Tác giả:

“Thời tiết tại sao lại nóng như vầy!” Đan Tê xoa xoa mồ hôi trên trán, ngẩng đầu nhìn mặt trời chói chang, nhịn không được oán giận. Đứng lại, hắn nhìn trái phải bốn bề im ắng, mới lặng lẽ duỗi tay ra, lập tức trong tay xuất hiện một cái quạt. Vừa phe phẩy cây quạt, Đan Tê rảo chân bước đến ngoại thành. “Đứng lại.” Đan Tê đang cắm cúi đi hoảng sợ dừng lại, ngẩng lên thì thấy ba người đương chắn đường hắn. “Quả nhiên là quế thụ tinh, có thể tu luyện thành hình người xem ra ít nhất đã có năm trăm năm đạo hạnh.” Một đạo sĩ cẩn thận nhìn hắn, quay lại mỉm cười với hai tên phía sau. ” Động phủ của tôn chủ vừa mới sửa lại, nếu bắt nó về để ở hoa viên, tôn chủ nhất định rất hài lòng” Một người khác cũng mỉm cười. “Đúng vậy, lan quế lưu phương* (trong nhà có lan có quế), rất tốt.” Người thứ ba cũng gật đầu. Đan Tê nghe ba người nọ nói chuyện, cảm thấy bị coi thường. Đúng như bọn họ nói, Đan Tê không phải người, mà là một thụ tinh. Bản thể của hắn sinh trưởng ở linh xuyên Đông Sơn, là một gốc…

Truyện chữ