Mở đầu "Là tôi!" Phòng làm việc yên tĩnh, lời nói thì thầm của người đàn ông bên trong truyền đến. Giống như người yêu đang nỉ non, giọng nói trầm thấp lười biếng mê người, không hiểu sao cô nổi lên một tầng da gà. "À!" Chà xát chà xát cánh tay, Ôn Nhu xấu hổ chỉ có thể cười gượng hai tiếng. "Tối nay có thể cùng nhau ăn một bữa cơm không?" Giọng nói lười biếng đưa ra lời mời. "Ăn cơm?" Ôn Nhu ngẩn người một lúc, rồi dùng sức lắc đầu. "Không cần." Cô không muốn gia nhập bản danh sách các đóa hoa của hắn. "Em không cần ngượng ngùng, tôi không ngại vì em trích ra hai giờ." Tiếng nói trầm thấp lại xen lẫn kiêu ngạo, giống như đang chọc ghẹo cô chỉ nói khách sáo thôi Hai chân mày thanh tú nhíu lại một cái. "Tôi không có ngượng ngùng, mà thật sự không muốn đi." "Không có việc gì, nếu em lo lắng những người hâm mộ của tôi, tôi sẽ giải thích với bọn họ, bọn họ sẽ đồng ý." Ôn Nhu âm thầm thở dài một hơi."Làm ơn , là tôi không muốn đi." Điện thoại bên kia lại trầm mặc một hồi, hình như rốt cuộc…
Tác giả: