Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 94: Hội đèn lồng kỳ ngộ 2

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đem Đào Tiểu Vi lên ngựa, Nhan Hi như cũ cùng nàng đi chung một chỗ.Cánh tay cứng ngắc biểu thị tâm tình nam nhân phía sau cực kỳ ác liệt, Đào Tiểu Vi thành thật lui vào trong lòng hắn, động cũng không dám động.Vừa rồi còn tốt, thế nào bỗng nhiên chuyển xấu mà nửa điểm dấu hiệu cũng không có."Người xấu, ngươi đang mất hứng sao?" Thanh âm sợ hãi hỏi, lúc này nàng càng phải mềm một chút, Nhan Hi tâm tình ác liệt, nàng cũng không muốn làm một tấm bình phong vô tội.Đợi nửa ngày nàng cũng không được để ý đến.Đào Tiểu Vi ngẩng lên đôi mắt chống lại cặp mắt lạnh của Nhan Hi."Ngươi đừng như vậy nha, bây giờ còn là đang mừng năm mới a, tâm tình không tốt sẽ ảnh hưởng đến vận khí của năm nay nga." Đào Tiểu Vi dường như vươn ngón tay trắng nõn khiêu khiêu cằm Nhan Hi, "Nào, cười một cái."Nhan Hi đôi mắt đen láy lặng lẽ thẳng tắp nhìn Đào Tiểu Vi biểu tình nghịch ngợm."Vi vi, ngươi muốn rời khỏi vương phủ có đúng hay không?"Đang êm đẹp, thế nào trọng tâm câu chuyện lại quay về lúc nãy, vừa rồi nàng không phải đã phủ nhận sao.Thân thể căng thẳng, Nhan Hi bất động thanh sắc gia tăng lực đạo cánh tay, dường như là muốn ôm nghẹt chết nàng, "Trả lời ta."Nàng khó chịu giãy dụa, "Người xấu, ngươi đừng như thế này, ta chưa nói sẽ đi nha, thực sự, ngươi tin tưởng ta.""Vậy râu mép là chuyện gì?" Hắn cũng không tốt như vậy bỏ qua."Cái kia. . ." Trong đầu nàng cấp tốc mượn cớ."Không được nói sạo!" Cúi người xuống, tại vai nàng Nhan Hi hé miệng, cách mấy lớp quần áo nhưng cũng cắn được một chút thịt, thế nhưng, cũng đau nhức muốn chết a!Lúc nào hắn cũng bắt đầu học cắn người?Đào Tiểu Vi thở phì phì đẩy hắn ra, bưng "vết thương" cảnh giác trừng mắt, "Người xấu, ngươi cắn người!"Nhan Hi vươn tay ra để Đào Tiểu Vi thấy những vết tích nhàn nhạt mà nàng lưu lại nhiều năm qua, "Ngươi cắn còn nhiều hơn ta." Hắn còn giữ chứng cứ phạm tội đây.Hắn lại chơi xấu, cư nhiên đem chuyện quá khứ lúc nhỏ ra áp nàng."Nếu không nói, ta lại cắn bên kia." Mặt lạnh cùng ánh mắt hàn khí, Nhan Hi cũng không hay nói giỡn. "Ta muốn nghe lời nói thật."Nàng hiểu được ý trong lời nói đó, tức là nếu nói dối cũng sẽ bị cắn a.Đào Tiểu Vi có một loại cảm giác phiền muộn tự làm bậy không thể sống."Được rồi, nói thì nói." Dù sao đối mặt với Nhan Hi đang giận Đào Tiểu Vi một lát liền đăng cờ đầu hàng, "Ngươi đi đã năm năm, để ta lại trong vương phủ cũng không quản, cho nên ta có kế hoạch trốn đi ra ngoài, không bao giờ ... nữa sẽ về, ngươi cũng không cần biết trong duệ vương phủ có hay không có ta mà."

Đem Đào Tiểu Vi lên ngựa, Nhan Hi như cũ cùng nàng đi chung một chỗ.

Cánh tay cứng ngắc biểu thị tâm tình nam nhân phía sau cực kỳ ác liệt,
Đào Tiểu Vi thành thật lui vào trong lòng hắn, động cũng không dám động.

Vừa rồi còn tốt, thế nào bỗng nhiên chuyển xấu mà nửa điểm dấu hiệu cũng không có.

"Người xấu, ngươi đang mất hứng sao?" Thanh âm sợ hãi hỏi, lúc này nàng
càng phải mềm một chút, Nhan Hi tâm tình ác liệt, nàng cũng không muốn
làm một tấm bình phong vô tội.

Đợi nửa ngày nàng cũng không được để ý đến.

Đào Tiểu Vi ngẩng lên đôi mắt chống lại cặp mắt lạnh của Nhan Hi.

"Ngươi đừng như vậy nha, bây giờ còn là đang mừng năm mới a, tâm tình
không tốt sẽ ảnh hưởng đến vận khí của năm nay nga." Đào Tiểu Vi dường
như vươn ngón tay trắng nõn khiêu khiêu cằm Nhan Hi, "Nào, cười một
cái."

Nhan Hi đôi mắt đen láy lặng lẽ thẳng tắp nhìn Đào Tiểu Vi biểu tình nghịch ngợm.

"Vi vi, ngươi muốn rời khỏi vương phủ có đúng hay không?"

Đang êm đẹp, thế nào trọng tâm câu chuyện lại quay về lúc nãy, vừa rồi nàng không phải đã phủ nhận sao.

Thân thể căng thẳng, Nhan Hi bất động thanh sắc gia tăng lực đạo cánh tay, dường như là muốn ôm nghẹt chết nàng, "Trả lời ta."

Nàng khó chịu giãy dụa, "Người xấu, ngươi đừng như thế này, ta chưa nói sẽ đi nha, thực sự, ngươi tin tưởng ta."

"Vậy râu mép là chuyện gì?" Hắn cũng không tốt như vậy bỏ qua.

"Cái kia. . ." Trong đầu nàng cấp tốc mượn cớ.

"Không được nói sạo!" Cúi người xuống, tại vai nàng Nhan Hi hé miệng,
cách mấy lớp quần áo nhưng cũng cắn được một chút thịt, thế nhưng, cũng
đau nhức muốn chết a!

Lúc nào hắn cũng bắt đầu học cắn người?

Đào Tiểu Vi thở phì phì đẩy hắn ra, bưng "vết thương" cảnh giác trừng mắt, "Người xấu, ngươi cắn người!"

Nhan Hi vươn tay ra để Đào Tiểu Vi thấy những vết tích nhàn nhạt mà nàng lưu lại nhiều năm qua, "Ngươi cắn còn nhiều hơn ta." Hắn còn giữ chứng
cứ phạm tội đây.

Hắn lại chơi xấu, cư nhiên đem chuyện quá khứ lúc nhỏ ra áp nàng.

"Nếu không nói, ta lại cắn bên kia." Mặt lạnh cùng ánh mắt hàn khí, Nhan Hi cũng không hay nói giỡn. "Ta muốn nghe lời nói thật."

Nàng hiểu được ý trong lời nói đó, tức là nếu nói dối cũng sẽ bị cắn a.

Đào Tiểu Vi có một loại cảm giác phiền muộn tự làm bậy không thể sống.

"Được rồi, nói thì nói." Dù sao đối mặt với Nhan Hi đang giận Đào Tiểu
Vi một lát liền đăng cờ đầu hàng, "Ngươi đi đã năm năm, để ta lại trong
vương phủ cũng không quản, cho nên ta có kế hoạch trốn đi ra ngoài,
không bao giờ ... nữa sẽ về, ngươi cũng không cần biết trong duệ vương
phủ có hay không có ta mà."

