Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 92: Hội nguyên tiêu (End)

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi hóa đá, đào đào lỗ tai, nàng không có nghe lầm a.Còn không kịp ngẫm nghĩ, nàng đã bị Thiên Sương kéo vào nội thất, thuần thục, biến thân trở lại dáng dấp bình thường.Đào Tiểu Vi mở ra lòng bàn tay, thất vọng nói, "Ta còn chuẩn bị cái này, đáng tiếc không dùng được a."Đào Tiểu Vi nắm tay thành nắm đấm nói, "Là các ngươi thông báo cùng Vương gia, hừ, kẻ phản bội.""Tiểu thư, người lẽ nào nhẫn tâm đẩy hai nô tỳ cùng quản gia vào tử địa..., nơi đó nở hoa một tháng sao?" Thiên Đồng giả vờ ủy khuất, chỉ vào nơi Đào Tiểu Vi vừa bị Nhan Hi trọng trọng trách phạt, "Bị ăn đòn cũng không quan hệ, thế nhưng nô tỳ lo lắng, vạn nhất Thiên Sương cùng nô tỳ đều nằm trên giường, sẽ không ai chiếu cố người."Nói ba xạo, một người bán đứng chủ nhân ba trăm sáu mươi độ xoay thành muốn tốt cho chủ nhân sao.Đào Tiểu Vi liếc mắt, hai tay che miệng ai đó đang lảm nhảm, một hồi dẫn đầu đi ra ngoài.Nhan Hi đang uống trà, nhấc đầu, vừa vặn nhìn lại Đào Tiểu Vi mà cố nén cười, không thể tránh được nói, "Vi vi, ngươi cái dạng này, ta thật không muốn đi bên cạnh ngươi.""Xấu hổ sao?" Đào Tiểu Vi cố ý làm bộ nghe không hiểu Nhan Hi nói, vừa mới bước ra nội thất, dán tại trên môi nàng là bộ râu “sơn dương” (râu dê) chính hiệu, "Vốn có cái này phối hợp với nam trang là hảo hảo che dấu nha, đáng tiếc ngươi nói ta xấu, ta sẽ đổi nữ trang ra mang vào cái này, ngươi nhất định khen ta đẹp a."Thẩm mỹ quan của nàng chính là vẫn dị dạng giống nhưtrước."Vi vi, ngươi muốn nghe lời nói dối sao?" Nhan Hi đi tới trước mặt nàng, từ trên cao nhìn xuống, mắt ý mỉm cười."Không quan hệ, ta không ngại." Mỗi khi hô hấp, râu mép lại run lên động đậy, Đào Tiểu Vi phải tận lực không quá động mạnh, bằng không râu mép không nghe lời lập tức bay khỏi miệng nàng a.Nhiều lần như vậy, râu mép đã ướt át dính đầy nướt bọt, "mỹ cảm" hai chữ này càng ngày càng xa xôi.Nhan Hi cấp tốc ra tay bóc ra vật chướng mắt, đưa tới trước mắt nhìn, "Ai đưa cho ngươi?""Chính ta làm nha." Chỉ là bị đoạt một cái, Đào Tiểu Vi không quá chú ý, xoay người đi tới bên cạnh bàn, từ bên trong lấy ra một hộp gỗ, "Ngươi thích cái kia, tặng cho ngươi được rồi, với ta cái này có rất nhiều."Lần này nàng dán lên miệng lại là một bộ râu lùm xùm, không biết dùng biện pháp gì dán lại, nàng đắc ý dào dạt tiêu sái đến bên cạnh Nhan Hi.

Đào Tiểu Vi hóa đá, đào đào lỗ tai, nàng không có nghe lầm a.

Còn không kịp ngẫm nghĩ, nàng đã bị Thiên Sương kéo vào nội thất, thuần thục, biến thân trở lại dáng dấp bình thường.

Đào Tiểu Vi mở ra lòng bàn tay, thất vọng nói, "Ta còn chuẩn bị cái này, đáng tiếc không dùng được a."

Đào Tiểu Vi nắm tay thành nắm đấm nói, "Là các ngươi thông báo cùng Vương gia, hừ, kẻ phản bội."

"Tiểu thư, người lẽ nào nhẫn tâm đẩy hai nô tỳ cùng quản gia vào tử địa..., nơi đó nở hoa một tháng
sao?" Thiên Đồng giả vờ ủy khuất, chỉ vào nơi Đào Tiểu Vi vừa bị Nhan Hi trọng trọng trách phạt, "Bị ăn đòn cũng không quan hệ, thế nhưng nô tỳ
lo lắng, vạn nhất Thiên Sương cùng nô tỳ đều nằm trên giường, sẽ không
ai chiếu cố người."

Nói ba xạo, một người bán đứng chủ nhân ba trăm sáu mươi độ xoay thành muốn tốt cho chủ nhân sao.

Đào Tiểu Vi liếc mắt, hai tay che miệng ai đó đang lảm nhảm, một hồi dẫn đầu đi ra ngoài.

Nhan Hi đang uống trà, nhấc đầu, vừa vặn nhìn lại Đào Tiểu Vi mà cố nén cười, không thể tránh được nói,
"Vi vi, ngươi cái dạng này, ta thật không muốn đi bên cạnh ngươi."

"Xấu hổ sao?" Đào Tiểu Vi cố ý
làm bộ nghe không hiểu Nhan Hi nói, vừa mới bước ra nội thất, dán tại
trên môi nàng là bộ râu “sơn dương” (râu dê) chính hiệu, "Vốn có cái này phối hợp với nam trang là hảo hảo che dấu nha, đáng tiếc ngươi nói ta
xấu, ta sẽ đổi nữ trang ra mang vào cái này, ngươi nhất định khen ta đẹp a."

Thẩm mỹ quan của nàng chính là vẫn dị dạng giống như

trước.

"Vi vi, ngươi muốn nghe lời nói dối sao?" Nhan Hi đi tới trước mặt nàng, từ trên cao nhìn xuống, mắt ý mỉm cười.

"Không quan hệ, ta không ngại."
Mỗi khi hô hấp, râu mép lại run lên động đậy, Đào Tiểu Vi phải tận lực
không quá động mạnh, bằng không râu mép không nghe lời lập tức bay khỏi
miệng nàng a.

Nhiều lần như vậy, râu mép đã ướt át dính đầy nướt bọt, "mỹ cảm" hai chữ này càng ngày càng xa xôi.

Nhan Hi cấp tốc ra tay bóc ra vật chướng mắt, đưa tới trước mắt nhìn, "Ai đưa cho ngươi?"

"Chính ta làm nha." Chỉ là bị
đoạt một cái, Đào Tiểu Vi không quá chú ý, xoay người đi tới bên cạnh
bàn, từ bên trong lấy ra một hộp gỗ, "Ngươi thích cái kia, tặng cho
ngươi được rồi, với ta cái này có rất nhiều."

Lần này nàng dán lên miệng lại
là một bộ râu lùm xùm, không biết dùng biện pháp gì dán lại, nàng đắc ý
dào dạt tiêu sái đến bên cạnh Nhan Hi.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đào Tiểu Vi hóa đá, đào đào lỗ tai, nàng không có nghe lầm a.Còn không kịp ngẫm nghĩ, nàng đã bị Thiên Sương kéo vào nội thất, thuần thục, biến thân trở lại dáng dấp bình thường.Đào Tiểu Vi mở ra lòng bàn tay, thất vọng nói, "Ta còn chuẩn bị cái này, đáng tiếc không dùng được a."Đào Tiểu Vi nắm tay thành nắm đấm nói, "Là các ngươi thông báo cùng Vương gia, hừ, kẻ phản bội.""Tiểu thư, người lẽ nào nhẫn tâm đẩy hai nô tỳ cùng quản gia vào tử địa..., nơi đó nở hoa một tháng sao?" Thiên Đồng giả vờ ủy khuất, chỉ vào nơi Đào Tiểu Vi vừa bị Nhan Hi trọng trọng trách phạt, "Bị ăn đòn cũng không quan hệ, thế nhưng nô tỳ lo lắng, vạn nhất Thiên Sương cùng nô tỳ đều nằm trên giường, sẽ không ai chiếu cố người."Nói ba xạo, một người bán đứng chủ nhân ba trăm sáu mươi độ xoay thành muốn tốt cho chủ nhân sao.Đào Tiểu Vi liếc mắt, hai tay che miệng ai đó đang lảm nhảm, một hồi dẫn đầu đi ra ngoài.Nhan Hi đang uống trà, nhấc đầu, vừa vặn nhìn lại Đào Tiểu Vi mà cố nén cười, không thể tránh được nói, "Vi vi, ngươi cái dạng này, ta thật không muốn đi bên cạnh ngươi.""Xấu hổ sao?" Đào Tiểu Vi cố ý làm bộ nghe không hiểu Nhan Hi nói, vừa mới bước ra nội thất, dán tại trên môi nàng là bộ râu “sơn dương” (râu dê) chính hiệu, "Vốn có cái này phối hợp với nam trang là hảo hảo che dấu nha, đáng tiếc ngươi nói ta xấu, ta sẽ đổi nữ trang ra mang vào cái này, ngươi nhất định khen ta đẹp a."Thẩm mỹ quan của nàng chính là vẫn dị dạng giống nhưtrước."Vi vi, ngươi muốn nghe lời nói dối sao?" Nhan Hi đi tới trước mặt nàng, từ trên cao nhìn xuống, mắt ý mỉm cười."Không quan hệ, ta không ngại." Mỗi khi hô hấp, râu mép lại run lên động đậy, Đào Tiểu Vi phải tận lực không quá động mạnh, bằng không râu mép không nghe lời lập tức bay khỏi miệng nàng a.Nhiều lần như vậy, râu mép đã ướt át dính đầy nướt bọt, "mỹ cảm" hai chữ này càng ngày càng xa xôi.Nhan Hi cấp tốc ra tay bóc ra vật chướng mắt, đưa tới trước mắt nhìn, "Ai đưa cho ngươi?""Chính ta làm nha." Chỉ là bị đoạt một cái, Đào Tiểu Vi không quá chú ý, xoay người đi tới bên cạnh bàn, từ bên trong lấy ra một hộp gỗ, "Ngươi thích cái kia, tặng cho ngươi được rồi, với ta cái này có rất nhiều."Lần này nàng dán lên miệng lại là một bộ râu lùm xùm, không biết dùng biện pháp gì dán lại, nàng đắc ý dào dạt tiêu sái đến bên cạnh Nhan Hi.

Chương 92: Hội nguyên tiêu (End)