Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 70: Phụ tử PK 2
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hoàng đế dùng giọng mũi trọng trọng hừ một tiếng, hắn đây là muốn giục thái tử phải nói ra đồng ý, lấy thân phận đại ca mà hảo hảo mở đường cho đệ đệ không bình thường của hắn.Thái tử kêu khổ ngực nói, ngài là hoàng đế ngài là nhất, ngài muốn quản, hắn không được từ chối, thật là làm khó dễ hắn mà.Thế nhưng hắn phải nhớ uy nghiêm hoàng đế khúm núm tiếp lời, "Phụ hoàng nói phải, thất đệ. . . Thất đệ hẳn là nên nghĩ đến chuyện thành hôn. . ."Một ánh mắt tử thần lập tức nhắm hướng thái tử, hắn run run thấp giọng, "Bất quá hôn nhân đại sự, phải tìm một nữ hài môn đương hộ đối làm thất đệ hài lòng, tự nhiên sẽ cảm động và nhớ khổ tâm của phụ vương."Hoàng đế không cho là đúng, "Bảy nữ nhân vào cửa (1 chính phi 2 trắc phi 4 thị thiếp ở trên nói đó), trẫm không tin không có cô nương nào Lão Thất không để ý.""Phụ hoàng anh minh!" Ngoại trừ ca công tụng đức, hắn còn dám nói cái gì đâu.Hiển nhiên, đối với nhượng bộ của thái tử hoàng đế cũng không thật hài lòng, muốn làm thế nào để gây áp lực hơn nữa, để hắn không có tâm muốn lấy lòng người đang đứng phía sau kia, nhưng hắn không cẩn thận nhìn tới Nhan Hi biểu tình đang vô cùng kinh khủng dữ tợn.Hoàng đế cũng bị dọa run run."Phụ hoàng, ngài đây là muốn cùng thái tử điện hạ nghiên cứu ban thưởng cho nhi thần sao?" âm thanh dị thường bình tĩnh phối hợp với biểu tình trên mặt lúc này, làm cho Nhan Hi càng giống như sứ giả đến từ địa ngục, chỉ khí thế đã làm kẻ khác phải sợ."Hoàng nhi, ngươi quân công lớn lao, nếu như không hài lòng an bài như vậy, có thể cùng ta đề ra ý kiến." Nuốt một ngụm nước bọt, hoàng đế biểu tình từ ái hiện lên, ánh mắt rơi vào chiếc mũi cao ưu nhã của Nhan Hi mà thương lượng, như vậy có thể ngăn chặn được ánh mắt có lực “sát thương” đang đánh vào hắn, "Trẫm cũng rõ bảy nữ nhân là hơi ít, nếu không thì tăng thêm ba người, thập toàn thập mỹ, đợi sang năm, trẫm một lần có thể có mười hoàng tôn trắng trẻo mập mạp a."Thái tử cái trán nổi rõ ràng gân xanh, phụ hoàng không phải là đang thương lượng hắn đây là lửa cháy đổ thêm dầu, còn ngại Lão Thất cơn tức chưa lớn sao."Vậy đa tạ phụ hoàng."Hử? vậy là xong? Không có nổi giận, không cần ra sức ép buộc, thật không giống với vẻ mặt đang giận dữ nga.Nhan Hi biểu tình thoạt nhìn bí hiểm, khóe môi hơi câu lên nhìn quỷ mị mà vô cùng tà ác.
Hoàng đế dùng
giọng mũi trọng trọng hừ một tiếng, hắn đây là muốn giục thái tử phải
nói ra đồng ý, lấy thân phận đại ca mà hảo hảo mở đường cho đệ đệ không
bình thường của hắn.
Thái tử kêu khổ ngực nói, ngài là hoàng đế ngài là nhất, ngài muốn quản, hắn không được từ chối, thật là làm khó dễ hắn mà.
Thế nhưng hắn phải nhớ uy nghiêm hoàng đế khúm núm tiếp lời, "Phụ hoàng nói phải, thất đệ. . . Thất đệ
hẳn là nên nghĩ đến chuyện thành hôn. . ."
Một ánh mắt tử thần lập tức nhắm hướng thái tử, hắn run run thấp giọng, "Bất quá hôn nhân đại sự, phải
tìm một nữ hài môn đương hộ đối làm thất đệ hài lòng, tự nhiên sẽ cảm
động và nhớ khổ tâm của phụ vương."
Hoàng đế không cho là đúng, "Bảy nữ nhân vào cửa (1 chính phi 2 trắc phi 4 thị thiếp ở trên nói đó),
trẫm không tin không có cô nương nào Lão Thất không để ý."
"Phụ hoàng anh minh!" Ngoại trừ ca công tụng đức, hắn còn dám nói cái gì đâu.
Hiển nhiên, đối với nhượng bộ
của thái tử hoàng đế cũng không thật hài lòng, muốn làm thế nào để gây
áp lực hơn nữa, để hắn không có tâm muốn lấy lòng người đang đứng phía
sau kia, nhưng hắn không cẩn thận nhìn tới Nhan Hi biểu tình đang vô
cùng kinh khủng dữ tợn.
