Hắn – Dạ Khuynh Thành là lâu chủ của thiên hạ đệ nhất lâu Minh Nguyệt lâu, cũng là Minh Nguyệt công tử nổi tiếng thiên hạ. Khuynh Thành – Minh Nguyệt Người cũng như tên, hắn là một mỹ nam tử không hơn không kém. Ta – Nguyệt Liễu Lăng là cung chủ của Kính Nguyệt cung, là độc Mị yêu nữ mà trên giang hồ mỗi người nghe thấy tên là sắc mặt đều đột biến. Trên giang hồ mọi người đều đồn đãi ta làm việc ph*ng đ*ng, am hiểu mị hoặc nam nhân, thủ đoạn ngoan độc, là yêu nữ giết người không chớp mắt. Ta cùng hắn, một người được mỗi người ca tụng là công tử, một người là mỗi người đều phỉ nhổ gọi yêu nữ. Vốn vĩnh viễn hai người không nên tương giao, nhưng là ai cũng không biết, hắn chính là chủ nhân của ta. Ba năm trước đây, vào một khắc ta nắm lấy vạt áo của hắn, hắn liền là chủ nhân của ta. Ba năm trước đây, ta đã quên hết thảy mọi thứ, thời điểm tỉnh lại liền đã thấy mình đang ở bên trong một căn phòng nhỏ hắc ám, nơi đó tụ tập rất nhiều người. Sau đó ta mới biết được chính mình đã lưu lạc ở…
Quyển 1 - Chương 48: Thân thế chi mê (2)
Liễu Lăng Loạn: Độc Phi Khuynh ThànhTác giả: Sương Phi VãnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhHắn – Dạ Khuynh Thành là lâu chủ của thiên hạ đệ nhất lâu Minh Nguyệt lâu, cũng là Minh Nguyệt công tử nổi tiếng thiên hạ. Khuynh Thành – Minh Nguyệt Người cũng như tên, hắn là một mỹ nam tử không hơn không kém. Ta – Nguyệt Liễu Lăng là cung chủ của Kính Nguyệt cung, là độc Mị yêu nữ mà trên giang hồ mỗi người nghe thấy tên là sắc mặt đều đột biến. Trên giang hồ mọi người đều đồn đãi ta làm việc ph*ng đ*ng, am hiểu mị hoặc nam nhân, thủ đoạn ngoan độc, là yêu nữ giết người không chớp mắt. Ta cùng hắn, một người được mỗi người ca tụng là công tử, một người là mỗi người đều phỉ nhổ gọi yêu nữ. Vốn vĩnh viễn hai người không nên tương giao, nhưng là ai cũng không biết, hắn chính là chủ nhân của ta. Ba năm trước đây, vào một khắc ta nắm lấy vạt áo của hắn, hắn liền là chủ nhân của ta. Ba năm trước đây, ta đã quên hết thảy mọi thứ, thời điểm tỉnh lại liền đã thấy mình đang ở bên trong một căn phòng nhỏ hắc ám, nơi đó tụ tập rất nhiều người. Sau đó ta mới biết được chính mình đã lưu lạc ở… “Cho nên vương thượng mới gọi vi thần đến sao?” trong thanh âm của Hạ Diệp nhưng lại mang theo vài phần hơi hơi trào phúng, ta mặc dù vẫn đang nhắm hai mắt, cũng có thể đoán được biểu tình giờ phút này của hắn. Hắn đối với Cơ Vô Nhai nhưng lại vô lễ như thế. “Quả nhân không nghĩ để cho người khác biết cái gì, đợi lát nữa Tiểu Nhiễm nếu tỉnh lại thấy ngươi nhất định sẽ rất cao hứng.” Cơ Vô Nhai nhưng lại cũng không tức giận, ta nghĩ rằng hắn chính là đang đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ. “Vương thượng, vi thần giả ý sủng nàng nhiều năm như vậy, đã quá đủ rồi.” Hạ Diệp trong lời nói không còn sự dung túng như ngày xưa, một tia bất mãn bên trong, hoàn toàn đều là đối với Cơ Vô Nhai bất kính “Vương thượng nếu đem nàng trở về bên cạnh người, nên nói cho nàng hết thảy. Chuyện sủng nàng, thần bất lực.” Thì ra sự sủng ái của Hạ Diệp đối với Hạ Nguyệt Nhiễm toàn bộ đều là giả, bất quá hắn cũng thật là lợi hại, nhưng lại có thể nhẫn nhịn được lâu như thế, đóng vai một phụ thân sủng ái như chính là con gái của mình. “Hạ Diệp, quả nhân biết, quả nhân rất xin lỗi ngươi, nhưng là ngươi cũng đừng tưởng rằng quả nhân thật sự cái gì cũng không biết.” Cơ Vô Nhai trong thanh âm mang theo vài phần tức giận “Ngươi ở mặt ngoài là sủng Tiểu Nhiễm, cái gì đều làm theo nàng, nhưng là trên thực tế ngươi là đang làm cho nàng trở nên xấu tính trong mắt mọi người, ngươi trăm phương ngàn kế như thế, đơn giản chính là nghĩ muốn trả thù quả nhân. Điểm này quả nhân có thể bỏ qua, quả nhân cũng vẫn như cũ sẽ cho Hạ gia vô hạn vinh sủng, nhưng là ngươi tiếp tục sủng Tiểu Nhiễm, ta không hy vọng nàng biết tất cả mọi việc, ta đây là đang bảo hộ nàng.” Giờ phút này, ta rốt cục hiểu được là thiên kim đại tiểu thư, Hạ Nguyệt Nhiễm vì sao sẽ như thế không giống người thường, thì ra là Hạ Diệp cố ý làm, hắn là muốn cho Hạ Nguyệt Nhiễm trở thành ác nữ, một người gặp một người ghét, ở mặt ngoài là tiếp tục dung túng cưng chiều, trên thực tế là đang trả thù Cơ Vô Nhai. Chính là trong quan niệm của hắn, nữ tử đúng nghĩa nên có dáng vẻ tri thức hiểu lễ, tinh thông cầm kỳ thư họa, nhưng là ta lại cho rằng hắn như vậy trả thù đúng là một thành tựu, đã tạo ra Hạ Nguyệt Nhiễm không giống người thường. Nàng bất quá mặc dù luôn luôn nói dối, nhưng kỳ thật so với ai khác đều tốt hơn hẳn. “Vương thượng nếu đã nói như vậy, thần cũng không nghĩ tiếp tục phủ nhận.” Hạ Diệp thanh âm như trước là vô cùng thanh thản không có bất kì vướng bận nào, không mang theo một cảm xúc gì “Vương thượng người nói người muốn bảo hộ nàng, nhưng là người cũng nên hiểu được chính là vì sự sủng ái của người, mới có thể làm cho nàng đưa tới họa sát thân. Không có quan hệ đến thân thế của nàng, cũng không quan hệ nàng có nên hay không biết tất cả, mà là ở chỗ người, sủng ái của người đó là con dao hai lưỡi, yêu nàng đồng thời cũng đã đâm bị thương nàng, năm đó đối đãi với Tiểu Cẩn người còn không rõ, giờ phút này lại vẫn còn muốn đối đãi với nàng như vậy sao?” Tiểu Cẩn? Chắc là nương của Hạ Nguyệt Nhiễm rồi. Chỉ là bọn hắn trong lúc đó dây dưa, tựa hồ lại là đang nói về chuyện xưa chưa giải quyết xong “Quả nhân biết, nhưng là chẳng lẽ quả nhân sủng ái chính nữ nhi của mình có sai lầm rồi sao? Quả nhân muốn bồi thường cho Tiểu Nhiễm.” thanh âm của Cơ Vô Nhai mang theo vài phần kích động. Bọn họ tựa hồ đã quên, ta tùy thời đều có khả năng tỉnh. Tuy rằng trên thực tế ta vẫn đều tỉnh.
“Cho nên vương thượng mới gọi vi thần đến sao?” trong thanh âm của
Hạ Diệp nhưng lại mang theo vài phần hơi hơi trào phúng, ta mặc dù vẫn
đang nhắm hai mắt, cũng có thể đoán được biểu tình giờ phút này của hắn.
Hắn đối với Cơ Vô Nhai nhưng lại vô lễ như thế.
“Quả nhân không nghĩ để cho người khác biết cái gì, đợi lát nữa Tiểu Nhiễm nếu tỉnh lại thấy ngươi nhất định sẽ rất cao hứng.” Cơ Vô Nhai
nhưng lại cũng không tức giận, ta nghĩ rằng hắn chính là đang đặt mình
vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ.
“Vương thượng, vi thần giả ý sủng nàng nhiều năm như vậy, đã quá đủ
rồi.” Hạ Diệp trong lời nói không còn sự dung túng như ngày xưa, một tia bất mãn bên trong, hoàn toàn đều là đối với Cơ Vô Nhai bất kính “Vương
thượng nếu đem nàng trở về bên cạnh người, nên nói cho nàng hết thảy.
Chuyện sủng nàng, thần bất lực.”
Thì ra sự sủng ái của Hạ Diệp đối với Hạ Nguyệt Nhiễm toàn bộ đều là giả, bất quá hắn cũng thật là lợi hại, nhưng lại có thể nhẫn nhịn được
lâu như thế, đóng vai một phụ thân sủng ái như chính là con gái của
mình.
“Hạ Diệp, quả nhân biết, quả nhân rất xin lỗi ngươi, nhưng là ngươi
cũng đừng tưởng rằng quả nhân thật sự cái gì cũng không biết.”
Cơ Vô Nhai trong thanh âm mang theo vài phần tức giận “Ngươi ở mặt
ngoài là sủng Tiểu Nhiễm, cái gì đều làm theo nàng, nhưng là trên thực
tế ngươi là đang làm cho nàng trở nên xấu tính trong mắt mọi người,
ngươi trăm phương ngàn kế như thế, đơn giản chính là nghĩ muốn trả thù
quả nhân. Điểm này quả nhân có thể bỏ qua, quả nhân cũng vẫn như cũ sẽ
cho Hạ gia vô hạn vinh sủng, nhưng là ngươi tiếp tục sủng Tiểu Nhiễm, ta không hy vọng nàng biết tất cả mọi việc, ta đây là đang bảo hộ nàng.”
Giờ phút này, ta rốt cục hiểu được là thiên kim đại tiểu thư, Hạ
Nguyệt Nhiễm vì sao sẽ như thế không giống người thường, thì ra là Hạ
Diệp cố ý làm, hắn là muốn cho Hạ Nguyệt Nhiễm trở thành ác nữ, một
người gặp một người ghét, ở mặt ngoài là tiếp tục dung túng cưng chiều,
trên thực tế là đang trả thù Cơ Vô Nhai.
Chính là trong quan niệm của hắn, nữ tử đúng nghĩa nên có dáng vẻ
tri thức hiểu lễ, tinh thông cầm kỳ thư họa, nhưng là ta lại cho rằng
hắn như vậy trả thù đúng là một thành tựu, đã tạo ra Hạ Nguyệt Nhiễm
không giống người thường.
Nàng bất quá mặc dù luôn luôn nói dối, nhưng kỳ thật so với ai khác đều tốt hơn hẳn.
“Vương thượng nếu đã nói như vậy, thần cũng không nghĩ tiếp tục phủ
nhận.” Hạ Diệp thanh âm như trước là vô cùng thanh thản không có bất kì
vướng bận nào, không mang theo một cảm xúc gì “Vương thượng người nói
người muốn bảo hộ nàng, nhưng là người cũng nên hiểu được chính là vì sự sủng ái của người, mới có thể làm cho nàng đưa tới họa sát thân. Không
có quan hệ đến thân thế của nàng, cũng không quan hệ nàng có nên hay
không biết tất cả, mà là ở chỗ người, sủng ái của người đó là con dao
hai lưỡi, yêu nàng đồng thời cũng đã đâm bị thương nàng, năm đó đối đãi
với Tiểu Cẩn người còn không rõ, giờ phút này lại vẫn còn muốn đối đãi
với nàng như vậy sao?”
Tiểu Cẩn?
Chắc là nương của Hạ Nguyệt Nhiễm rồi.
Chỉ là bọn hắn trong lúc đó dây dưa, tựa hồ lại là đang nói về chuyện xưa chưa giải quyết xong
“Quả nhân biết, nhưng là chẳng lẽ quả nhân sủng ái chính nữ nhi của
mình có sai lầm rồi sao? Quả nhân muốn bồi thường cho Tiểu Nhiễm.” thanh âm của Cơ Vô Nhai mang theo vài phần kích động.
Bọn họ tựa hồ đã quên, ta tùy thời đều có khả năng tỉnh. Tuy rằng trên thực tế ta vẫn đều tỉnh.
Liễu Lăng Loạn: Độc Phi Khuynh ThànhTác giả: Sương Phi VãnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhHắn – Dạ Khuynh Thành là lâu chủ của thiên hạ đệ nhất lâu Minh Nguyệt lâu, cũng là Minh Nguyệt công tử nổi tiếng thiên hạ. Khuynh Thành – Minh Nguyệt Người cũng như tên, hắn là một mỹ nam tử không hơn không kém. Ta – Nguyệt Liễu Lăng là cung chủ của Kính Nguyệt cung, là độc Mị yêu nữ mà trên giang hồ mỗi người nghe thấy tên là sắc mặt đều đột biến. Trên giang hồ mọi người đều đồn đãi ta làm việc ph*ng đ*ng, am hiểu mị hoặc nam nhân, thủ đoạn ngoan độc, là yêu nữ giết người không chớp mắt. Ta cùng hắn, một người được mỗi người ca tụng là công tử, một người là mỗi người đều phỉ nhổ gọi yêu nữ. Vốn vĩnh viễn hai người không nên tương giao, nhưng là ai cũng không biết, hắn chính là chủ nhân của ta. Ba năm trước đây, vào một khắc ta nắm lấy vạt áo của hắn, hắn liền là chủ nhân của ta. Ba năm trước đây, ta đã quên hết thảy mọi thứ, thời điểm tỉnh lại liền đã thấy mình đang ở bên trong một căn phòng nhỏ hắc ám, nơi đó tụ tập rất nhiều người. Sau đó ta mới biết được chính mình đã lưu lạc ở… “Cho nên vương thượng mới gọi vi thần đến sao?” trong thanh âm của Hạ Diệp nhưng lại mang theo vài phần hơi hơi trào phúng, ta mặc dù vẫn đang nhắm hai mắt, cũng có thể đoán được biểu tình giờ phút này của hắn. Hắn đối với Cơ Vô Nhai nhưng lại vô lễ như thế. “Quả nhân không nghĩ để cho người khác biết cái gì, đợi lát nữa Tiểu Nhiễm nếu tỉnh lại thấy ngươi nhất định sẽ rất cao hứng.” Cơ Vô Nhai nhưng lại cũng không tức giận, ta nghĩ rằng hắn chính là đang đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ. “Vương thượng, vi thần giả ý sủng nàng nhiều năm như vậy, đã quá đủ rồi.” Hạ Diệp trong lời nói không còn sự dung túng như ngày xưa, một tia bất mãn bên trong, hoàn toàn đều là đối với Cơ Vô Nhai bất kính “Vương thượng nếu đem nàng trở về bên cạnh người, nên nói cho nàng hết thảy. Chuyện sủng nàng, thần bất lực.” Thì ra sự sủng ái của Hạ Diệp đối với Hạ Nguyệt Nhiễm toàn bộ đều là giả, bất quá hắn cũng thật là lợi hại, nhưng lại có thể nhẫn nhịn được lâu như thế, đóng vai một phụ thân sủng ái như chính là con gái của mình. “Hạ Diệp, quả nhân biết, quả nhân rất xin lỗi ngươi, nhưng là ngươi cũng đừng tưởng rằng quả nhân thật sự cái gì cũng không biết.” Cơ Vô Nhai trong thanh âm mang theo vài phần tức giận “Ngươi ở mặt ngoài là sủng Tiểu Nhiễm, cái gì đều làm theo nàng, nhưng là trên thực tế ngươi là đang làm cho nàng trở nên xấu tính trong mắt mọi người, ngươi trăm phương ngàn kế như thế, đơn giản chính là nghĩ muốn trả thù quả nhân. Điểm này quả nhân có thể bỏ qua, quả nhân cũng vẫn như cũ sẽ cho Hạ gia vô hạn vinh sủng, nhưng là ngươi tiếp tục sủng Tiểu Nhiễm, ta không hy vọng nàng biết tất cả mọi việc, ta đây là đang bảo hộ nàng.” Giờ phút này, ta rốt cục hiểu được là thiên kim đại tiểu thư, Hạ Nguyệt Nhiễm vì sao sẽ như thế không giống người thường, thì ra là Hạ Diệp cố ý làm, hắn là muốn cho Hạ Nguyệt Nhiễm trở thành ác nữ, một người gặp một người ghét, ở mặt ngoài là tiếp tục dung túng cưng chiều, trên thực tế là đang trả thù Cơ Vô Nhai. Chính là trong quan niệm của hắn, nữ tử đúng nghĩa nên có dáng vẻ tri thức hiểu lễ, tinh thông cầm kỳ thư họa, nhưng là ta lại cho rằng hắn như vậy trả thù đúng là một thành tựu, đã tạo ra Hạ Nguyệt Nhiễm không giống người thường. Nàng bất quá mặc dù luôn luôn nói dối, nhưng kỳ thật so với ai khác đều tốt hơn hẳn. “Vương thượng nếu đã nói như vậy, thần cũng không nghĩ tiếp tục phủ nhận.” Hạ Diệp thanh âm như trước là vô cùng thanh thản không có bất kì vướng bận nào, không mang theo một cảm xúc gì “Vương thượng người nói người muốn bảo hộ nàng, nhưng là người cũng nên hiểu được chính là vì sự sủng ái của người, mới có thể làm cho nàng đưa tới họa sát thân. Không có quan hệ đến thân thế của nàng, cũng không quan hệ nàng có nên hay không biết tất cả, mà là ở chỗ người, sủng ái của người đó là con dao hai lưỡi, yêu nàng đồng thời cũng đã đâm bị thương nàng, năm đó đối đãi với Tiểu Cẩn người còn không rõ, giờ phút này lại vẫn còn muốn đối đãi với nàng như vậy sao?” Tiểu Cẩn? Chắc là nương của Hạ Nguyệt Nhiễm rồi. Chỉ là bọn hắn trong lúc đó dây dưa, tựa hồ lại là đang nói về chuyện xưa chưa giải quyết xong “Quả nhân biết, nhưng là chẳng lẽ quả nhân sủng ái chính nữ nhi của mình có sai lầm rồi sao? Quả nhân muốn bồi thường cho Tiểu Nhiễm.” thanh âm của Cơ Vô Nhai mang theo vài phần kích động. Bọn họ tựa hồ đã quên, ta tùy thời đều có khả năng tỉnh. Tuy rằng trên thực tế ta vẫn đều tỉnh.