Đau thương có nhiều loại. Đau một hồi, đau nhói lên rồi thôi, hoặc nỗi đau dằn xé tâm can đến cả đời... Năm đó gia đình Giản Nhược Nhược chuyển từ thành phố C nghèo đói quanh năm tới thành phố B. Vừa hay Nhược Nhược cũng lên tới trường cấp hai (*) cô được chuyển thẳng vào trường sơ trung B học. (*) Vốn ghi theo TQ nhưng mình chuyển thành trường học như VN cho dễ hiểu nhé. Học sinh đến từ thành phố nghèo lúc nào cũng vậy, bị các bạn học xa lánh, dần dần Nhược Nhược cũng chả còn dũng khí bắt chuyện. Tới năm hai, có một cô bạn bụ bẫm trắng trẻo tới bắt chuyện với cô, thật tâm muốn kết giao. “Chào Nhược bạch thỏ, mình là Điềm Điềm” Cô bất ngờ tới há hốc mồm, cái gì mà “Nhược bạch thỏ”?!! “Í, không lẽ cậu không phải Giản Nhược Nhược sao??” “Ừ, tên mình là Giản Nhược Nhược” “Nhược bạch thỏ, hân hạnh được kết giao với cậu” Cô bạn tên Điềm Điềm đưa bàn tay mập ra vẫy vẫy Từ đó cuộc đời cấp hai của cô luôn có một Điềm mập mập đi theo, chu chu cái mỏ bất mãn nói “Nhược bạch thỏ, Nhược bạch…
Chương 4: Tự ti
Ngược ThươngTác giả: Dung TâmTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcĐau thương có nhiều loại. Đau một hồi, đau nhói lên rồi thôi, hoặc nỗi đau dằn xé tâm can đến cả đời... Năm đó gia đình Giản Nhược Nhược chuyển từ thành phố C nghèo đói quanh năm tới thành phố B. Vừa hay Nhược Nhược cũng lên tới trường cấp hai (*) cô được chuyển thẳng vào trường sơ trung B học. (*) Vốn ghi theo TQ nhưng mình chuyển thành trường học như VN cho dễ hiểu nhé. Học sinh đến từ thành phố nghèo lúc nào cũng vậy, bị các bạn học xa lánh, dần dần Nhược Nhược cũng chả còn dũng khí bắt chuyện. Tới năm hai, có một cô bạn bụ bẫm trắng trẻo tới bắt chuyện với cô, thật tâm muốn kết giao. “Chào Nhược bạch thỏ, mình là Điềm Điềm” Cô bất ngờ tới há hốc mồm, cái gì mà “Nhược bạch thỏ”?!! “Í, không lẽ cậu không phải Giản Nhược Nhược sao??” “Ừ, tên mình là Giản Nhược Nhược” “Nhược bạch thỏ, hân hạnh được kết giao với cậu” Cô bạn tên Điềm Điềm đưa bàn tay mập ra vẫy vẫy Từ đó cuộc đời cấp hai của cô luôn có một Điềm mập mập đi theo, chu chu cái mỏ bất mãn nói “Nhược bạch thỏ, Nhược bạch… Ngốc yêu!Cô một chút ý chí cũng không có, chạy vội về phòng học, th* d*c.Kết thúc năm học đầu tiên Nhược Nhược có thành tích không tốt lắm. Một phần bởi vì khi ngồi nơi quá đỗi yên tĩnh sẽ không kìm được mà nghĩ đến cảnh kia. Khi ngủ thì lại nhớ đến nam sinh đó, vẻ anh tuấn và đôi mắt lạnh lùng cuốn hút.Cô có kể cho Điềm Điềm một lần về tâm tư giấu kín kia, Điềm Điềm nói cô ăn phải một thùng dấm chua (1) lớn. Còn nói cô vừa ngốc vừa vô dụng, nói Cát Lam vẻ ngoài thì khủng long (2) thối, bên trong đã sớm NC (3)!(1) Ghen(2) Vẻ ngoài xấu xí khó coi(3) Não tànLên năm 2, một lần cô ngồi trong lớp chăm chú nhìn lén Cát Lam. Vốn đã xinh đẹp mê người, qua thời gian nhào nặn, Cát Lam đã lộ ra thêm nhiều đường cong hút hồn người.Nhiễm Nhiễm đâm ra tự ti. Điềm Điềm mập vốn bị mẹ bắt giảm béo giờ đã thon thả hơn nhiều, mặt lộ ra nét dễ thương vô cùng, cũng đã được nhiều nam sinh đưa thư tình, không những thế còn có ngực, có mông, đầy vẻ thiếu nữ mới lớn.Cô chỉ hận mình trổ mã (4) chậm!(4) dậy thìChỉ sợ đuổi hoài không tới vầng sáng của Cát Lam thôi!!
Ngốc yêu!
Cô một chút ý chí cũng không có, chạy vội về phòng học, th* d*c.
Kết thúc năm học đầu tiên Nhược Nhược có thành tích không tốt lắm. Một phần bởi vì khi ngồi nơi quá đỗi yên tĩnh sẽ không kìm được mà nghĩ đến cảnh kia. Khi ngủ thì lại nhớ đến nam sinh đó, vẻ anh tuấn và đôi mắt lạnh lùng cuốn hút.
Cô có kể cho Điềm Điềm một lần về tâm tư giấu kín kia, Điềm Điềm nói cô ăn phải một thùng dấm chua (1) lớn. Còn nói cô vừa ngốc vừa vô dụng, nói Cát Lam vẻ ngoài thì khủng long (2) thối, bên trong đã sớm NC (3)!
(1) Ghen
(2) Vẻ ngoài xấu xí khó coi
(3) Não tàn
Lên năm 2, một lần cô ngồi trong lớp chăm chú nhìn lén Cát Lam. Vốn đã xinh đẹp mê người, qua thời gian nhào nặn, Cát Lam đã lộ ra thêm nhiều đường cong hút hồn người.
Nhiễm Nhiễm đâm ra tự ti. Điềm Điềm mập vốn bị mẹ bắt giảm béo giờ đã thon thả hơn nhiều, mặt lộ ra nét dễ thương vô cùng, cũng đã được nhiều nam sinh đưa thư tình, không những thế còn có ngực, có mông, đầy vẻ thiếu nữ mới lớn.
Cô chỉ hận mình trổ mã (4) chậm!
(4) dậy thì
Chỉ sợ đuổi hoài không tới vầng sáng của Cát Lam thôi!!
Ngược ThươngTác giả: Dung TâmTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcĐau thương có nhiều loại. Đau một hồi, đau nhói lên rồi thôi, hoặc nỗi đau dằn xé tâm can đến cả đời... Năm đó gia đình Giản Nhược Nhược chuyển từ thành phố C nghèo đói quanh năm tới thành phố B. Vừa hay Nhược Nhược cũng lên tới trường cấp hai (*) cô được chuyển thẳng vào trường sơ trung B học. (*) Vốn ghi theo TQ nhưng mình chuyển thành trường học như VN cho dễ hiểu nhé. Học sinh đến từ thành phố nghèo lúc nào cũng vậy, bị các bạn học xa lánh, dần dần Nhược Nhược cũng chả còn dũng khí bắt chuyện. Tới năm hai, có một cô bạn bụ bẫm trắng trẻo tới bắt chuyện với cô, thật tâm muốn kết giao. “Chào Nhược bạch thỏ, mình là Điềm Điềm” Cô bất ngờ tới há hốc mồm, cái gì mà “Nhược bạch thỏ”?!! “Í, không lẽ cậu không phải Giản Nhược Nhược sao??” “Ừ, tên mình là Giản Nhược Nhược” “Nhược bạch thỏ, hân hạnh được kết giao với cậu” Cô bạn tên Điềm Điềm đưa bàn tay mập ra vẫy vẫy Từ đó cuộc đời cấp hai của cô luôn có một Điềm mập mập đi theo, chu chu cái mỏ bất mãn nói “Nhược bạch thỏ, Nhược bạch… Ngốc yêu!Cô một chút ý chí cũng không có, chạy vội về phòng học, th* d*c.Kết thúc năm học đầu tiên Nhược Nhược có thành tích không tốt lắm. Một phần bởi vì khi ngồi nơi quá đỗi yên tĩnh sẽ không kìm được mà nghĩ đến cảnh kia. Khi ngủ thì lại nhớ đến nam sinh đó, vẻ anh tuấn và đôi mắt lạnh lùng cuốn hút.Cô có kể cho Điềm Điềm một lần về tâm tư giấu kín kia, Điềm Điềm nói cô ăn phải một thùng dấm chua (1) lớn. Còn nói cô vừa ngốc vừa vô dụng, nói Cát Lam vẻ ngoài thì khủng long (2) thối, bên trong đã sớm NC (3)!(1) Ghen(2) Vẻ ngoài xấu xí khó coi(3) Não tànLên năm 2, một lần cô ngồi trong lớp chăm chú nhìn lén Cát Lam. Vốn đã xinh đẹp mê người, qua thời gian nhào nặn, Cát Lam đã lộ ra thêm nhiều đường cong hút hồn người.Nhiễm Nhiễm đâm ra tự ti. Điềm Điềm mập vốn bị mẹ bắt giảm béo giờ đã thon thả hơn nhiều, mặt lộ ra nét dễ thương vô cùng, cũng đã được nhiều nam sinh đưa thư tình, không những thế còn có ngực, có mông, đầy vẻ thiếu nữ mới lớn.Cô chỉ hận mình trổ mã (4) chậm!(4) dậy thìChỉ sợ đuổi hoài không tới vầng sáng của Cát Lam thôi!!