Tác giả:

Hắn – Dạ Khuynh Thành là lâu chủ của thiên hạ đệ nhất lâu Minh Nguyệt lâu, cũng là Minh Nguyệt công tử nổi tiếng thiên hạ. Khuynh Thành – Minh Nguyệt Người cũng như tên, hắn là một mỹ nam tử không hơn không kém. Ta – Nguyệt Liễu Lăng là cung chủ của Kính Nguyệt cung, là độc Mị yêu nữ mà trên giang hồ mỗi người nghe thấy tên là sắc mặt đều đột biến. Trên giang hồ mọi người đều đồn đãi ta làm việc ph*ng đ*ng, am hiểu mị hoặc nam nhân, thủ đoạn ngoan độc, là yêu nữ giết người không chớp mắt. Ta cùng hắn, một người được mỗi người ca tụng là công tử, một người là mỗi người đều phỉ nhổ gọi yêu nữ. Vốn vĩnh viễn hai người không nên tương giao, nhưng là ai cũng không biết, hắn chính là chủ nhân của ta. Ba năm trước đây, vào một khắc ta nắm lấy vạt áo của hắn, hắn liền là chủ nhân của ta. Ba năm trước đây, ta đã quên hết thảy mọi thứ, thời điểm tỉnh lại liền đã thấy mình đang ở bên trong một căn phòng nhỏ hắc ám, nơi đó tụ tập rất nhiều người. Sau đó ta mới biết được chính mình đã lưu lạc ở…

Quyển 1 - Chương 85: Cạm bẫy ôn nhu (1)

Liễu Lăng Loạn: Độc Phi Khuynh ThànhTác giả: Sương Phi VãnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhHắn – Dạ Khuynh Thành là lâu chủ của thiên hạ đệ nhất lâu Minh Nguyệt lâu, cũng là Minh Nguyệt công tử nổi tiếng thiên hạ. Khuynh Thành – Minh Nguyệt Người cũng như tên, hắn là một mỹ nam tử không hơn không kém. Ta – Nguyệt Liễu Lăng là cung chủ của Kính Nguyệt cung, là độc Mị yêu nữ mà trên giang hồ mỗi người nghe thấy tên là sắc mặt đều đột biến. Trên giang hồ mọi người đều đồn đãi ta làm việc ph*ng đ*ng, am hiểu mị hoặc nam nhân, thủ đoạn ngoan độc, là yêu nữ giết người không chớp mắt. Ta cùng hắn, một người được mỗi người ca tụng là công tử, một người là mỗi người đều phỉ nhổ gọi yêu nữ. Vốn vĩnh viễn hai người không nên tương giao, nhưng là ai cũng không biết, hắn chính là chủ nhân của ta. Ba năm trước đây, vào một khắc ta nắm lấy vạt áo của hắn, hắn liền là chủ nhân của ta. Ba năm trước đây, ta đã quên hết thảy mọi thứ, thời điểm tỉnh lại liền đã thấy mình đang ở bên trong một căn phòng nhỏ hắc ám, nơi đó tụ tập rất nhiều người. Sau đó ta mới biết được chính mình đã lưu lạc ở… Từ sau ngày ấy, toàn bộ mọi người trong Minh Nguyệt thành biết Hạ gia tam tiểu thư Hạ Nguyệt Nhiễm trở thành Phượng Loan thứ hai, bắt được tâm của lục Vương gia Cơ Lưu Tiêu. Lời đồn đãi như thế tất nhiên không phải tin đồn vô căn cứ, mà tất cả đều xuất phát từ nam tử một thân xinh đẹp kia. Ta, trở thành địch nhân trong lòng của các cô gái ở Minh Nguyệt thành, bởi vì ta đánh vỡ giấc mộng của các nàng. Lúc trước, mặc dù ta cùng Khúc Nhược Vân cùng ngày gả vào lục vương phủ, mặc dù ta cùng hắn ân ái, lời đồn đãi truyền dư luận xôn xao, mặc dù ta đuổi đi thị thiếp của hắn, những cô gái này đúng là vẫn còn mang theo hy