Tác giả:

Gió nhẹ ấm áp, ánh mặt trời rực rỡ, bầu trời trong xanh, một chiếc xe hơi màu đen chậm rãi dừng lại trước một ngôi biệt thự màu trắng, một đôi giày da sáng bóng bước xuống xe từ vị trí tài xế, đi vòng qua ghế phụ, thay bạn gái mở cửa xe. “Cám ơn”. Lương Nhược Duy nở một nụ cười ngọt ngào, gương mặt trái xoan hơn ửng hồng, cùng đôi mắt to đen lái long lanh rất có hồn. Cho dù có cười thật tươi cũng sẽ không bị híp thành một đường thẳng, còn tròng mắt với hai màu đen trắng rõ ràng, lấp lánh và trong veo như những vì sao, đôi môi căng mọng như ứ nước, tất cả hợp lại để tạo thành một gương mặt vừa xinh đẹp vừa thuần khiết. Mặc dù không phải là sắc nước hương trời, nhưng trên người cô lại tỏa ra một loại hơi thở rất quen thuộc giống như đứa trẻ nhà bên cạnh, hồn nhiên mà lại thuần khiết, để cho những ai đến gần cô đều cảm thấy vô cùng thoải mái, không có áp lực. Trong đó cũng có cả người đàn ông đang ngắm cô vào lúc này, anh đánh giá rất cao vẻ đẹp này của cô. Từ lần đầu tiên gặp mặt, anh…

Truyện chữ