Một ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề…
Chương 135: Phòng tối mưu đồ bí mật 1
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Thái tử ra về, lúc về, gương mặt một màu đỏ tím, tròng mắt còn hiện rõ tơ máu.Nhan Hi vẫn lạnh lùng như trước.Cửu Đĩnh là người duy nhất dám trước mặt Nhan Hi nói lên ý kiến, hắn châm chước từ ngữ, cung kính nói, "Gia, như vậy thời gian tới sợ là không tốt lắm đâu."Chỉ dùng hai chữ « không tốt » nhưng quả thực là đã mang đại phiền phức vào thân.Đương kim hoàng thượng cũng đã gần đất xa trời, thái tử là người kế vị, tất nhiên tương lai hắn là hoàng đế.Hôm nay, chủ tử không chút do dự cùng thái tử đối đầu, đó không phải là tự chuốc phiền phức sao.Nhan Hi không trách Cửu Đĩnh nhiều lời, chỉ là đi đến nội viện được một đoạn thì hắn bỗng nhiên nói, "Nội viện sẽ tăng thêm số người canh gác, bên ngoài tú lâu cũng bố trí mấy người tay chân lưu loát ngầm bảo hộ."Tú lâu? Vương gia thường ngày không phải ghét người tạp vụ tiếp cận nơi đó sao?Cửu Đĩnh có chút buồn bực vì quyết định đột nhiên này, nhưng hắn muốn ổn thỏa hơn liền hỏi, "Gia, ý ngài là bảo nội thị mở rộng phạm vi tuần tra từ nội viện đến tú lâu, nếu là như vậy, không thể tránh khỏi có nhiều người lui tới."" Trước đại hôn, cứ an bài như thế.""Thuộc hạ đã biết."... ... . .Phủ Thái tử, các đại thần phụ tá đã tập hợp, ngồi ở vị trí chính diện là thái tử điện hạ sắc mặt tối sầm. Mọi người chẳng biết đã xảy ra cái gì, cả đám nín hơi ngưng thần, đợi thái tử lên tiếng."Quá khứ, ta một lòng muốn thu phục thất đệ dưới trướng, đợi tương lai kế vị sẽ mượn sức hắn thống nhất thiên hạ, thế nhưng, có một số việc quả nhiên cũng phải tùy duyên phận, gần đây ta cùng hắn liên tiếp đối đầu, xem ra tính cách của chúng ta xác thực không thích hợp đứng chung trận tuyến."Thái tử khẩu khí âm trầm, tuy rằng ngữ điệu không nhanh không chậm, nhưng là mọi người cũng nghe ra ý quyết tuyệt từ trong miệng hắn.Trước đây cũng đã có lần nghị sự,mới nghĩ ra biện pháp mượn lực thất điện hạ, như thế nào mà kế hoạch còn chưa thực hành, thái tử liền đổi chủ ý, đồng thời quay ngoắc một trăm tám mươi độ chuyển biến thành cùng thất hoàng tử quyết liệt.Lão sư Quý Mộ từ nhỏ đã nhìn thái tử lớn lên, hắn đảm nhiệm dạy dỗ từ niên thiếu đến thành niên, "Điện hạ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì để ngài cùng thất điện hạ sinh hiềm khích?"
Thái tử ra về, lúc về, gương mặt một màu đỏ tím, tròng mắt còn hiện rõ tơ máu.
Nhan Hi vẫn lạnh lùng như trước.
Cửu Đĩnh là người duy nhất dám
trước mặt Nhan Hi nói lên ý kiến, hắn châm chước từ ngữ, cung kính nói,
"Gia, như vậy thời gian tới sợ là không tốt lắm đâu."
Chỉ dùng hai chữ « không tốt » nhưng quả thực là đã mang đại phiền phức vào thân.
Đương kim hoàng thượng cũng đã gần đất xa trời, thái tử là người kế vị, tất nhiên tương lai hắn là hoàng đế.
Hôm nay, chủ tử không chút do dự cùng thái tử đối đầu, đó không phải là tự chuốc phiền phức sao.
Nhan Hi không trách Cửu Đĩnh
nhiều lời, chỉ là đi đến nội viện được một đoạn thì hắn bỗng nhiên nói,
"Nội viện sẽ tăng thêm số người canh gác, bên ngoài tú lâu cũng bố trí
mấy người tay chân lưu loát ngầm bảo hộ."
Tú lâu? Vương gia thường ngày không phải ghét người tạp vụ tiếp cận nơi đó sao?
Cửu Đĩnh có chút buồn bực vì
quyết định đột nhiên này, nhưng hắn muốn ổn thỏa hơn liền hỏi, "Gia, ý
ngài là bảo nội thị mở rộng phạm vi tuần tra từ nội viện đến tú lâu, nếu là như vậy, không thể tránh khỏi có nhiều người lui tới."
" Trước đại hôn, cứ an bài như thế."
"Thuộc hạ đã biết."
... ... . .
Phủ Thái tử, các đại thần phụ tá đã tập hợp, ngồi ở vị trí chính diện là thái tử điện hạ sắc mặt tối
sầm. Mọi người chẳng biết đã xảy ra cái gì, cả đám nín hơi ngưng thần,
đợi thái tử lên tiếng.
"Quá khứ, ta một lòng muốn thu
phục thất đệ dưới trướng, đợi tương lai kế vị sẽ mượn sức hắn thống nhất thiên hạ, thế nhưng, có một số việc quả nhiên cũng phải tùy duyên phận, gần đây ta cùng hắn liên tiếp đối đầu, xem ra tính cách của chúng ta xác thực không thích hợp đứng chung trận tuyến."