vọng. Trong lòng vẫn là mộng tưởng có thể trở thành người thay thế được Phượng Loan. Chính là nay, Cơ Lưu Tiêu lại vì ta đánh vỡ lời thề suốt đời không lập phi, vì thế mọi người đều nghĩ đến hắn là thật sự yêu thương ta, cho nên mới chịu buông xuống lời thề từng lập vì Phượng Loan. Này tất cả, tát cả cỡ nào làm người ta cảm động. Ta biết rất nhiều nữ nhân hâm mộ ta, đố kị ta, thậm chí thù hận ta, chính là chỉ có ta biết, cái này bất quá là một cái bẫy, một cạm bẫy ôn nhu. Ta không biết hắn muốn bắt được con mồi gì, nhưng ta tuyệt đối là một công cụ của hắn. Nếu những nữ nhân này biết được sự thật, lại không biết sẽ có phản ứng như thế nào đây? Ta nói rồi, trò chơi này ta không phụng bồi. Nhưng tất cả đều không phải là ta có khả năng lựa chọn, hắn không cần ta đồng ý liền đã đem ta kéo vào cơn lốc xoáy này. Công cụ… Vẫn là công cụ… Ta không muốn làm công cụ vì Mị thử độc, lại chung quy thân bất do kỷ (*) , mà nay ta cũng không muốn trở thành công cụ của hắn để mê hoặc người khác, lại vẫn là không thể toàn thân trở ra. (*thân bất do kỷ: cuộc sống của mình không còn do mình làm chủ nữa) Được, một khi đã như vậy, ta chấp nhận. Chính là sẽ có một ngày, ta muốn bọn họ hối hận, hối hận từng như thế đối đãi với ta. Cơ Lưu Tiêu hành động tuyệt đối xưng được với nhất lưu, vừa mới bắt đầu mấy ngày, mỗi khi hắn đối với ta vô cùng ân cần, ta đều là cự tuyệt, chính là bởi vậy, ta cuối cùng thu được vô số ánh mắt, tựa hồ chỉ trích ta đối với hắn lãnh đạm. Vài lần, ta tất nhiên là tâm sinh tức giận, đối với hắn cũng càng phát ra lãnh đạm, chính là hắn khuôn mặt tươi cười như trước, làm cho những người đó cơ hồ bắt đầu oán hận ta không biết phân biệt. Cơ Lưu Tiêu, hắn quả thực giảo hoạt như hồ ly. Vì thế kết quả là, ta đúng là vẫn chỉ còn lựa chọn phụng bồi, bồi hắn tiếp tục trò chơi này, có lẽ ngay từ lúc ta bắt đầu thay thế Hạ Nguyệt Nhiễm kia, ta liền đã là thân bất do kỷ. Duy nhất đáng giá vui mừng là, Hạ Nguyệt Tiêu đã tìm hiểu được vị trí thất thải kỳ thạch, cũng nói tùy thời có thể mang tới cho ta. Chính là thất thải kỳ thạch lại ở trong tay Cơ Vô Nhai, còn có trên tay thái tử, Cơ Lưu Phong cùng Cơ Lưu Tiêu, vì không muốn gây đại loạn, ta quyết định trước mắt án binh bất động, trước lấy trong tay ba người bọn họ, sau lấy đi trên tay Cơ Vô Nhai, đến lúc đó liền thừa dịp loạn ly khai. Chính là kể từ đó, Hạ Nguyệt Tiêu lại luôn bám theo ta, ta phải mất bao công sức mới tách được hắn, chỉ kém là chưa hạ độc cho hắn mà thôi. Mà cái kẻ trước giờ không ở nhà là hắn lúc này đây còn thật sự ở nhà nhiều hơn, xem ra hắn không thấy được Hạ Nguyệt Nhiễm là sẽ không bỏ qua. Chính là ta không biết Mị rốt cuộc đem Hạ Nguyệt Nhiễm giấu đi nơi nào? Sẽ không giết đi chứ. Đối với người chán ghét nữ nhân như Mị mà nói, việc này cũng không phải không có khả năng.

