Tác giả:

Bụi trần năm xưa – Mở đầu Nữ tử áo trắng vịn song cửa, vọng trông ánh trăng ngoài xa. Nàng như đang mông lung nghĩ ngợi gì, lại như chỉ đơn thuần muốn khắc ghi ánh trăng kia vào lòng. Tiếng cửa khẽ vang lên, nàng thoáng nhíu mày. Cung nhân trong điện đã bị mang đi hết từ lâu, ngay cả mấy đứa bé nàng nhận nuôi cũng không biết bị đưa đi đâu, lúc này, ai sẽ đến thăm nàng? Nàng là tội nhân, lại không biết bản thân phạm tội gì. Ngày ấy ở Giang Nam, nàng không hiểu tại sao tỷ tỷ lại đối xử với nàng như vậy? Vì sợ nàng cướp mất tình yêu của người kia dành cho nàng ta ư? Sẽ không, vĩnh viễn sẽ không. Nàng hiểu, là nàng cố đấm ăn xôi chen vào giữa họ. Mấy năm nay, nàng từ lâu đã biết, dù thế nào đi chăng nữa, y cũng sẽ không thích nàng. Tỷ tỷ ư? Nàng cười. Sau này nàng sẽ không có… tỷ tỷ nữa. “Phi!”, tiếng gọi trong trẻo cất lên, là Tiểu Bát của nàng, theo sau còn có A Thiết xấu xí nhưng trung thành. “Phi! Phi!” Tiểu Bát của nàng nước mắt lưng tròng, nức nở nói: “Tại sao phi không muốn gặp…

Truyện chữ