Nửa đêm, trăng mờ gió lớn. Đưa tay không thấy năm ngón tay, tiếng sấm ầm ầm, từng tia chớp nối tiếp nhau xẹt qua phía chân trời, đem bầu trời một màu tối đen xé rách thành nhiều mảnh, như là hé ra khuôn mặt kh*ng b* mà dữ tợn. Ba thân ảnh nhỏ gầy nâng một cái thùng nhỏ nhanh nhẹn phóng qua bờ tường cao, lẻn vào trong sân sau của một ngôi nhà, bước chân nhẹ nhàng, lén lút đi về phía trước. Ba thân ảnh rất ăn ý trực tiếp đi đến bên cái chuồng gà lớn ở góc sân, nhẹ nhàng cúi người xuống, mở chiếc thùng nhỏ bọn họ mang đến, một tia chớp ánh lên, trong thùng một loạt dây pháo nhỏ được sắp xếp chỉnh tề ánh vào trong mắt ba người. Nhìn những dây pháo này, ba người không nén được kích động trong lòng mở miệng cười toe toét, hàm răng trắng bóng ở trong bóng tối vô cùng dễ thấy. Ba người đem thùng pháo bỏ vào phía dưới chuồng gà, kéo một sợi dây dài, trong bóng tối, một tia lửa được đánh lên, kích khởi âm thanh đốt cháy “Tê tê”, ba người nhanh chóng chạy đi, nhảy lên đầu tường, mắt nhìn chằm…
Chương 6: Võ lâm, ta đến đây 6
Hái Hoa Tặc, Đừng Chạy!Tác giả: Kim Bạc BạcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNửa đêm, trăng mờ gió lớn. Đưa tay không thấy năm ngón tay, tiếng sấm ầm ầm, từng tia chớp nối tiếp nhau xẹt qua phía chân trời, đem bầu trời một màu tối đen xé rách thành nhiều mảnh, như là hé ra khuôn mặt kh*ng b* mà dữ tợn. Ba thân ảnh nhỏ gầy nâng một cái thùng nhỏ nhanh nhẹn phóng qua bờ tường cao, lẻn vào trong sân sau của một ngôi nhà, bước chân nhẹ nhàng, lén lút đi về phía trước. Ba thân ảnh rất ăn ý trực tiếp đi đến bên cái chuồng gà lớn ở góc sân, nhẹ nhàng cúi người xuống, mở chiếc thùng nhỏ bọn họ mang đến, một tia chớp ánh lên, trong thùng một loạt dây pháo nhỏ được sắp xếp chỉnh tề ánh vào trong mắt ba người. Nhìn những dây pháo này, ba người không nén được kích động trong lòng mở miệng cười toe toét, hàm răng trắng bóng ở trong bóng tối vô cùng dễ thấy. Ba người đem thùng pháo bỏ vào phía dưới chuồng gà, kéo một sợi dây dài, trong bóng tối, một tia lửa được đánh lên, kích khởi âm thanh đốt cháy “Tê tê”, ba người nhanh chóng chạy đi, nhảy lên đầu tường, mắt nhìn chằm… Edit: MốcKinh ngạc trong lòng khiến Ngọc Hồ Điệp nhịn không được lại lần nữa khom người, ngón tay khẽ vuốt bờ môi no đủ của Tiếu Tiếu, tà mị vô cùng nhếch môi cười, từ từ nói: “Ngươi cảm thấy ta rốt cuộc muốn làm cái gì?”Bị hái hoa tặc chạm vào khiến Tiếu Tiếu cảm thấy kinh hoảng, không kịp suy nghĩ, liền thi triển công phu trời sinh sẵn có của nữ nhân.Dùng sức cắn ngón tay đang để trên môi nàng.Mục tiêu, cực kỳ chuẩn xác.Lực đạo cực lớn, càng khiến Ngọc Hồ Điệp hít một ngụm lãnh khí, càng khiến hắn buồn bực chính là, nữ hiệp này thật đúng là cắn một cái đến chết cũng không nhả ra.Sau một hồi nỗ lực, Ngọc Hồ Điệp thật vật vả mới có thể rút ngón tay trong miệng Tiếu Tiếu ra.Có chút há hốc mồm nhìn hai dấu răng thật sâu trên ngón tay, thì thào tự nói: “Đây là siêu cấp nữ hiệp trong truyền thuyết sao? Trên thế giới này có siêu cấp nữ hiệp như vậy sao?”“Đương nhiên là có!”Cũng nhìn chăm chú vào hai dấu răng không cẩn thận nhất thời không khống chế được mình mà cắn hắn, Tiếu Tiếu mạnh mẽ đè xuống khủng hoảng trong lòng.Vẫn cố gắng bình tĩnh: “Hiện tại ngươi không phải đã gặp được rồi sao?”Ngay tại thời điểm Tiếu Tiếu tâm hoảng ý loạn, ngay tại thời điểm Ngọc Hồ Điệp còn chưa kịp nói lên lời, tiểu nha hoàn bên người Tiếu Tiếu nhàng túm tay áo của nàng.Thanh âm, nhỏ nhưng khẳng định: “Tiểu thư, thỉnh chú ý hình tượng nữ hiệp của ngươi, mấy chiêu thức ba lăng nhăng vừa rồi không phải thứ một cái nữ hiệp nên dùng.”“Hình tượng nữ hiệp cái con bà ngươi!”Tiểu nha hoàn nghiêm túc nhắc nhở khiến Tiếu Tiếu nhịn không được dùng sức ở cổ họng, liếc mắt, tức giận lườm tiểu nha hoàn còn chưa rõ tình hình.Thật đúng là chuyện tức cười, nàng sắp bị sắc lang ăn sạch sành sanh, nha hoàn này cư nhiên còn nhắc nhở nàng dùng chiêu thức gì đó sẽ tổn hại đến hình tượng.Ở thời đại cũ, trước khi vào cô nhi viện quen biết Tưởng Tưởng và Khấu Khấu, Tiếu Tiếu hằng ngày ở trên đường phố tranh đoạt đồ ăn với những người còn lớn hơn cả nàng, theo thời gian lớn lên, thì học được một điều, trên đời này không có chiêu thức gì là không thể dùng.
Edit: Mốc
Kinh ngạc trong lòng khiến Ngọc Hồ Điệp nhịn không được lại lần nữa khom người, ngón tay khẽ vuốt bờ môi no đủ của Tiếu Tiếu, tà mị vô cùng nhếch môi cười, từ từ nói: “Ngươi cảm thấy ta rốt cuộc muốn làm cái gì?”
Bị hái hoa tặc chạm vào khiến Tiếu Tiếu cảm thấy kinh hoảng, không kịp suy nghĩ, liền thi triển công phu trời sinh sẵn có của nữ nhân.
Dùng sức cắn ngón tay đang để trên môi nàng.
Mục tiêu, cực kỳ chuẩn xác.
Lực đạo cực lớn, càng khiến Ngọc Hồ Điệp hít một ngụm lãnh khí, càng khiến hắn buồn bực chính là, nữ hiệp này thật đúng là cắn một cái đến chết cũng không nhả ra.
Sau một hồi nỗ lực, Ngọc Hồ Điệp thật vật vả mới có thể rút ngón tay trong miệng Tiếu Tiếu ra.
Có chút há hốc mồm nhìn hai dấu răng thật sâu trên ngón tay, thì thào tự nói: “Đây là siêu cấp nữ hiệp trong truyền thuyết sao? Trên thế giới này có siêu cấp nữ hiệp như vậy sao?”
“Đương nhiên là có!”
Cũng nhìn chăm chú vào hai dấu răng không cẩn thận nhất thời không khống chế được mình mà cắn hắn, Tiếu Tiếu mạnh mẽ đè xuống khủng hoảng trong lòng.
Vẫn cố gắng bình tĩnh: “Hiện tại ngươi không phải đã gặp được rồi sao?”
Ngay tại thời điểm Tiếu Tiếu tâm hoảng ý loạn, ngay tại thời điểm Ngọc Hồ Điệp còn chưa kịp nói lên lời, tiểu nha hoàn bên người Tiếu Tiếu nhàng túm tay áo của nàng.
Thanh âm, nhỏ nhưng khẳng định: “Tiểu thư, thỉnh chú ý hình tượng nữ hiệp của ngươi, mấy chiêu thức ba lăng nhăng vừa rồi không phải thứ một cái nữ hiệp nên dùng.”
“Hình tượng nữ hiệp cái con bà ngươi!”
Tiểu nha hoàn nghiêm túc nhắc nhở khiến Tiếu Tiếu nhịn không được dùng sức ở cổ họng, liếc mắt, tức giận lườm tiểu nha hoàn còn chưa rõ tình hình.
Thật đúng là chuyện tức cười, nàng sắp bị sắc lang ăn sạch sành sanh, nha hoàn này cư nhiên còn nhắc nhở nàng dùng chiêu thức gì đó sẽ tổn hại đến hình tượng.
Ở thời đại cũ, trước khi vào cô nhi viện quen biết Tưởng Tưởng và Khấu Khấu, Tiếu Tiếu hằng ngày ở trên đường phố tranh đoạt đồ ăn với những người còn lớn hơn cả nàng, theo thời gian lớn lên, thì học được một điều, trên đời này không có chiêu thức gì là không thể dùng.
