Tác giả:

Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…

Chương 124: Phong ba đã tới 3

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nghe xong lời này, thần sắc Nhan Hi chậm rãi khôi phục lại bình thường, lạnh lùng mà trầm tĩnh."Vi vi, ngươi nghĩ quá nhiều, sự tình không có phức tạp như vậy."Hai tay ôm chặt đầu gối, khuôn mặt nhỏ nhắn giấu vào trong, Đào Tiểu Vi thương cảm hề hề khụt khịt, "Người xấu, thế giới này chỉ có ngươi là tốt với ta, ta không muốn có một ngày ngươi phát hiện rằng không muốn ta làm thê tử của ngươi, sau đó một cước đá ta ra, đến lúc đó, Vi Vi thực sự không biết như thế nào."Nhan Hi vươn cánh tay ôm nàng nhét vào trong lòng, ôn nhu vuốt lưng nàng, trấn an lòng của nàng, nàng lập tức cũng chăm chú ôm thắt lưng hắn, hắn có thể nghe nàng dán tại trước ngực hắn mà thở ra một tiếng an tâm thỏa mãn."Ta nói cho ngươi biết, ý chỉ tứ hôn là ta cầu phụ hoàng."Nguyên bản không muốn tiết lộ cho nàng biết, thế nhưng hiện tại hắn cũng chỉ có thể nói rõ, chỉ mong tiêu trừ đi tâm tình lo lắng của Đào Tiểu Vi.Cái gì? Thoáng đẩy ra hắn, Đào Tiểu Vi nghi hoặc ngước mắt nhìn Nhan Hi.Hắn vuốt tóc dài của nàng, "Tất cả có ta, ngươi chỉ cần an tâm làm tân nương cho tốt." Nhan Hi đem đầu của nàng áp trở lại trước ngực, thanh âm nhàn nhạt nghe không ra hỉ nộ, "Vi vi, chỉ cần ta còn sống, sẽ không cho phép bất luận kẻ nào khi dễ ngươi."Đào Tiểu Vi suy nghĩ một chút, nghe không hiểu nhiều lắm ý tứ Nhan Hi.Trong bóng đêm không e dè mặc hắn ôm lấy, mặt đỏ như trái anh đào, kiều diễm ướt át mà chờ người đến hái.Nhan Hi trên trán nàng khẽ hôn xuống, "Ngủ đi, cái gì cũng đừng suy nghĩ, nếu như có gì không hiểu, có thể tới tìm ta.""Ngươi đừng đi." Nàng kéo lấy quần áo hắn, "Người xấu, ngươi vì sao muốn thành thân với ta?"Đây mới là điều nàng rất muốn biết, trốn ở trong lòng hắn không dám động đậy, lẳng lặng chờ Nhan Hi trả lời."Phụ hoàng bức ta cưới vợ lập phi, mà trừ ngươi ra, ta không có chọn được người nào thích hợp." Nhan Hi không hề tính toán mà trả lời như vậy.Đào Tiểu Vi tâm như rơi vào đáy cốc, nàng vừa nín hơi vừa chờ mong Nhan Hi có thể cho nàng một cái đáp án thế nào, nhưng cũng không ngờ là bị hoàng đế c**ng b*c nên mới bất đắc dĩ chọn nàng.Đó chỉ có thể nói lên địa vị của nàng trong lòng Nhan Hi, chỉ là cao hơn các nữ nhân khác một chút. Nếu như không phải mười năm cùng hắn ở chung, để hắn biết rõ tính tình của nàng, sợ là vị trí chính phi nàng thế nào cũng không tới được.

Nghe xong lời này, thần sắc Nhan Hi chậm rãi khôi phục lại bình thường, lạnh lùng mà trầm tĩnh.

"Vi vi, ngươi nghĩ quá nhiều, sự tình không có phức tạp như vậy."

Hai tay ôm chặt đầu gối, khuôn
mặt nhỏ nhắn giấu vào trong, Đào Tiểu Vi thương cảm hề hề khụt khịt,
"Người xấu, thế giới này chỉ có ngươi là tốt với ta, ta không muốn có
một ngày ngươi phát hiện rằng không muốn ta làm thê tử của ngươi, sau đó một cước đá ta ra, đến lúc đó, Vi Vi thực sự không biết như thế nào."

Nhan Hi vươn cánh tay ôm nàng
nhét vào trong lòng, ôn nhu vuốt lưng nàng, trấn an lòng của nàng, nàng
lập tức cũng chăm chú ôm thắt lưng hắn, hắn có thể nghe nàng dán tại
trước ngực hắn mà thở ra một tiếng an tâm thỏa mãn.

"Ta nói cho ngươi biết, ý chỉ tứ hôn là ta cầu phụ hoàng."

Nguyên bản không muốn tiết lộ cho
nàng biết, thế nhưng hiện tại hắn cũng chỉ có thể nói rõ, chỉ mong tiêu
trừ đi tâm tình lo lắng của Đào Tiểu Vi.

Cái gì? Thoáng đẩy ra hắn, Đào Tiểu Vi nghi hoặc ngước mắt nhìn Nhan Hi.

Hắn vuốt tóc dài của nàng, "Tất
cả có ta, ngươi chỉ cần an tâm làm tân nương cho tốt." Nhan Hi đem đầu
của nàng áp trở lại trước ngực, thanh âm nhàn nhạt nghe không ra hỉ nộ,
"Vi vi, chỉ cần ta còn sống, sẽ không cho phép bất luận kẻ nào khi dễ
ngươi."

