Ánh mặt trời tháng sáu làm người ta hận không thể tiến vào trong thùng tắm ngâm vào không bao giờ phải đi ra nữa, vậy mà có một tiểu cô nương mặc váy hoa, dường như không có cảm giác được chút nóng bức nào, đứng ở một gốc cây nghiêng cổ sang một bên, đã suốt hơn hai giờ. Ánh mặt trời đã sớm làm cho khuôn mặt của cô đỏ bừng, mồ hôi đầm đìa, ánh mắt của cô lại nhìn chằm chằm vào một ổ ruồi đen sì trên cây không lệch khỏi quỹ đạo, sau đó thỉnh thoảng vươn tay, muốn dùng cây gậy trong tay thăm dò thử, chọc một thoáng, thế nhưng mà mỗi lần cây gậy trong tay cô sắp tiếp cận ổ ruồi, sẽ có mấy con ruồi đặc biệt lớn hướng phía cô bay đi. Thật đáng ghét! Cô gái phẫn hận trừng mắt nhìn mấy “Con ruồi” bay trước mắt . Sau đó chơi trò nó đuổi, cô trốn, đợi chúng không đuổi nữa, cô lại cầm gậy chọc tiếp, thử nghiệm đến lần thứ năm, đột nhiên phát hiện, chỉ cần nhẹ nhàng từng chút một đem gậy hướng trong sào huyệt đâm tới, những con ruồi siêu lớn này cũng sẽ không hướng phía cô bay. Vì vậy cô bỏ ra…

Truyện chữ