Hái Hoa Tặc, Đừng Chạy!Tác giả: Kim Bạc BạcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNửa đêm, trăng mờ gió lớn. Đưa tay không thấy năm ngón tay, tiếng sấm ầm ầm, từng tia chớp nối tiếp nhau xẹt qua phía chân trời, đem bầu trời một màu tối đen xé rách thành nhiều mảnh, như là hé ra khuôn mặt kh*ng b* mà dữ tợn. Ba thân ảnh nhỏ gầy nâng một cái thùng nhỏ nhanh nhẹn phóng qua bờ tường cao, lẻn vào trong sân sau của một ngôi nhà, bước chân nhẹ nhàng, lén lút đi về phía trước. Ba thân ảnh rất ăn ý trực tiếp đi đến bên cái chuồng gà lớn ở góc sân, nhẹ nhàng cúi người xuống, mở chiếc thùng nhỏ bọn họ mang đến, một tia chớp ánh lên, trong thùng một loạt dây pháo nhỏ được sắp xếp chỉnh tề ánh vào trong mắt ba người. Nhìn những dây pháo này, ba người không nén được kích động trong lòng mở miệng cười toe toét, hàm răng trắng bóng ở trong bóng tối vô cùng dễ thấy. Ba người đem thùng pháo bỏ vào phía dưới chuồng gà, kéo một sợi dây dài, trong bóng tối, một tia lửa được đánh lên, kích khởi âm thanh đốt cháy “Tê tê”, ba người nhanh chóng chạy đi, nhảy lên đầu tường, mắt nhìn chằm… Edit: MốcKinh ngạc trong lòng khiến Ngọc Hồ Điệp nhịn không được lại lần nữa khom người, ngón tay khẽ vuốt bờ môi no đủ của Tiếu Tiếu, tà mị vô cùng nhếch môi cười, từ từ nói: “Ngươi cảm thấy ta rốt cuộc muốn làm cái gì?”Bị hái hoa tặc chạm vào khiến Tiếu Tiếu cảm thấy kinh hoảng, không kịp suy nghĩ, liền thi triển công phu trời sinh sẵn có của nữ nhân.Dùng sức cắn ngón tay đang để trên môi nàng.Mục tiêu, cực kỳ chuẩn xác.Lực đạo cực lớn, càng khiến Ngọc Hồ Điệp hít một ngụm lãnh khí, càng khiến hắn buồn bực chính là, nữ hiệp này thật đúng là cắn một cái đến chết cũng không nhả ra.Sau một hồi nỗ lực, Ngọc Hồ Điệp thật vật vả mới có thể rút ngón tay trong miệng Tiếu Tiếu ra.Có chút há hốc mồm nhìn hai dấu răng thật sâu trên ngón tay, thì thào tự nói: “Đây là siêu cấp nữ hiệp trong truyền thuyết sao? Trên thế giới này có siêu cấp nữ hiệp như vậy sao?”“Đương nhiên là có!”Cũng nhìn chăm chú vào hai dấu răng không cẩn thận nhất thời không khống chế được mình mà cắn hắn, Tiếu Tiếu mạnh mẽ đè xuống khủng hoảng trong lòng.Vẫn cố gắng bình tĩnh: “Hiện tại ngươi không phải đã gặp được rồi sao?”Ngay tại thời điểm Tiếu Tiếu tâm hoảng ý loạn, ngay tại thời điểm Ngọc Hồ Điệp còn chưa kịp nói lên lời, tiểu nha hoàn bên người Tiếu Tiếu nhàng túm tay áo của nàng.Thanh âm, nhỏ nhưng khẳng định: “Tiểu thư, thỉnh chú ý hình tượng nữ hiệp của ngươi, mấy chiêu thức ba lăng nhăng vừa rồi không phải thứ một cái nữ hiệp nên dùng.”“Hình tượng nữ hiệp cái con bà ngươi!”Tiểu nha hoàn nghiêm túc nhắc nhở khiến Tiếu Tiếu nhịn không được dùng sức ở cổ họng, liếc mắt, tức giận lườm tiểu nha hoàn còn chưa rõ tình hình.Thật đúng là chuyện tức cười, nàng sắp bị sắc lang ăn sạch sành sanh, nha hoàn này cư nhiên còn nhắc nhở nàng dùng chiêu thức gì đó sẽ tổn hại đến hình tượng.Ở thời đại cũ, trước khi vào cô nhi viện quen biết Tưởng Tưởng và Khấu Khấu, Tiếu Tiếu hằng ngày ở trên đường phố tranh đoạt đồ ăn với những người còn lớn hơn cả nàng, theo thời gian lớn lên, thì học được một điều, trên đời này không có chiêu thức gì là không thể dùng.