạc nhiên...sau khi gà trống đẻ trứng, gà mái rất ngạc nhiên!""Thực sự...ba đánh rắm, thực sự rất thối.""Cùng nhau...em và ba mẹ cùng nhau kết hôn!"Đúng rồi, đã quên nói, lý do thứ nhất Hạ Đông Ngôn không thích con nhỏ này là vì cô phiền phức, lý do thứ hai là...cô thích mách lẽo!"Hu hu hu, ba...Là anh hai dạy con đặt câu! Anh hai dạy con! Anh hai còn dạy con viết từ "cứt" thế nào nữa!"Nhưng mà, làm một thằng công tử quần lụa, bị ba mắng, cũng giống như là một loại tu hành cần thiết?* * *Cùng cha khác mẹ, còn sinh ra ở gia đình quyền quý, Hạ Đông Ngôn cảm thấy mình và Hạ Bồng Bồng chắc sẽ xảy ra một trận gió tanh mưa máu, giống như những trận đấu ác liệt của thời dân quốc. Bản thân là một đại thiếu gia học chả vào đâu, em gái là một đại tiểu thư hồn nhiên và hiền lành. Anh trai ở bên ngoài cưỡng ép chiếm đoạt con gái nhà lành, em gái ở nhà tận tình khuyên bảo, anh trai phát hiện em gái thích gia đình nhà nghèo, cho nên anh trai gả em gái cho bạn nhậu của mình để đập tan uyên ương...Chuyện xưa nghe ra có vẻ rất thú vị!Thế nên Hạ Đông Ngôn thi được vào đại học J, nhất thiết đừng nghi ngờ, thực sự là tự mình thi được, bắt đầu thực hiện lộ trình của công tử đào hoa.Nhìn xung quanh đại học J, thiên kim Hàn Niệm của sảnh trưởng Hàn là mục tiêu tốt nhất! Hơn nữa Hàn Niệm còn có bạn trai! Chuyện buồn chán này lại có thêm phần thú vị, phù hợp với sự theo đuổi của anh biết mấy. Chỉ tiếc là, anh trai học dốt đã bắt đầu sự nghiệp buồn chán của mình, em gái cũng đủ hồn nhiên và hiền lành, nhưng tuổi còn quá nhỏ!Hạ Đông Ngôn theo đuổi Hàn Niệm một cách rầm rộ, chủ nhật vừa về nhà, Hạ Bồng Bồng đã hỏi, "Anh hai, chứng minh góc vuông này thế nào ạ?"Anh tức giận nói, "Dùng thước đo góc đi!"Mình đã làm bài tập đủ rồi, con bé này còn quá nhỏ cũng đành chịu! Hạ Đông Ngôn không thua bởi Đường Diệc Thiên, càng không muốn bởi sự thú vị nhỏ nhoi của mình, mà thua bởi việc không thể nào vượt qua thời gian!Hạ Đông Ngôn mười tám tuổi nắm Hạ Bồng Bồng mười tuổi lên hỏi, "Sao em không lớn nhanh một chút vậy hả!"Hạ Bồng Bồng chớp đôi mắt to hỏi anh, "Lớn làm gì ạ?"Hạ Đông Ngôn được thừa hưởng từ ba, sinh ra đã có cặp mắt phong lưu đào hoa, mà Hạ Bồng Bồng lại không giống người nhà họ Hạ chút nào, một đôi mắt hạnh tròn, nhìn ngốc hết biết! "Lớn là có thể để anh bắt nạt!""Bắt nạt là gì?" Hạ Bồng Bồng nói chuyện với anh trai, luôn mở đầu bằng câu hỏi.Hạ Đông Ngôn suy nghĩ, Hạ Bồng Bồng không phải là Hàn Niệm, ngay cả khi anh muốn quấy rối cũng không có chỗ xuống tay, ai bảo cô là em gái của anh chứ! Cùng cha khác mẹ cũng là em gái, hơn nữa anh cũng không có luyến đồng! Cho nên anh chỉ có thể áp chế Hạ Bồng Bồng!(Luyến đồng: Là yêu trẻ con)Vì thế Hạ Đông Ngôn kiên nhẫn chờ, chờ con bé này lớn lên, để mình làm một anh trai xấu hoàn toàn!"Bắt nạt đủ thứ!"