Tống Mộ Thanh cầm di động, nghe bạn thân Trần Mặc Mặc gào thét: "Cậu có biết tiêu chuẩn của một cô gái tốt bây giờ là gì không? Là trêu chọc bọn ngốc, bán manh (1), đóng giả thục nữ, diễn trò lưu manh! Tống Mộ Thanh, tuy rằng cậu không khác lắm so với mấy yêu cầu này, nhưng nếu cậu muốn lấy được một người đàn ông tốt, bây giờ phải triển khai bước đầu tiên của một cô gái tốt, diễn vai côn đồ. Đi! Hãy tiêu diệt người đàn bà không biết xấu hổ kia ngay cho mình!" Tống Mộ Thanh ngửa mặt nhìn trời, ném điện thoại vào túi xách. Nhìn người phụ nữ xinh đẹp ngồi trong quán cà phê đối diện bên kia đường, hít sâu một hơi, sau đó hùng hổ, khí phách hiên ngang băng qua đường. Dường như người phụ nữ ngồi bên cửa sổ phát hiện ra cái nhìn chăm chú của cô, quay đầu nhìn, sắc mặt trắng bệch ngay khi nhìn thấy cô, lấy điện thoại di động ra muốn gọi cho ai đó. Tống Mộ Thanh cười lạnh trong lòng, trừng mắt nhìn tay bà ta, cho đến khi người phụ nữ kia run rẩy rút điện thoại ra, lúc này cô mới giẫm đôi giày…
Tác giả: