“Bang ~” Cửa nội điện yên lặng bị một cước đá văng, người đang tới trên mặt lộ vẻ tươi cười trào phúng. Bị thanh âm ngoài cửa quấy nhiễu, Norway (Na-uy) – Lôi Nghê Nhĩ (phiên âm của LeiNi) dùng tư thế bán thân bất toại (liệt nửa người) nằm tựa trên vương vị, bàn tay chống đầu nhìn về phía người kia, lộ ra nụ cười sáng lạn. “Hi! (TN: hay còn đc đọc là “hai” … chào ấy mà) Uy Liêm Tư (phiên âm của William) vương huynh thân ái, đã trễ thế này tới tìm ta có chuyện gì sao? Không lẽ mơ thấy ác mộng?!” Lôi Nghê Nhĩ đùa giỡn cười cười trào phúng nhìn biểu tình nam nhân. Khóe miệng nam nhân một trận run rẩy, đột nhiên lộ ra vẻ hưng phấn. “Ha ha...... Ha ha ha ha, Lôi Nghê Nhĩ ngươi là do mắt mù hay là lỗ tai điếc? Đừng nói với ta ngươi không nghe thấy tiếng kêu bên ngoài a! Nhìn vẻ mặt ngươi, không lẽ bị dọa choáng váng?...... Ha ha ha ha...... Hẳn là không có khả năng này nha. Theo như ta biết đệ đệ của ta- Lôi Nghê Nhĩ ngươi vào lúc đế quốc chưa thống nhất, tự thân lâm trận,vô cùng khát máu…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...