Từ sau ngày ấy, toàn bộ mọi người trong Minh Nguyệt thành biết Hạ
gia tam tiểu thư Hạ Nguyệt Nhiễm trở thành Phượng Loan thứ hai, bắt được tâm của lục Vương gia Cơ Lưu Tiêu.
Lời đồn đãi như thế tất nhiên không phải tin đồn vô căn cứ, mà tất cả đều xuất phát từ nam tử một thân xinh đẹp kia.
Ta, trở thành địch nhân trong lòng của các cô gái ở Minh Nguyệt thành, bởi vì ta đánh vỡ giấc mộng của các nàng.
Lúc trước, mặc dù ta cùng Khúc Nhược Vân cùng ngày gả vào lục vương
phủ, mặc dù ta cùng hắn ân ái, lời đồn đãi truyền dư luận xôn xao, mặc
dù ta đuổi đi thị thiếp của hắn, những cô gái này đúng là vẫn còn mang
theo hy vọng.
Trong lòng vẫn là mộng tưởng có thể trở thành người thay thế được Phượng Loan.
Chính là nay, Cơ Lưu Tiêu lại vì ta đánh vỡ lời thề suốt đời không
lập phi, vì thế mọi người đều nghĩ đến hắn là thật sự yêu thương ta, cho nên mới chịu buông xuống lời thề từng lập vì Phượng Loan.
Này tất cả, tát cả cỡ nào làm người ta cảm động. Ta biết rất nhiều
nữ nhân hâm mộ ta, đố kị ta, thậm chí thù hận ta, chính là chỉ có ta
biết, cái này bất quá là một cái bẫy, một cạm bẫy ôn nhu.
Ta không biết hắn muốn bắt được con mồi gì, nhưng ta tuyệt đối là một công cụ của hắn.
Nếu những nữ nhân này biết được sự thật, lại không biết sẽ có phản ứng như thế nào đây?
Ta nói rồi, trò chơi này ta không phụng bồi.
Nhưng tất cả đều không phải là ta có khả năng lựa chọn, hắn không cần ta đồng ý liền đã đem ta kéo vào cơn lốc xoáy này.
Công cụ… Vẫn là công cụ…
Ta không muốn làm công cụ vì Mị thử độc, lại chung quy thân bất do
kỷ (*) , mà nay ta cũng không muốn trở thành công cụ của hắn để mê hoặc
người khác, lại vẫn là không thể toàn thân trở ra.
(*thân bất do kỷ: cuộc sống của mình không còn do mình làm chủ nữa)
Được, một khi đã như vậy, ta chấp nhận.
Chính là sẽ có một ngày, ta muốn bọn họ hối hận, hối hận từng như thế đối đãi với ta.
Cơ Lưu Tiêu hành động tuyệt đối xưng được với nhất lưu, vừa mới bắt
đầu mấy ngày, mỗi khi hắn đối với ta vô cùng ân cần, ta đều là cự tuyệt, chính là bởi vậy, ta cuối cùng thu được vô số ánh mắt, tựa hồ chỉ trích ta đối với hắn lãnh đạm.
Vài lần, ta tất nhiên là tâm sinh tức giận, đối với hắn cũng càng
phát ra lãnh đạm, chính là hắn khuôn mặt tươi cười như trước, làm cho
những người đó cơ hồ bắt đầu oán hận ta không biết phân biệt.
Cơ Lưu Tiêu, hắn quả thực giảo hoạt như hồ ly.
Vì thế kết quả là, ta đúng là vẫn chỉ còn lựa chọn phụng bồi, bồi
hắn tiếp tục trò chơi này, có lẽ ngay từ lúc ta bắt đầu thay thế Hạ
Nguyệt Nhiễm kia, ta liền đã là thân bất do kỷ.
