Editor: dipM Beta:mèo mỡ Mấy năm gần đây, phía Nam thường có tuyết rơi, chỉ có điều không bao giờ rơi lớn. Một tầng mỏng chưa kịp nhìn rõ đã tan, ngay cả màu cũng không trắng được như tuyết. Mạc Tùy ghét mùa đông, đặc biệt là mùa đông sau khi tuyết rơi, đường thì ướt rượt, phủ đầy tuyết bị vô số vết chân nhuộm thành màu vàng sẫm như bùn, bẩn thỉu không biết rửa đến bao giờ cho hết. Chẳng bằng mưa phứt đi cho rồi, rửa qua là trôi, ít ra là không thấy lầy lội. Cô bước xuống xe, nhìn dòng người ngược xuôi trên đường mà buồn bực thở ra một hơi, hơi nước trắng xóa bay lên làm mờ tầm mắt cô trong giây lát. Bông tuyết đang rơi nhẹ nhàng bỗng bay lên không trung, gió thổi chúng nhảy múa khắp mọi phương, cho dù có che ô cũng chẳng chắn được bao nhiêu. Vội vàng chạy vào gầm cầu đèn đuốc sáng trưng, hòa vào làn đường đi bộ vẫn đông đúc kể cả trong ngày tuyết. Đường dưới cầu này có hai đoạn, chỗ gần cửa ra trước mặt có một người vô gia cư dọn ổ ở đó, Mạc Tùy rảo nhanh chân đi ra ngoài. Tiếng nhạc…
Tác giả: