Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 27: Thiên kim tiểu thư

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… "Tốt xấu gì bản công chúa cũng đã ngủ ở trên giường này năm năm, Người xấu một điểm nghĩa khí cũng không có, muốn đuổi là đuổi sao."Nhan Hi nhíu mày."Vi vi, ta có nói muốn cưới vợ sao?"Đang còn mãi nghĩ, tiểu nữ oa giống như gặp phải quỷ ..., như vẫn không tin tưởng trước mắt mình đứng ở đối diện chính là Nhan Hi, vô thanh vô tức xuất hiện. Bên giường, nàng đứng lên vừa vặn tiến tới mặt của thất điện hạ, tay nhỏ bé không sợ chết nhéo mặt hắn.A a a! ! !Có tiếng thét chói tai."Ngươi còn biết trở về nha, chứ không phải quyết định nếu không đem được ta ra Tú lâu thì ngươi không trở về nhà sao?" Đào Tiểu Vi động tác cấp tốc một lần nữa lùi về sàng sừng sộ, cách Nhan Hi rất xa, trong lòng ôm gối đầu không buông tay, chu chu cái miệng nhỏ nhắn.Nhan Hi con ngươi đen kịt như mặc, đạm mạc nhìn nàng, ngữ điệu thậm chí không có gia tăng, hắn mở ra cánh tay, làm ra tư thế làm nghênh tiếp, "Qua đây."Tiểu não ngoan cố suy nghĩ, đi hay không đi."Tú lâu cùng nội viện chỉ cách một đạo cửa, ngươi có thể tùy thời trở về."Gạt tiểu hài tử a, nếu đã đồng ý, làm gì có chuyện trở về? Cho dù có thể trở về, nhưng…, nếu nửa đêm ngủ không được, hắn cũng đâu có ở bên cạnh nàng."Ta đã thu thập rất nhiều đồ chơi thú vị đều đã để tại Tú lâu." Nhan Hi không e dè bày ra bẩy rập, nghĩ Đào Tiểu Vi sẽ thích, chờ chính nàng đáp ứng.Nuốt nuốt nước bọt, đó cũng không phải là gạt người, tiểu hài tử nào có thể cự tuyệt món đồ chơi hay? Bất quá chỉ dựa vào mấy vật nhỏ kia đã nghĩ nàng thỏa hiệp, Đào Tiểu Vi là hài tử, thế nhưng cũng rất có nguyên tắc nga.Nàng mắt to vòng vo chuyển, thần sắc thả lỏng, nhỏ giọng cả giận, "Người xấu, có thiếp thân tiểu nha hoàn của Vương gia nào lại có riêng một Tú lâu nghĩ dưỡng chứ? Nếu ta thực sự ở đó, ngươi sẽ bị người cười nga, trong phủ nhiều như vậy người hầu, cho dù là người ngươi thích đi nữa, cũng không thể vì vậy mà xây cho một tòa lâu?"Nhìn nàng, Nhan Hi mặt vô biểu tình, hình như thực sự chăm chú lo lắng, Đào Tiểu Vi cẩn thận thu hồi đắc ý, thành khẩn nói, "Cho nên để không phiền phức như vậy, ta ở bên cạnh, ngươi cũng rất thích, ngươi không nên như vậy khách khí nga."Nhan Hi lãnh đồng chợt lóe, lý lẽ rất hay nga, lập tức cười tủm tỉm gọi quản gia tiến đến nghe phân phó."Chiêu cáo bên trong phủ, từ hôm nay trở đi, vi vi là thiên kim tiểu thư trong thân vương phủ." Thất điện hạ chỉ vào trang phục nha hoàn trên người Đào Tiểu Vi nói, "Cấp nàng thay đổi xiêm y, sau đó đưa đến Tú lâu."

"Tốt xấu gì
bản công chúa cũng đã ngủ ở trên giường này năm năm, Người xấu một điểm
nghĩa khí cũng không có, muốn đuổi là đuổi sao."

Nhan Hi nhíu mày.

"Vi vi, ta có nói muốn cưới vợ sao?"

Đang còn mãi nghĩ, tiểu nữ oa
giống như gặp phải quỷ ..., như vẫn không tin tưởng trước mắt mình đứng ở đối diện chính là Nhan Hi, vô thanh vô tức xuất hiện. Bên giường, nàng
đứng lên vừa vặn tiến tới mặt của thất điện hạ, tay nhỏ bé không sợ chết nhéo mặt hắn.

A a a! ! !

Có tiếng thét chói tai.

"Ngươi còn biết trở về nha, chứ
không phải quyết định nếu không đem được ta ra Tú lâu thì ngươi không
trở về nhà sao?" Đào Tiểu Vi động tác cấp tốc một lần nữa lùi về sàng
sừng sộ, cách Nhan Hi rất xa, trong lòng ôm gối đầu không buông tay, chu chu cái miệng nhỏ nhắn.

Nhan Hi con ngươi đen kịt như
mặc, đạm mạc nhìn nàng, ngữ điệu thậm chí không có gia tăng, hắn mở ra
cánh tay, làm ra tư thế làm nghênh tiếp, "Qua đây."

Tiểu não ngoan cố suy nghĩ, đi hay không đi.

"Tú lâu cùng nội viện chỉ cách một đạo cửa, ngươi có thể tùy thời trở về."

Gạt tiểu hài tử a, nếu đã đồng
ý, làm gì có chuyện trở về? Cho dù có thể trở về, nhưng…, nếu nửa đêm
ngủ không được, hắn cũng đâu có ở bên cạnh nàng.

"Ta đã thu thập rất nhiều đồ
chơi thú vị đều đã để tại Tú lâu." Nhan Hi không e dè bày ra bẩy rập,
nghĩ Đào Tiểu Vi sẽ thích, chờ chính nàng đáp ứng.

Nuốt nuốt nước bọt, đó cũng
không phải là gạt người, tiểu hài tử nào có thể cự tuyệt món đồ chơi
hay? Bất quá chỉ dựa vào mấy vật nhỏ kia đã nghĩ nàng thỏa hiệp, Đào
Tiểu Vi là hài tử, thế nhưng cũng rất có nguyên tắc nga.

Nàng mắt to vòng vo chuyển, thần sắc thả lỏng, nhỏ giọng cả giận, "Người xấu, có thiếp thân tiểu nha
hoàn của Vương gia nào lại có riêng một Tú lâu nghĩ dưỡng chứ? Nếu ta
thực sự ở đó, ngươi sẽ bị người cười nga, trong phủ nhiều như vậy người
hầu, cho dù là người ngươi thích đi nữa, cũng không thể vì vậy mà xây
cho một tòa lâu?"

Nhìn nàng, Nhan Hi mặt vô biểu
tình, hình như thực sự chăm chú lo lắng, Đào Tiểu Vi cẩn thận thu hồi
đắc ý, thành khẩn nói, "Cho nên để không phiền phức như vậy, ta ở bên
cạnh, ngươi cũng rất thích, ngươi không nên như vậy khách khí nga."

Nhan Hi lãnh đồng chợt lóe, lý lẽ rất hay nga, lập tức cười tủm tỉm gọi quản gia tiến đến nghe phân phó.

"Chiêu cáo bên trong phủ, từ hôm nay trở đi, vi vi là thiên kim tiểu thư trong thân vương phủ." Thất
điện hạ chỉ vào trang phục nha hoàn trên người Đào Tiểu Vi nói, "Cấp
nàng thay đổi xiêm y, sau đó đưa đến Tú lâu."

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… "Tốt xấu gì bản công chúa cũng đã ngủ ở trên giường này năm năm, Người xấu một điểm nghĩa khí cũng không có, muốn đuổi là đuổi sao."Nhan Hi nhíu mày."Vi vi, ta có nói muốn cưới vợ sao?"Đang còn mãi nghĩ, tiểu nữ oa giống như gặp phải quỷ ..., như vẫn không tin tưởng trước mắt mình đứng ở đối diện chính là Nhan Hi, vô thanh vô tức xuất hiện. Bên giường, nàng đứng lên vừa vặn tiến tới mặt của thất điện hạ, tay nhỏ bé không sợ chết nhéo mặt hắn.A a a! ! !Có tiếng thét chói tai."Ngươi còn biết trở về nha, chứ không phải quyết định nếu không đem được ta ra Tú lâu thì ngươi không trở về nhà sao?" Đào Tiểu Vi động tác cấp tốc một lần nữa lùi về sàng sừng sộ, cách Nhan Hi rất xa, trong lòng ôm gối đầu không buông tay, chu chu cái miệng nhỏ nhắn.Nhan Hi con ngươi đen kịt như mặc, đạm mạc nhìn nàng, ngữ điệu thậm chí không có gia tăng, hắn mở ra cánh tay, làm ra tư thế làm nghênh tiếp, "Qua đây."Tiểu não ngoan cố suy nghĩ, đi hay không đi."Tú lâu cùng nội viện chỉ cách một đạo cửa, ngươi có thể tùy thời trở về."Gạt tiểu hài tử a, nếu đã đồng ý, làm gì có chuyện trở về? Cho dù có thể trở về, nhưng…, nếu nửa đêm ngủ không được, hắn cũng đâu có ở bên cạnh nàng."Ta đã thu thập rất nhiều đồ chơi thú vị đều đã để tại Tú lâu." Nhan Hi không e dè bày ra bẩy rập, nghĩ Đào Tiểu Vi sẽ thích, chờ chính nàng đáp ứng.Nuốt nuốt nước bọt, đó cũng không phải là gạt người, tiểu hài tử nào có thể cự tuyệt món đồ chơi hay? Bất quá chỉ dựa vào mấy vật nhỏ kia đã nghĩ nàng thỏa hiệp, Đào Tiểu Vi là hài tử, thế nhưng cũng rất có nguyên tắc nga.Nàng mắt to vòng vo chuyển, thần sắc thả lỏng, nhỏ giọng cả giận, "Người xấu, có thiếp thân tiểu nha hoàn của Vương gia nào lại có riêng một Tú lâu nghĩ dưỡng chứ? Nếu ta thực sự ở đó, ngươi sẽ bị người cười nga, trong phủ nhiều như vậy người hầu, cho dù là người ngươi thích đi nữa, cũng không thể vì vậy mà xây cho một tòa lâu?"Nhìn nàng, Nhan Hi mặt vô biểu tình, hình như thực sự chăm chú lo lắng, Đào Tiểu Vi cẩn thận thu hồi đắc ý, thành khẩn nói, "Cho nên để không phiền phức như vậy, ta ở bên cạnh, ngươi cũng rất thích, ngươi không nên như vậy khách khí nga."Nhan Hi lãnh đồng chợt lóe, lý lẽ rất hay nga, lập tức cười tủm tỉm gọi quản gia tiến đến nghe phân phó."Chiêu cáo bên trong phủ, từ hôm nay trở đi, vi vi là thiên kim tiểu thư trong thân vương phủ." Thất điện hạ chỉ vào trang phục nha hoàn trên người Đào Tiểu Vi nói, "Cấp nàng thay đổi xiêm y, sau đó đưa đến Tú lâu."

Chương 27: Thiên kim tiểu thư