Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 2: Sát tinh thất điện hạ

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Họ không nghĩ rằng quân đội Yến quốc nhanh như vậy, vây quanh toàn bộ hoàng cung, không biết là phái ra bao nhiêu người, tất cả đều như hung thần ác sát canh giữ, có chạy đằng trời.Rất nhanh, quân đội Yến quốc lăm lăm lưỡi dao sắc bén, tiến đến duy trì trật tự, bọn người trong cung đều chạy tới ngự hoa viên, nam đứng ở bên trái, nữ ở vòng ngoài, bất nam bất nữ ở giữa.Hoàng đế Tề quốc cũng là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hắn cho tới bây giờ cũng không có cơ hội, một lần triệu toàn bộ người của hoàng cung như thế này. Đương nhiên, hắn càng lần đầu tiên, giống một nô tài, quỳ nghênh tiếp tân chủ nhân hoàng cung.Cách đó không xa là hoàng hậu cùng các phi tần, khóc sướt mướt quỳ gối trên mặt đất, vuốt lại mấy sợi tóc lúc này đã hơi tán loạn, dung nhan hoàn mỹ bởi vì nước mắt mà làm cho rối tinh rối mù, thường ngày tất cả họ đều rất ưu nhã cao quý, không phải dễ thấy được dù chỉ cái bóng của họ.Nhan Hi từ xa đã nghe tiếng khóc, càng làm cho hắn thêm phiền toái, hắn đến trước cửa ngự hoa viên thì bất ngờ dừng lại.Tham tướng biết tính tình thất điện hạ, lập tức sải bước tiêu sái đi vào, như thiên lôi quát, "Khóc cái gì, toàn bộ câm miệng cho ta, một hồi làm thất điện hạ không vui, cẩn thận đầu của các ngươi."Quả thật là tướng giặc, lời buông ra chỉ toàn là mùi máu.Nhất thời, toàn bộ tiếng khóc ngưng bật, ngự hoa viên trở nên tĩnh lặng, vô luận nam nữ đều kinh khiếp cúi đầu, không dám chọc giận hung thần ác sát, vẻ mặt dữ tợn thô bạo.Hoàng đế Tề quốc thở phù phù một tiếng chuyển người, có lẽ vì quỳ quá lâu, hắn dùng tay áo lau mồ hôi lạnh, lẩm bẩm nói, "Thất điện hạ? Nhan Hi? Trời ạ, lão quỷ Yến quốc thế nào lại phái tên sát tinh này tới."... ... .Nhan Hi mặc chiến giáp, trường bào sắc tím, dáng thư sinh nho nhã. Tóc đen buộc lại bằng một sợi lụa sang trọng. Nhuyễn kiếm giắt tại bên hông.Mắt quét một chút quốc vương vong quốc, đang quỳ gối dưới chân, thản nhiên nói, "Đây hoàng đế Tề quốc?"Hoàng đế Tề quốc cố lấy dũng khí ngẩng đầu, trông thấy một người mang theo nồng đậm phong độ, tuấn mỹ nam nhân, hắn nghi hoặc nhìn, đây không là thất điện hạ chứ, "Vị công tử này, ngươi là người phương nào? Thế nào biết được trẫm, ngươi là đại nhân nào của Yến quốc?"

Họ không nghĩ
rằng quân đội Yến quốc nhanh như vậy, vây quanh toàn bộ hoàng cung,
không biết là phái ra bao nhiêu người, tất cả đều như hung thần ác sát
canh giữ, có chạy đằng trời.

Rất nhanh, quân đội Yến quốc lăm lăm lưỡi dao sắc bén, tiến đến duy trì trật tự, bọn người trong cung
đều chạy tới ngự hoa viên, nam đứng ở bên trái, nữ ở vòng ngoài, bất nam bất nữ ở giữa.

Hoàng đế Tề quốc cũng là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hắn cho tới bây giờ cũng không có cơ hội, một lần triệu toàn bộ người của hoàng cung như thế này. Đương
nhiên, hắn càng lần đầu tiên, giống một nô tài, quỳ nghênh tiếp tân chủ
nhân hoàng cung.

Cách đó không xa là hoàng hậu
cùng các phi tần, khóc sướt mướt quỳ gối trên mặt đất, vuốt lại mấy sợi tóc lúc này đã hơi tán loạn, dung nhan hoàn mỹ bởi vì nước mắt mà làm
cho rối tinh rối mù, thường ngày tất cả họ đều rất ưu nhã cao quý, không phải dễ thấy được dù chỉ cái bóng của họ.

Nhan Hi từ xa đã nghe tiếng khóc, càng làm cho hắn thêm phiền toái, hắn đến trước cửa ngự hoa viên thì bất ngờ dừng lại.

Tham tướng biết tính tình thất
điện hạ, lập tức sải bước tiêu sái đi vào, như thiên lôi quát, "Khóc cái gì, toàn bộ câm miệng cho ta, một hồi làm thất điện hạ không vui, cẩn
thận đầu của các ngươi."

