Tác giả:

Nửa đêm, trăng mờ gió lớn. Đưa tay không thấy năm ngón tay, tiếng sấm ầm ầm, từng tia chớp nối tiếp nhau xẹt qua phía chân trời, đem bầu trời một màu tối đen xé rách thành nhiều mảnh, như là hé ra khuôn mặt kh*ng b* mà dữ tợn. Ba thân ảnh nhỏ gầy nâng một cái thùng nhỏ nhanh nhẹn phóng qua bờ tường cao, lẻn vào trong sân sau của một ngôi nhà, bước chân nhẹ nhàng, lén lút đi về phía trước. Ba thân ảnh rất ăn ý trực tiếp đi đến bên cái chuồng gà lớn ở góc sân, nhẹ nhàng cúi người xuống, mở chiếc thùng nhỏ bọn họ mang đến, một tia chớp ánh lên, trong thùng một loạt dây pháo nhỏ được sắp xếp chỉnh tề ánh vào trong mắt ba người. Nhìn những dây pháo này, ba người không nén được kích động trong lòng mở miệng cười toe toét, hàm răng trắng bóng ở trong bóng tối vô cùng dễ thấy. Ba người đem thùng pháo bỏ vào phía dưới chuồng gà, kéo một sợi dây dài, trong bóng tối, một tia lửa được đánh lên, kích khởi âm thanh đốt cháy “Tê tê”, ba người nhanh chóng chạy đi, nhảy lên đầu tường, mắt nhìn chằm…

Chương 9: Báo Giang hồ truyện văn 3

Hái Hoa Tặc, Đừng Chạy!Tác giả: Kim Bạc BạcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNửa đêm, trăng mờ gió lớn. Đưa tay không thấy năm ngón tay, tiếng sấm ầm ầm, từng tia chớp nối tiếp nhau xẹt qua phía chân trời, đem bầu trời một màu tối đen xé rách thành nhiều mảnh, như là hé ra khuôn mặt kh*ng b* mà dữ tợn. Ba thân ảnh nhỏ gầy nâng một cái thùng nhỏ nhanh nhẹn phóng qua bờ tường cao, lẻn vào trong sân sau của một ngôi nhà, bước chân nhẹ nhàng, lén lút đi về phía trước. Ba thân ảnh rất ăn ý trực tiếp đi đến bên cái chuồng gà lớn ở góc sân, nhẹ nhàng cúi người xuống, mở chiếc thùng nhỏ bọn họ mang đến, một tia chớp ánh lên, trong thùng một loạt dây pháo nhỏ được sắp xếp chỉnh tề ánh vào trong mắt ba người. Nhìn những dây pháo này, ba người không nén được kích động trong lòng mở miệng cười toe toét, hàm răng trắng bóng ở trong bóng tối vô cùng dễ thấy. Ba người đem thùng pháo bỏ vào phía dưới chuồng gà, kéo một sợi dây dài, trong bóng tối, một tia lửa được đánh lên, kích khởi âm thanh đốt cháy “Tê tê”, ba người nhanh chóng chạy đi, nhảy lên đầu tường, mắt nhìn chằm… Edit: MốcĐạt được giải ‘Khí chất’ nguyên nhân đương nhiên là cho tới bây giờ Vương Manh Manh cũng không giống dạng giang hồ hào kiệt bình thường mở miệng nói lời dơ bẩn, nói chuyện với người trước mặt, nàng luôn hơi hơi mặt đỏ trước, mới nhỏ nhẹ nói ra những gì muốn nói.Này hết thảy hết thảy đều chứng minh, Vương Mông có cách dạy.Ông không chỉ làm theo lời hứa của mình bồi dưỡng nữ nhi trở thành một thế hệ siêu cấp nữ hiệp, còn làm cho nàng trở thành một nữ hiệp có khí chất tiểu thư khuê các duy nhất trong chốn võ lâm.Hiện tại lão cha của siêu cấp nữ hiệp đang ở nhà rầu rĩ dùng sức nắm chặt tóc mình.–Tiểu nha hoàn dùng sức lau chút mồ hôi trên trán, đáng thương hề hề nhìn Vương Mông: “Minh chủ, người nói lúc này đây tiểu thư bị bắt cóc, có nguy hiểm gì không?”Vương Mông ai oán thở dài một hơi, đi đến cạnh cửa nhìn xung quanh bên ngoài, sau khi xác định bốn phía không người, mới quay người đi đến chính giữa phòng khách.Trong mắt, tràn đầy lo lắng: “Hiện tại ta lo lắng chính là chuyện này, nó một chút võ công cũng không có, vạn nhất Ngọc Hồ Điệp kia đối với nó……”Tiểu nha hoàn dùng sức cắn khẽ môi: “Tiểu thư luôn nhát gan, nếu bị d*m t*c kia……”Hai chữ “d*m t*c” làm cho Vương Mông thoáng chấn động mãnh liệt, nâng đôi mắt, căm tức nhìn tiểu nha hoàn, ôm ngực mình: “Ngươi không cần nói ra hai chữ kia, ta vừa nghe đến hai chữ kia liền kinh hãi đảm chiến, Manh Manh là một nữ hài tử lá gan vừa nhỏ vừa cố chấp, nếu như bị d*m t*c làm vấy bẩn trong sạch……”Vương Mông nói tới đây, vội vàng quay đầu nhìn phu nhân sau khi nghe được tin tức đang an vị ở một bên, sợ nàng ái nữ như mạng, nhất thời chịu không nổi đả kích.Thấy phu nhân sau khi nghe được tin tức Vương Manh Manh bị bắt cóc, vẫn trấn định vô cùng, một chút kinh hoảng cũng chưa từng có, mím môi liếc nhìn phu nhân ngồi trên ghế trầm ngâm không biểu lộ, trong lòng Vương Mông không khỏi âm thầm tán thưởng.Đến bây giờ ông mới biết được, phu nhân kiều hoa [chỉ người yêu kiều đẹp đẽ như hoa] bình thường gặp chút việc nhỏ liền khóc không thôi, kỳ thật là một người gặp đại sự thì trấn định