Thái tử khẩu khí âm trầm, tuy
rằng ngữ điệu không nhanh không chậm, nhưng là mọi người cũng nghe ra ý
quyết tuyệt từ trong miệng hắn.
Trước đây cũng đã có lần nghị
sự,mới nghĩ ra biện pháp mượn lực thất điện hạ, như thế nào mà kế hoạch
còn chưa thực hành, thái tử liền đổi chủ ý, đồng thời quay ngoắc một
trăm tám mươi độ chuyển biến thành cùng thất hoàng tử quyết liệt.
Lão sư Quý Mộ từ nhỏ đã nhìn
thái tử lớn lên, hắn đảm nhiệm dạy dỗ từ niên thiếu đến thành niên,
"Điện hạ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì để ngài cùng thất điện hạ sinh hiềm
khích?"
Bị Nhốt Vong Quốc Công ChúaTác giả: Độ HànTruyện Ngôn TìnhMột ngày dài dằng dặc của trời đông giá rét , trong không khí không có dấu hiệu mùa xuân sắp đến. Mùi máu tươi truyền đến từ thật xa, ầm ầm trống trận không dứt bên tai, một trận cuối cùng, trước mặt đã là kinh đô của Tề quốc, chỉ cần chạng vạng tiến công vào trong thành, trận chiến tranh này, có thể hoàn toàn thắng lợi Thất điện hạ Nhan Hi bỗng nhiên có chút phiền chán, hắn chậm rãi thu lại ánh mắt lãnh liệt, mỉm cười tà ác, giơ cao cánh tay rồi đột nhiên phất xuống. Đây là mệnh lệnh tiến công. Mấy vạn quân ngoài tường thành oanh oanh dũng mãnh tràn vào, quân Tề quốc cố thủ thành chỉ tố phí công phản kháng, cũng không thể cứu giản, tất cả đều ngã xuống vũng máu. Tham tướng cưỡi ngựa phóng nhanh trở về, chưa tới trước mặt Nhan Hi đã nhảy xuống, một đường chạy đến bên cạnh Nhan Hi, nhịn không được vui sướng quỳ xuống bẩm, "Điện hạ, chúng ta đã công phá thành công, bọn loạn tặc đều bị g**t ch*t, cung thỉnh điện hạ vào thành." Nhan Hi khẽ gật đầu. Kết thúc? Thật đúng là sảng khoái. Tề… Thái tử ra về, lúc về, gương mặt một màu đỏ tím, tròng mắt còn hiện rõ tơ máu.Nhan Hi vẫn lạnh lùng như trước.Cửu Đĩnh là người duy nhất dám trước mặt Nhan Hi nói lên ý kiến, hắn châm chước từ ngữ, cung kính nói, "Gia, như vậy thời gian tới sợ là không tốt lắm đâu."Chỉ dùng hai chữ « không tốt » nhưng quả thực là đã mang đại phiền phức vào thân.Đương kim hoàng thượng cũng đã gần đất xa trời, thái tử là người kế vị, tất nhiên tương lai hắn là hoàng đế.Hôm nay, chủ tử không chút do dự cùng thái tử đối đầu, đó không phải là tự chuốc phiền phức sao.Nhan Hi không trách Cửu Đĩnh nhiều lời, chỉ là đi đến nội viện được một đoạn thì hắn bỗng nhiên nói, "Nội viện sẽ tăng thêm số người canh gác, bên ngoài tú lâu cũng bố trí mấy người tay chân lưu loát ngầm bảo hộ."Tú lâu? Vương gia thường ngày không phải ghét người tạp vụ tiếp cận nơi đó sao?Cửu Đĩnh có chút buồn bực vì quyết định đột nhiên này, nhưng hắn muốn ổn thỏa hơn liền hỏi, "Gia, ý ngài là bảo nội thị mở rộng phạm vi tuần tra từ nội viện đến tú lâu, nếu là như vậy, không thể tránh khỏi có nhiều người lui tới."" Trước đại hôn, cứ an bài như thế.""Thuộc hạ đã biết."... ... . .Phủ Thái tử, các đại thần phụ tá đã tập hợp, ngồi ở vị trí chính diện là thái tử điện hạ sắc mặt tối sầm. Mọi người chẳng biết đã xảy ra cái gì, cả đám nín hơi ngưng thần, đợi thái tử lên tiếng."Quá khứ, ta một lòng muốn thu phục thất đệ dưới trướng, đợi tương lai kế vị sẽ mượn sức hắn thống nhất thiên hạ, thế nhưng, có một số việc quả nhiên cũng phải tùy duyên phận, gần đây ta cùng hắn liên tiếp đối đầu, xem ra tính cách của chúng ta xác thực không thích hợp đứng chung trận tuyến."Thái tử khẩu khí âm trầm, tuy rằng ngữ điệu không nhanh không chậm, nhưng là mọi người cũng nghe ra ý quyết tuyệt từ trong miệng hắn.Trước đây cũng đã có lần nghị sự,mới nghĩ ra biện pháp mượn lực thất điện hạ, như thế nào mà kế hoạch còn chưa thực hành, thái tử liền đổi chủ ý, đồng thời quay ngoắc một trăm tám mươi độ chuyển biến thành cùng thất hoàng tử quyết liệt.Lão sư Quý Mộ từ nhỏ đã nhìn thái tử lớn lên, hắn đảm nhiệm dạy dỗ từ niên thiếu đến thành niên, "Điện hạ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì để ngài cùng thất điện hạ sinh hiềm khích?"