Tác giả:

Phong  sắt * rền vang, đêm tối thê lương khắp cõi mênh mông vô định. Một bộ bạch cốt xích lõa không cam lòng nằm trên bùn đất bẩn thỉu. Dưới ánh trăng lóng lánh, bạch sắc quang mang may mắn sáng tỏ. Là ai đang thấp giọng kìm nén tiếng khóc oán than? Ngươi không cam lòng sao? Không cam lòng vô cớ cứ như vậy mà chết đi? Ngươi muốn báo thù sao? Báo thù kẻ đã đối xử với ngươi thật tàn nhẫn? Được rồi vậy ngươi liền đi theo ta vào hắc động này… Từ nay về sau không có tâm không có tình không có vọng chỉ có hận chỉ có dục chỉ có sát. Hắc miêu đã không còn hơi thở chỉ trong nháy mắt bị tiêm trảo ( móng vuốt ) quét qua. Linh hồn dần dần rời bỏ bạch cốt lạnh lẽo, phiêu nhiên hướng một thân thể ấm áp hòa làm một. Sau đó dưới ánh sáng mê mang, chầm chậm mở mắt. Hé ra một khuôn mặt mỹ lệ mà đạm nhiên cùng đôi mắt to vô tội. Kiếp trước mỹ hảo là thế mà tương lai lại mỏng manh tựa như mây khói. Sống lại rồi. Là người? Hay là yêu? Đã không còn quan trọng nữa. Chỉ có thể dùng độc hận cùng hủy diệt…

Quyển 1 - Chương 2: Trái tim thứ 998

Yêu HoặcTác giả: Thiên NaTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện NgượcPhong  sắt * rền vang, đêm tối thê lương khắp cõi mênh mông vô định. Một bộ bạch cốt xích lõa không cam lòng nằm trên bùn đất bẩn thỉu. Dưới ánh trăng lóng lánh, bạch sắc quang mang may mắn sáng tỏ. Là ai đang thấp giọng kìm nén tiếng khóc oán than? Ngươi không cam lòng sao? Không cam lòng vô cớ cứ như vậy mà chết đi? Ngươi muốn báo thù sao? Báo thù kẻ đã đối xử với ngươi thật tàn nhẫn? Được rồi vậy ngươi liền đi theo ta vào hắc động này… Từ nay về sau không có tâm không có tình không có vọng chỉ có hận chỉ có dục chỉ có sát. Hắc miêu đã không còn hơi thở chỉ trong nháy mắt bị tiêm trảo ( móng vuốt ) quét qua. Linh hồn dần dần rời bỏ bạch cốt lạnh lẽo, phiêu nhiên hướng một thân thể ấm áp hòa làm một. Sau đó dưới ánh sáng mê mang, chầm chậm mở mắt. Hé ra một khuôn mặt mỹ lệ mà đạm nhiên cùng đôi mắt to vô tội. Kiếp trước mỹ hảo là thế mà tương lai lại mỏng manh tựa như mây khói. Sống lại rồi. Là người? Hay là yêu? Đã không còn quan trọng nữa. Chỉ có thể dùng độc hận cùng hủy diệt… Hắn cười lạnh, dùng thanh âm mị hoặc nói:Mang đến cho ta tim của 999 nam nhân, sau đó, ngươi có thể ly khai địa phương mà mà ngươi căm hận.Hận, đương nhiên là hận, hận đến nỗi chỉ muốn dùng một mồi lửa hỏa thiêu hết thảy nơi này.Từng trận cười tục tĩu hòa với tiếng khóc bất lực quanh quẩn bên tai.Cho dù thời gian có trôi đi, thế nhưng những người không chịu nổi ác nhân kia đã sớm trở thành dưỡng chất nuôi sống mảnh đất này.Nhưng vẫn chẳng thể chịu được mà cả người phát lãnh, đôi tay run rẩy không ngừng đào bới bạch cốt tiên hình.Bản thân cảm nhận được từng đợt trừu sáp trên thân thể dơ bẩn.Bất giác cười lạnh một tiếng, d*c v*ng… quả nhiên có thể làm cho người ta sinh, mà cũng có thể làm cho người ta tử.Mang theo vui sướng mà g*** h**n, nam nhân kia nào đâu biết cái chết đang tới  rất gần mình.Tiêm trảo sắc bén khoét sâu vào đầu đối phương.Vừa mới phát giác ra điều gì đó khác thường trong nháy mắt đã khí tuyệt bỏ mình.Trên mặt vẫn còn lưu lại kh*** c*m cùng sợ hãi, giờ đây nhìn có chút tức cười.Hất văng tử thi trên người xuống đất, hắn chậm rãi chỉnh lý lại xiêm y thật tử tế, nở nụ cười vô cùng xán lạn.Sau đó không thèm chần chừ lập tức phanh ngực đối phương, móc ra trái tim còn rỉ máu.Đã là trái tim thứ 998.Yêu Cơ vương, kẻ từng ban tặng cho hắn một cuộc sống mới ── đã từng nói:Dùng 999 trái tim của nam nhân trao đổi, ngươi sẽ nhận được tự doTa sẽ cho ngươi rời khỏi mảnh đất dơ bẩn nàyĐể cho ngươi sẽ không phải trọn đời bị vây khốn đến tận khi thân thể biến thành tro bụi.Hắn trời sinh vốn là một người bình thường, nay lại nhập vào xác miêu yêu có thể nói là trường hợp đặc biệt.Vì vậy hắn càng phải nỗ lự tìm cho đủ 999 trái tim nam nhân.100 năm trôi qua, hắn rốt cục đã lấy được trái tim thứ 998.Dùng bảy ngày cuồng hoan đổi lấy một đời người, kể cũng không phải là quá đáng.Hắn bóp chặt trái tim dính máu đang nỗ lực đập những giây phút cuối cùng.Mau chóng hiến cho Yêu Cơ vương.Nam nhân gần đây càng ngày càng ít đi vào cấm địa,Vậy mới nói, đây là trái tim thứ 998 vô cùng trân quý.Từ nay về sau chỉ còn cần một trái tim nữa mà thôi.Chú thích:*sắt: Nguyên văn là chữ này “瑟”, có nghĩa là đàn sắt, theo tương truyền do vua Phục Hy chế ra, tức vào khoản gần 3000 năm trước Tây lịch, đàn sắt đến nay còn giữ 25 dây.

Hắn cười lạnh, dùng thanh âm mị hoặc nói:

Mang đến cho ta tim của 999 nam nhân, sau đó, ngươi có thể ly khai địa phương mà mà ngươi căm hận.

Hận, đương nhiên là hận, hận đến nỗi chỉ muốn dùng một mồi lửa hỏa thiêu hết thảy nơi này.

Từng trận cười tục tĩu hòa với tiếng khóc bất lực quanh quẩn bên tai.

Cho dù thời gian có trôi đi, thế nhưng những người không chịu nổi ác nhân kia đã sớm trở thành dưỡng chất nuôi sống mảnh đất này.

Nhưng vẫn chẳng thể chịu được mà cả người phát lãnh, đôi tay run rẩy không ngừng đào bới bạch cốt tiên hình.

Bản thân cảm nhận được từng đợt trừu sáp trên thân thể dơ bẩn.

Bất giác cười lạnh một tiếng, d*c v*ng… quả nhiên có thể làm cho người ta sinh, mà cũng có thể làm cho người ta tử.

Mang theo vui sướng mà g*** h**n, nam nhân kia nào đâu biết cái chết đang tới  rất gần mình.

Tiêm trảo sắc bén khoét sâu vào đầu đối phương.

Vừa mới phát giác ra điều gì đó khác thường trong nháy mắt đã khí tuyệt bỏ mình.

Trên mặt vẫn còn lưu lại kh*** c*m cùng sợ hãi, giờ đây nhìn có chút tức cười.

Hất văng tử thi trên người xuống đất, hắn chậm rãi chỉnh lý lại xiêm y thật tử tế, nở nụ cười vô cùng xán lạn.

Sau đó không thèm chần chừ lập tức phanh ngực đối phương, móc ra trái tim còn rỉ máu.

Đã là trái tim thứ 998.

Yêu Cơ vương, kẻ từng ban tặng cho hắn một cuộc sống mới ── đã từng nói:

Dùng 999 trái tim của nam nhân trao đổi, ngươi sẽ nhận được tự do

Ta sẽ cho ngươi rời khỏi mảnh đất dơ bẩn này

Để cho ngươi sẽ không phải trọn đời bị vây khốn đến tận khi thân thể biến thành tro bụi.

Hắn trời sinh vốn là một người bình thường, nay lại nhập vào xác miêu yêu có thể nói là trường hợp đặc biệt.

Vì vậy hắn càng phải nỗ lự tìm cho đủ 999 trái tim nam nhân.

100 năm trôi qua, hắn rốt cục đã lấy được trái tim thứ 998.

Dùng bảy ngày cuồng hoan đổi lấy một đời người, kể cũng không phải là quá đáng.

Hắn bóp chặt trái tim dính máu đang nỗ lực đập những giây phút cuối cùng.

Mau chóng hiến cho Yêu Cơ vương.

Nam nhân gần đây càng ngày càng ít đi vào cấm địa,

Vậy mới nói, đây là trái tim thứ 998 vô cùng trân quý.

Từ nay về sau chỉ còn cần một trái tim nữa mà thôi.

Chú thích:

*sắt

: Nguyên văn là chữ này “瑟”, có nghĩa là đàn sắt, theo tương truyền do vua Phục Hy chế ra, tức vào khoản gần 3000 năm trước Tây lịch, đàn sắt đến nay còn giữ 25 dây.

Yêu HoặcTác giả: Thiên NaTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện NgượcPhong  sắt * rền vang, đêm tối thê lương khắp cõi mênh mông vô định. Một bộ bạch cốt xích lõa không cam lòng nằm trên bùn đất bẩn thỉu. Dưới ánh trăng lóng lánh, bạch sắc quang mang may mắn sáng tỏ. Là ai đang thấp giọng kìm nén tiếng khóc oán than? Ngươi không cam lòng sao? Không cam lòng vô cớ cứ như vậy mà chết đi? Ngươi muốn báo thù sao? Báo thù kẻ đã đối xử với ngươi thật tàn nhẫn? Được rồi vậy ngươi liền đi theo ta vào hắc động này… Từ nay về sau không có tâm không có tình không có vọng chỉ có hận chỉ có dục chỉ có sát. Hắc miêu đã không còn hơi thở chỉ trong nháy mắt bị tiêm trảo ( móng vuốt ) quét qua. Linh hồn dần dần rời bỏ bạch cốt lạnh lẽo, phiêu nhiên hướng một thân thể ấm áp hòa làm một. Sau đó dưới ánh sáng mê mang, chầm chậm mở mắt. Hé ra một khuôn mặt mỹ lệ mà đạm nhiên cùng đôi mắt to vô tội. Kiếp trước mỹ hảo là thế mà tương lai lại mỏng manh tựa như mây khói. Sống lại rồi. Là người? Hay là yêu? Đã không còn quan trọng nữa. Chỉ có thể dùng độc hận cùng hủy diệt… Hắn cười lạnh, dùng thanh âm mị hoặc nói:Mang đến cho ta tim của 999 nam nhân, sau đó, ngươi có thể ly khai địa phương mà mà ngươi căm hận.Hận, đương nhiên là hận, hận đến nỗi chỉ muốn dùng một mồi lửa hỏa thiêu hết thảy nơi này.Từng trận cười tục tĩu hòa với tiếng khóc bất lực quanh quẩn bên tai.Cho dù thời gian có trôi đi, thế nhưng những người không chịu nổi ác nhân kia đã sớm trở thành dưỡng chất nuôi sống mảnh đất này.Nhưng vẫn chẳng thể chịu được mà cả người phát lãnh, đôi tay run rẩy không ngừng đào bới bạch cốt tiên hình.Bản thân cảm nhận được từng đợt trừu sáp trên thân thể dơ bẩn.Bất giác cười lạnh một tiếng, d*c v*ng… quả nhiên có thể làm cho người ta sinh, mà cũng có thể làm cho người ta tử.Mang theo vui sướng mà g*** h**n, nam nhân kia nào đâu biết cái chết đang tới  rất gần mình.Tiêm trảo sắc bén khoét sâu vào đầu đối phương.Vừa mới phát giác ra điều gì đó khác thường trong nháy mắt đã khí tuyệt bỏ mình.Trên mặt vẫn còn lưu lại kh*** c*m cùng sợ hãi, giờ đây nhìn có chút tức cười.Hất văng tử thi trên người xuống đất, hắn chậm rãi chỉnh lý lại xiêm y thật tử tế, nở nụ cười vô cùng xán lạn.Sau đó không thèm chần chừ lập tức phanh ngực đối phương, móc ra trái tim còn rỉ máu.Đã là trái tim thứ 998.Yêu Cơ vương, kẻ từng ban tặng cho hắn một cuộc sống mới ── đã từng nói:Dùng 999 trái tim của nam nhân trao đổi, ngươi sẽ nhận được tự doTa sẽ cho ngươi rời khỏi mảnh đất dơ bẩn nàyĐể cho ngươi sẽ không phải trọn đời bị vây khốn đến tận khi thân thể biến thành tro bụi.Hắn trời sinh vốn là một người bình thường, nay lại nhập vào xác miêu yêu có thể nói là trường hợp đặc biệt.Vì vậy hắn càng phải nỗ lự tìm cho đủ 999 trái tim nam nhân.100 năm trôi qua, hắn rốt cục đã lấy được trái tim thứ 998.Dùng bảy ngày cuồng hoan đổi lấy một đời người, kể cũng không phải là quá đáng.Hắn bóp chặt trái tim dính máu đang nỗ lực đập những giây phút cuối cùng.Mau chóng hiến cho Yêu Cơ vương.Nam nhân gần đây càng ngày càng ít đi vào cấm địa,Vậy mới nói, đây là trái tim thứ 998 vô cùng trân quý.Từ nay về sau chỉ còn cần một trái tim nữa mà thôi.Chú thích:*sắt: Nguyên văn là chữ này “瑟”, có nghĩa là đàn sắt, theo tương truyền do vua Phục Hy chế ra, tức vào khoản gần 3000 năm trước Tây lịch, đàn sắt đến nay còn giữ 25 dây.

Quyển 1 - Chương 2: Trái tim thứ 998