Edit: Mốc

Đạt được giải ‘Khí chất’ nguyên nhân đương nhiên là cho tới bây giờ Vương Manh Manh cũng không giống dạng giang hồ hào kiệt bình thường mở miệng nói lời dơ bẩn, nói chuyện với người trước mặt, nàng luôn hơi hơi mặt đỏ trước, mới nhỏ nhẹ nói ra những gì muốn nói.

Này hết thảy hết thảy đều chứng minh, Vương Mông có cách dạy.

Ông không chỉ làm theo lời hứa của mình bồi dưỡng nữ nhi trở thành một thế hệ siêu cấp nữ hiệp, còn làm cho nàng trở thành một nữ hiệp có khí chất tiểu thư khuê các duy nhất trong chốn võ lâm.

Hiện tại lão cha của siêu cấp nữ hiệp đang ở nhà rầu rĩ dùng sức nắm chặt tóc mình.

Tiểu nha hoàn dùng sức lau chút mồ hôi trên trán, đáng thương hề hề nhìn Vương Mông: “Minh chủ, người nói lúc này đây tiểu thư bị bắt cóc, có nguy hiểm gì không?”

Vương Mông ai oán thở dài một hơi, đi đến cạnh cửa nhìn xung quanh bên ngoài, sau khi xác định bốn phía không người, mới quay người đi đến chính giữa phòng khách.

Trong mắt, tràn đầy lo lắng: “Hiện tại ta lo lắng chính là chuyện này, nó một chút võ công cũng không có, vạn nhất Ngọc Hồ Điệp kia đối với nó……”

Tiểu nha hoàn dùng sức cắn khẽ môi: “Tiểu thư luôn nhát gan, nếu bị d*m t*c kia……”

Hai chữ “d*m t*c” làm cho Vương Mông thoáng chấn động mãnh liệt, nâng đôi mắt, căm tức nhìn tiểu nha hoàn, ôm ngực mình: “Ngươi không cần nói ra hai chữ kia, ta vừa nghe đến hai chữ kia liền kinh hãi đảm chiến, Manh Manh là một nữ hài tử lá gan vừa nhỏ vừa cố chấp, nếu như bị d*m t*c làm vấy bẩn trong sạch……”

Vương Mông nói tới đây, vội vàng quay đầu nhìn phu nhân sau khi nghe được tin tức đang an vị ở một bên, sợ nàng ái nữ như mạng, nhất thời chịu không nổi đả kích.

Thấy phu nhân sau khi nghe được tin tức Vương Manh Manh bị bắt cóc, vẫn trấn định vô cùng, một chút kinh hoảng cũng chưa từng có, mím môi liếc nhìn phu nhân ngồi trên ghế trầm ngâm không biểu lộ, trong lòng Vương Mông không khỏi âm thầm tán thưởng.

Đến bây giờ ông mới biết được, phu nhân kiều hoa [chỉ người yêu kiều đẹp đẽ như hoa] bình thường gặp chút việc nhỏ liền khóc không thôi, kỳ thật là một người gặp đại sự thì trấn định

Hái Hoa Tặc, Đừng Chạy!Tác giả: Kim Bạc BạcTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNửa đêm, trăng mờ gió lớn. Đưa tay không thấy năm ngón tay, tiếng sấm ầm ầm, từng tia chớp nối tiếp nhau xẹt qua phía chân trời, đem bầu trời một màu tối đen xé rách thành nhiều mảnh, như là hé ra khuôn mặt kh*ng b* mà dữ tợn. Ba thân ảnh nhỏ gầy nâng một cái thùng nhỏ nhanh nhẹn phóng qua bờ tường cao, lẻn vào trong sân sau của một ngôi nhà, bước chân nhẹ nhàng, lén lút đi về phía trước. Ba thân ảnh rất ăn ý trực tiếp đi đến bên cái chuồng gà lớn ở góc sân, nhẹ nhàng cúi người xuống, mở chiếc thùng nhỏ bọn họ mang đến, một tia chớp ánh lên, trong thùng một loạt dây pháo nhỏ được sắp xếp chỉnh tề ánh vào trong mắt ba người. Nhìn những dây pháo này, ba người không nén được kích động trong lòng mở miệng cười toe toét, hàm răng trắng bóng ở trong bóng tối vô cùng dễ thấy. Ba người đem thùng pháo bỏ vào phía dưới chuồng gà, kéo một sợi dây dài, trong bóng tối, một tia lửa được đánh lên, kích khởi âm thanh đốt cháy “Tê tê”, ba người nhanh chóng chạy đi, nhảy lên đầu tường, mắt nhìn chằm… Edit: MốcĐạt được giải ‘Khí chất’ nguyên nhân đương nhiên là cho tới bây giờ Vương Manh Manh cũng không giống dạng giang hồ hào kiệt bình thường mở miệng nói lời dơ bẩn, nói chuyện với người trước mặt, nàng luôn hơi hơi mặt đỏ trước, mới nhỏ nhẹ nói ra những gì muốn nói.Này hết thảy hết thảy đều chứng minh, Vương Mông có cách dạy.Ông không chỉ làm theo lời hứa của mình bồi dưỡng nữ nhi trở thành một thế hệ siêu cấp nữ hiệp, còn làm cho nàng trở thành một nữ hiệp có khí chất tiểu thư khuê các duy nhất trong chốn võ lâm.Hiện tại lão cha của siêu cấp nữ hiệp đang ở nhà rầu rĩ dùng sức nắm chặt tóc mình.–Tiểu nha hoàn dùng sức lau chút mồ hôi trên trán, đáng thương hề hề nhìn Vương Mông: “Minh chủ, người nói lúc này đây tiểu thư bị bắt cóc, có nguy hiểm gì không?”Vương Mông ai oán thở dài một hơi, đi đến cạnh cửa nhìn xung quanh bên ngoài, sau khi xác định bốn phía không người, mới quay người đi đến chính giữa phòng khách.Trong mắt, tràn đầy lo lắng: “Hiện tại ta lo lắng chính là chuyện này, nó một chút võ công cũng không có, vạn nhất Ngọc Hồ Điệp kia đối với nó……”Tiểu nha hoàn dùng sức cắn khẽ môi: “Tiểu thư luôn nhát gan, nếu bị d*m t*c kia……”Hai chữ “d*m t*c” làm cho Vương Mông thoáng chấn động mãnh liệt, nâng đôi mắt, căm tức nhìn tiểu nha hoàn, ôm ngực mình: “Ngươi không cần nói ra hai chữ kia, ta vừa nghe đến hai chữ kia liền kinh hãi đảm chiến, Manh Manh là một nữ hài tử lá gan vừa nhỏ vừa cố chấp, nếu như bị d*m t*c làm vấy bẩn trong sạch……”Vương Mông nói tới đây, vội vàng quay đầu nhìn phu nhân sau khi nghe được tin tức đang an vị ở một bên, sợ nàng ái nữ như mạng, nhất thời chịu không nổi đả kích.Thấy phu nhân sau khi nghe được tin tức Vương Manh Manh bị bắt cóc, vẫn trấn định vô cùng, một chút kinh hoảng cũng chưa từng có, mím môi liếc nhìn phu nhân ngồi trên ghế trầm ngâm không biểu lộ, trong lòng Vương Mông không khỏi âm thầm tán thưởng.Đến bây giờ ông mới biết được, phu nhân kiều hoa [chỉ người yêu kiều đẹp đẽ như hoa] bình thường gặp chút việc nhỏ liền khóc không thôi, kỳ thật là một người gặp đại sự thì trấn định

Chương 9: Báo Giang hồ truyện văn 3