Đào Tiểu Vi suy nghĩ một chút, nghe không hiểu nhiều lắm ý tứ Nhan Hi.

Trong bóng đêm không e dè mặc hắn ôm lấy, mặt đỏ như trái anh đào, kiều diễm ướt át mà chờ người đến hái.

Nhan Hi trên trán nàng khẽ hôn xuống, "Ngủ đi, cái gì cũng đừng suy nghĩ, nếu như có gì không hiểu, có thể tới tìm ta."

"Ngươi đừng đi." Nàng kéo lấy quần áo hắn, "Người xấu, ngươi vì sao muốn thành thân với ta?"

Đây mới là điều nàng rất muốn biết, trốn ở trong lòng hắn không dám động đậy, lẳng lặng chờ Nhan Hi trả lời.

"Phụ hoàng bức ta cưới vợ lập
phi, mà trừ ngươi ra, ta không có chọn được người nào thích hợp." Nhan
Hi không hề tính toán mà trả lời như vậy.

Đào Tiểu Vi tâm như rơi vào đáy
cốc, nàng vừa nín hơi vừa chờ mong Nhan Hi có thể cho nàng một cái đáp
án thế nào, nhưng cũng không ngờ là bị hoàng đế c**ng b*c nên mới bất
đắc dĩ chọn nàng.

Đó chỉ có thể nói lên địa vị của nàng trong lòng Nhan Hi, chỉ là cao hơn các nữ nhân khác một chút. Nếu
như không phải mười năm cùng hắn ở chung, để hắn biết rõ tính tình của
nàng, sợ là vị trí chính phi nàng thế nào cũng không tới được.

Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Nghe xong lời này, thần sắc Nhan Hi chậm rãi khôi phục lại bình thường, lạnh lùng mà trầm tĩnh."Vi vi, ngươi nghĩ quá nhiều, sự tình không có phức tạp như vậy."Hai tay ôm chặt đầu gối, khuôn mặt nhỏ nhắn giấu vào trong, Đào Tiểu Vi thương cảm hề hề khụt khịt, "Người xấu, thế giới này chỉ có ngươi là tốt với ta, ta không muốn có một ngày ngươi phát hiện rằng không muốn ta làm thê tử của ngươi, sau đó một cước đá ta ra, đến lúc đó, Vi Vi thực sự không biết như thế nào."Nhan Hi vươn cánh tay ôm nàng nhét vào trong lòng, ôn nhu vuốt lưng nàng, trấn an lòng của nàng, nàng lập tức cũng chăm chú ôm thắt lưng hắn, hắn có thể nghe nàng dán tại trước ngực hắn mà thở ra một tiếng an tâm thỏa mãn."Ta nói cho ngươi biết, ý chỉ tứ hôn là ta cầu phụ hoàng."Nguyên bản không muốn tiết lộ cho nàng biết, thế nhưng hiện tại hắn cũng chỉ có thể nói rõ, chỉ mong tiêu trừ đi tâm tình lo lắng của Đào Tiểu Vi.Cái gì? Thoáng đẩy ra hắn, Đào Tiểu Vi nghi hoặc ngước mắt nhìn Nhan Hi.Hắn vuốt tóc dài của nàng, "Tất cả có ta, ngươi chỉ cần an tâm làm tân nương cho tốt." Nhan Hi đem đầu của nàng áp trở lại trước ngực, thanh âm nhàn nhạt nghe không ra hỉ nộ, "Vi vi, chỉ cần ta còn sống, sẽ không cho phép bất luận kẻ nào khi dễ ngươi."Đào Tiểu Vi suy nghĩ một chút, nghe không hiểu nhiều lắm ý tứ Nhan Hi.Trong bóng đêm không e dè mặc hắn ôm lấy, mặt đỏ như trái anh đào, kiều diễm ướt át mà chờ người đến hái.Nhan Hi trên trán nàng khẽ hôn xuống, "Ngủ đi, cái gì cũng đừng suy nghĩ, nếu như có gì không hiểu, có thể tới tìm ta.""Ngươi đừng đi." Nàng kéo lấy quần áo hắn, "Người xấu, ngươi vì sao muốn thành thân với ta?"Đây mới là điều nàng rất muốn biết, trốn ở trong lòng hắn không dám động đậy, lẳng lặng chờ Nhan Hi trả lời."Phụ hoàng bức ta cưới vợ lập phi, mà trừ ngươi ra, ta không có chọn được người nào thích hợp." Nhan Hi không hề tính toán mà trả lời như vậy.Đào Tiểu Vi tâm như rơi vào đáy cốc, nàng vừa nín hơi vừa chờ mong Nhan Hi có thể cho nàng một cái đáp án thế nào, nhưng cũng không ngờ là bị hoàng đế c**ng b*c nên mới bất đắc dĩ chọn nàng.Đó chỉ có thể nói lên địa vị của nàng trong lòng Nhan Hi, chỉ là cao hơn các nữ nhân khác một chút. Nếu như không phải mười năm cùng hắn ở chung, để hắn biết rõ tính tình của nàng, sợ là vị trí chính phi nàng thế nào cũng không tới được.

Chương 124: Phong ba đã tới 3