Quả thật là tướng giặc, lời buông ra chỉ toàn là mùi máu.

Nhất thời, toàn bộ tiếng khóc
ngưng bật, ngự hoa viên trở nên tĩnh lặng, vô luận nam nữ đều kinh khiếp cúi đầu, không dám chọc giận hung thần ác sát, vẻ mặt dữ tợn thô bạo.

Hoàng đế Tề quốc thở phù phù một tiếng chuyển người, có lẽ vì quỳ quá lâu, hắn dùng tay áo lau mồ hôi
lạnh, lẩm bẩm nói, "Thất điện hạ? Nhan Hi? Trời ạ, lão quỷ Yến quốc thế
nào lại phái tên sát tinh này tới."

... ... .

Nhan Hi mặc chiến giáp, trường
bào sắc tím, dáng thư sinh nho nhã. Tóc đen buộc lại bằng một sợi lụa
sang trọng. Nhuyễn kiếm giắt tại bên hông.

Mắt quét một chút quốc vương vong quốc, đang quỳ gối dưới chân, thản nhiên nói, "Đây hoàng đế Tề quốc?"

Hoàng đế Tề quốc cố lấy dũng khí ngẩng đầu, trông thấy một người mang theo nồng đậm phong độ, tuấn mỹ
nam nhân, hắn nghi hoặc nhìn, đây không là thất điện hạ chứ, "Vị công tử này, ngươi là người phương nào? Thế nào biết được trẫm, ngươi là đại
nhân nào của Yến quốc?"

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Họ không nghĩ rằng quân đội Yến quốc nhanh như vậy, vây quanh toàn bộ hoàng cung, không biết là phái ra bao nhiêu người, tất cả đều như hung thần ác sát canh giữ, có chạy đằng trời.Rất nhanh, quân đội Yến quốc lăm lăm lưỡi dao sắc bén, tiến đến duy trì trật tự, bọn người trong cung đều chạy tới ngự hoa viên, nam đứng ở bên trái, nữ ở vòng ngoài, bất nam bất nữ ở giữa.Hoàng đế Tề quốc cũng là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hắn cho tới bây giờ cũng không có cơ hội, một lần triệu toàn bộ người của hoàng cung như thế này. Đương nhiên, hắn càng lần đầu tiên, giống một nô tài, quỳ nghênh tiếp tân chủ nhân hoàng cung.Cách đó không xa là hoàng hậu cùng các phi tần, khóc sướt mướt quỳ gối trên mặt đất, vuốt lại mấy sợi tóc lúc này đã hơi tán loạn, dung nhan hoàn mỹ bởi vì nước mắt mà làm cho rối tinh rối mù, thường ngày tất cả họ đều rất ưu nhã cao quý, không phải dễ thấy được dù chỉ cái bóng của họ.Nhan Hi từ xa đã nghe tiếng khóc, càng làm cho hắn thêm phiền toái, hắn đến trước cửa ngự hoa viên thì bất ngờ dừng lại.Tham tướng biết tính tình thất điện hạ, lập tức sải bước tiêu sái đi vào, như thiên lôi quát, "Khóc cái gì, toàn bộ câm miệng cho ta, một hồi làm thất điện hạ không vui, cẩn thận đầu của các ngươi."Quả thật là tướng giặc, lời buông ra chỉ toàn là mùi máu.Nhất thời, toàn bộ tiếng khóc ngưng bật, ngự hoa viên trở nên tĩnh lặng, vô luận nam nữ đều kinh khiếp cúi đầu, không dám chọc giận hung thần ác sát, vẻ mặt dữ tợn thô bạo.Hoàng đế Tề quốc thở phù phù một tiếng chuyển người, có lẽ vì quỳ quá lâu, hắn dùng tay áo lau mồ hôi lạnh, lẩm bẩm nói, "Thất điện hạ? Nhan Hi? Trời ạ, lão quỷ Yến quốc thế nào lại phái tên sát tinh này tới."... ... .Nhan Hi mặc chiến giáp, trường bào sắc tím, dáng thư sinh nho nhã. Tóc đen buộc lại bằng một sợi lụa sang trọng. Nhuyễn kiếm giắt tại bên hông.Mắt quét một chút quốc vương vong quốc, đang quỳ gối dưới chân, thản nhiên nói, "Đây hoàng đế Tề quốc?"Hoàng đế Tề quốc cố lấy dũng khí ngẩng đầu, trông thấy một người mang theo nồng đậm phong độ, tuấn mỹ nam nhân, hắn nghi hoặc nhìn, đây không là thất điện hạ chứ, "Vị công tử này, ngươi là người phương nào? Thế nào biết được trẫm, ngươi là đại nhân nào của Yến quốc?"

Chương 2: Sát tinh thất điện hạ