Hoàng đế cũng bị dọa run run.
"Phụ hoàng, ngài đây là muốn
cùng thái tử điện hạ nghiên cứu ban thưởng cho nhi thần sao?" âm thanh
dị thường bình tĩnh phối hợp với biểu tình trên mặt lúc này, làm cho
Nhan Hi càng giống như sứ giả đến từ địa ngục, chỉ khí thế đã làm kẻ
khác phải sợ.
"Hoàng nhi, ngươi quân công lớn
lao, nếu như không hài lòng an bài như vậy, có thể cùng ta đề ra ý
kiến." Nuốt một ngụm nước bọt, hoàng đế biểu tình từ ái hiện lên, ánh
mắt rơi vào chiếc mũi cao ưu nhã của Nhan Hi mà thương lượng, như vậy có thể ngăn chặn được ánh mắt có lực “sát thương” đang đánh vào hắn, "Trẫm cũng rõ bảy nữ nhân là hơi ít, nếu không thì tăng thêm ba người, thập
toàn thập mỹ, đợi sang năm, trẫm một lần có thể có mười hoàng tôn trắng
trẻo mập mạp a."
Thái tử cái trán nổi rõ ràng gân xanh, phụ hoàng không phải là đang thương lượng hắn đây là lửa cháy đổ
thêm dầu, còn ngại Lão Thất cơn tức chưa lớn sao.
"Vậy đa tạ phụ hoàng."
Hử? vậy là xong? Không có nổi giận, không cần ra sức ép buộc, thật không giống với vẻ mặt đang giận dữ nga.
Nhan Hi biểu tình thoạt nhìn bí hiểm, khóe môi hơi câu lên nhìn quỷ mị mà vô cùng tà ác.
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Hoàng đế dùng giọng mũi trọng trọng hừ một tiếng, hắn đây là muốn giục thái tử phải nói ra đồng ý, lấy thân phận đại ca mà hảo hảo mở đường cho đệ đệ không bình thường của hắn.Thái tử kêu khổ ngực nói, ngài là hoàng đế ngài là nhất, ngài muốn quản, hắn không được từ chối, thật là làm khó dễ hắn mà.Thế nhưng hắn phải nhớ uy nghiêm hoàng đế khúm núm tiếp lời, "Phụ hoàng nói phải, thất đệ. . . Thất đệ hẳn là nên nghĩ đến chuyện thành hôn. . ."Một ánh mắt tử thần lập tức nhắm hướng thái tử, hắn run run thấp giọng, "Bất quá hôn nhân đại sự, phải tìm một nữ hài môn đương hộ đối làm thất đệ hài lòng, tự nhiên sẽ cảm động và nhớ khổ tâm của phụ vương."Hoàng đế không cho là đúng, "Bảy nữ nhân vào cửa (1 chính phi 2 trắc phi 4 thị thiếp ở trên nói đó), trẫm không tin không có cô nương nào Lão Thất không để ý.""Phụ hoàng anh minh!" Ngoại trừ ca công tụng đức, hắn còn dám nói cái gì đâu.Hiển nhiên, đối với nhượng bộ của thái tử hoàng đế cũng không thật hài lòng, muốn làm thế nào để gây áp lực hơn nữa, để hắn không có tâm muốn lấy lòng người đang đứng phía sau kia, nhưng hắn không cẩn thận nhìn tới Nhan Hi biểu tình đang vô cùng kinh khủng dữ tợn.Hoàng đế cũng bị dọa run run."Phụ hoàng, ngài đây là muốn cùng thái tử điện hạ nghiên cứu ban thưởng cho nhi thần sao?" âm thanh dị thường bình tĩnh phối hợp với biểu tình trên mặt lúc này, làm cho Nhan Hi càng giống như sứ giả đến từ địa ngục, chỉ khí thế đã làm kẻ khác phải sợ."Hoàng nhi, ngươi quân công lớn lao, nếu như không hài lòng an bài như vậy, có thể cùng ta đề ra ý kiến." Nuốt một ngụm nước bọt, hoàng đế biểu tình từ ái hiện lên, ánh mắt rơi vào chiếc mũi cao ưu nhã của Nhan Hi mà thương lượng, như vậy có thể ngăn chặn được ánh mắt có lực “sát thương” đang đánh vào hắn, "Trẫm cũng rõ bảy nữ nhân là hơi ít, nếu không thì tăng thêm ba người, thập toàn thập mỹ, đợi sang năm, trẫm một lần có thể có mười hoàng tôn trắng trẻo mập mạp a."Thái tử cái trán nổi rõ ràng gân xanh, phụ hoàng không phải là đang thương lượng hắn đây là lửa cháy đổ thêm dầu, còn ngại Lão Thất cơn tức chưa lớn sao."Vậy đa tạ phụ hoàng."Hử? vậy là xong? Không có nổi giận, không cần ra sức ép buộc, thật không giống với vẻ mặt đang giận dữ nga.Nhan Hi biểu tình thoạt nhìn bí hiểm, khóe môi hơi câu lên nhìn quỷ mị mà vô cùng tà ác.