Tác giả:

Sẩm tối, cánh cửa thư phòng vốn là cấm địa của Chu Ninh Tự bị ai đó dùng đôi bàn tay phẫn nộ đẩy ra. “A a a, Chu Ninh Tự, mẹ của em đang không lại gọi điện thoại đến mắng em, nói gì mà sách của em viết càng ngày càng đọc không được!” Thân hình to lớn của Chu Ninh Tự vẫn bất động, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính theo dõi biểu đồ cổ phiếu đang tăng. Song Nghi đứng trước bàn làm việc, tức giận. “Kết quả là, mắng xong hết, bà mới phát hiện mình mắng nhầm người, sách đó vốn không phải do em viết! Bà là đi mua sách lậu để đọc đó!” Song Nghi tiếp tục tức giận, còn bạn Chu nào đó tiếp tục xem biểu đồ cổ phiếu. “Em hỏi mẹ tại sao lại mua sách lậu, bà còn trả lời là vì sách của em ở ngoài cửa hàng không có bán!!” . Song Nghi dừng lại, không nói gì ngửa mặt lên nhìn trần nhà ba phút, sau đó phóng ánh mắt đầy lửa giận nhìn về phía ai đó từ đầu đến cuối vẫn chưa nói một lời nào. Người đàn ông này nửa điểm đồng tình ủng hộ cũng không tỏ ra.Phẫn nộ-ing. “Chu Ninh Tự, em muốn ly hôn với…

Chương 3: Cuối tuần thê thảm

Tiểu Bạch Và Tinh AnhTác giả: Cố MạnTruyện Ngôn TìnhSẩm tối, cánh cửa thư phòng vốn là cấm địa của Chu Ninh Tự bị ai đó dùng đôi bàn tay phẫn nộ đẩy ra. “A a a, Chu Ninh Tự, mẹ của em đang không lại gọi điện thoại đến mắng em, nói gì mà sách của em viết càng ngày càng đọc không được!” Thân hình to lớn của Chu Ninh Tự vẫn bất động, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính theo dõi biểu đồ cổ phiếu đang tăng. Song Nghi đứng trước bàn làm việc, tức giận. “Kết quả là, mắng xong hết, bà mới phát hiện mình mắng nhầm người, sách đó vốn không phải do em viết! Bà là đi mua sách lậu để đọc đó!” Song Nghi tiếp tục tức giận, còn bạn Chu nào đó tiếp tục xem biểu đồ cổ phiếu. “Em hỏi mẹ tại sao lại mua sách lậu, bà còn trả lời là vì sách của em ở ngoài cửa hàng không có bán!!” . Song Nghi dừng lại, không nói gì ngửa mặt lên nhìn trần nhà ba phút, sau đó phóng ánh mắt đầy lửa giận nhìn về phía ai đó từ đầu đến cuối vẫn chưa nói một lời nào. Người đàn ông này nửa điểm đồng tình ủng hộ cũng không tỏ ra.Phẫn nộ-ing. “Chu Ninh Tự, em muốn ly hôn với… Song Nghi rời căn phòng nhỏ tự mình thuê lúc trước để dọn đến nhà của Chu Ninh Tự, sau đó liền rất oanh liệt mà cảm thấy buồn chán.Thứ bảy cuối tuần, bạn Chu trốn mình trong phòng đọc sách, bận làm việc. Song Nghi không có việc gì làm, đành phải đi tìm người nói chuyện phiếm.Song Nghi: mình chán quá đi . . . .Mandy: Tiểu dạng [1]! Chẳng qua chỉ là lười biếng thôi.Lam: lần này lại còn kiêu căng thế chứ, dùng cả danh từ chuyên dùng nữa, chán chường [2], nghĩa là gì . . .Mandy: có nghĩa là muốn bị ăn đánh ý. . . [3]Rau diếp: đừng để ý bạn ấy, chúng mình tiếp tục nói chuyện.Song Nghi: = =.Song Nghi: mình đang yêu. . . .Thỏ Thỏ: Song Nghi ngoan, có chán cũng không nên suy nghĩ lung tung bậy bạ, viết được nhiều rồi mình sẽ mời bạn đi ăn thịt.Vui vẻ: vậy ra quả nhiên là buồn chán, nhưng mà sự kiêu căng tự cao vẫn còn rất nghiêm trọng.Song Nghi: = =.Song Nghi: mình còn sống chung nữa đó . . . .Rau diếp: . . . .Vui vẻ: . . . .Quỷ Quy: . . . .Song Nghi: ý các bạn vậy là sao = =.Mandy: Ý là! Lục Song Nghi, mau bắt tên gian phu kia chịu trách nhiệm!Song Nghi: . . . mình đi vệ sinh đã.Đi nhà vệ sinh trở lại, nhóm chat quả nhiên đã sôi sục, kiếm đao soàn soạt chém gian phu-ing . . .Rau diếp: Tất cả mọi người yên lặng, để mình nhẹ nhàng tra hỏi! ! !Rau diếp (nhẹ nhàng mỉm cười): Song Nghi, có người nói bạn yêu rồi!Song Nghi (cười thật tươi): đúng vậy! ! ! ! Cuối cùng cũng bắt được một người.Sơn Sơn: tính cách thế nào? .Song Nghi: Hic, rất dịu dàng điềm đạm.(tôi thôi miên-ing, tuyệt đối không thể để người khác biết cô thường xuyên bị bạn Chu kia mắng, rất mất mặt)Thỏ Thỏ: post ảnh của anh ấy đi!Song Nghi: không được, anh ấy sẽ đánh mình chết luôn.Đại Bảo: thế thì post ảnh của bạn đi.Song Nghi: . . . vậy post ảnh của anh ấy cũng được . . . .Song Nghi lục tìm ở trang web, nhớ rõ trang web công ty của họ có ảnh bạn Chu đứng giữa một nhóm người toàn trung nhiên hói đầu, thật sự giống như hạc giữa bầy gà. Cho nên nói là, tìm hiểu kĩ càng thật sự rất quan trọng. Giữa một đám người ai cũng như ai, bạn Chu mới 30 tuổi thật sự rất nổi bật. . .Ảnh người nào đó mặc âu phục mang giày da được post lên, nhóm chat lập tức đầy tiếng trầm trồ khen ngợi sôi nổi ——Lam: A a a, đàn ông như vậy mà lại xem trọng bạn sao Song Nghi!Sơn Sơn: thực sự rất đẹp trai nha, đàn ông mặc tây trang luôn luôn đúng giờ đó.

Song Nghi rời căn phòng nhỏ tự mình thuê lúc trước để dọn đến nhà của Chu Ninh Tự, sau đó liền rất oanh liệt mà cảm thấy buồn chán.

Thứ bảy cuối tuần, bạn Chu trốn mình trong phòng đọc sách, bận làm việc. Song Nghi không có việc gì làm, đành phải đi tìm người nói chuyện phiếm.

Song Nghi: mình chán quá đi . . . .

Mandy: Tiểu dạng [1]! Chẳng qua chỉ là lười biếng thôi.

Lam: lần này lại còn kiêu căng thế chứ, dùng cả danh từ chuyên dùng nữa, chán chường [2], nghĩa là gì . . .

Mandy: có nghĩa là muốn bị ăn đánh ý. . . [3]

Rau diếp: đừng để ý bạn ấy, chúng mình tiếp tục nói chuyện.

Song Nghi: = =.

Song Nghi: mình đang yêu. . . .

Thỏ Thỏ: Song Nghi ngoan, có chán cũng không nên suy nghĩ lung tung bậy bạ, viết được nhiều rồi mình sẽ mời bạn đi ăn thịt.

Vui vẻ: vậy ra quả nhiên là buồn chán, nhưng mà sự kiêu căng tự cao vẫn còn rất nghiêm trọng.

Song Nghi: = =.

Song Nghi: mình còn sống chung nữa đó . . . .

Rau diếp: . . . .

Vui vẻ: . . . .

Quỷ Quy: . . . .

Song Nghi: ý các bạn vậy là sao = =.

Mandy: Ý là! Lục Song Nghi, mau bắt tên gian phu kia chịu trách nhiệm!

Song Nghi: . . . mình đi vệ sinh đã.

Đi nhà vệ sinh trở lại, nhóm chat quả nhiên đã sôi sục, kiếm đao soàn soạt chém gian phu-ing . . .

Rau diếp: Tất cả mọi người yên lặng, để mình nhẹ nhàng tra hỏi! ! !

Rau diếp (nhẹ nhàng mỉm cười): Song Nghi, có người nói bạn yêu rồi!

Song Nghi (cười thật tươi): đúng vậy! ! ! ! Cuối cùng cũng bắt được một người.

Sơn Sơn: tính cách thế nào? .

Song Nghi: Hic, rất dịu dàng điềm đạm.

(tôi thôi miên-ing, tuyệt đối không thể để người khác biết cô thường xuyên bị bạn Chu kia mắng, rất mất mặt)

Thỏ Thỏ: post ảnh của anh ấy đi!

Song Nghi: không được, anh ấy sẽ đánh mình chết luôn.

Đại Bảo: thế thì post ảnh của bạn đi.

Song Nghi: . . . vậy post ảnh của anh ấy cũng được . . . .

Song Nghi lục tìm ở trang web, nhớ rõ trang web công ty của họ có ảnh bạn Chu đứng giữa một nhóm người toàn trung nhiên hói đầu, thật sự giống như hạc giữa bầy gà. Cho nên nói là, tìm hiểu kĩ càng thật sự rất quan trọng. Giữa một đám người ai cũng như ai, bạn Chu mới 30 tuổi thật sự rất nổi bật. . .

Ảnh người nào đó mặc âu phục mang giày da được post lên, nhóm chat lập tức đầy tiếng trầm trồ khen ngợi sôi nổi ——

Lam: A a a, đàn ông như vậy mà lại xem trọng bạn sao Song Nghi!

Sơn Sơn: thực sự rất đẹp trai nha, đàn ông mặc tây trang luôn luôn đúng giờ đó.

Tiểu Bạch Và Tinh AnhTác giả: Cố MạnTruyện Ngôn TìnhSẩm tối, cánh cửa thư phòng vốn là cấm địa của Chu Ninh Tự bị ai đó dùng đôi bàn tay phẫn nộ đẩy ra. “A a a, Chu Ninh Tự, mẹ của em đang không lại gọi điện thoại đến mắng em, nói gì mà sách của em viết càng ngày càng đọc không được!” Thân hình to lớn của Chu Ninh Tự vẫn bất động, hai mắt nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính theo dõi biểu đồ cổ phiếu đang tăng. Song Nghi đứng trước bàn làm việc, tức giận. “Kết quả là, mắng xong hết, bà mới phát hiện mình mắng nhầm người, sách đó vốn không phải do em viết! Bà là đi mua sách lậu để đọc đó!” Song Nghi tiếp tục tức giận, còn bạn Chu nào đó tiếp tục xem biểu đồ cổ phiếu. “Em hỏi mẹ tại sao lại mua sách lậu, bà còn trả lời là vì sách của em ở ngoài cửa hàng không có bán!!” . Song Nghi dừng lại, không nói gì ngửa mặt lên nhìn trần nhà ba phút, sau đó phóng ánh mắt đầy lửa giận nhìn về phía ai đó từ đầu đến cuối vẫn chưa nói một lời nào. Người đàn ông này nửa điểm đồng tình ủng hộ cũng không tỏ ra.Phẫn nộ-ing. “Chu Ninh Tự, em muốn ly hôn với… Song Nghi rời căn phòng nhỏ tự mình thuê lúc trước để dọn đến nhà của Chu Ninh Tự, sau đó liền rất oanh liệt mà cảm thấy buồn chán.Thứ bảy cuối tuần, bạn Chu trốn mình trong phòng đọc sách, bận làm việc. Song Nghi không có việc gì làm, đành phải đi tìm người nói chuyện phiếm.Song Nghi: mình chán quá đi . . . .Mandy: Tiểu dạng [1]! Chẳng qua chỉ là lười biếng thôi.Lam: lần này lại còn kiêu căng thế chứ, dùng cả danh từ chuyên dùng nữa, chán chường [2], nghĩa là gì . . .Mandy: có nghĩa là muốn bị ăn đánh ý. . . [3]Rau diếp: đừng để ý bạn ấy, chúng mình tiếp tục nói chuyện.Song Nghi: = =.Song Nghi: mình đang yêu. . . .Thỏ Thỏ: Song Nghi ngoan, có chán cũng không nên suy nghĩ lung tung bậy bạ, viết được nhiều rồi mình sẽ mời bạn đi ăn thịt.Vui vẻ: vậy ra quả nhiên là buồn chán, nhưng mà sự kiêu căng tự cao vẫn còn rất nghiêm trọng.Song Nghi: = =.Song Nghi: mình còn sống chung nữa đó . . . .Rau diếp: . . . .Vui vẻ: . . . .Quỷ Quy: . . . .Song Nghi: ý các bạn vậy là sao = =.Mandy: Ý là! Lục Song Nghi, mau bắt tên gian phu kia chịu trách nhiệm!Song Nghi: . . . mình đi vệ sinh đã.Đi nhà vệ sinh trở lại, nhóm chat quả nhiên đã sôi sục, kiếm đao soàn soạt chém gian phu-ing . . .Rau diếp: Tất cả mọi người yên lặng, để mình nhẹ nhàng tra hỏi! ! !Rau diếp (nhẹ nhàng mỉm cười): Song Nghi, có người nói bạn yêu rồi!Song Nghi (cười thật tươi): đúng vậy! ! ! ! Cuối cùng cũng bắt được một người.Sơn Sơn: tính cách thế nào? .Song Nghi: Hic, rất dịu dàng điềm đạm.(tôi thôi miên-ing, tuyệt đối không thể để người khác biết cô thường xuyên bị bạn Chu kia mắng, rất mất mặt)Thỏ Thỏ: post ảnh của anh ấy đi!Song Nghi: không được, anh ấy sẽ đánh mình chết luôn.Đại Bảo: thế thì post ảnh của bạn đi.Song Nghi: . . . vậy post ảnh của anh ấy cũng được . . . .Song Nghi lục tìm ở trang web, nhớ rõ trang web công ty của họ có ảnh bạn Chu đứng giữa một nhóm người toàn trung nhiên hói đầu, thật sự giống như hạc giữa bầy gà. Cho nên nói là, tìm hiểu kĩ càng thật sự rất quan trọng. Giữa một đám người ai cũng như ai, bạn Chu mới 30 tuổi thật sự rất nổi bật. . .Ảnh người nào đó mặc âu phục mang giày da được post lên, nhóm chat lập tức đầy tiếng trầm trồ khen ngợi sôi nổi ——Lam: A a a, đàn ông như vậy mà lại xem trọng bạn sao Song Nghi!Sơn Sơn: thực sự rất đẹp trai nha, đàn ông mặc tây trang luôn luôn đúng giờ đó.

Chương 3: Cuối tuần thê thảm