Duy nhất đáng giá vui mừng là, Hạ Nguyệt Tiêu đã tìm hiểu được vị
trí thất thải kỳ thạch, cũng nói tùy thời có thể mang tới cho ta.
Chính là thất thải kỳ thạch lại ở trong tay Cơ Vô Nhai, còn có trên
tay thái tử, Cơ Lưu Phong cùng Cơ Lưu Tiêu, vì không muốn gây đại loạn,
ta quyết định trước mắt án binh bất động, trước lấy trong tay ba người
bọn họ, sau lấy đi trên tay Cơ Vô Nhai, đến lúc đó liền thừa dịp loạn ly khai.
Chính là kể từ đó, Hạ Nguyệt Tiêu lại luôn bám theo ta, ta phải mất
bao công sức mới tách được hắn, chỉ kém là chưa hạ độc cho hắn mà thôi.
Mà cái kẻ trước giờ không ở nhà là hắn lúc này đây còn thật sự ở nhà nhiều hơn, xem ra hắn không thấy được Hạ Nguyệt Nhiễm là sẽ không bỏ
qua.
Chính là ta không biết Mị rốt cuộc đem Hạ Nguyệt Nhiễm giấu đi nơi nào?
Sẽ không giết đi chứ.
Đối với người chán ghét nữ nhân như Mị mà nói, việc này cũng không phải không có khả năng.

Liễu Lăng Loạn: Độc Phi Khuynh ThànhTác giả: Sương Phi VãnTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhHắn – Dạ Khuynh Thành là lâu chủ của thiên hạ đệ nhất lâu Minh Nguyệt lâu, cũng là Minh Nguyệt công tử nổi tiếng thiên hạ. Khuynh Thành – Minh Nguyệt Người cũng như tên, hắn là một mỹ nam tử không hơn không kém. Ta – Nguyệt Liễu Lăng là cung chủ của Kính Nguyệt cung, là độc Mị yêu nữ mà trên giang hồ mỗi người nghe thấy tên là sắc mặt đều đột biến. Trên giang hồ mọi người đều đồn đãi ta làm việc ph*ng đ*ng, am hiểu mị hoặc nam nhân, thủ đoạn ngoan độc, là yêu nữ giết người không chớp mắt. Ta cùng hắn, một người được mỗi người ca tụng là công tử, một người là mỗi người đều phỉ nhổ gọi yêu nữ. Vốn vĩnh viễn hai người không nên tương giao, nhưng là ai cũng không biết, hắn chính là chủ nhân của ta. Ba năm trước đây, vào một khắc ta nắm lấy vạt áo của hắn, hắn liền là chủ nhân của ta. Ba năm trước đây, ta đã quên hết thảy mọi thứ, thời điểm tỉnh lại liền đã thấy mình đang ở bên trong một căn phòng nhỏ hắc ám, nơi đó tụ tập rất nhiều người. Sau đó ta mới biết được chính mình đã lưu lạc ở… Từ sau ngày ấy, toàn bộ mọi người trong Minh Nguyệt thành biết Hạ gia tam tiểu thư Hạ Nguyệt Nhiễm trở thành Phượng Loan thứ hai, bắt được tâm của lục Vương gia Cơ Lưu Tiêu. Lời đồn đãi như thế tất nhiên không phải tin đồn vô căn cứ, mà tất cả đều xuất phát từ nam tử một thân xinh đẹp kia. Ta, trở thành địch nhân trong lòng của các cô gái ở Minh Nguyệt thành, bởi vì ta đánh vỡ giấc mộng của các nàng. Lúc trước, mặc dù ta cùng Khúc Nhược Vân cùng ngày gả vào lục vương phủ, mặc dù ta cùng hắn ân ái, lời đồn đãi truyền dư luận xôn xao, mặc dù ta đuổi đi thị thiếp của hắn, những cô gái này đúng là vẫn còn mang theo hy vọng. Trong lòng vẫn là mộng tưởng có thể trở thành người thay thế được Phượng Loan. Chính là nay, Cơ Lưu Tiêu lại vì ta đánh vỡ lời thề suốt đời không lập phi, vì thế mọi người đều nghĩ đến hắn là thật sự yêu thương ta, cho nên mới chịu buông xuống lời thề từng lập vì Phượng Loan. Này tất cả, tát cả cỡ nào làm người ta cảm động. Ta biết rất nhiều nữ nhân hâm mộ ta, đố kị ta, thậm chí thù hận ta, chính là chỉ có ta biết, cái này bất quá là một cái bẫy, một cạm bẫy ôn nhu. Ta không biết hắn muốn bắt được con mồi gì, nhưng ta tuyệt đối là một công cụ của hắn. Nếu những nữ nhân này biết được sự thật, lại không biết sẽ có phản ứng như thế nào đây? Ta nói rồi, trò chơi này ta không phụng bồi. Nhưng tất cả đều không phải là ta có khả năng lựa chọn, hắn không cần ta đồng ý liền đã đem ta kéo vào cơn lốc xoáy này. Công cụ… Vẫn là công cụ… Ta không muốn làm công cụ vì Mị thử độc, lại chung quy thân bất do kỷ (*) , mà nay ta cũng không muốn trở thành công cụ của hắn để mê hoặc người khác, lại vẫn là không thể toàn thân trở ra. (*thân bất do kỷ: cuộc sống của mình không còn do mình làm chủ nữa) Được, một khi đã như vậy, ta chấp nhận. Chính là sẽ có một ngày, ta muốn bọn họ hối hận, hối hận từng như thế đối đãi với ta. Cơ Lưu Tiêu hành động tuyệt đối xưng được với nhất lưu, vừa mới bắt đầu mấy ngày, mỗi khi hắn đối với ta vô cùng ân cần, ta đều là cự tuyệt, chính là bởi vậy, ta cuối cùng thu được vô số ánh mắt, tựa hồ chỉ trích ta đối với hắn lãnh đạm. Vài lần, ta tất nhiên là tâm sinh tức giận, đối với hắn cũng càng phát ra lãnh đạm, chính là hắn khuôn mặt tươi cười như trước, làm cho những người đó cơ hồ bắt đầu oán hận ta không biết phân biệt. Cơ Lưu Tiêu, hắn quả thực giảo hoạt như hồ ly. Vì thế kết quả là, ta đúng là vẫn chỉ còn lựa chọn phụng bồi, bồi hắn tiếp tục trò chơi này, có lẽ ngay từ lúc ta bắt đầu thay thế Hạ Nguyệt Nhiễm kia, ta liền đã là thân bất do kỷ. Duy nhất đáng giá vui mừng là, Hạ Nguyệt Tiêu đã tìm hiểu được vị trí thất thải kỳ thạch, cũng nói tùy thời có thể mang tới cho ta. Chính là thất thải kỳ thạch lại ở trong tay Cơ Vô Nhai, còn có trên tay thái tử, Cơ Lưu Phong cùng Cơ Lưu Tiêu, vì không muốn gây đại loạn, ta quyết định trước mắt án binh bất động, trước lấy trong tay ba người bọn họ, sau lấy đi trên tay Cơ Vô Nhai, đến lúc đó liền thừa dịp loạn ly khai. Chính là kể từ đó, Hạ Nguyệt Tiêu lại luôn bám theo ta, ta phải mất bao công sức mới tách được hắn, chỉ kém là chưa hạ độc cho hắn mà thôi. Mà cái kẻ trước giờ không ở nhà là hắn lúc này đây còn thật sự ở nhà nhiều hơn, xem ra hắn không thấy được Hạ Nguyệt Nhiễm là sẽ không bỏ qua. Chính là ta không biết Mị rốt cuộc đem Hạ Nguyệt Nhiễm giấu đi nơi nào? Sẽ không giết đi chứ. Đối với người chán ghét nữ nhân như Mị mà nói, việc này cũng không phải không có khả năng.

Quyển 1 - Chương 85: Cạm bẫy ôn nhu (1)