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Đem Đào Tiểu Vi lên ngựa, Nhan Hi như cũ cùng nàng đi chung một chỗ.Cánh tay cứng ngắc biểu thị tâm tình nam nhân phía sau cực kỳ ác liệt, Đào Tiểu Vi thành thật lui vào trong lòng hắn, động cũng không dám động.Vừa rồi còn tốt, thế nào bỗng nhiên chuyển xấu mà nửa điểm dấu hiệu cũng không có."Người xấu, ngươi đang mất hứng sao?" Thanh âm sợ hãi hỏi, lúc này nàng càng phải mềm một chút, Nhan Hi tâm tình ác liệt, nàng cũng không muốn làm một tấm bình phong vô tội.Đợi nửa ngày nàng cũng không được để ý đến.Đào Tiểu Vi ngẩng lên đôi mắt chống lại cặp mắt lạnh của Nhan Hi."Ngươi đừng như vậy nha, bây giờ còn là đang mừng năm mới a, tâm tình không tốt sẽ ảnh hưởng đến vận khí của năm nay nga." Đào Tiểu Vi dường như vươn ngón tay trắng nõn khiêu khiêu cằm Nhan Hi, "Nào, cười một cái."Nhan Hi đôi mắt đen láy lặng lẽ thẳng tắp nhìn Đào Tiểu Vi biểu tình nghịch ngợm."Vi vi, ngươi muốn rời khỏi vương phủ có đúng hay không?"Đang êm đẹp, thế nào trọng tâm câu chuyện lại quay về lúc nãy, vừa rồi nàng không phải đã phủ nhận sao.Thân thể căng thẳng, Nhan Hi bất động thanh sắc gia tăng lực đạo cánh tay, dường như là muốn ôm nghẹt chết nàng, "Trả lời ta."Nàng khó chịu giãy dụa, "Người xấu, ngươi đừng như thế này, ta chưa nói sẽ đi nha, thực sự, ngươi tin tưởng ta.""Vậy râu mép là chuyện gì?" Hắn cũng không tốt như vậy bỏ qua."Cái kia. . ." Trong đầu nàng cấp tốc mượn cớ."Không được nói sạo!" Cúi người xuống, tại vai nàng Nhan Hi hé miệng, cách mấy lớp quần áo nhưng cũng cắn được một chút thịt, thế nhưng, cũng đau nhức muốn chết a!Lúc nào hắn cũng bắt đầu học cắn người?Đào Tiểu Vi thở phì phì đẩy hắn ra, bưng "vết thương" cảnh giác trừng mắt, "Người xấu, ngươi cắn người!"Nhan Hi vươn tay ra để Đào Tiểu Vi thấy những vết tích nhàn nhạt mà nàng lưu lại nhiều năm qua, "Ngươi cắn còn nhiều hơn ta." Hắn còn giữ chứng cứ phạm tội đây.Hắn lại chơi xấu, cư nhiên đem chuyện quá khứ lúc nhỏ ra áp nàng."Nếu không nói, ta lại cắn bên kia." Mặt lạnh cùng ánh mắt hàn khí, Nhan Hi cũng không hay nói giỡn. "Ta muốn nghe lời nói thật."Nàng hiểu được ý trong lời nói đó, tức là nếu nói dối cũng sẽ bị cắn a.Đào Tiểu Vi có một loại cảm giác phiền muộn tự làm bậy không thể sống."Được rồi, nói thì nói." Dù sao đối mặt với Nhan Hi đang giận Đào Tiểu Vi một lát liền đăng cờ đầu hàng, "Ngươi đi đã năm năm, để ta lại trong vương phủ cũng không quản, cho nên ta có kế hoạch trốn đi ra ngoài, không bao giờ ... nữa sẽ về, ngươi cũng không cần biết trong duệ vương phủ có hay không có ta mà."

Chương 94: Hội đèn lồng kỳ ngộ 2